Game Over
- Này mèo con, anh có muốn cùng tôi đánh một ván cược?
Thì thầm bên tai, bàn tay gã đưa vào bên dưới lớp y phục xa hoa cùng trang trọng, dẫu sao thì ... gã là người đã tặng bộ y phục này cho hắn, có gì là sai khi gã cũng là người không ngừng khiến nó trở nên xộc xệch, hay cách gã đang không ngừng vuốt ve làn da của người mình yêu, chẳng phải sao? Chẳng mấy để tâm đến sự phản kháng của hắn, lại bỏ ngoài tai những lời lầm bầm, bởi lẽ gã biết, hắn chẳng thể từ chối gã, chẳng thể chối bỏ những cảm xúc mà hắn trao gã. Thân thể này, cho đến cuối cùng, thuộc về gã, tựa như linh hồn, trái tim và lí trí của hắn. Tìm đến đôi tai mèo mềm mại của hắn, như một thói quen, gã cắn xuống để rồi đầu lưỡi ướt át với vào bên trong mà chơi đùa. Chúng thật nhạy cảm làm sao, chẳng mấy chốc đã khiến thân thể kia đáp lại từng cái vuốt ve, tựa như cách hai đầu nhũ đang được dày vò bởi ngón tay gã đáp lại từng cử chỉ vậy. Trầm thấp tiếng cười, ngón tay gã kẹp chặt lấy chúng, lại không ngừng ma sát cùng nhéo lên, thỏa mãn trước từng tiếng rên rỉ quen thuộc.
Từng cảm xúc quen thuộc đến từ những cái vuốt ve của gã như muốn lần nữa đánh thức những khao khát hắn chôn giấu tại đáy lòng, ngón tay gã không ngừng siết lấy đầu nhũ đã cương cứng từ bao giờ của hắn, cọ xát lại dùng móng tay mà nhấn lên, thành công khiến chủ nhân của chúng thở hắt ra một hơi trong khoái cảm. Không thể trách hắn được khi mà thân thể này đã quá quen thuộc với từng đụng chạm, mà gã thì dường như đã khắc ghi mọi điểm nhạy cảm trên thân xác này. Naib không thể tránh, càng không muốn tránh đi, làm sao có thể khi người trao cho hắn lại là người quan trọng nhất trong lòng. Nhếch môi, hắn ngửa đầu tựa vào vai gã, lam sắc mang theo sự bông đùa lại chẳng thể xóa đi dục vọng nơi đáy ngươi.
- Cược như thế nào đây, quý ngài chuột chũi của tôi.
À, gã chuột tham lam của hắn cùng những ước nguyện hư hỏng, phải làm sao đây khi gã chẳng ngừng kéo hắn trụy lạc cùng gã, đến nơi tận cùng của địa ngục âm u, nơi hắn và gã chẳng thể trở về, càng chẳng hi vọng trở về. Máu tươi nhuộm đỏ đôi tay họ, quá khứ xa xưa nào có thể quên đi? Tội lỗi khắc sâu nơi đáy lòng, nhưng thế thì đã sao, quá khứ nào phải nơi để cư ngụ lâu dài... Bàn tay gã trượt xuống khóa quần bên dưới, nhấn lên điểm gồ lại nhanh chóng cởi bỏ thứ vướng víu đang che đi hạ vật đã thức tỉnh. Cắn mút vành tai mèo, cảm nhận lớp lông mềm mịn để rồi đặt lên từng nụ hôn trên mái tóc bồng bềnh của hắn, cho đến khi gã tìm đến vùng gáy quen thuộc. Cắn mút làn da như thứ thuốc gây nghiện gã chẳng thể thiếu, hàm răng sắc bén như có như không lưu lại bao dấu tích tình ái. Hắn là của gã, không ai có thể thay đổi điều đó.
Bàn tay gã siết lấy hạ vật của hắn, lắng nghe tiếng thở nặng nề cùng tiếng mèo kêu đâu đây, ý cười tràn ngập đôi ngươi kia, gã dùng ngón tay nhấn lên niệu đạo của hắn và nói rằng.
- Anh sẽ phải làm mọi điều em muốn mà không được mở miệng để van xin em.
Cơ thể hắn như cong lên khi hạ vật cương cứng trở thành món đồ chơi của gã. Thân trụ không ngừng được chăm sóc bởi bàn tay to lớn và ấm áp, đỉnh đầu lại bị ngón tay gã cọ xát, trêu đùa tại lỗ nhỏ nhạy cảm. Phần gáy ướt át cùng nhói đau, tự hỏi, gã đã đặt lên đó bao nhiêu vết cắn, tự hỏi, lòng chiếm hữu của gã liệu có hay không điểm dừng? Bàn tay Naib tìm đến phía sau, như cố tình, hắn siết lấy đũng quần Norton, nhấn lên rồi lại ma sát, thứ cự vật đã luôn nhấn chìm hắn trong dục vọng mỗi một lần họ gắn kết cùng nhau.
- Hnnn... Nếu tôi mở lời?
Hắn hỏi, cảm nhận làn môi nơi gáy dừng lại giây lát, và ngay sau đó, tiếng cười quen thuộc vang lên.
- Anh thua.
.
.
.
- Ngoan nào mèo con, anh sẽ không muốn trở thành kẻ thua cuộc đâu, mh?
Căn hầm lớn âm u và ẩm ướt, nơi mà bất kì kẻ sống sót nào cũng cố né tránh mỗi một lần tiếc vào trận đấu, bởi lẽ, có bao nhiêu kẻ có thể rời đi an toàn một khi đã bị trói vào ghế tên lửa nơi đây? Ấy vậy mà, trong phút chốc, hầm tối lạnh lẽo trở thành góc tối của họ. Bàn tay gã đặt trên mái tóc mượt mà ánh lên sắc lam, vỗ về và vuốt ve tựa như một lời khen ngợi, nhưng những gì bên dưới nào phải điều người khác có thể tin được? Vị lính đánh thuê với gương mặt cau có giờ đây lại đang quỳ dưới nền đất và vùi sát mặt vào đũng quần của gã. Khóe miệng rỉ ra dịch miệng, cánh môi ửng đỏ cùng ướt át, thế nhưng hắn nào ngừng lại tại đó? Khoang miệng ấm áp vội bao lấy cự vật của gã, nuốt trọn kích cỡ to lớn để rồi cảm nhận đỉnh đầu không ngừng chèn ép cùng cọ xát lên cổ họng bên trong. Đầu lưỡi mang theo gai mèo mềm mại, dẫu sao thì, hắn vẫn là một con người, nào phải lũ mèo ngoài kia, Naib cuốn lấy thân trụ ấm áp và cương cứng, cảm nhận từng đường gân mỗi một đợt ra vào. Lí trí như quay cuồng trước mùi vị quen thuộc trong cuống họng, nhưng chúng có là gì so với khoảnh khắc hắn vùi mặt vào nơi nam tính của gã, nó như khiến hắn hóa điên, như khiến hắn đạt đến cao trào.... Nhưng hắn nào có thể, khi mà hạ vật bên dưới, dẫu cương cứng và rỉ ra tinh dịch, lại chẳng thể nào bắn ra, bởi lẽ như trận cá cược giữa họ, hạ vật của hắn giờ đã bị khóa lại, hay chính xác hơn, một thanh kim loại đang đâm sây vào niệu đạo của hắn. Không thể bắn ra dẫu đạt đến cao trào, tựa như Norton đã nói, khoảnh khắc hắn cầu xin gã lấy nó ra, đó là lúc hắn thua cược. Một tên gian xảo, nhưng, Naib lại không dự định từ chối gã. Chiều chuộng gã như vậy, phải chăng hắn cũng thế, si mê gã tựa cách gã si mê hắn...
Ngắm nhìn người bên dưới, nếu nói rằng gã không phấn khích thì đó là một lời nói dối. Nhìn xem nhìn xem, vị lính đánh thuê mạnh mẽ và ương bướng, kẻ chẳng bao giờ cúi đầu trước bất kì ai, không phải hiện tại đang quỳ dưới chân gã mà mút mát cự vật của gã sao? Khóe môi câu lên lộ ra hàm răng sắc bén, biết đấy, gã chưa bao giờ là một kẻ dịu dàng.... Liếm môi, gã nắm lấy mái tóc mềm mại kia rồi đột ngột vùi lấy cự vật vào sâu bên trong miệng hắn, tận hưởng cảm giác cuống họng siết chặt quanh đầu khấc, lại thỏa mãn trước biểu hiện của hắn. Phải, hắn không hề nhỏ, và việc làm hắn sặc sụa là không thể tránh khỏi, nhưng gã yêu nó, yêu từng biểu cảm của hắn, yêu cái cách hắn nằm bên dưới gã và tùy ý gã xuyên xỏ, yêu cái cách chỉ có mình gã có thể khiến hắn điên cuồng trong nhục dục.
- Ngon không, mèo con của tôi.
Gã cười, tay mân mê đôi tai mềm mại rồi lại nhéo lên trêu đùa. Âm thanh gầm gừ nơi cổ họng như càng tăng thêm nỗi khoái cảm cho gã, chà, có lẽ cũng đã đến giới cảm của gã mất rồi. Chẳng sao cả, họ vẫn còn vô vàn thời gian kia mà, gã không ngại lại ra thêm một vài lần để lắp đầy hắn.
Cảm nhận bàn tay gã siết lấy đôi tai mình, cùng cảm giác co giật đến từ cự vật của gã, như một thói quen, Naib biết Norton đã đến cao trào của bản thân gã. Nhắm nghiền mắt, hắn vùi mặt ngậm lấy cự vật, co bóp cổ họng quanh nó, lại dùng đầu lưỡi vuốt ve, để rồi sau một tiềng gầm trầm thấp, gã giữ chặt lấy đầu hắn mà bắn vào. Tinh dịch dày đặc và nóng ấm không ngừng tràn vào cổ họng, ép buộc Naib phải nuốt xuống tất cả, thậm chí là sặc lên đến mũi. Dịch miệng cùng tinh dịch, chúng lăn dài trên quai hàm hắn để rồi nhiễu xuống. Chậm rãi, Naib dùng lưỡi vuốt sạch cự vật đã mềm của gã, hạ thân căng cứng như muốn bắn ra nhưng lại chẳng thế, nhưng nếu Norton nghĩ chỉ có vậy sẽ khiến hăn van xin gã vậy thì gã sai rồi.
Buông bỏ cự vật của gã, hắn nhìn lên, đôi ngươi tựa loài mèo ranh mãnh ánh lên lam sắc kiêu ngạo.
- Chỉ vậy thôi sao, quý ngài của tôi?
Cong môi, gã cười và cúi đầu cắn lấy vành tai của hắn.
- [You wish]
Và rồi, như để chứng minh lời gã nói, gã kéo hắn lên, xoay người ngồi xuống ghế tên lửa, trực tiếp đặt người nọ vào trong lòng mình. Ngẩng đầu, gã lộ ra hàm răng sắc bén, nhếch môi cười đầy trêu chọc, hai tay gã đặt trên cánh mông trần quen thuộc, thoải mái nhào nặn bờ mông căng tròn và săn chắc rồi bóp mạnh lên nó, cảm nhận từng cái giật mình của hắn trước những đụng chạm của gã. Khiêu khích gã như vậy, ắt hẳn Naib cũng nên nghĩ đến những gì mình sẽ nhận lại đi? À, mèo con ơi mèo con, phải chăng hắn cũng thật sự hi vọng gã sẽ làm thế đi, thật khiến người khác chẳng thể kềm lòng...
Ngồi vào trong lòng gã, Naib không thể nói đây là một tư thế thoải mái, khi mà hai chân của mình bị cưỡng chế quỳ sang hai bên, hạ vật cương cứng như có như không bị lớp áo che đi, nhưng càng là thế hắn lại càng ngại ngùng, bởi lẽ, phần áo nhô lên bởi hạ vật hắn khiến nó quá lộ liễu, và cảm nhận đôi bàn tay to lớn kia trên cánh mông mình chẳng giúp ích gì cho hắn cả. Nuốt xuống âm thanh ngọt ngào, hắn cố gắng che giấu những gì mình đang trải nghiệm, thẳng cho đến khi gã đột ngột tách mông hắn ra và dùng ngón tay đảo quanh lỗ hậu nhạy cảm.
- Norton....
Âm thanh đầy quyến rũ vang lên bên tai gã, vòng tay qua vai và cổ, hắn ôm lấy gã, hơi thở nặng nề như có như không thấp thoáng bên tai càng khiến gã khó lòng kềm lấy dục vọng của mình, nhưng biết đấy, nếu cứ thế mà xé nát bộ y phục mới toanh của mèo nhỏ thì gã sẽ bị giận mất thôi, cho nên, gã chỉ có thể dùng kiên nhẫn mà cởi hờ chúng, như này không phải càng khiến hắn thêm mê người sao? Vùi đầu tại bộ ngực săn chắc, gã đặt lên đó những vết hôn, để rồi đầu lưỡi ấm áp trượt dài theo từng đường sẹo, tìm đến đầu nhũ của hắn.
Phải, chính là nơi này, thứ gã chẳng bao giờ bỏ qua được. Chúng đã từng rất nhỏ, nhưng nhờ có gã, mỗi một lần đều cắn xuống, đều dùng tay nhéo lên, thậm chí là dùng kẹp mà giữ chặt lấy chúng, rốt cuộc, đầu nhũ của hắn trở nên nhạy cảm hơn, và to hơn, đầy mời gọi mỗi một lần gã nhìn thấy chúng.
- Anh xem, chúng đều đã nhô lên như thế này, mai sau mặc áo, anh có chắc chúng sẽ không khiến anh cương lên giữa trận?
Rõ ràng chính gã là kẻ gây ra, vậy mà hiện tại lại dùng chất giọng đó chất vất hắn, Naib thiếu chút nữa đã đấm gã, nếu không phải vì gã đột ngột ngậm lấy một bên đầu nhũ. Cảm nhận hàm răng kia nghiến xuống đầu ngực của mình, hắn không khỏi ôm chặt lấy đầu gã mà nức nở. Kể từ lúc trở thành của gã, chúng đã chẳng còn được như xưa. Trở nên to lên, phần đầu nhũ cũng dễ dàng cương cứng hơn, và mỗi một lần như vậy, hắn có cảm tưởng chúng đều nhô cao hơn trước, lắm lúc mặc áo vào đều có thể thấy chúng ẩn hiện sau làn áo, dễ dàng cho người khác trêu đùa.
Cơ thể run rẩy trước khoái cảm mà gã đem lại, như một đứa trẻ, gã không ngừng mút liếm lên một bên ngực, bên còn lại thì kẹp giữa hai ngón tay, vò lấy nó rồi lại kéo mạnh lên, không khỏi khiến hắn cong lưng mà nỉ non. Đầu óc như quay cuồng trước sự đan xen giữa cơn đau cùng khoái cảm, nhưng biết đấy, đây chẳng phải điều tốt lành gì khi hạ vật của hắn thật sự đã chẳng thể nhịn được nữa rồi. Từ lúc nuốt lấy cự vật của gã, hắn thật sự đã đến giới hạn.... Và hiện tại, cái cách Norton không ngừng dày vò hai bên đầu ngực đã ửng đỏ và sưng lên của Naib càng khiến hắn nhịn không được mà cong lưng, cả người như co giật và hắn siết chặt lấy đầu của gã, đẩy ngực mình vào miệng gã nhiều hơn trước. Nỉ non tên của ái nhân, Naib rốt cuộc đạt đến cao trào, tuy nhiên, bởi vì thanh kim loại tại niệu đạo, dòng tinh dịch chẳng thể bắn ra mà chỉ có thể kẹt lại bên trong, khiến hạ vật càng thêm chướng to cùng khó chịu. Nhưng hắn chỉ vừa đạt đến cao trào, đầu óc mông lung chẳng thể nghĩ, từng hơi thở nặng nề như khiêu khích người bên dưới.
- Chậc chậc, anh như vậy là muốn tôi mau chóng cho anh ăn sao, bảo bối?
Gã cười, buông tha cho hai đầu nhũ ướt át và sưng đỏ, bàn tay gã tìm đến hạ vật của hắn mà vuốt ve, kích thích nó đến cực hạn rồi lại nhấn thanh kim loại sâu trở vào bên trong. Cảm giác chẳng mấy dễ chịu là bao, gã có thể thấy được điều đó từ những giọt nước tại khóe mắt của hắn.
- Norton... Đừng...
Lắng nghe tiếng rên rỉ, đáng tiếc, chúng chẳng phải là điều mà gã hi vọng nghe thấy, đảo mắt, xem ra gã cũng nên biết rõ, ai bảo người yêu gã là một lính đánh thuê ương bướng kia chứ? Như này, gã cũng chỉ có thể nâng trò chơi lên thêm một bật.
- Mèo con, anh nghĩ anh chịu được không?
Gã hỏi, tranh thủ lúc Naib vẫn còn mơ màng mà cởi bỏ khóa quần của mình. Nếu phải nói ngoài trừ thân thể gã cao to hơn Naib thì còn thứ gì khác, Norton sẽ tự hào mà nói rằng, còn có cự vật của hắn. Không chỉ về đường kính mà chiều dài đều to hơn, mỗi một lần đâm vào, đều khiến bên trong Naib siết chặt xung quanh, có lẽ, bên trong của hắn cũng đã sớm thay đổi theo kích cỡ của gã mất rồi.... Nghĩ đến đó đã đủ khiến gã thêm say, chỉ muốn ngay lập tức cắm sâu vào bên trong hắn, và biết đấy, có điều gì ngăn cản được gã đâu chứ?
- Ah...? Hử--
Chẳng một lời cảnh báo, hậu huyệt chợt đau đớn khi đột ngột bị đâm vào, đầu khấc to lớn của gã cứ thế mà chen vào trong, và nếu không phải vì hắn đã quá quen thuộc với gã, hắn nhất định đã đau đến ngất đi từ lâu rồi. Mẹ kiếp, dẫu đã thật nhiều lần nhưng Naib vẫn chẳng tài nào thích nghi với kích cỡ của Norton được cả. Dày và dài, nó như muốn ép buộc hắn chỉ có thể thỏa mãn bởi nó ở hiện tại và tương lai, từng chút một, gã đâm sâu vào trong hắn, thẳng đến khi toàn bộ chiều dài đều bị hậu huyệt hắn cắn nuốt. Thô cứng và nóng ấm, Naib cảm tưởng như mình sắp điên rồi, mỗi một ngóc ngách bên trong đều bị gã chiếm lấy. Toàn thân vô lực dựa vào người gã, hơi thở hắn như đứt quãng sau khi chấp nhận kích cỡ cực đại ấy vào bên trong mình, cảm nhận được từng cái hôn cùng vuốt ve ở lưng, hắn như thả lỏng ra đôi phần... Cho đến khi bàn tay gã tìm đến gốc đuôi của hắn mà siết lấy, khoái cảm chạy dọc theo sóng lưng, lần nữa kích thích hạ vật đáng thương của hắn, nhưng Naib đã chẳng còn sức mà làm gì. Hắn siết lấy trang phục của Norton, cánh môi hé mở để dịch miệng chảy ra cùng những tiếng rên rỉ như mèo kêu.
Bên trong Naib luôn là vậy, chặt và ấm, bao bọc quanh cự vật của gã như muốn giữ gã lại bên trong. Nghiến răng, gã không nghĩ mình có thể chờ lâu hơn được nữa, vuốt ve lấy chiếc đuôi mềm mại để Naib có thể thả lỏng ra hơn, gã chớp lấy thời cơ, nâng hông của hắn lên, cự vật thoáng chốc đều trượt ra ngoài bất chấp bên trong siết chặt lấy chúng ra sao, để rồi một lần nữa đâm vào bên trong, va chạm cùng tuyến tiền liệt nhạy cảm và thậm chí là ẩn ẩn đè lên vùng bụng của hắn. Từng đợt từng đợt khoái cảm như nhấn chìm hắn vậy, mỗi một lần xuyên xỏ, đầu óc hắn lại ong lên, tất cả những gì còn sót lại duy nhất hình bóng của Norton và khoái cảm mà gã đem lại. Hắn siết lấy vai gã, tìm kiếm bờ môi của gã rồi không suy nghĩ mà áp môi mình lên đấy. Đầu lưỡi vươn ra, Naib đẩy chúng sang khoang miệng ấm áp nọ, và như hiểu được điều mà hắn mong muốn, Norton nhanh chóng đáp lại nó, mút lấy đầu lưỡi tinh xảo và kéo hắn vào một nụ hôn cuồng nhiệt. Gã không ngừng cuốn lấy lưỡi hắn, vuốt ve, ma sát, rồi lại xâm nhập sang khoang miệng của hắn, không đâu là hắn không chạm đến.
Như say trong nụ hôn, đầu óc Naib gần như trống rỗng, từng đợt ra vào như khiến hắn càng gần hơn với cao trào, nhưng mà làm sao có thể khi cự vật vẫn đang bị khóa chặt? Dục vọng như khiến hắn điên cuồng, mà gã thì chẳng để cho hắn có bất kỳ giây phút nào mà nghỉ ngơi. Đôi môi hắn, bên trong hắn, phần đuôi nhạy cảm của hắn, tất cả đều nằm gọn trong tay của gã, một lần rồi một lần, gã như muốn bắt hắn hóa điên. Rời khỏi nụ hôn cuồng nhiệt, cánh môi sưng đỏ cùng ướt át, hắn khó khăn mà nói giữa hơi thở cùng tiếng rên rỉ của mình.
- N- Aah... Norton, lấy nó ra... Lấy nó ra.
Hai tay run rẩy chạm đến hạ vật bên dưới, hắn muốn nói rằng mình đã chẳng còn có thể chịu được nữa rồi, làm ơn... Làm ơn lấy nó ra, hắn muốn bắn, muốn đạt đến cao trao. Hạ vật cương cứng cùng chướng to bởi tinh dịch ban nãy và hiện tại khiến Naib dường như chẳng còn có thể suy nghĩ kĩ lưỡng. Nhưng đáp lại hắn là một cái đánh vào bờ mông căng tròn, làm Naib không khỏi giật nảy mình mà siết chặt lấy cự vật bên trong. Mọi tế bào đều nhanh chóng hoạt động như muốn cản báo hắn, ngẩng đầu, hắn cắn xuống tiếng rên rỉ mà chất vấn gã, nhưng chỉ vừa hé môi, gã đã lại đánh xuống cánh mông của hắn, cảm giác tê dại lại như có luồng điện vụt qua, hắn dường như quên đi tất cả mà nức nở trong tiếng mèo kêu, vỡ vụn với những âm thanh rên rỉ.
- Mèo hư, muốn cầu xin thứ gì đó thì phải làm sao hửm?
Nhìn Naib vỡ vụn trong lòng như vậy, nói không đau lòng là nói dối, nhưng gã lại càng muốn hắn mau chóng dùng cánh môi ấy mà van nài hắn. Chờ đợi là điều cần thiết, nhưng nó không có nghĩa là gã sẽ để yên cho hắn suy nghĩ, gã thúc hông, xuyên xỏ và cọ sát vách nội bích bên trong, như muốn mài nhuyễn từng nếp nhăn, lại không ngừng đẩy hắn đến bờ của khoái cảm. Cự vật của gã không ngừng va chạm cùng tuyến tiền liệt, như có như không khiến chúng tác động ngược đến thanh kim loại đang khóa chặt niệu đạo của hắn.
Vòng tay ôm lấy gã, khóe môi ướt át bởi dịch miệng, nhưng thế đã là gì so với hơi nước ngay khóe mắt. Tóc mái hắn như buông xuống, dính chặt vào vầng trán lấm tấm mồ hôi, cả căn hầm phảng phất tiếng rên rỉ cùng mùi vị của tình dục, tâm trí của hắn như quay cuồng. Mím chặt môi, hắn rốt cuộc nghe lời của Norton mà cầu xin.
- Norton... Norton, làm ơn -- nnhhh... Làm ơn cho anh ra, anh yêu em, Norton, cho anh ra, được không?
Như một bé mèo nhà ngoan ngoãn, hắn liếm lấy cánh môi gã, lại đảo hông, phối hợp cùng chuyển động của gã như đang lấy lòng. Thời khắc này, mọi thứ đều là mây bay, hắn chỉ biết mình thật sự nhịn không nổi nữa rồi....
Nhếch môi, Norton đột ngột rút ra khỏi Naib, gã để hắn nửa ngồi nửa nằm xuống ghế, hai chân đặt lên vai gã, một tay giữ lấy hông của hắn, một tay nắm lấy thanh kim loại, di chuyển nó ra vào cùng lúc với cự vật thô cứng bên trong hắn. Trước và sau đều bị xuyên xỏ cùng dày vò, Naib gần như hóa điên trước tất cả những gì mà Norton trao cho mình, gương mặt chẳng còn lại chút dấu vết của sự ương bướng, đuôi hắn quấn lấy tay của Norton và miệng thì không ngừng buông ra những tiếng rên rỉ vô nghĩa, rằng hắn sẽ chết mất, hắn sẽ hóa điên mất thôi.
Nghiến chặt răng, Norton biết rõ mình cũng chẳng còn có thể nhịn được bao lâu, nhíu mày, gã nhìn xuống thân hình bên dưới, người gã yêu, và cũng là kẻ sẽ xuống địa ngục cùng gã....
- Naib, bắn vì em...
Gã nói, ngay lập tức rút ra thanh kim loại ở niệu đạo của Naib, và chẳng chờ Norton nói lần thứ hai, Naib cong lưng mà đạt cao trào. Tinh dịch bị dồn nén bên trong hiện tại đều bắn ra, chẳng khác nào như bắn nước, hắn chẳng thể cản được, càng không đủ sức để làm điều đó. Chất lỏng nóng ấm tô điểm trên nền bụng của hắn, quá nhiều, hắn không ngừng nỉ non những thứ như, không, ngừng lại, hắn không chịu được, quá nhiều rồi. Nhưng dẫu vậy, tinh dịch vẫn không ngừng bắn ra, và hậu huyệt của hắn kẹp chặt lấy cự vật của gã.
Chỉ với một vài cú thúc cuối cùng, trước sự chật hẹp bên trong Naib, Norton rốt cuộc nhịn không được mà bắn thẳng dòng tinh dịch nóng ấm của mình vào bên trong hắn. Giữ chặt lấy eo của hắn, gã dường như chẳng để Naib có bất kỳ cơ hội nào để trốn thoát, gã muốn lấp đầy hắn, muốn khắc ghi mọi dấu vết của mình trên người hắn, và để làm thế, một lần sẽ là không đủ.... Huống hồ chi, ván cược này Naib đã thua mất rồi. Thời gian vẫn còn dài, chẳng phải sao....
Nhếch môi, gã cúi đầu hôn lên mi mắt của người yêu, nhưng biết đấy, gã không nghĩ hắn còn tỉnh táo để cảm nhận được nó. Dòng chất lỏng bên trong hắn cùng khoái cảm sau khi bị dồn nén quá lâu dường như đã khiến hắn ngất đi. Chẳng sao cả, Naib sẽ sớm tỉnh lại thôi, và khi hắn tỉnh lại, chà...
- Tôi hứa sẽ lấp đầy bên trong đến khi chúng trào ra, nhưng tôi không nghĩ là anh có thể nghe thấy lời tôi nhỉ, bảo bối?
Gã cười.
[Game Over]
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro