Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Armand/Daniel] Good boy

Tác giả: Provaireafterdark

Nguồn: AO3

Tên gốc: Good boy

Tình trạng: Hoàn

Tóm tắt: Armand gọi Daniel là chàng trai ngoan. Nói một cách thực lòng thì anh rất thích điều đó

Lưu ý: Bản dịch chỉ được tầm 70%- 80% bản gốc, nên có thể còn nhiều sai sót. Nếu có sai sót mong mọi người sẽ góp ý cho mình them. Mình xin cảm ơn

Lần đầu dịch cảnh NC, còn hơi bỡ ngỡ 😊

*****

Khi Daniel để một sinh viên chuẩn bị tốt nghiệp chạm vào mình trong ngày lễ Halloween, anh hoàn toàn không nghĩ rằng anh sẽ phải làm việc này trong ba tuần sau đó.

Cả hai đang cùng nhau ở trên chiếc giường đôi chật hẹp của Daniel, khuôn mặt của Daniel thì úp xuống gối để ngăn tiếng khóc của bản thân trong khi Armand đang đụ anh ở phía sau, tuy nhiên, điều đó không giúp ích gì mấy khi khung chiếc giường gỗ rẻ tiền vẫn đập vào tường phòng ký túc xá của anh sau mỗi cú đẩy. Tuy nhiên, tiếng rên rỉ của anh đã khiến anh không thể nhận ra điều đó, nhất là khi Armand đẩy đầu gối của anh ra xa hơn và buộc anh phải tiếp nhận hắn sâu hơn nữa.

Sau một lúc, Daniel rên rỉ khi cảm nhận được lồng ngực của Armand đang áp vào lưng anh, bao bọc lấy anh trong hơi ấm của cơ thể hắn. Hông anh vẫn lắc lư nhiệt tình còn răng anh thì nghiến chặt, điều đó khiến anh không thể suy nghĩ được bất kỳ điều gì khác nữa.

Armand ấn một tay xuống dưới lưng của anh, kéo hông anh lên để anh có thể cảm nhận được rõ từng lực kéo của hắn, cảm giác rõ dương vật của hắn ở ngay trên tuyến tiền liệt của anh. Cảm giác sung sướng đến mức Daniel gần như không thể thở được, sự thay đổi tư thế làm anh phát ra tiếng rên rỉ nghẹn ngào từ sâu trong lồng ngực.

Khi bàn tay của hắn bỏ ra khỏi lưng anh, anh có thể cảm nhận được Armand đang mỉm cười và dựa vào vai anh. Daniel vẫn giữ nguyên tư thế bằng tất cả những gì anh có thể, dẫu rằng khi đó đùi anh đang run rẩy kịch liệt còn đầu gối anh thì trượt xuống dưới tấm nệm.

"Đúng vậy đấy." Armand nói bằng giọng nói khàn khàn, môi hắn chỉ lướt nhẹ qua vành tai anh trong khi hắn lại nhấp hông của mình một cách đầy trêu ngươi. "Anh đúng là một chàng trai ngoan, Daniel. Thật hoàn hảo với tôi ở mọi lúc, mọi thời điểm."

Lời khen ngợi của Armand vang vọng bên tai của anh và Daniel bắt đầu thở hổn hển khi anh xuất tinh một cách đột ngột. Hậu huyệt của anh siết chặt quanh dương vật của Armand như một cái kẹp. Đó có thể là do loại "thuốc" mà anh đã dùng từ trước đó, nhưng Daniel cảm thấy như bản thân mình đang lơ lửng ngây ngất trên một đám mây, khiến cột sống của anh tê lên vì sung sướng khi được xuất tinh.

"Mẹ kiếp, anh làm...". Armand rên rỉ khi điều đó xảy ra, giọng hắn vừa ngạc nhiên lại vừa xen lẫn một chút hưng phấn.

Daniel không thể nói ra được một lời nào để trả lời lại hắn, anh đang đắm chìm trong cơn cực khoái nên chả thể làm được gì khác ngoài việc nắm chặt tay vào ga trải giường và vùi tiếng nức nở vào gối.

Armand bắt đầu đụ anh mạnh hơn bằng những cú thúc mạnh bạo và điều đó khiến Daniel dịch chuyển cơ thể nhiều hơn để đuổi theo khoái cảm của riêng bản thân anh. Điều đó là quá sức- anh thường rất nhạy cảm sau khi trải qua cơn cực khoái - nhưng Daniel vẫn muốn nhiều hơn thế. Anh yêu cách Armand thúc mạnh vào sâu trong anh, yêu cái cách hắn hiểu làm sao để có thể khiến anh chìm trong một mớ cảm xúc hỗn độn và sau đó gắn những thứ hỗ độn đó lại với nhau.

Anh vẫn đang ở ranh giới giữa những khoái cảm râm ran và sự kích thích sung sướng khi Armand đâm sâu lần cuối và ra bên trong anh với một tiếng rên khe khẽ. Hắn ngã đè lên người Daniel khi xong việc, đẩy anh nằm xuống vị trí bị bẩn mà anh đã xuất ra trên ga giường, nhưng Daniel đang khoan khoái đến mức anh thậm chí còn không quan tâm đến điều đó. Anh cảm thấy ấm áp và an toàn với khi Armand đè lên mình và phả hơi thở hổn hển của hắn vào má anh. Anh không muốn khoảnh khắc này kết thúc, và rồi khi Armand hôn lên vai anh và rút dương vật khỏi người anh, Daniel không khỏi rên rỉ vì cảm giác mất mát.

"Tôi nên phạt anh, Daniel à." Armand nói khi hắn nằm bên cạnh anh

"Cái gì?" Daniel cau mày, cảm giác sung sướng trong anh tan biến khi nghe thấy câu nói của Armand. Dẫu không gian khá là chật hẹp, nhưng anh vẫn cố gắng xoay người để có thể nhìn rõ hắn hơn. "Tại sao thế?"

Armand là một kẻ khó hiểu, chuyện của cả hai người họ vẫn còn quá mới mẻ, nhưng hắn không tỏ ra giận dữ khi áp sát mặt mình đến bên mặt anh và đưa tay xuống nơi dương vật đã ỉu xìu của Daniel rồi đặt nó lên đùi hắn. Thực ra, nhìn hắn không có bất cứ cảm xúc gì khi hắn lướt những ngón tay của mình qua làn da của Daniel và cảm nhận nó trên đầu ngón tay mình.

"Vì đã xuất tinh mà không có sự cho phép của tôi." Armand nói khi đưa tay mình lên miệng Daniel.

Đôi môi của Daniel ngoan ngoãn hé mở khi Armand ấn những ngón tay của hắn vào bên trong miệng anh, hắn trượt ba ngón tay vào lưỡi anh. Nó có vị đắng nhưng Daniel chỉ rên rỉ và bắt đầu mút nó, nuốt xuống tất cả những gì anh có thể.

"Tuy nhiên, tôi không tin là anh cố tình làm vậy," Armand tiếp tục, đôi mắt hắn nhìn chăm chú vào môi Daniel khi anh đang mút nhẹ những ngón tay hắn. "Phải không, chàng trai đáng yêu?"

Daniel thở ra một hơi run rẩy khi lắc đầu.

"Đó là những gì tôi nghĩ." Armand nói, nghe có vẻ hơi tự mãn. Nếu hắn không hứng thú với điều gì đó, hắn sẽ khó chịu về nó. "Anh thích trở thành chàng trai ngoan của tôi đúng không, Daniel?"

Lông mi của Daniel rung lên trước câu hỏi đó khi anh gật đầu, dương vật của anh dường như đang cương cứng trở lại. Anh cảm thấy mình một lần nữa rơi vào khoảng không gian mơ hồ- nơi mà đôi khi anh có thể chạm tới, cái nơi mà tất cả những gì anh muốn làm là bất cứ điều gì Armand bảo anh làm.

"Vậy thì tôi sẽ cho anh một cơ hội khác để cư xử tốt hơn." Armand nói, rút ngón tay ra khỏi miệng Daniel để anh có thể nói. "Đó có phải điều anh muốn không?"

"Đúng vậy." Daniel trả lời với tốc độ rất nhanh, giọng anh khàn đi vì ham muốn. "Tôi muốn những điều khiến cậu thỏa mãn."

Armand hôn anh, trượt lưỡi vào miệng anh khi hắn đẩy anh nằm ngửa xuống. Hắn trượt tay vào giữa đùi Daniel và ấn những ngón tay đó vào trong anh, nuốt chửng tiếng rên rỉ sắc bén của Daniel bằng một nụ hôn sâu hơn.

"Anh chỉ có thể ra khi tôi nói được." Armand ra lệnh cho anh khi hắn quấn tay quanh những lọn tóc xoăn màu hắc thạch của anh ở hai bên má thâm đẫm mồ hôi. "Anh hiểu chưa?"

"Hiểu rồi." Daniel thở hổn hển, lông mày nhíu chặt khi Armand cuộn những ngón tay không thương tiếc về phía rốn của anh.

Armand mỉm cười, nụ cười ấm áp nhưng đầy tinh quái. "Chàng trai ngoan."

*****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro