Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Mấy nhân viên quang phòng nhìn Dao Ân và Cửu Luân không chớp mắt . 

" Anh ấy là ai mà nhìn đẹp trai vậy ? "

" Anh ấy quan tâm Dao Ân chưa kìa ? "

" Chị ấy là thư kí giám đốc thì ai dám không cứu khi gặp nạn "


Dao Ân đứng lặng người ở đấy . Đã 6 năm không gặp lại nhưng Cửu Luân vẫn chẳng thay đổi gì nhiều . Cậu vẫn giữ phong thái lạnh lùng như tượng và sự kiêu ngạo tận bên dưới kia . Vẫn đôi mắt màu đen phảng phất một chút nâu trà . Mái tóc được nhuộm vàng kiểu Tây . Bàn tay khẳng khiu , to và rất ấm . Cô cảm nhận được điều ấy khi được cậu kéo lên . Cửu Luân về rồi !!!


Cửu Luân buông tay ra , nói nhanh " Ngừng bàn tán về tôi đi ! Ai là thư kí giám đốc thì lên phòng giám đốc gặp tôi "

Cửu Luân dứt lời , nhanh chóng đi thang máy lên tầng cao nhất . Mai Thư nhìn Dao Ân rồi nhìn vào thang máy " Này Dao Ân ! Anh ta hình như sếp đấy ! "

Dao Ân vẫn im lặng . Đôi mắt khẽ cúi xuống . Rồi cô cũng bỏ đi .


---

~ Trong phòng giám đốc ~

Cửu Luân ngồi xuống ghế , khẽ nhắm mắt lại . Sau 6 năm đi du học , anh không biết Dao Ân có nhớ đến anh không ? Có buồn không ? Anh không nghĩ cô sẽ đến mức độ chán nản cuộc sống chỉ vì không thể quên anh . Anh đã nghe Trương Hạnh nói vậy khi định sang nhà cô thăm gia đình cô một chút .


" Cốc ... cốc ... cốc " - Tiếng gõ cửa vọng vào khiến Cửu Luân mở mắt ra . Cửu Luân nhìn ra cửa , đáp gọn gàng " Vào đi !!! "

Một cô gái mặc đồng phục công ty , búi tóc cao , nhìn Cửu Luân " Giám đốc có chuyện gì ạ ? "

" Cô là ai ? " - Anh khàn khàn hỏi 

" Giám đốc ! Tôi là Nguyệt Linh Hoa - thư kí thứ hai của giám đốc . Sau chị Dao Ân "

Nguyệt Linh Hoa cười tươi , đôi mắt ánh lên nét vui sướng . Cô lần đầu tiên nhìn thấy Cửu Luân đã mê mẩn . Được làm việc cùng anh thì cô đi chết cũng được . Bằng mọi giá , cô phải yêu được anh ! 

" Tôi gọi Dao Ân cơ mà nhỉ ? " - Anh nhìn nàng , tiến sát lại 

Nguyệt Linh Hoa tim đập thình thịch . Anh ấy đang đến gần chỗ nàng . Nàng lắp bắp nói " Dao ... Ân ... chị ... chị ấy ... về rồi ạ ? "

" Vậy sao ? Vậy cô giúp tôi một việc được không ? " - Anh chống hai tay lên bàn , quay mặt sang nhìn cô 


---

~ Khách sạn Dương Nhật ~

Nguyệt Linh Hoa thở ra , nhắm mắt lại rồi tiến đến chỗ cô tiếp viên khách sạn " Cho tôi hỏi . Cô gái vừa đi vào thang máy kia ở tầng bao nhiêu "

Cô nhân viên tên Tô Trân trả lời lưu loát " Cô ấy ở tầng 5 , phòng 406 "

Nguyệt Linh Hoa gật đầu rồi đưa cho cô ta 50 nghìn nhân dân tệ .

                                                                        ~ 30 phút trước ~

" Việc gì vậy ? Giám đốc Luân cứ việc dặn dò . Tôi sẽ làm tốt ! " - Nàng nuốt nước bọt , cố gắng đáp

" Được ! Vậy đi theo dõi Dao Ân cho tôi . Tìm xem cô ấy ở đâu ! " - Anh nói tiếp " Rồi cô muốn gì tôi cũng sẽ cho cô ! " 

Nàng lặng người , chết đứng một chỗ . Theo dõi sao ? Sướt 3 năm làm ở Đài Bắc , nàng cũng chưa từng làm một cái việc bẩn thỉu như ăn trộm thế này . Nàng cũng đang cực kì tò mò lí do mà Cửu Luân quan tâm về Dao Ân . Họ có quan hệ gì ? Cô cũng đã định hỏi nhưng khi nghe được cả câu mà Cửu Luân nói , họ có thể là người yêu cũ . Sao cô không nghĩ ra nhỉ ? Từ khi nhìn thấy Cửu Luân , Dao Ân luôn tránh mặt . Người yêu cũ ? 

Lúc này hồn phách mới trở về , Nguyệt Linh Hoa cười tươi " Vâng thưa giám đốc ! Tôi sẽ làm "

---

Nguyệt Linh Hoa trở về công ty . Nàng đang rất hồi hộp . Không biết Cửu Luân có khen nàng không đây ? Được giám đốc cao cao đại thương khen ngợi không sung sướng mới là chuyện lạ . Mắt nàng không khỏi ánh lên tia hạnh phúc .


Cửu Luân ngồi chờ Linh Hoa dưới phòng tiếp tân , mắt nhìn ra cửa . Nguyệt Linh Hoa bước vào , đôi mắt nhìn thẳng vào Cửu Luân sáng ngời ngời . Nàng bước đến chỗ Cửu Luân , nói dõng dạc " Chị Dao Ân sống ở khách sạn Dương Nhật , tầng 5 , phòng 406 "

" Ờm . Cảm ơn cô ! Giờ cô muốn gì ? " - Khác với sự mong đợi của nàng , Cửu Luân lại tỏ ra lạnh nhạt , thờ ơ

Nàng tỏ vẻ buồn bã . Rồi không suy nghĩ , đáp gọn " Lên giường với Luân tổng đó là nguyện ước của tôi "

" Tôi không có hứng lên giường " - Anh nhếch môi " Nhưng có thể hôn cô " 

Anh luôn tỏ ra khí chất cao ngạo . Phụ nữ luôn thích đàn ông chủ động mà . Anh cũng chẳng thích loại đàn bà kiểu này 
Chưa để nàng trả lời . Anh đã tiến đến hôn nàng . Nơi này không có ai . Chỉ có anh và nàng đang ở đây . Môi anh chạm vào môi nàng , hôn thật sâu . Chỉ như lướt qua rồi cũng kết thúc . Anh ném cho nàng ít tiền rồi nhanh chóng rời đi .


Nguyệt Linh Hoa nhìn đống tiền dưới đất nhưng tâm trí chỉ nghĩ đến nụ hôn đó . Nàng nhận ra , nàng cần anh .



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro