Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

lửa

Tôi bước trên con đường vắng . Cái không khí lạnh khiến tôi hơi khó chịu . Đã cuối tháng 2 nhưng bằng một cách thần kì nào đó , chỗ tôi sống vẫn khá lạnh . Nhìn những cặp đôi đi trên đường đang phát cơm cún khiến tôi đã bực còn bực hơn . Thật thích hợp để đi săn !

Nhìn sang phía đối diện , con hẹm nhỏ u tối khiến tôi để ý :

* Có vẻ thích hợp *

Tôi không nghĩ nhiều mà đi thằng vào đó . Vừa bước vào , tôi nghe được giọng hát nhưng nó thật sự tệ . Rất tệ ! Giọng của một thanh niên say rượu . Tôi phóng tầm mắt ra xa , một bóng người đàn ông với tóc tai xanh lè đang ở cách đó không quá 10 mét - chủ của giọng hát : 

* Một con mồi tốt ! * 

Tôi tiến đến , giờ thấy rõ hơn , ngoài chai rượu đang uống giở , trên tay hắn còn một điếu thuốc lá . Y quay ra phía sau và nhìn thấy tôi :

- À ! Chào cô bé ! Bao nhiều tuổi thế ? Cô biết đã muộn lắm rồi không ? Muốn chút rượu chứ ? - Người đàn ông nở nụ cười hơi méo mó . 

Tôi nhìn nụ cười kia . Cảm nhận được điều không lành nhưng vẫn cố chấp ở lại . Gã kia loạng chọn đứng dậy :

- Cô bé trông cũng không đến nỗi ~ ! Chơi một chút với anh đi ! - Anh ta vừa nói , vừa dùng tay khoác qua cổ tôi :

- Nếu anh tiếp tục , tôi sẽ trình với cảnh sát về tội quấy rối phụ nữ . - Thực chất là tôi cũng chẳng dám vì dù gì cũng là sát nhân . Tên kia thì không vừa ý liên lấy tay giật khẩu trang và bịt mắt :

- Có lẽ đẹp lắm đó . Sao cưng không tháo ... - Chưa nói hết thì hắn nhìn thấy came hàm răng lễ con mắt kì lạ kia :

- tch , đành vậy ! - Tôi vừa rút con dao ra thì một thứ chất lỏng đổ lên mắt trái tôi ( con mắt bình thường ) . Mùi rượu xộc thẳng vào cánh mũi khiến tôi ứa nước mắt .

Vừa ngước lên thì điếu thước lá tiếp xúc với rượu và nó khiến một bên mắt cháy :

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA !!!!! - Tôi hét lên , tay đập liên tục đập mạnh vào ngọn lửa trên mặt mình . Cảm giác của một bên đó mất dần và dường như tôi không thấy đau nữa . 

Tên kia đã lao đi . Tôi phi luôn con dao vào chân hắn . Y ngã rồi nằm vật lộn trên đất . Tôi dập xong ngọn lửa thì từ từ bước tới chỗ hắn . Tiếng thều thào rên rỉ thốt ra từ cái miếng kia :

- C ... Cứu , cứu - Tôi nghe cái tiếng thều thào mà điên lên :

- Mày phải trả giá vì con mắt của tao ! Giờ thì ... I CAN HELP YOU TO DIE ! - Sau câu nói đó là những nhát dao liên tiếp dội xuống tên thanh niên .

Từng nhát đều là nỗi tức giận của tôi dồn vào . Hai tay nắm thật chắn mà đâm lên cơ thể đã từ từ ra ra thành một tảng bầy nhầy đến không nhìn ra . Mùi máu tanh hòa thêm mùi thước lá và chút rượu thật kinh tởm đến khó chấp nhận . 

Không biết đã bao lâu , tôi chỉ biết mình đã mệt lả , dù có chém thêm cũng không thể khiến tên đó tệ hơn . Có lẽ đó là cái kết tệ nhất . Bạn không thể tưởng tượng được nếu chỉ nói qua lười như này . Vậy khi nhìn vào đống kia , bạn tưởng đó chỉ là một đống thịt bị hoảng và đem vút đi . 

Khó khăn nhấc thân lên , tôi nhìn tay và quần áo đang nhuốm đầy máu và mùi tanh :

* Thật kinh tởm *

( Sáng hôm sau )

Bằng một cách nào đó , tôi đã lết được cái thân tàn về dinh thự . Thật may là Dr. Smile và Nurse Anna đã thấy tôi . Cả 2 đưa tôi về phòng chăm sóc và tôi đã thiếp đi . 

Hiện tại , tôi đang nằm trên giường và chờ Slenderman . Dĩ nhiên tôi đã đoán được điều này và chuẩn bị rất nhiều câu nói dối và cách giải thích với ngài ấy . Tiếng cửa phá vỡ không gian yên tĩnh . Tôi không cần nhấc mình lên cũng biết đó là ai :

- Cô muốn nhìn con mắt của cô không ? - Slenderman không hề trách móc mà là một câu hỏi , một câu hỏi kì là . Nó khiến tôi bất ngờ nhưng cũng gật nhẹ đầu .

Slederman đỡ tôi dậy . Trước mắt tôi là chiếc gương . Giờ tôi hiểu tại sao ngài lại muốn tôi nhìn mắt tôi . Xung quanh nó , một mảng da tôi đã bỏng nặng đến nỗi khó coi . Mắt cũng lờ đờ và không có cảm giác . Tôi thử nhắm mắt kia ...... KHÔNG - KHÔNG THỂ NHẮM . Không nưhnxg thế tôi thấy mình mù mắt đó .

Tôi sụp đổ , sụp đổ hoàn toàn , thứ duy nhất khiến tôi cảm thấy tự hao và còn là con người giừo cũng dị dạng . Giờ tôi chính thức " lún vào vũng bùn " hoàn toàn . Nhìn thấy biểu hiện của tôi , Slenderman hài lòng :

- Cacao sẽ được Black White đưa đến . - Nói rồi , ngài rời đi . Để lại tôi với sự tuyệt vọng ở đó .

Và vậy là hết . Tôi chính thức mất hết , một tất cả trong một đêm . Tôi vẫn là con người đúng không ? Mọi người vẫn sẽ cười với tôi , phải không ? Nhưng ai dám làm điều đó ? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro