Ánh mặt trời của tớ không còn ánh sáng nữa
2 ngày qua, cứ lướt face thì tim tớ lại đau, co thắt đến khó thở. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến tớ không thể chấp nhận được. Khóc cũng cạn nước mắt.
Tớ tự hỏi tại sao một con người tốt bụng như cậu, một con người chỉ biết quan tâm lo lắng cho người khác, cống hiến tất cả tuổi thanh xuân của mình cho âm nhạc lại phải chịu nghịch cảnh như thế này. Tớ đã từng ước, từng mơ đến viễn cảnh cậu cùng anh em mình vẫn đứng trên sân khấu, vẫn hô khẩu hiệu và tự tin nói với mọi người rằng mình là B.I leader của iKON. Vậy mà sao bây giờ viễn cảnh ấy chưa thành sự thật cậu lại bỏ đi như thế. Tớ không hề muốn iKON có cái kết nghiệt ngã như thế này. Tớ không cần các cậu nổi tiếng, không cần các cậu là iKON, cũng chẳng cần các cậu dưới trướng YG, tớ chỉ cần có đủ 7 người, dù rời YG, dù các cậu không còn là nghệ sĩ. Chỉ cần các cậu có nhau, vui vẻ, hạnh phúc là được.
Có rất nhiều bạn không chịu nổi đả kích buộc phải rời nhóm nhưng với tớ, tớ vẫn ở đây đợi cậu. Vẫn chờ, chờ cái kết mà cả các cậu và iKONICs đều mơ ước là cùng nắm tay nhau ngắm nhìn cầu vòng xuất hiện sau cơn giông bão.
Tớ tin là như thế!.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro