Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bắt đầu lại

LADIES💖AND GENTLEMEN!!!
Chào mừng bạn đã đến với Sân khấu của chúng tôi.Một nơi sẽ xuất hiện ba nhân vật đã làm nên một lịch sử âm nhạc, cùng hưởng thức nhé/cúi chào/

Chúng tôi đã quay lại, cùng nhau ôm lại những kỷ niệm xưa, khi còn là một đứa trẻ, tôi hay bị bắt nạt và chính Akako đã bảo vệ tôi.Sau khi lớn, tôi tự nhủ rằng mình cần mạnh mẽ và tốt nhất không nên kết thân hay tin tưởng một ai, ngoài cậu ấy nhưng đã có một người làm tôi thay đổi suy nghĩ ấy....một lần nữa... Và mãi mãi....

Tiếng đàn piano, thật dịu dàng, âm thanh sâu lặng, tôi không thể kiềm chế được nỗi thắc mắc :Ai đang đánh bài đó??
Tôi khẽ mở cửa của phòng Âm nhạc /nhạc cụ.Một cô gái bằng tuổi tôi đang đánh đàn, nhưng ngón tay lướt trên mặt đàn ,dịu dàng làm sao.Cô ấy thật sự rất đẹp, mái tóc nâu đen phất phơ giữa làn gió khẽ qua cửa sổ phòng, khung cảnh thật tuyệt vời. Khi tôi kết thúc hồi tưởng thì tiếng đàn cũng đã tắt giữa khoảng , tôi liền vỗ tay và nói
-Hair Like Snow, một ca khúc lấy bối cảnh thời Trung Hoa, thật tuyệt vời khi ai đó có thể làm lại bối cảnh ấy một cách chính xác đến lạ thường

Cậu ấy không đáp lại lời nhận xét của tôi mà chỉ nhìn vào mặt bàn phím với vẻ mặt thiu buồn

-Thế thì đã sao?? Dùng bài hát ấy có hay cũng sẽ không ai chịu chấp nhận nó hay,cũng chưa từ ai lặng nghe nó bằng cả trái tim ?? -Cô gái kia đáp
-Thế thì đã sao??, dù không ai nghe nó, dù không ai cảm nhận nó bằng cả trái tim thì cậu cũng được nên để một ca khúc bị vỡ ra như vậy, một ca sĩ thực thụ hay một nghệ sĩ sẽ không bao giờ cho phép một bản nhạc bị cắt đứt ,nếu làm vậy, cậu sẽ khiến khán giả khó chịu -Tôi vừa nói vừa đến bên cây đàn và ngồi với cô bạn
-Nào, cùng đàn với mình hết bản nhé-tôi nói thêm
-Ừ
Cuối cùng, trên làn mây đen cũng xuất hiện một tia sáng , trên gương mặt một cô gái xinh đẹp u buồn cũng xuất hiện một nụ cười.Tiếng đàn vang khắp cả phòng,tôi liền nhìn cánh cửa
"Haizz...không cần lén lút thế đâu ,Akako"
Khi bản nhạc kết thúc, tôi rời khỏi chiếc đàn đi về phía cánh cửa và mở ra,không sai.Akako đã nhận được tiếng đàn và đến đây
-M-mình không cố ý nghe trộm tiếng đàn của cậu đâu,Miseka-Akako nói
-Đâu phải?, tiếng đàn kia là của cậu ấy-tôi vừa nói vừa chỉ đến cậu ấy
Akako nhìn theo ngón tay tôi chỉ và chạy tới nói :
-Bạn đánh tuyệt lắm, mình đã bị cuốn hút bởi nó, âm thanh thật hài hòa như lại có vài giai điệu buồn rầu, buồn cho mối tình tan vỡ, thật tuyệt vời
-Cậu đã cảm nhận nó bằng cả trái tim -Cô gái liền đáp
-Phải-Akako gật đầu và cười tươi

Cô bạn chưa biết tên ấy cười nhẹ và nói
-Mình tên Marashi Yukiko, rất vui được làm quen
-Hể??cậu là con gái của Hội trường thành phố??Chào hội trường, tôi là Koshi Akako, rất vui được làm quen

Không kiềm được tôi cười lên,làm cho Yukiko cũng cười theo
Mọi người đã biết tên nhau, tôi cũng đành giới thiệu
-Mình tên Himawari Mesaki, hân hạnh được làm quen

Yukiko nhảy tử lên và định hỏi, tôi liền gật đầu và nói
-Hoa bỉ ngại xanh là biểu tượng cho một quá khứ đau khổ đã qua-tôi cười nhẹ và ngụ ý rằng chúng tôi đã gặp nhau qua mạng
-Vậy lúc đó cậu nói thật, Mình phát hiện được là Himawari có nghĩa là Hoa Mặt Trời biểu tượng cho tình yêu thầm lặng và chung thủy đây-Yukiko vui vẻ nói

Tôi và Akako một lần nữa đã thấy được hình ảnh của 10 năm trước khi chúng tôi quen nhau, một kỷ niệm đẹp
Akako liền tới cây đàn và nhìn nó, cây đàn chứa rất nhiều kỷ niệm của tôi và Akako
-Akako cũng là con gái của ca sĩ nổi tiếng Koshi Ayuko??
-Ừ, nói nổi tiếng là cũng hơi quá đây-Akako khiêm tốn đáp
-Aaaaa...mình toàn quen với người nổi tiếng -Yukiko reo lên
"Này này, ai nói mình chấp nhận quen cậu ấy??(・_・;)"
/cậu ấy dễ thương thật-Akako/
-Mình chưa bao giờ có một người bạn, luôn bị xa lánh với cái biệt danh là" Con hội trường tồi tệ "-Yukiko quay mặt đi chỗ khác và nói
-Người đó ghen tị tài năng của cậu, những con người đó không có tư cách nhận xét một nghệ sĩ như cậu, Yukiko -Tôi liền nói đỡ
-Miseka, Akako...2 cậu thật tuyệt vời -Yukiko vừa nói vừa nắm tay tôi và Akako
-Mình sẽ làm bạn với cậu, cậu sẽ không cô đơn nữa , Miseka cũng vậy đúng không?? -Akako khích lệ
Yukiko quay qua nhìn tôi ,chờ hồi âm của tôi
-...Ừ
"Có lẽ đặt niềm tin vào một ai đó tốt hơn là nghi ngờ họ"

Kể từ đó, chúng tôi mua đồ ăn cho nhau không còn là 2 bịch, ừ, chắc chắn rồi sẽ lên 3 bịch như dù vậy niềm vui cũng được nhân lên
Còn tiếp....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #tag