Chương 3: Khách Không Mời
Đám người mặc áo trắng của tu sĩ xông vào bên trong sảnh tiệc, bao vây các vị khách và cả Aesop. Cậu bình tĩnh đứng dậy quan sát tình hình chung quanh, đồng thời dùng một tay mở cái hòm trang điểm vừa mới đặt lên trên bàn. Mấy gã tu sĩ áo trắng xông tới, tay cầm con dao thánh chém về hướng cậu. Rầm một tiếng, cả lũ đã nằm đất. Aesop vừa rồi đã triệu hồi cỗ quan tài rồi đỡ lấy phần cuối thân nó dùng quan tài như thanh gỗ lớn đánh bay lũ người tiếp cận. Lực tay cùng tốc độ kinh người của cậu khiến đám còn lại sững sờ, nhưng chỉ lát sau chúng liền trấn tĩnh lại tinh thần rồi đồng loạt tấn công cậu. Cậu dựng đứng quan tài thẳng xuống đất, miệng nói thầm một cái gì đó. Nắp quan tài bung mở ra, hình nhân bên trong lao tới đối phó lũ tu sĩ tấn công những vị khách. Đám tu sĩ xông tới thấy thế tưởng rằng cậu là một *khôi lỗi sư liền xem thường cậu. Ánh mắt của lũ này khiến Aesop phát bực, nếu bọn chúng là quỷ, hẳn cậu đã băm vằm chúng thành trăm mảnh nhỏ chứ không có chuyện "bị thương" thôi đâu. Cỗ quan tài hoa hồng vàng viền bạc bị nắm lấy tay cầm nhỏ phía đằng sau mà ném đi không thương tiếc. Đám tu sĩ hoang mang tránh né, có vài kẻ thì niệm chú phép bảo vệ. Các người có phép thuật bảo hộ, một pháp sư trừ tà chuyên nghiệp lại không có sao? Nở một nụ cười trong chiếc khẩu trang đinh sắt, cậu vẫn chưa hề lấy con dao bạc ra khỏi vỏ, tay móc ra hai quả bóng nhỏ màu hồng luôn mang theo bên người. Pháp chú bảo vệ hiện lên như một cầu ánh sáng bao bọc, cỗ quan tài bay tới va chạm vào nó vang lên tiếng động lớn, tiếp theo sau là tiếng ma pháp trận vỡ vụn và tiếng la hét của lũ người bị quan tài nặng hơn hai trăm cân đè phải. Trong lúc đám người vẫn còn hoang mang thì Aesop ném hai quả bom khói xuống sàn ngay dưới chân chúng, một làn khói hồng toả ra ngay khi hai quả bóng vừa chạm đất. Thứ này được tạo ra để làm suy yếu ác quỷ và giảm tầm nhìn của chúng, nhưng giờ lại được sử dụng để đối phó những con chiên ngoan đạo của Chúa, thật trớ trêu làm sao. Trong lúc đám tu sĩ kia bị sương mù làm cho rối loạn đội hình,hai cái quan tài từ đâu bay đến đâm sầm vào người bọn chúng khiến vài tên hộc máu. Aesop lướt đi trong sương mù, nhanh chóng tiếp cận rồi đánh vào gáy hạ gục một tên,sau đó lại đấm thẳng vào bụng một tên khác khiến hắn ôm bụng nằm đo đất. Thanh đoản kiếm bằng bạc vẫn im lìm nằm trong vỏ, chờ đợi chủ nhân của mình.
Cậu vẫn nương tay khi đối phó với lũ người của giáo hội, chúng tuy không phải ác quỷ, nhưng bản chất thì không tốt đẹp hơn là bao, chỉ là, nếu giết chúng thì hội thợ săn cũng gặp ít nhiều phiền phức. Aesop là một trong những thợ săn quỷ có năng lực thể chất tốt nhất, sức mạnh kinh người bẩm sinh cùng khả năng học hỏi kinh nghiệm chiến đấu đáng kinh ngạc đã giúp cậu bước vào hàng ngũ thợ săn cấp cao dù chỉ mới gia nhập vài năm về trước. Có vài tin đồn cậu có thể tay không đấm vỡ cả tảng đá.Tuy nhiên chuyện đó cũng chỉ là tin đồn thất thiệt. "Thứ duy nhất tôi chắc chắn là cậu Carl này cực kỳ thích quan tài và tẩm liệm người chết." Một cô nàng nào đó ở hội thợ săn đã nói như vậy.
Đám người xông vào màn khói tìm cách tấn công cậu, lũ ở phía sau thì thi triển vài phép chú chữa trị cho đám người bị thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro