Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#09


---

sau bữa sáng, giang ngồi xuống sofa, dựa vào vai đạt, mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ. không khí trong lành của buổi sáng, tiếng chim hót ríu rít như làm cho không gian trở nên yên bình đến lạ. đạt nhìn anh, tay vén những sợi tóc lòa xòa trên trán anh ra sau tai, ánh mắt dịu dàng, như muốn giữ mãi khoảnh khắc này.

"anh có biết không," đạt thì thầm, "mọi thứ xung quanh em đều trở nên tuyệt vời hơn khi có anh ở bên."

giang ngước lên, đôi mắt sáng lên, ánh lên sự ngạc nhiên lẫn vui vẻ. "em... đang khen anh đó à?"

"đúng vậy," đạt đáp, mỉm cười, nhưng đôi mắt cậu lại đầy sự chân thành. "chỉ cần anh ở đây, mọi thứ em làm đều trở nên có ý nghĩa."

giang im lặng một lúc, rồi khẽ nở một nụ cười nhẹ nhàng, "em lại dẻo miệng rồi. thật không biết em có phải là người yêu em nhất không."

đạt ngồi sát lại, không nói gì mà chỉ đưa tay ôm anh vào lòng, vùi mặt vào tóc anh, hít một hơi thật sâu, để mùi hương quen thuộc ấy thấm vào tận trong tim.

"em là người yêu của anh mà, phải luôn khiến anh vui, không được buồn," đạt nói với giọng khẽ khàng, như một lời hứa không thể nào thay đổi.

giang nhắm mắt, cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể cậu truyền đến, rồi nhẹ nhàng ôm lấy cậu. "còn em thì sao? ai sẽ làm cho em vui?"

"em không cần gì ngoài anh," đạt đáp, giọng đều đều nhưng lại đầy sự kiên định. "chỉ cần anh hạnh phúc, em sẽ không bao giờ cảm thấy thiếu gì cả."

giang mỉm cười, không nói thêm lời nào, chỉ khẽ ngả đầu vào vai đạt, đôi mắt nhắm lại. có lẽ, anh cũng không cần gì hơn ngoài một người như đạt, người sẽ ở bên cạnh anh, yêu thương anh không bao giờ phai.

cả hai im lặng trong giây lát, chỉ có tiếng thở nhẹ nhàng của nhau. rồi giang khẽ nói: "em... thật sự là một người rất tuyệt vời."

đạt cười, rồi nhẹ nhàng vén mái tóc của anh ra sau tai, khẽ hôn lên trán anh, "nếu em tuyệt vời, thì đó là vì có anh bên cạnh."

giang đỏ mặt, nhưng không nói gì, chỉ khẽ xiết chặt tay cậu, muốn giữ lấy cảm giác này, mãi mãi không buông.

"mình ở bên nhau như vậy, mãi mãi được không?" giang thì thầm, giọng lấp lửng, có chút ngượng ngùng nhưng lại đầy khát khao.

đạt cười, nụ cười ngọt ngào nhưng đầy sự chắc chắn. "mãi mãi. chỉ cần anh muốn, em sẽ luôn ở đây."

giang cảm nhận được những lời ấy như thấm vào tận sâu trong tim, anh khẽ rúc vào người cậu, ôm chặt hơn một chút. "em là của anh, chỉ của anh thôi, phải không?"

"chỉ của anh thôi," đạt thì thầm, hơi nghẹn ngào trong giọng nói, "em sẽ luôn là của anh, không bao giờ thay đổi."

giang ngước lên, nụ cười của anh ấm áp và ngọt ngào như chưa bao giờ có. "em biết không, anh yêu em rất nhiều, nhiều hơn cả những gì em nghĩ."

đạt nhìn anh, mắt như dính chặt vào ánh nhìn đầy yêu thương ấy, rồi nhẹ nhàng hôn lên môi anh, lần này không vội vàng, không đùa nghịch, mà chậm rãi, dịu dàng như để mãi mãi giữ lấy khoảnh khắc này.

khi môi họ tách ra, giang vẫn không thể che giấu được nụ cười hạnh phúc. "em làm anh tan chảy mất rồi."

đạt chỉ mỉm cười, vuốt nhẹ má giang, "vậy thì em sẽ làm anh tan chảy cả đời."

---
_hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro