Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Shot I

Lải nhải : Sau N ngày trầm mình , ta đã có thể viết được H * hắc hắc *
Rating : Thiên Khải
Author : Py
==========================

- Vương Tuấn Khải , ta yêu em ! Ta muốn em !
Người tên Vương Tuấn Khải nghe được , lập tức cảm thấy trời xanh có sét đánh ngang . Thiếu gia của cậu yêu cậu ? Không thể nào !
- Thiếu gia à , ngài nói gì vậy ? Nếu để mẹ ngài biết , nhất định sẽ quở trách em !
Mái đầu xinh đẹp vội vã quỳ dưới chân của chủ nhân mình .
Dịch Dương Thiên Tỉ - đại thiếu gia không sợ trời không sợ đất của Dịch gia hướng ánh mắt lãnh khốc về phía cậu - nô lệ riêng của hắn tỏ vẻ không hài lòng .
- Em dám chống đối tôi ?! 
Người này ngày thường đã luôn chống đối lại hắn , nhưng hắn thực không hiểu tại sao lại si mê cậu . Cậu là người hầu được mẹ hắn đưa về khi cậu chỉ mới 10 tuổi . Thế nên hắn hiểu bản tính của cậu vô cùng . Cậu chính là tự nhận thức được thân phận bản thân ; không dám với cao . Hiện tại hắn nói hắn muốn cậu không khỏi khiến cậu khó xử .
- Em không dám ! Nhưng em thực sự không thể làm được việc mà ngài đề nghị ! Thực sự không được mà !
- Được ! Em nghĩ em từ chối thì tôi sẽ buông tha em sao ?!
Vương Tuấn Khải sợ hãi nhìn thiếu gia ; nhưng vẫn cứng rắn tỏ ra thật quật cường .
- Em ... Mau uống đi !
Hắn đưa cho cậu một ly nước lọc . Cậu thận trong nhận lấy , cảm thấy hoàn toàn bình thường bèn bắt đầu uống ; vì quá căng thẳng , cậu ngửa cổ uống cạn hết . Hắn nhìn yết hầu của cậu lên xuống , lại nhìn đến ly đã cạn , miệng lưỡi không khỏi khô nóng . Cậu uống xong , đưa mắt nhìn hắn mới phát hiện hắn đã nhìn chằm chằm cậu từ bao giờ . Ánh mắt nhàn nhạt , không tránh khỏi chút khát khao cùng ôn nhu khôn xiết . Thì ra thiếu gia cũng có cả ánh mắt này . Bất chợt cậu rùng mình , muốn lùi xa một chút . Nhưng đúng lúc này , cơ thể cậu lại biến hoá bất thường . Cậu cảm thấy cả người mình nóng rực , máu như đang sôi trong từng huyết mạch , thần kinh bắt đầu cảm thấy trì trệ , tim trong lồng ngực đập mạnh đến nỗi thiếu gia cũng bắt đầu nghe được . Cả cơ thể lại căng cứng khô nóng vô cùng khó chịu . Không lẽ ly nước đó ...
- Em suy nghĩ lại chưa ?! Chuyện ta muốn em !
- Tuyệt ,.. đối ... ha... không thể !
Cậu phát hiện bản thân mềm nhũn , chân quỳ lâu cũng sắp tan thanh nước đến nơi , hơi thở vô cùng gấp gáp , còn có thứ gì đó len lỏi , khiến cậu muốn gì đó một cách mãnh liệt .
- Trông em không được khỏe ! Má em đỏ bừng lên rồi kìa !
Hắn trêu trọc . Thừa biết thuốc bắt đầu phát tác rồi . Hắn đứng dậy , ôm lấy eo cậu bế lên . Ngay khi vừa chạm vào , hắn đã nghe được tiếng rên rỉ khó khống chế từ cổ họng Vương Tuấn Khải .
- Thiếu ... gia , chúng ta .. chúng ta...
- Nói nhiều quá ! Em sắp là của ta rồi , Mèo con ạ !
Hắn đưa cậu lại giường của mình , khoá trái cửa và kéo hết rèm lại . Nhìn ngắm cậu ở cự li gần , hắn như mê muội .
Làn da trắng đầy sức sống , không có mụn , tay và chân đều có độ dài cân xứng với cơ thể , khuôn mặt hoàn mỹ vô cùng .
Hắn cúi xuống , hôn nhẹ môi của cậu . Bây giờ cậu đã hoàn toàn mất kiểm soát , để mặc cho hắn hôn mình . Tuy vậy , trong lý trí của cậu vẫn văng vẳng nói : " Không được ! " ; nhưng đáng tiếc khi cậu nói ra thì chỉ toàn là rên rỉ vô vọng .
Hắn càng hôn càng thích , tách môi của cậu ra , luồn vào khoang miệng quấn lấy lưỡi cậu mà chơi đùa . Cậu ưm ưm vài tiếng , khoang miệng mở to khiến dịch nước bọt chảy xuống trông thập phần dâm mỹ .
Hắn cuối cùng cũng buông môi cậu ra , hài lòng nhìn nó sưng tấy .
- Thiếu gia ... Dừng ,....
- Em có chắc không ?!
Hắn vuốt nhẹ bên hông cậu , bất ngờ véo một cái khiến cậu kêu lớn . Không ổn ! Thực sự không ổn ! Nếu thiếu gia dừng lại cậu sẽ bị lửa trong cơ thể thiêu chết mất !
- Hừm , nhìn em kia ! Không thật thà chút nào ! Ta sẽ nhẹ nhàng mà , còn mẹ ta ; em không cần lo , bà ấy luôn hiểu lựa chọn của ta là đúng ! Giờ thì em ngoan ngoãn đi !
Cậu nghe lời hắn nói , khẽ run sợ một cái nhưng sau đó lại bị hắn ghim lại ; rồi cũng dần dần mặc cho hắn đẩy đưa .
Hắn cởi áo cậu rồi ném xuống sàn nhà , hắn gặm lấy xương quai xanh gồ lên của cậu cắn mút , để lại những vết hôn đỏ đậm . Tay hắn đặt lên ngực cậu , xoa nắn điêu luyện .
- Aghhhh....
Cậu rên lên khiến hắn bị kích thích , càng càn rỡ mút lấy ngực cậu , thích thú cắn cắn , đùa giỡn với ngực còn lại .
Một tay của hắn lần xuống mông của cậu , bóp chặt , cảm nhận sự đàn hồi tinh tế ; lại vô cùng thú tính đánh lên mấy cái . Tiếng rên lớn dần , vang dội trong căn phòng cách âm sang trọng .
Hắn ra trước , nắm lấy tính khí đã sớm ngẩng cao đầu của cậu , nhếch mép :
- Em đã sớm ẩm ướt như vậy rồi !
- Ahhh ...
Hắn mỉm cười nắm lấy của cậu , vuốt ve lên xuống khiến cậu không kìm được mà rên rỉ lớn hơn .
- Ahhh , tha ... buông tha ~~~
Hắn làm lơ lời của cậu , tách chân của cậu ra , hơi do dự rồi xộc thẳng hai ngón tay vào huyệt động khép chặt của cậu . Cậu hét lên , cảm thụ ngón tay của thiếu gia không ngừng chuyển động trong cơ thể mình . Kì lạ là cậu không hề ghét bỏ cảm giác này ; nó khiến cậu cảm thấy thoải mái , dễ chịu hơn cảm giác khô nóng vừa nãy .
- Thiế ... thiếu gia , ngài ... là ngài đã giở trò... ah sao ?!
- Nếu không em có thể mở chân cho ta sao ?
- Thật xấu xa .. ah !
Hắn vuốt ve bảo bối của cậu trong tay , chẳng mấy chốc đã khiến cậu hưng phấn bắn ra . Bộ đang của cậu lúc này hết sức phóng túng , hoàn toàn gỡ bỏ sự quật cường ngày thường hắn vẫn thấy ở cậu .
- Ta muốn em gỡ bỏ hoàn toàn sự cứng nhắc thường ngày !
Cậu mơ màng nghe được câu nói đó , lòng cảm thấy phi thường ấm áp . Sau đó , ngoan ngoãn thuận theo bài phó của chủ nhân .
Hắn rút cự vật đã sớm cương cứng của bản thân ra , đặt trước miệng huyệt đã được mở rộng chu đáo từ trước . Chính hắn cũng cảm thấy có chút căng thẳng , bởi lẽ đây là lần đầu cậu tiếp xúc với tình dục , hắn lo sợ sẽ làm cậu đau .
- Thiếu gia ... Hưm ... em khó chịu ... Em ... em muốn nhiều hơn ...
- Vậy chịu khó nhé !
Hắn vỗ về má cậu , hôn nhẹ lên đó một cái rồi xông thẳng vào .
- Aaaaaaaaa
Lần này đau đớn tăng lên gấp bội . Cậu đau đến nước mắt đã trực trào ra , phía dưới thít chặt đến mức khiến hắn xây xẩm mặt mày .
- Em thả lỏng đi !
Hắn vuốt mắt cậu , xoa nhè nhẹ tấm lưng của cậu .
Dần dần cậu cũng thích nghi , bắt đầu nới lỏng cơ thể để hắn động thân .
- Hức ... thiếu gia ... Chậm , chậm lại ...
Hắn đưa đẩy điên cuồng , không màng đến yêu cầu của cậu . Dần dần , cậu bắt đầu quen với sự ra vào như vũ bão cua người phía trên . Tay cũng rờ rẫm cơ thể của thiếu gia .
- Ahhhhh mạnh nữa ah ~~~ Thiếu ... ư thiếu gia , em ... em sắp không trụ ... được nữa ; thiếu gia mạnh hơn đi , ahhh em ... đều thuận theo ý ngài mà !
- Ngoan , tiểu dâm đãng ! Ta sẽ cho em tất cả !
Hắn điên cuồng cắm rút , chuyển động trên cơ thể của cậu ; tư thế như đang cưỡi ngựa , mãnh liệt cọ xát cơ thể cậu . Hắn gầm một tiếng , đâm một nhát đến tận gốc , trúng vào điểm G khiến cậu hét một tiếng . Hắn bắn vào trong huyệt động mê người kia . Cả hai thở ra , hắn lật cậu lại , hôn lên môi rồi đi ngủ . Bàn tay vẫn mải mê sờ ngực của cậu . Dưới tác dụng của thuốc , cậu ngủ mê man , má đỏ bừng và thỉnh thoảng còn buột ra tiếng rên rỉ . Quá câu nhân , sau này cậu chỉ có thể thuộc về hắn .
Ngực là bộ phận mẫn cảm , lại bị hắn chơi đùa không buông tha khiến cậu nhíu mày tỉnh lại .
- A... thiếu gia ... đừng cắn , sẽ đứt , ô hức ...
- Ngoan ! Ta yêu còn chẳng hết , nhất định không làm hỏng của em .
Cậu an tĩnh nhắm mắt , ưỡn người lên để chống lại những vuốt ve của hắn .
Mông cậu bị hắn nắm lấy , tham lam vừa xoa ngực vừa bóp mông cậu . Cậu úp mặt vào ngực hắn , há miệng cắn bả vai của hắn . Sau đó hắn cũng không làm gì thêm nữa , để yên cho cậu ngủ .
Sáng hôm sau .
- Thiếu gia ... hức ,.. Thiếu gia thực xấu ! Ngài ức hiếp em !
Cậu tỉnh dậy khi đầu óc còn rối tung rối mù , giữa đống chăn gối lộn xộn đậm mùi tinh dịch .
- Em ngoan đi ! Ta yêu em  , thực sự yêu em !
Hắn cũng phải ngồi dậy , ôm lấy cậu người hầu nhỏ bé của mình , ghì vào lồng ngực  .
- Em ... em
Cậu ngập ngừng , đẩy hắn ra , rồi nhặt lấy quần áo của mình .
- Em ở yên đây nghỉ ngơi đi ! Ta cấm em từ nay không được làm những việc của người hầu nữa !
- Thiếu gia , ngài không thể phách lối như vậy !
- Em !!!
Hắn cứng họng . Bị hắn ăn thịt rồi mà vẫn có thể ngang bướng vậy sao ?! Hắn áp môi lại gần cậu , tay vò loạn mớ tóc bết dính vì mồ hôi của cậu , thủ thỉ :
- Nên nhớ từ nay em là của tôi rồi , thì không nên phản kháng như vậy ! Tôi phách lối như vậy là tại em thôi !
Cậu đỏ mặt quay đi , nhưng tay lai bị hắn giữ lại .
- Nói ta nghe , em yêu ta chứ ?!
- Thân thể em đã là của ngài , khi tỉnh lại cũng không tỏ vẻ oán hận ngài ; ngài còn ... còn hỏi em yêu ngài không ư ?!
- Ah...
Hắn nhận ra điều gì đó , bổ nhào đến người của mình , thích thú cọ cọ vào cổ của cậu , vui mừng như điên nói :
- Thì ra em đã sớm yêu ta ! Nào ~ nói ta nghe đi !
- Nói gì chứ ? Ngài xấu xa !
- Nếu không nói , chúng ta nên hoạt động nhỉ ? Đêm qua mới chỉ có một lần mà em đã ngất , thực sự khiến ta khó chịu ~ Hắn đe dọa khiến cậu sắc mắt biến hoá trầm trọng nhưng quả thực là không muốn bị ăn thịt nữa đâu .
- Ah . Không . Em ... em yêu ngài !
- Có thế chứ ! Ta cũng yêu em ! Yêu em lắm ! Đợi ta nói với mẹ , ta sẽ cưới em !
- Có thể sao ?
Cậu nằm trong ngực hắn , bồn chồn hỏi .
- Đồ ngốc ! Ta chỉ lo em không đồng ý thôi , nhưng giờ thì ta hoàn toàn có thể an tâm rồi . Ta yêu em , Vương Tuấn Khải !

____________ END___________

3-2-2017
Vote + Cmt pờ lissss
😘😘😘💋💋💋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro