[ Naib x Eli ] Tình yêu không thể chạm tới
Mẩu truyện này dựa trên một ván game của chị Yến Trần :)) nếu ai chưa đọc thì mình để link ở dưới. Có nhiều tình tiết bị thay đổi so với bản gốc.
Link: https://www.facebook.com/groups/188486408670740/permalink/420651008787611/
Nguồn ảnh: FB Yến Trần
Kể từ khi Eli tỏ tình với Người Lính Đánh Thuê, hai người lúc nào cũng đi chiến đấu với nhau. Naib luôn là người xông pha chính diện với các Thợ Săn, không ngại nguy hiểm, lại đầy bạo dạn, tự tin. Chính sự nhiệt huyết ấy, đã khiến Eli không thể rời mắt khỏi Naib Subedar. Đến khi nhận ra, tình cảm của cậu dành cho anh không chỉ đơn thuần là tình đồng đội nữa.
Có điều, trái với một Naib đầy kiêu hãnh tựa chim ưng trên chiến trường, trong tình cảm, Eli luôn cảm thấy anh ấy lạnh nhạt với cậu, thậm chí có phần vô tâm. Naib ít nói. Eli nhiều lần bày tỏ tình cảm của mình với người Lính Thuê, xong cũng chỉ nhận lại lời ậm ừ của anh. Đôi khi, Eli có cảm giác, Naib chấp nhận lời tỏ tình của cậu, chả qua là vì nhất thời...
Xong, bản thân Eli Clark lúc nào cũng tự nhủ với bản thân không được hoài nghi. Bản thân cậu từ khi yêu Naib, cũng liên tục xuất trận cùng anh. Một Naib luôn luôn đối mặt với Thợ Săn, xong cũng luôn luôn bất cẩn, số lần bị đập cũng không ít. Bất cẩn của Naib Subedar, gặp thận trọng của Eli Clark chính là sự hoàn thiện hoàn mỹ nhất. Eli bất cứ khi nào phát hiện Naib đang bị truy đuổi, liền vứt hết giải mã sang một bên, dùng Thiên Nhãn để theo dõi Người Lính Đánh Thuê, liên tục nhờ cô cú Blue bảo vệ người mình yêu. Nhiều khi, mấy vị Thợ Săn phải ngao ngán thở dài vì không tài nào đánh lại được hai người này. Các Survivor thì vô tư thoải mái decode, trong lòng cảm kích hai người này rất nhiều.
Ở trang viên này, không ai không biết đến mối quan hệ của Naib Subedar và Eli Clark. Một người liên tục bám đuôi, theo đuổi, luôn miệng bày tỏ tình cảm của mình. Một người thì yên ắng như hồ nước phẳng lặng, lại có vẻ không quan tâm đến những điều xung quanh. Cứ mỗi khi xong trận, Eli luôn chạy đến hỏi han, chăm sóc Naib đầu tiên, luôn chân luôn tay chăm chút vết thương cho người Lính dù bản thân cũng chằng chịt những vết thương. Đôi khi, rảnh rỗi, họ lại thấy một Eli chạy lon ton xung quanh Naib bày tỏ yêu thương, rồi mang đồ ăn vặt đến cho anh. Mà Naib, cũng chỉ im lặng gật đầu.
Có điều, lạnh lùng của Naib, không phải là không yêu thương.
Martha là một người thân thiết với người lính đánh thuê, biết rõ cậu ta không phải tuýp người ấm áp, bạn trai ngọt ngào gì. Xong, lần đầu tiên Martha thấy một Naib hỏi cô làm thế nào để bảo vệ một người tốt hơn. Naib trước giờ chỉ biết giết chóc, giờ lại vì một tiên tri bé nhỏ, mà đi hỏi cô nàng điều phối điều này, thực sự không nghĩ đến.
Emily biết Naib từng được học về sơ cứu, xong cô chưa bao giờ thấy anh ấy chữa thương cho ai ngoài cậu Clark. Khi trở về Trang Viên, Naib cũng tự sơ cứu. Chỉ sau khi hẹn hò với Eli, mới cho cậu ấy sơ cứu cho bản thân. Chỉ có Eli mới có thể giúp đỡ Naib.
Mà tình yêu của Eli, chính là bất chấp không muốn buông bỏ, là đau thương tột độ xong chính là tha thiết không rời.
Tình yêu của Eli Clark đẹp như một đoá bồ công anh. Phiêu du trong gió, nhẹ nhàng, êm đềm, ai cũng cảm thấy yên bình.
Đáng tiếc, không phải ai cũng có thể có được tình yêu đó.
Trận đấu hôm nay, quả thực là một cơn ác mộng đối với Eli. Hỗn loạn, tuyệt vọng, đau xót đến mức cậu chỉ mong muốn mau chóng khiến bản thân mình trở nên vô tri vô giác, để tất cả những cảm xúc này mau chóng biến mất vào hư vô.
Từ đầu trận, khi biết Thợ Săn là Hastur-sama, Eli đã có cảm giác không lành. Tuy mối quan hệ của hai người không tồi, nhưng dạo gần đây, thái độ của ngài ấy làm Eli cảm giác rất sợ hãi. Ánh mắt lạnh luôn chiếu lên người cậu, và càng lạnh lẽo hơn khi thấy Naib. Vị tiên tri tự nhủ đó chỉ là ảo giác...
Bé Tracy đầu trận đã bị ngài Hastur đánh rồi để lên ghế tên lửa. Fiona chạy ra cứu cô bé, xong không thành công. Tracy bị đưa lại Trang Viên, Fiona bị bắt. Trận đấu này Hastur-sama quả thật không nhân nhượng. Fiona cũng là một tín đồ, ngài Hastur lại thẳng tay như vậy... Lại còn Camp. Eli kiểm tra tình hình, vẫn còn tận 3 máy, thời gian trên ghế của Fiona đã hơn nửa, mà ngài Hastur dường như không có ý định rời ghế, hẳn là tin rằng sẽ có người đến cứu Nữ chủ tế. Naib đang trên đường đến cứu Fiona. Lính đánh thuê không hổ kinh nghiệm đầy mình, body block tận 2 lần cho Fiona rồi thoát khỏi truy đuổi. Eli mau chóng chạy đến chỗ người lính gục xuống, nhanh chóng chữa trị vết thương.
Thế hồi, một tiếng kêu chói tai vang lên. Nữ chủ tế bị bắt, đưa lên ghế rồi biến mất. Mặt Eli tái nhợt. Nãy giờ cậu đã nhờ Blue bảo vệ cho Fiona, vậy mà Hastur-sama đã nhanh chóng bắt được cô. Giờ Blue không còn khả năng chặn đòn đánh, mà máy mã hoá còn tận 3 cái. Naib được hồi xong, quay ra nhìn thấy Eli mặt mũi trắng bệch. Vị tiên tri nhìn xung quanh, rồi lại hướng mắt nhìn anh. Cậu nắm lấy tay Naib, nói.
- Naib, đi theo em.
Naib bị Eli kéo đi, trong đầu nghĩ hẳn là đi giải mã. Chợt, Eli dừng lại, chỉ vào chiếc hầm vừa xuất hiện sau khi giải xong hai máy.
Naib quay sang nhìn Eli, cảm nhận rõ đôi tay đang run rẩy nắm lấy tay anh. Vị tiên tri tiếp tục nói.
- Cả em với anh đều bị debuff giải mã... Trận này lại gặp Hastur-sama, e thoát là không thể... Găng tay anh hết rồi đúng không? Em sẽ cố lôi kéo ngài Hastur, để ngài ấy không camp hầm...
Đối với Naib, Eli chính là một tên đần đích thực. Bản thân run rẩy không ngừng, nhưng lại bảo anh ở đây chờ hầm mở, trong khi mình thì quyết định chạy vào lối chết? Đúng là càng ngày càng không biết phép tắc.
Naib thở dài, đưa tay lên xoa đầu Eli, âm giọng nhẹ tựa gió biển.
- Đừng cứu tôi. Ở yên đây.
Xong, Naib chạy nhanh khỏi tầm mắt Eli. Vị tiên tri thực sự muốn mắng Naib điên rồi. Găng tay của anh ấy thì hết, mà ngài Hastur dường như chưa mất tí sức lực nào, khả năng điều khiển xúc tu vẫn còn nguyên vẹn. Không đành lòng, xong Eli quyết không để công lao Naib bị đổ sông đổ bể. Cậu nhất định sẽ cố cứu cả hai người.
Eli Clark nhanh chóng tìm máy giải mã, dù đôi mắt mờ đi, đôi tay run rẩy, vị tiên tri ấy vẫn gắng gượng mã hoá.
Tiếng gió rít từng hồi làm Eli run rẩy. Gió biển vào ban đêm lạnh giá, càng khiến cậu muốn gục ngã. Cả người cứng đờ khi nhận thấy Naib đã bị gục xuống. Kì lạ thay, ngài Hastur dường như không có ý định đưa anh lên ghế, chỉ đứng đó nhìn Naib gục ở trên nền đất.
Eli biết Naib vẫn còn sức để tự đứng lên, xong anh vẫn nằm yên, máu chảy nhiều tưởng chừng như bị hút hết ra ngoài. Cậu đã giải xong thêm hai máy, chỉ còn một máy nữa là xong. Nhưng với lượng máu thế kia, Naib hiển nhiên sẽ mất mạng vì thiếu máu. Eli chần chừ không biết nên làm gì, bởi trên cung đường còn có rất nhiều xúc tu, kèm theo ngài Hastur không chịu nhúc nhích, nhìn chằm chằm vào Naib. Hai người họ như đang nói chuyện gì đó, chỉ tiếc ở đây, Eli không thể nghe thấy gì. Thế rồi, Naib hét to, tựa muốn tất cả thế gian này nghe rõ lời mình.
- ELI! TẬP TRUNG VÀO GIẢI MÃ! KHÔNG ĐƯỢC ĐẾN ĐÂY!
- ĐỪNG ĐẾN CỨU TÔI!
Eli giật mình, hướng lên nhìn thì đã thấy máu của Naib sắp trở về con số 0. Máy mã hoá trước mặt bị hiệu chuẩn lệch liên tục, xong ngài Hastur vẫn không đi đến chỗ cậu, cũng không cho Naib lên ghế, vẫn đứng yên. Vị tiên tri cảm thấy từng chút từng chút trái tim như đang vỡ theo tiếng thét của Naib Subedar. Anh liên tục kêu cậu không đến cứu, nhưng cũng không chịu hồi nốt vết thương. Eli cắn răng, hiệu chuẩn lệch, liền vứt bỏ máy, chạy thẳng đến chỗ Naib.
Hastur nghe tiếng bước chân, liền điều khiển cho những chiếc xúc tu. Eli, nhờ những quan sát kĩ năng điêu luyện của Naib, tránh được vài đòn đánh, xong vẫn bị thương, kịp thời đến heal cho Naib, còn nhờ cô cú Blue bảo kê anh.
Hastur-sama dường như không thèm để ý đến cậu, chăm chăm đuổi theo Naib. Nhờ Blue, Naib may mắn thoát được lần truy đuổi, tìm được Eli.
- Tạ ơn chúa. Sao anh không heal nốt lúc ấy? Chút nữa thôi là mất hết máu rồi đó.
- Trật tự... Nằm im, tôi giúp em heal.
Eli ngoan ngoãn gật đầu, để yên cho Naib giúp mình. May mắn chỗ này gần hầm vừa rồi. Sau khi heal xong cho Naib, cậu sẽ đi đánh lạc hướng Hastur-sama. Để Naib đi, chỉ sợ anh ấy không thể gánh thêm bất kì đòn đánh nào nữa.
Vết thương được Naib sơ cứu cẩn thận, chỉ còn hơi nhức. Eli nhanh chóng nói.
- Để em giúp anh Heal, Naib!
Naib đứng dậy, không nói một lời. Xong, anh quay sang nhìn Eli, ánh mắt rất lạ.
- Naib...?
- Eli... Làm ơn, đừng đến cứu tôi. Hãy chạy đi.
Eli trợn tròn mắt, lập tức hai tay nắm lấy vạt áo của Naib.
- Anh không định kite nốt đấy chứ? Không được! Để em! Anh mà bị đập thêm một lần nữa là sẽ chết đó!
Eli run rẩy, hai tay nắm lây tay Naib, cầu xin.
- Em... Em không muốn...
Naib liên tục di chuyển khiến vị tiên tri không thể nào heal được cho anh. Cậu biết, nếu cậu buông Naib ra, anh ấy chắc chắn sẽ làm chuyện ngu dốt như chạy đến trước mặt Hastur câu khoảng cách. Nhưng thể lực của anh đã cạn, găng tay hỏng, vết thương này chồng vết thương khác, đi đến trước Thợ Săn, khác nào thỏ chui vào miệng cọp?
Naib nhìn vị tiên tri bé nhỏ không chịu buông áo mình, tâm tình trùng xuống.
Ánh trăng soi sáng màn đêm, nhưng không soi sáng được những rối bời trong lòng hai người.
Gió biển thổi lạnh buốt muôn nơi, cũng không lạnh lẽo bằng những suy tính.
Naib mỉm cười với Eli, một nụ cười trước giờ cậu nằm mơ cũng không thấy. Một Naib ngạo mạn, lạnh lùng, lại đầy tự tin trên chiến trận, lại đang nở một nụ cười vô cùng ấm áp. Nụ cười ấy làm Eli thất thần, cảm giác sự lạnh nhạt bấy lâu nay như bị gạt sang một bên. Naib một tay đặt đằng sau gáy của Eli, một tay nâng cằm cậu lên khiến mắt hai người chạm nhau.
Naib đặt một nụ hôn lên môi Eli, nhẹ nhàng tựa bồ công anh khiêu vũ trong gió.
- So với việc bị Thợ Săn đuổi đánh, anh sợ việc nhìn thấy em bị đau hơn...
Nói rồi, Naib lại một lần nữa biến mất. Nhưng lần này, là hoàn toàn biến mất khỏi nơi đây...
Hai chân Eli khuỵ xuống, cả thân hình như muốn sụp xuống nền đất.
Naib...? Naib...? Naib...? Naib...? Naib...? Naib...? Naib...? Naib...? Naib...? Naib...? Naib...? Naib...?
Anh đang ở đâu?
Trả lời em đi?
Naib? Naib...? Naib...?
Naib?
Tiếng tim đập mạnh đến nỗi như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Eli biết Hastur-sama đang nhìn cậu. Ngài không tấn công cậu, chỉ nhìn chằm chằm. Đôi mắt đỏ au của ngài ấy như muốn xoáy sâu vào tâm gan của vị tiên tri, tựa muốn hỏi tại sao không chạy trốn?
Âm giọng của Hastur trầm, đục, xong lại cảm nhận được rõ quyền uy của một vị thần.
- Tại sao ngươi lại khóc, Eli Clark?
Cậu đang khóc ư?
À, đương nhiên.
- Tại vì anh ấy chết rồi...
Đến cả cô cú Blue cũng giật mình trước câu trả lời của Eli. Vị tiên tri như kẻ vô hồn, quỳ gối trên nền đất, nhìn vào hư không.
Hastur dùng xúc tu của mình bế Eli Clark dậy, di chuyển khỏi nơi vừa rồi. Tiên tri cũng không dãy dụa, miệng vẫn lẩm bẩm vài điều gì đó.
Chợt, cậu bị thả xuống, toàn thân bị đập xuống nền đất đau điếng, bên cạnh là cổng hầm được mở.
Hastur, với dáng vẻ cao lớn, uy áp như có thể đè bẹp người khác, quay lưng bỏ đi. Trước khi đi, có nói vài câu.
- Tên lính đánh thuê ấy, thật ra không đáng chết.
Eli gượng dậy, đôi mắt hướng về ngài Hastur.
- Vậy tại sao... Ngài lại giết anh ấy?
Hastur bước tiếp vài bước, rồi mới trả lời.
- Hắn ta một mực xuất hiện trước mắt ta, luôn miệng nói không được động đến ngươi... Khi bị đánh đến mất máu, hắn ta vẫn kiên quyết níu chân ta lại, không để ta đến gần ngươi. Eli Clark, ngươi đã từng có một người bạn đời tốt đó.
Vị thần quay lại nhìn Eli, nhận ra biểu cảm thay đổi liên tục trên khuôn mặt của vị tiên tri. Một hồi sau, Hastur mới nói tiếp, từng lời từng lời như mũi dao đâm thẳng vào tim Eli.
- Hơn hết, là ngươi yêu hắn, chứ không phải ta...
Eli Clark, sống đến lúc này, hỉ nộ ái ố đều đã trải qua, nhưng giờ mới nhận ra tình yêu của bản thân nguy hiểm đến thế nào. Chính tình yêu của vị tiên tri, đã cướp đi người mà Eli yêu thương nhất.
Naib Subedar không hề lạnh nhạt. Tình yêu của anh ấy là mãnh liệt, là muốn bảo vệ Eli Clark khỏi mọi điều nguy hiểm của chốn này. Vì Eli, Naib sẵn sàng vứt đi tất cả, chỉ cần người mình yêu được an toàn.
Mà Hastur, đường đường là một vị thần tối cao, muôn vạn tín đồ sùng bái, sở hữu muôn ngàn của quý, chợt nhận ra có 1 điều mà mình không thể sở hữu dù cố gắng bao nhiêu.
- Naib. Em xin lỗi... Naib...
Tình yêu của họ, mãi mãi không thể chạm đến.
Gió biển vẫn thổi, nhưng tựa gào thét.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro