Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

The person standing outside is not necessarily guilty

“Ta tên là Jataka.”

Người đàn ông trước mặt cởi mũ trùm đầu, để lộ mái tóc dài bạc, đôi mắt đen không đáy, và khuôn mặt lạnh lùng như tạc từ đá. Không ai lẫn đi đâu được—một vị thần đã từng từ chối cả Thiên Đình lẫn Âm Phủ. Không đứng về phe nào, không nghiêng về một lẽ phải.

Adamas nheo mắt. “Vị Bồ Tát lặng im trước mọi chiến tranh, đứng nhìn nhân gian tan nát mà không nhúng tay.”

“Phải.” Jataka gật đầu. “Và ta cũng đã đứng nhìn khi ngươi bị chính người yêu nhất đâm xuyên tim.”

Gió ngừng thổi.

Không khí trở nên đặc quánh.

Adamas cười khẩy, bước lùi lại một bước. “Ngươi đến đây để sám hối sao? Hay để nói rằng ta đáng phải chịu tất cả vì tin nhầm người?”

“Không.” Jataka đáp, ánh mắt không rời khỏi Adamas. “Ta đến vì ta đã phạm một lỗi. Không phải vì ta đứng ngoài. Mà vì… ta nghĩ mình không cần can thiệp. Rằng tình yêu giữa các ngươi sẽ vượt qua.”

Adamas cứng người.

Jataka bước một bước về phía trước. “Ta thấy ánh mắt Hades khi đỡ thân thể đầy máu của ngươi. Thấy Poseidon gần như phát điên khi nhận ra mình vừa giết người hắn yêu nhất.”

“…Im đi.”

“Ta thấy ngươi rơi nước mắt trong vòng tay họ, ngay cả khi tim đã ngừng đập.”

Adamas lùi lại, bàn tay siết chặt chuôi kiếm đến phát run. “Ta nói im đi!!”

Nhưng Jataka vẫn đứng đó, không tỏ vẻ đe dọa, không hạ thấp bản thân, chỉ nhìn Adamas bằng ánh mắt mà… không một ai từng dành cho cậu—ánh mắt không mang tình yêu, không mang ham muốn chiếm hữu… mà chỉ đơn thuần là sự thấu hiểu.

“Ta không cần ngươi tha thứ,” Jataka nhẹ nhàng nói. “Chỉ cần cho phép ta sửa lại lỗi lầm… bằng cách bảo vệ ngươi khỏi tất cả những gì khiến ngươi gục ngã.”

Trong bóng tối, Adamas đứng lặng. Không còn gào thét, không còn trốn chạy.

Chỉ còn một nỗi mỏi mệt đến tận xương tủy.

Lần đầu tiên… sau bao năm, hắn không biết phải từ chối thế nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro