Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chapter 3 Cuộc sống muôn màu ( đen trắng )

Anh nhìn cô thêm một lượt " cô gái này nhìn ngũ quan rất trong sáng chắc không phải kẻ lừa gạt ":

- Rốt cuộc là nhà cô ở đâu ?

Sooyeon gãi đầu :

- Hàn Quốc !

MỘt vạn một tỷ giấu chấm ? hiện lên trong đầu anh buộc phải thốt lên : 

- Hàn quốc ? em đùa tôi đấy à ? hahahahahahahahahahahaha - nụ cười lanh lảnh làm sooyeon khó chịu , cô nhăn mũi rồi ngoảnh mặt đi ( mimi: - e hèm lại tính tiểu thư lên rồi đấy ) :

- Nhưng mà tôi nói thật , tôi sang đây và lạc mất bố thôi -_- tôi là người hàn quốc 

Yoong nhìn cô một lúc rồi nói : 

- an - nhông - ha -se - yo

Thử thách này của anh làm cô phát cáu , từ bé đến giờ cô chưa từng lừa dối đơn giản chỉ vì cô chính là một bạch dương thẳng tính mạnh mẽ . Sooyeon mạnh tiếng nói với anh :

- an nhông , jung sooyeon mi đa ( xin chào tôi là jung soo yeon )

Đôi lông mà đen dày nhíu lại , ngay sau đó lại tiếp tục quay trở lại vấn đề :

- Ý em là về hàn quốc ngay bây giờ?

Cô chửi thầm anh " cái tên điên này , bị thần kinh thâm niên chắc ! tất nhiên là mình chỉ định nhờ anh ta đưa mình về nhà ở đây để gặp lại bố rồi " cô đủ thông minh để nặn ra một nụ cười " khó coi hơn cả khóc '' :

- thưa đại thiếu gia , tôi định nhờ cậu đưa tôi về nhà ở đây thôi .

Anh gật gật đầu tựa đã hiểu ý , ra hiệu cho clevery ( trợ lý riêng ) đưa xe cho anh , anh sẽ tự lái xe đưa sooyeon đi về nhà . clevery biểu thị sự lo lắng :

- thưa boss , không được vết thương của cậu chưa khỏi hẳn .

Mặc kệ cho clevery khuyên nhủ như thế nào anh vẫn cương quyết đưa cô đi để biệu hiện lòng cảm ơn đối với Sooyeon " dù cô nàng lại khong thèm để ý chi tiết này " chiếc xe BMW vừa được lấy ra , anh lịch sự mở cửa cho Sooyeon lên . Cũng như một vị tiểu thư ( thói quen đó mà ) bước lên xe mà không thèm nhìn anh một cái . Chính giây phút đó cái nét ương ngạnh trên gương mặt cô len lỏi vào trái tim băng giá của anh , đột nhiên tim anh run lên nhiều đợt . Chiếc xe BMW trắng lao lên đường cao tốc , gió hai bên cửa luồn vào hôm nay bầu trời đặc biệt dễ chịu nhưng không khí bóng đá vẫn nóng hừng hực . Chợt anh nhớ gì đó dừng đột ngột xe lại lấy máy ra :

- clevery ngày mai lúc 2 h sáng Đức đá với Brazine nhất định phải mua vé ho tôi , 2 vé

- "   "

Trong xe ..... lúc xe phanh gấp nên cái trán thần thánh của sooyeon đáp thẳng vào vô lăng trước mặt , bàn tay trắng xoa xoa vào trán , toàn bộ mặt nhăn nhúm vì đau. " anh ta không phải tên khốn kiếp mà là vô cùng khốn kiếp " >.< Anh lên xe quay sang hỏi cô:

- em sao thế ?

sooyeon quay phắt :

- Nhờ hồng phúc của anh ban cho nên mới đựơc vậy đó vừa lòng chưa


- xin lỗi tôi hơi gấp

- gấp gì chứ anh cố tình hại tôi thì có

- không phải.

Cuộc cãi vã cứ diễn qua diễn lại cho đến khi chuông đồng hồ reo lên , cả hai phát hiện ra đã đến lúc nên im lặng , anh lại " xuống nước " :

- Nhà em ở đâu ? đường gì ?

Sooyeon thở dài :

- Không biết đường nào chỉ biết cách bờ biển không xa.

@@ ( mimi : - thần thánh cũng bó tay nhá cô nương " cứ đi vòng vòng như thế hỏi từng khu nhà ngoài biển cuối cùng cô cũng nhớ ra nhà mình phía tây có trồng hoa phía trước , cô chạy trước vui mừng muốn khóc khi đã tìm được nhà mình và trong nhà có thứ anh sáng rất ấm áp ( ảo tưởng )

- DADDY , con về rồi 

xoạch xoạch tiếng cửa mở phát ra , tim sooyeon muốn ngừng lại . tiếng nói phát ra còn mang lại âm thanh mạnh mẽ hơn nữa :

- OMG ông có con từ lúc nào thế hả ? con riêng phải không ? ông chết chắc rồi.

????????????????????????????? LÀ SAO  LÀ SAO DADY CỦA CÔ ĐÂU ? TẠI SAO LẠI HAI NGƯỜI NÀY 

- SAO HAI NGƯỜI LẠI Ở TRONG NHÀ TÔI ?

người đàn bà xẵng giọng :

- ngôi nhà vừa mua lại thêm một kẻ đến đòi là sao ? đừng thấy người sang bắt quàng làm họ

SOOyeon tức giận la lên :

- NGƯỜI ĐÀN ÔNG CHỦ CĂN NHÀ NÀY ĐÂU HẢ ?

NGƯỜI đàn bà kia cũng không chịu kém cạnh gì :

- F*** , ông ta đã đi rồi cút đi ông ta trở về quê hương rồi .

Sooyeon khóc không ra nước mắt TT " vì so lại bỏ con ? vì sao không chờ con " nuyớc mắt trào ra trên khóe mắt sooyeon , mũi cô đỏ lên người cảm thấy vừa nóng vừa lạnh . Anh kéo tay sooyeon đi lên xe :

- Muốn khóc thì tựa vào vai tôi đây mà khóc , tôi sẵn sàng cho em mượn .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: