[ naibver ] canh hong phai
nang nhu mot doa hong phai
nhan sac heo hon theo nhung ngay dai....
---
''này naib.''
''nếu mai sau em không còn xinh đẹp nữa, anh vẫn sẽ yêu em chứ? ''
bàn tay trắng nõn còn mải mân mê khuôn ngực màu đồng rắn chắc, bỗng vera nair ngước đầu, mí mắt nâu cong lên như gợn sóng, nhìn gã trai trước mặt và rồi đôi môi nhỏ nhắn cất tiếng hỏi, âm thanh phát ra nhẹ nhàng như không. naib subedar có hơi bất ngờ trước câu hỏi đột ngột, gã vòng tay qua ôm trọn lấy cơ thể của nàng, khẽ thì thầm vào tai nàng thứ âm thanh ngọt ngào như rót mật:
''dù có chết, anh cũng mãi yêu em.''
gã nghe thấy tiếng nàng cười khanh khách. liệu nàng đang cười nhạo gã, hay cười nhạo chính bản thân nàng? vera thừa biết rằng, gã đàn ông luôn ôm ấp nàng trên giường mỗi tối kia không yêu nàng. gã đến với nàng vì dục vọng, hay vì quá cô đơn, nàng đều hiểu rõ. vậy mà nàng vẫn yêu gã, nực cười làm sao, thứ tình cảm đơn phương nàng luôn khinh khi nay lại chính là mối quan hệ giữa nàng và gã. naib cũng thừa biết tình cảm của nàng dành cho gã ra sao, nhưng gã không yêu nàng, cớ sao lại luôn giăng ra cho nàng những lời nói giả tạo đầy mật ngọt khiến nàng càng ngày lún sâu hơn vào mối quan hệ mờ mịt này?
yêu đơn phương cũng giống như ôm một cây xương rồng đầy gai, càng ôm càng đau đớn. nhưng ôi, chloe nair đã si mê naib subedar mất rồi, làm sao nàng lại có thể phân biệt được phải trái đúng sai nữa đây?
''naib, naib. gọi tên em đi. ''
''chloe, chloe nair, nàng thơ của anh. ''
''em yêu anh, subedar của em.''
nhưng naib không đáp lại nữa. gã khẽ hôn lên bờ môi nàng lần cuối, rồi lưu luyến ngồi dậy, mặc lại quần áo và quấn chăn cẩn thận vào người nàng. trước khi quay gót bước đi, gã dặn dò nàng vài câu hỏi han, rồi gã nghe thấy tiếng nàng hỏi, vẫn là thanh âm mê người ấy nhưng lại mang phảng phất nét u sầu khôn nguôi.
''nếu mệt thì hôm nay nghỉ đi nhé, lát nữa anh có trận đấu diễn ra nên phải đi trước.''
''tối nay,...anh sẽ lại đến chứ? ''
''chờ anh nhé, anh sẽ về.''
----
viết cho vui nên câu văn không trau chuốt lắm, chủ yếu là do vã hàng cặp này :'(
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro