Buồn+Nhớ=?
Chạy quá lâu...sẽ mệt
Đứng quá lâu...sẽ mỏi
Vấp quá nhiều...sẽ đau
Đợi quá lâu..sẽ chán
VÌ Vậy
Đừng chạy theo những gì ko thuộc về mình
Đừng đứng đợi những gì mình ko thấy trc mắt
Vấp ngã sẽ tự biết đứng dậy
Và...đừng chờ đợi những thứ mãi mãi ko xuất hiện trước mắt mình...
________________________________________
Có một người cho bạn biết thế nào là yêu
Nhưng...ko bao giờ yêu bạn
Có một người trao cho bạn hàng ngàn nổi nhơ
Nhưng ko bao giờ nhớ về bạn....
__________________________________________--
Trên đời này ko có sự vô tâm.......
Chỉ là tâm của họ.....ko hướng về mình mà thôi.........
__________________________________________
Đôi khi lặng lẽ đi sau 7 người để theo dõi từng bc của họ
Chắc có lẽ ......cũng đc gọi là yêu rồi nhỉ....?
________________________________________________
Khi ta đã quá mệt mỏi với hàng ngàn suy nghĩ....
Thì im lặng là cách tốt nhất để..
....GiÚP trái tim ta ...bình...............yên.
______________________________________________________-
Tình yêu của anh nhẹ nhàng như gió , mỏng manh như nắng
Và rồi.........................anh....
...Để lại cho em cay đắng ngút ngàn.
__________________________________________________________--
End rồi.............
Ai có tâm sự ko nek.......
Đối với tui bh chẳng khác nào một đống bùi nhùi
Càng gỡ càng rối...............
Bây giờ người bạn nghĩ nhiều nhất trong fic này là ai vậy???
"BANG TAN SONYEONDAN" ...là suy nghĩ của tui........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro