Chương 11. Amua
Cuộc chiến xem chừng vẫn còn rất dài. Đã ai nói là Vampire trung cấp biết phân thân chưa ? Cái loại phân thân có sức mạnh y hệt bản gốc ấy.
" Không, không ai nói là nó còn có chiêu này. "
Naib dùng đao rạch một đường từ bả vai đến ngực Abygail. Trước đó, khi mãnh xà của Eli đã cuốn chặt lấy cô ta và bắt đầu thực hiện lời chú, Abygail triệu hồi một lăng kính. Từ lăng kính nọ, một màn sương dày đặc bao phủ, Abygail bắt đầu phân thân. Hàng chục Abygail khác đồng loạt trỗi dậy từ lòng đất và tấn công bọn họ. Tuy chúng chỉ là ảo giác nhưng sức mạnh và tốc độ lại y hệt bản gốc, rất khó dể phân biệt con nào với con nào.
" Chậc, sai rồi. " Naib cau mày, lần thứ năm gã chém nhầm ảo ảnh. Gã ngừng lại và thở dốc, không xong thật rồi, sức gã đã đến giới hạn, đá năng lượng không còn nhiều, nếu không nhanh chóng tìm được bản thể thì rất có khả năng, Naib mới là người bị chém.
Tức thật, còn chưa kịp từ chối Jack nữa cơ mà !
Nhưng sao mình lại nghĩ đến gắn ta nhỉ ? Naib tự hỏi vậy, sau đó nhanh chóng khôi phục bình tĩnh. Gã vỗ mạnh vào má, tự nhắc rằng đối thủ của gã là Abygail, không phải những suy nghĩ vớ cẩn đó. Không được phép để nó làm xao nhãng tinh thần.
Naib đứng ở giữa, hai bên cánh trái và cánh phải là Aesop và Norton. Còn Eli thì không chuyên về cận chiến, hơn nữa đây lại là lần đầu cậu ta ra chiến trường nên được đặc cách đứng sau hỗ trợ.
Aesop và Joseph đứng đối lưng nhau. Lưỡi kiếm sắc bén của Joseph lướt nhanh như một tia sáng, nó di động từ trái sang phải, một lần giết sạch rất nhiều ảo ảnh. Joseph tựa như một vũ công giữa trận chiến với những đường kiếm tao nhã mà uy lực, anh vung kiếm lên, biểu cảm trên mặt vẫn vậy, lãnh đạm, ung dung, tựa như nhìn một hình nhân.
Trái tim Aesop đập mạnh.
Bỗng dưng ngay lúc đó, một phân thân khác nhảy chồm về phía anh, cùng răng nạn và móng vuốt. Vì mải lo đám phân thân trước mặt nên Joseph không ngờ rằng sẽ có một cuộc đánh úp từ trên cao. Anh xoay người đỡ lấy đòn đánh của Abygail, nhưng sức mạnh của ả quá lớn, hẳn là do phần nào năng lực còn sót lại khi phục tùng Bá tước Yidhra.
Joseph miễn cưỡng chống đỡ được một lúc, à Aesop bên kia đã thanh lý xong phần của mình. Cậu nhanh chóng nạp đạn và hướng đầu súng về phía Abygail. Đoàng ! Tiếng súng vang lên, luồng sóng năng lượng xé gió lao đến, nó xuyên thẳng qua đầu phân thân, biến nó thành cát bụi.
Cũng may là những phân thân này tuy mạnh, nhưng bản chất vẫn là Vampire cấp thấp. Nếu không thì đá năng lượng còn lâu mới giải quyết nó trơn tru như thế.
" Anh có sao không ? "
Aesop vội vàng chạy đến, cậu đỡ lấy Joseph và để anh tựa vào người mình. Các phân thân Abygail vừa rồi đã để lại cho Joseph không ít thương tổn, mặc dù nó không quá nặng. Aesop khó chịu những những vết xước mà sẽ gây nên cho anh, làm da trắng nổi lên những vệt đỏ bắt mắt vô cùng.
" Đáng lý ra tôi nên bảo vệ anh tốt hơn. " Cậu không mang theo bông băng, sợ là Joseph sẽ bị nhiễm trùng mất.
Như biết được suy nghĩ của Aesop, hoặc đúng là vậy, Joseph khẽ xoa nhẹ mái tóc xám tro của cậu.
" Không sao. " Anh nói: " Chút vết thương nhỏ này có là gì đâu. Tôi muốn bảo vệ cậu mà. "
Aesop lắc đầu, cậu không muốn anh làm như vậy chút nào. Nó khiến cậu có cảm giác bất lực khi nhìn người mình thân thiết đứng chắn trước mặt mình, trong khi bản thân lại chẳng làm được gì cả.
Cậu không muốn chỉ ở phía sau anh.
" Aesop sợ tôi sẽ bỏ cậu lại à ? "
" Ừm. " Cậu gật đầu, sau đó cầm tay Joseph áp vào má mình, dụi dụi như một chú mèo nhỏ. Hy vọng cái này sẽ giúp cho Joseph đỡ đau hơn.
" Tôi không bỏ Aesop lại đâu. Aesop rất mạnh, bản thân tôi biết điều đó. Nên tôi muốn đứng cùng Aesop, tôi muốn cả hai chúng ta sẽ sánh vai cùng nhau, giống như cậu Subedar và Campbell vậy. "
Rồi anh nhẹ nhàng xoa xoa má Aesop. Cảm giác ấm áp khi tiếp xúc với thân nhiệt của nhân loại khác hẳn so với người sói, rất ấm, thật khiến cho Joseph không nỡ buông tay.
Aesop sẽ không bỏ anh lại. Và Joseph cũng sẽ không từ bỏ cậu.
Bởi như số phận đã nói, bởi vì đã từng gặp nhau, nên sẽ không để lạc mất nhau thêm một lần nữa.
Ảo ảnh của Abygail thừa hưởng tính cách từ chính bản gốc, nên chúng sẽ không tấn công cặp đôi đang thả hưởng phấn này làm gì. Thay vào đó, chúng bắt đầu chuyển mục tiêu sang Norton, người duy nhất chúng cảm thấy là chỉ có một mình. Hậu quả là cậu chàng phải một mình kham gánh đám phân thân biến dạng đang có xu hướng tăng nhanh đột biến.
" Đệch, ông đây ế cũng là cái tội hả ? " Norton không nhịn được mà chửi thề một câu.
Sao chúng bay không hiểu cho tâm trạng của người mà mùa đông không có ai ôm chứ ?!
Thế là những chiếc vòng gắn đá năng lượng liên tục bay về hướng của các Abygail với tốc độ kinh người. Chúng tách ra làm đôi, ép chặt và nghiền nát đối phương.
Có một sự thật rằng kỳ năng cận chiến của Norton rất tốt, thậm chí đủ để gia nhập Binh đoàn Albion-002. Bằng chứng là trong trận tiêu diệt Vampire ở làng Woodrew, thay vì sử dụng ống ngắm tầm xa, Norton lại lựa chọn việc tiếp cận Vampire có cánh và dùng súng ngắn nã đạn vào đầu. Lần này cũng vậy, Norton liên tục hướng đầu súng về phía các Abygail và bắn. Mỗi lần bắn đều ngay vị trí trái tim của đối tượng.
Mọi người thắc mắc vì sao cậu ta lại được phân vào Quân đoàn Sigma-17 ấy hả ?
Cứ từ từ.....
Quay lại vấn đề chính, sau khi thành công tiêu diệt liên tiếp mười ảo ảnh Abygail, Norton khẽ lùi về sau bài bước, cậu ta chạm nhẹ vào vết bỏng trên mặt mình, vết sẹo mà Norton Vĩnh viễn không thể quên được, nhưng đồng thời, nó cũng chính là nguồn cơn của món vũ khí lợi hại nhất của cậu ta.
" Thiết lập chế độ tự động định vị. "
Norton hô to một tiếng, một chuỗi các ký tự bao gồm những chữ số 0 và 1 tạo thành vòng tròn vây lấy cậu ta. Trông cậu ấy như một cái máy chủ điều khiển các dãy số nhị phân để thực hiện mệnh lệnh trong chương trình máy tính.
" Hàm hệ thống, nhập giá trị dữ liệu số 001: Gravitation, distance: 6 metres. "
Dứt lời, luồng sáng biến mất, thay vào đấy, trong bán kính sáu mét tính từ vị trí mà Norton đang đứng, một lực cực mạnh đè nặng cơ thể của các Abygail khiến chúng bị đè bẹp trên mặt đất. Chúng cố gắng gượng dậy nhưng không thể, bởi không mấy ai có thể chống lại sức nặng của hành tinh mẹ. Các ảo ảnh còn lại năm ngoài khu vực cũng bắt đầu do dự, chúng không muốn phải rơi vào tình cảnh thảm hại ấy.
Trên cơ thể Norton có một từ trường đặc biệt biến cậu ta trở thành một dị thể đặc biệt trong một bán kính nhất định. Khả năng này theo từng mã hiệu sẽ giúp cho Norton điều khiển một tính chất nhất định hay thay đổi một vài định luật vật lý trong phạm vi bán kính đề ra. Nói cho đơn giản dễ hiểu là, giá trị dữ liệu 001: Gravitation, distance: 6 metres cho phép Norton thao túng trọng lực trong phạm vi sáu mét đổ lại. Và khoảng cách vẫn sẽ còn gia tăng.
Vậy nếu thi triển trong phạm vi bán kính lên đến một ngàn mét thì sao ?
Có thể chứ. Nếu mạng đủ dài.
Nói tóm lại, không cần suy nghĩ sâu xa làm gì, chỉ nên nhớ rằng, Norton là một người đặc biệt, và khả năng đó của cậu ta chính là một món vũ khí lợi hại biến cậu ta trở thành một con quái vật của Sigma-17.
Chỉ vậy thôi.
----------------------
Trước sự tốn công dồn dập như vũ bão của các phân thân Abygail, vì không muốn cản trở đồng đội trong quá trình truy tìm bản thể, Eli đành phải đưa hai cô gái đến nơi trú ẩn. Nhà thờ đã trở thành bãi săn của các Survivor, nó đã không còn an toàn nữa rồi.
Đi được một đoạn, Eleanor ngừng lại thở dốc. Một diễn viên dù có làm việc lao lực đến mức nào cũng chưa bao giờ phải trải qua những chuyện như vầy. Margaret vội chạy đến đỡ lấy cô, Eleanor tuy có mệt thật đấy, nhưng vẫn kiên trì bảo rằng mình không sao.
" Đừng cố sức quá nhé. " Margaret ân cần nói.
Eli nhanh choàng đưa bọn họ đến một gốc cây cách nhà thờ khá xa, có thể sẽ không đảm bảo nhưng nó vẫn đủ để giữ an toàn cho cả hai trong ba mươi phút tới.
" Nếu cứ để vậy thì không ổn rồi. Không thể để bọn Naib tốn công diệu sạch đám ảo ảnh đó một cách vô ích được. "
Eli nhẩm tính, bọn Abygail vẫn tiếp tục nhân đôi, cứ đà này thì số lượng của chúng sẽ áp đảo cả bốn người họ. Quân ta đang đuối dần trong khi quân định vẫn gia tăng. Đến lúc đó, mọi thứ chỉ đành trong chờ vào kì thích mà thôi.
" Tức chết mất ! "
Eli đập mạnh tay vào thân cây đầy bất lực. Cậu vốn không nghĩ rằng sẽ có một ngày bản thân trở nên như vậy. Bình thường cậu chỉ việc ngồi làm ổ ở thư viện, chờ Naib, Aesop và Norton về, sau đó sẽ rủ bọn họ tới nhà ăn, cả bốn đứa sẽ cùng nhau nói chuyện. Naib sẽ kể cậu nghe nhiệm vụ hôm đó đạt được những gì, rồi cười phá lên vì những sai lầm ngộ nghĩnh.
Nhưng không ai kể chiến trường thật sự sẽ ra sao. Bọn họ, có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
Không một ai.
Eli ngửa mặt nhìn trời, bầu trời sẽ rất đẹp nếu như không có màn sương che khuất.
Từ phía sau, Margaret lặng nhìn cậu. Cô có thể cảm nhận rõ sự lo lắng bên trong người con trai này. Bởi cô cũng có mỗi lo y như vậy, sợ rằng nếu còn kéo dài, mọi thứ sẽ bị chọn thây vào cát bụi.
Bầu không khí yên lặng một lúc, đột nhiên, Eli bỗng nói: " Các cô chịu khó ở đây một lát. Tôi sẽ quay lại nhanh thôi. "
Nói xong, Eli liền bỏ đi mất hút.
Margaret nhìn Eleanor bên cạnh, chán nản nghĩ: " Đàn ông con trai gì kỳ vậy nè ? "
" Á !!! Belle, bọn chúng tới rồi ! "
Eleanor hốt hoảng nắm lấy gấu váy Margaret. Từ lúc Eli đi thì tính ra còn chưa đầy mười phút, chúng đuổi kịp lúc nào thế ?
Nỗi bồn chồn xen lẫn mùi rỉ sắt như máy cuộn trào trong dạ dày.
" Eleanor này. "
" Có.... chuyện gì vậy ? " Eleanor ngơ ngác nhìn.
" Sau chuyện này, tôi muốn xin phép rời khỏi Rose de Commerate. "
" Tại sao ? Cô rất tốt, rất có triển vọng, sao có thể nói bỏ là bỏ được ? Nếu như là vì chuyện này thì cho tôi xin lỗi, tôi sẽ bù đắp cho cô sau. "
Margaret quay mặt về phía trước, im lặng một chút rồi hạ giọng: " Không phải vì lý do đó. "
Khuôn mặt Margaret trở nên lạnh lẽo đến khó tin, như thể cô gái ban nãy không phải là bản thân cô ấy mà là một người khác. Cô từ từ tiến lại gần đám Abygail, đôi chân bước đi bình tĩnh lạ kỳ. Tấm lưng ấy thẳng đứng không hề có dấu hiệu lung lay. Eleanor có nghe cô ấy lẩm bẩm như vầy:
" Muốn nhờ cậu ta một lúc sao mà khó quá. Thôi thì đành tự lực cánh sinh vậy. "
Âm vang. Trong trẻo. Và chắc nịch.
Mặc cho Eleanor vẫn chưa hoàn hồn, Margaret đã lao vút lên như một cơn gió. Cô di chuyển thoăn thoát giữa những tán cây, không biết từ lúc nào trên tay cô đã cầm sẵn một thanh đoản kiếm. Margaret dùng kiếm xé rách một phần tà váy và buộc gọn quanh hông, sau đó cô nhanh chóng tiếp cận mục tiêu.
" Năm ảo ảnh, rất tốt, vừa đủ xài. "
Margaret nhếch môi, lưỡi kiếm vạch một đường công đẹp đẽ trên không trung thành công cắt ngang cái đầu của một phân thân ngọt xớt, như cắt một miếng đậu phụ vậy. Bùn đất bắn lên mặt cô, nhưng trông cô chẳng buồn để tâm đến nó, thậm chí là còn không thèm gạt ra.
Thật không biết đây là lần thứ mấy trong ngày Eleanor chứng kiến một điều bất ngờ.
Cô thậm chí còn không ngờ tới.
Lúc này, Margaret đã nhanh chóng diệt gọn mười ảo ảnh với thanh đoản kiếm trong tay. Mau lẹ và dễ dàng. Hình ảnh Margaret oai nghiêm đứng giữa đống tro tàn xác thịt tựa như vị nữ thần chiến tranh Athena lẫy lừng bước ra từ đồng thoại. Một vị nữ thần với khả năng chiến đấu kinh người và khả năng siêu việt.
" Thôi thì cũng nên giới thiệu lại một tí. "
Rồi Margaret quay sang nhìn Eleanor và mỉm cười.
" Xin tự giới thiệu lại một lần nữa. Tên thật của tôi là Margaretha Zelle, Female Dancer, từ Tiểu đoàn Omega-13 trực thuộc tổ chức săn lùng và tiêu diệt Vampire Survivor. "
Màn đêm yên lặng, từng bước đến bình minh.
" Rất cảm ơn vì thời gian qua đã chiếu cố. "
--------------------------
Eli chọn một khoảng đất tương đối rộng, cậu lấy từ trong túi một viên đá quý màu xanh thẫm. Tuy không thể cầm vũ khí lên và chiến đấu, nhưng Eli có cách làm của riêng mình. Tuy cậu không nghĩ là mình phải dùng tới nó sớm như vậy.
" Blue đã đi rồi nên đành tự làm một mình vậy. "
Eli cúi người xuống vẽ một vòng tròng trên mặt đất, đá quý được cậu nghiền nhỏ ra chính là công cụ hữu hiệu nhất để vẻ ma pháp trận. Eli đứng ngay chính giữa vòng, cậu chắp hai tay lại và bắt đầu niệm chú. Một vầng sáng nhạt màu khẽ vây lấy cậu ấy, vô số hạt sáng lay động trong gió, kết thành nhiều chuỗi dài ngắn khác nhau.
" Hãy vang lên đi, tiếng gào thét của kẻ tội đồ
Dưới cơn mưa sao băng, ngươi không ngừng nguyện ước
Tấm gương đồng, soi rõ nhân thế
Tấm gương bạc, thấu rõ thị phi.
Hiện lên đi, nỗi căm hờn đến từ lòng đất.
Để ta cho ngươi biết ngươi phẫn nộ đến mức nào.
Để ngươi cho ta thấy ác thiện ra sao. "
Bắt đầu rồi, nghi thức triệu hồi các sinh linh. Cảm giác như cả cơ thể đang hòa tan vào ánh sáng rồi chảy dọc toàn thân. Qua lớp vải bịt mắt, Eli vẫn cố dõi theo các tia sáng. Chúng ngời lên khi lăn qua người cậu rồi tản ra khắp nơi.
Summoning. Thuật triệu tập. Có lẽ đây là thời khắc chuyển giao giữa các vì tinh tú, khi một người sẵn dàng bỏ ra một cái giả tương ứng để triệu hồi và sai khiến các yêu tinh. Và Eli muốn gọi " nó " dậy, chỉ có " nó " mới có thể phân biệt được rốt cuộc đâu mới là bản thể thật sự của Abygail.
" Xin hãy hiện thân đi, mầm mống của tai họa
Để ta được mượn móng vuốt của ngươi.
Để ta được biết đâu mới là chân thật. "
Eli nhẩm đọc, rồi dồn nhiều pháp lực hơn vào hay tay. Trận pháp với vai trò là vật trung gian tiếp nhận hết chỗ năng lực mà Eli gửi gắm vào khuếch tán đến mức cực đại. Toàn thân Eli đau đớn, nhưng nó không là gì cả, cái giá mà cậu phải trả đắt gấp mấy lần cơn đau này. Một lần nữa, Eli ý thức được thế giới này tàn nhẫn biết chừng nào.
Trao đi và nhận lại chính là luật bất thành văn, là quy tắc không thể phá bỏ khi giao dịch với một thứ nào đó không phải nhân loại, đến lúc đó, sự lừa dối sẽ được nhấn mạnh đến cùng cực. Cậu không biết mình phải trả những gì, nhưng hiển nhiên là nó không rẻ chút nào. Nhưng hiện tại Eli nào có tâm trí đâu để quan tâm đến những thứ vớ vẩn ấy. Dù sao thì mình cũng chẳng khác gì nó. Cậu nghĩ vậy trong lúc chuyên tâm niệm chú.
Trong lúc luồng sáng di chuyển, Eli thấy người mình rơi vào lạnh giá. Không phải là cái lạnh của gió bấc mà chính là sự kinh tởm khi đối diện với cái chết lạnh như băng. Eli siết chặt tay, cổ cậu lại bắt đầu nhói đau. nhưng quan trọng hơn hết là thuật triệu tập đã thành công rồi. Lúc này, Eli mới thả lỏng vai, cậu cố gắng nhìn thảng vào cái thứ méo mó xiên vẹo trước mặt mình. Chính là con Amua xuất hiện ở nhà thò Thánh Dione, và nó ghé sát mặt vào cậu.
" Ta đã tan biến, và ngươi đã triệu hồi ta lại ? "
Eli nuốt nước miếng gật đầu: " Phải, là tôi. "
" Ngươi biết cái giá khi nhờ vả ta chứ ? "
" Tôi biết, và tôi đã sẵn sàng rồi. "
" Tốt, ta hy vọng ngươi không nuốt lời. " Sa đó, nó khẽ vặn người nỏ một nụ cười nham nhở. Tiếng cười ghê tởm của nó khiến Eli cảm thấy khó chịu vô cùng. Nhưng cậu phải cố nhịn, nếu làm hỏng chuyện thì tiêu đời.
" Tôi muốn như ngài tiêu diệt hết đám phân thân Abygail, kẻ đã tạo ra ngài. "
Nghe đến cái tên của kẻ giết mình, những linh hồn u uất rít lên một tiếng bén nhọn chói tai. Phải rồi, chính là ả, chính ả ta đã tra tấn năm cô gái trẻ và tạo ra nó. Sao nó có thể uqqen được co chứ ?
" Ta giết hết chúng được chứ ? " Nó hỏi, dù gì thì cậu ta cũng biết hết mọi chuyện.
" Rất tiếc khi phải từ chối. Ngài có thể giết Patison, nhưng Abygail thì chỉ cần bắt sống ả ta là được. Tôi còn một số chuyện muốn thẩm vấn cô ta. À mà nhớ tha cho Eleanor luôn nhé, cô ấy chỉ là người bị hại mà thôi. "
Amua khẽ gật đầu. " Cái giá ngươi đưa ra là gì ? "
Eli suy nghĩ một chút rồi trả lời không chút do dự: " Máu của tôi được không ? Cơ mà tôi không nghĩ ngài sẽ đồng ý đâu. "
" Ta không cần máu của ngươi hay bất kỳ sinh vật nào. "
Nó nói: " Thay vào đó, hãy mang quà đến gặp các em của ta. Nói với chúng rằng bọn ta không thể trở về được nữa rồi, và thật mong là ngươi có thể giúp bọn trẻ. "
Có một điều mà tôi chưa kể đó chính là năm nữ diễn viên nọ đều xuất thân tư trại trẻ mồ côi.
-----------------
Hôm nay tui mới biết điểm môn Lý xong. Mọi người biết ức nhất là khi nào không ? Là khi điểm trng bình cả học kì là chín phẩy tròn nhưng không được học sinh giỏi vì Lý bị khống chế T__T.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro