Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

                                          Chương 2 : Dù bất cứ giá nào cũng không được bỏ cuộc
         Một buổi học lại trôi qua rất nhanh . Từ các góc lớp học sinh, sinh viêb ùa ra cổng trường . Lúc này trời đang mưa to . Những hạt mưa nặng trĩu to chừng bằng hạt đậu . Dần dần thấm ướt cả 1 góc sân . Mưa vườn lại trên tóc cô học sinh . Dính ướt trên vai áo cậu học trò . Tạo nên 1 cảnh tượng thơ mộng . Cơ Liệt Thần một tay cầm cặp da , một tay cầm dù . Chạy dính theo đằng sau che cho Nhược Nhược . Mặc kệ bản thân mình đang dính nước mưa ướt đẫm . Thế mà Nhược Nhược vẫn chưa hài lòng . Mặt nhăn mày nhó vì bị nước mưa bắn tung tóe lên bắp chân Cô nạt nộ Cơ Liệt Thần :
- " Anh che cái kiểu gì vậy? Ướt hết người tôi rồi còn gì " _ Nhược Nhược
- " Xin lỗi em .... Anh chùi cho em nha !" _ Cơ Liệt Thần
Vừa nói Cơ Liệt Thần vừa khom lưng lấy tay chùi nước mưa cho Nhược Nhược . Nhưng do người anh ướt sũn đôi bàn tay cũng lấm lem nước càng chùi thì càng trở nên nhiều hơn Nhược Nhược thấy vậy . Tức giận vô cùng . Nước mưa không được chùi hết thì thôi đi . Ngược lại còn bị lợi dụng nữa chứ! Thừa cơ hội sờ chân cô chứ gì ? Cô nhanh chóng hất Cơ Liệt Thần ra . Do bị hất đi nên cây dù cũng văng đi theo Cơ Liệt Thần còn chưa đứng dậy được thì đã nghe tiếng la hét của Nhược Nhược :
- " Aaaaa...... Ước hết người tôi rồi " _ Nhược Nhược
Cơ Liệt Thần hoảng hồn . Đứng dậy cầm dù che chắn cho Nhược Nhược . Lấy cặp da kẹp chặt vào cánh cay . Bàn tay kia thì chùi những giọt nước đang cản đi tầm nhìn trên mắt . Đi qua trường một khoảng xa . Cơ Liệt Thần cũng đã bị ướt khá lâu . Giữa con đường vắng này rất hiếm tìm được một chiếc xe . Vậy mà chiếc ô tô đen huyền bí kia lại chậm rãi , vượt mặc rồi dừng lại phía trước của Nhược Nhược và Cơ Liệt Thần.
Từ trên xe một chàng trai khôi ngô bước xuống . Trên người anh ta cũng là bộ trang phục của học sinh . Nhưng hình như là không học chung cùng Nhược Nhược và Cơ Liệt Thần . Khuôn Mặt anh ta rất tuấn tú . Thân thể cao to nhìn rất cường tráng . Nếu so sánh giữa Cơ Liệt Thần và anh ta thì có lẽ Cơ Liệt Thần vẫn thua xa rất nhiều . Cơ Liệt Thần thì ngạc nhiên . Còn Nhược Nhược gọi to :
- " Dương Tử " _ Nhược Nhược

Người được gọi là Dương Tử thì nhanh chóng cầm dù đi đến bên Nhược Nhược coi Cơ Liệt Thần chỉ là không khí . Lúc Dương Tử chỉ còn cách vài bước chân thì Nhược Nhược hất tay cầm dù của Cơ Liệt Thần ra . Rồi chạy nhanh đến bên dù của Dương Tử . Bàn tay Dương Tử nhẹ nhàng luồn qua ôm eo Nhược Nhược . Hai người đi nhanh về phía xe ô tô . Trong chốc lát chiếc ô tô chạy vụt đi . Bơ lại một mình Cơ Liệt Thần trên con đường vắng . Thật tồi tệ , tay cầm dù của Cơ Liệt Thần dần dần buông lơi . Mọi thứ hy vọng dường như đã vụt tan hết . Cảm giác lúc này là gì đây ? Tồi tệ ? Cô đơn? Mất tất cả ? Muốn quên đi mọi thứ đã xảy ra ? Hay là nhói? À không, phải nói là rất đau ..... đau..... đau lắm......!!! Tại sao em lại làm vậy với anh ? Sao lại đối xử với anh như vậy hả? Chưa bao giờ anh cảm thấy đau như bây giờ . Khẽ cuối đầu , Từng giọt nước mưa thấm ướt trên mái tóc . Nhỏ dần xuống khóe môi , chảy vào khoang miệng . Lúc này chẳng biết vì sao nước mưa lại đằng chát thế này ? Thật khó nuốt . Cầm lên cặp da đen , khép lại dù rảo dần bước trên con đường vắng . Trong đầu chỉ hiện lên một ý nghĩ duy nhất là : Dù bất cứ giá nào cũng không được bỏ cuộc . Bởi đối với bản than anh , em chính là nguồn sống , là không khí , là cả bầu trời .......... Là tia nắng ban mai ấm áp . Nếu không có em chắc có lẽ cuộc đời anh chỉ còn là một mảng u tối . Cả không gian đều chìm trong u sầu . Và anh nhận ra mình phải tiếp tục gắn gượng . Thế rồi Cơ Liệt Thần lại tiến về phía trước . Với một tia hy vọng nhỏ nhoi . Mong ngày mai khi thức dậy sẽ nghe được Nhược Nhược nói câu : """ Em Yêu Anh """ :3
~~~~~~~~đã hết chap 2 ~~~~~~~~~~



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: