I'm Falling In Love With A Ghost ![Update Chap 3-5]
Chap 3 - Tôi gặp cô ấy như thế nào?
Bây giờ chúng ta quay lại với Yuri con gái của Diêm Vương. Sau khi bị đuổi ra khỏi địa ngục cô lê cái thân tàn ma dại của mình qua khắp các phố Seoul, tìm kiếm ngôi nhà nào đó khang trang mà vào ám.
- Khi nào chịu hy sinh cho người khác thì con mới được về..blah..blah..blah. Người ta còn không nhìn thấy mình làm sao mà hi sinh được...Appa ơi là Appa.... Mà sao không ai nhìn thấy mình vậy cà, không lẽ trên thế giới con người không có 1 ai có tâm hồn trong sáng à? Họ đen tối đến như vậy sao?" - Yuri vừa bay lòng vòng vừa lẩm bẩm
*Gia tộc Jung* Yuri dừng lại ở 1 căn biệt thự khổng lồ màu trắng toát tựa như lâu đài. "Ngôi nhà này xây lên là để mình vào ám đây mà. Hohoho" Yuri quyết định bay lên căn phòng ở tầng 2, 1 căn phòng đầy đủ tiện nghi iMac, tv 42 inch, cái giường cỡ queen, và cái tủ đồ còn bự hơn cả phòng tắm.... Yuri chui vào tủ đồ mà ngủ.
- Omma Appa con về rồi đây
Jessica bước ra khỏi chiếc limousine rồi chạy ào vào nhà gọi ba mẹ. Ông bà Jung bước ra ôm chầm lấy cô bé
- Con bé này làm như đi cả năm rồi không bằng - Ông jung nói rồi xoa đầu Sica
- Thôi con lên tắm rửa rồi xuống ăn cơm.
- Vâng ạ - Jessica ngoan ngoãn trả lời.
Jessica lên phòng để cái cặp lên bàn rồi đi tắm rửa mà không hề mở tủ ra. Cô xuống nhà ăn cơm chung với ba mẹ
- Đi học vui không con? - Ông bà Jung hỏi
- Dạ vui lắm ba mẹ ạ. Các bạn rất tốt với con, con ngồi chung bàn với 1 bạn cũng từng ở Mỹ đấy ba mẹ.
- Ồ vậy à? Còn giáo viên có dễ không con?
Jessica bị nghẹn khi nghe tới 2 chữ giáo viên. Cô Shinyoung dễ ư? Chuyện đó là không thể
- Dạ cũng dễ ạ. - Jessica phải nói như vậy để ba mẹ an lòng
- Ờ vậy ăn tiếp đi con rồi lên học bài.
Sau khi ăn xong Jessica lên phòng học bài. Đã 9h rồi cô bắt đầu buồn ngủ. Cô leo lên giường
- Ơ cái gối ôm hình dưa leo của mình đâu rồi?
Đó là cái gối ôm mà bác sỹ tâm lí nói Sica phải sử dụng để bớt sợ dưa leo, nhưng có vẻ điều đó không có tác dụng.
- Nó đâu rồi nhỉ? Hay là ở trong tủ
Nói rồi cô tiến lại cái tủ và mở ra. 3 - 2 - 1 Á______________, tiếng hét cá heo thất thanh làm cho Yuri giựt mình không kịp phản ứng
- Có chuyện gì vậy con? - Ông bà Jung hốt hoảng chạy lên
- Có...có ng..ười trong tủ đồ. Ă.ăn trộm. - Sica sợ hãi nói
Ông bà Jung mở tủ ra không thấy ai chỉ thấy cái gối ôm dưa leo và đống đồ
- Có ai đâu con? Hay là con nhìn lộn cái gối ôm này
- Chính xác là có người mà con không nhìn nhầm đâu.
- Không sao đâu con đi ngủ đi - Ông Jung trấn an con gái
- Dạ... - Sica chán nản trả lời vẫn tin chắc rằng mình thấy có người
Cạch.. sột... Sica tắt đèn rồi leo lên giường ôm cái trái dưa leo ngủ. Quả thật thị giác của Sica không hề bị gì. Người mà cô thấy lúc nãy là Yuri lúc ông bà Jung lên tới đi lên Yuri đã kịp đi xuyên qua cái tủ và nấp đằng sau đó. Sica vẫn chưa ngủ chỉ là nhắm mắt lại thôi, vì cảm giác thấy có bóng ai đó cô ngồi bật dậy bấu chặt trái dưa leo.
- Ai vậy? Là người hay ma gì thì lên tiếng đi, tôi biết là có người mà
- Cô đã bảo thì tôi làm - Yuri hiện ra trước mặt Sica làm mặt ngố chưa từng thấy
-
Lúc này người Sica cứng đờ không nói lên lời hàm như muốn rớt xuống đất, định la lên nhưng Yuri làm dấu hiệu im lặng. Cô nghe theo (trời ạ... nghe lời 1 con ma)
- Cô có kêu ba mẹ cô lên thì họ cũng không thể thấy tôi đâu, chỉ những người có tâm hồn trong sáng mới thấy được tôi thôi, mà cô biết đấy họ đã có con cho nên... - Yuri nhún vai
- Bộ cô là ma hay sao mà ba mẹ tôi không thấy được - Sica nghi ngờ hỏi
- Ừ, tôi là ma nhưng chỉ là bị ba tôi phạt thôi. Ba tôi là Diêm Vương tại tôi ăn chơi dữ quá nên bây giờ ổng bắt tôi làm ma
- Đừng có xạo tôi chưa bao giờ thấy con ma nào đen như cô.( có bao giờ thấy ma thật đâu chỉ là dựa vào phim ảnh =.=") Đây chỉ là kỹ xảo thôi chứ gì. Làm gì mà có chuyện ma với chả Diêm Vương ở đây. Định làm gì tôi hả tránh ra đi
- Này vậy cô đụng tôi thử xem có phải kỹ xảo không. Tôi không biết tại sao người như cô lại có 1 tâm hồn trong sáng mà nhìn thấy tôi được đấy. Nhà đẹp mà sao chủ nhà dữ thế không biết.
Sica lại gần đưa tay ra quờ quạng trước người Yuri. "Trời chỉ là 1 luồng khí lạnh ngắt. Cô ta là ma thật à? Ôi trời cầu mong đây chỉ là giấc mơ!" Sica vừa nghĩ vừa đánh vào đầu mình xem có phải là mơ hay không.
- Ouch! - Sica la lên vì cú đánh
- Cô điên à? Đây là thật chứ không phải mơ. Đừng có tự đánh mình như vậy. Bây giờ đi ngủ đi tôi chui vào tủ cô ngủ đây
- Ơ...Ơ...Ơ... Cô ở lại nhà tôi à? Ở bên kia đường có ngôi nhà bự hơn nhà tôi luôn đấy qua bên đó mà ám đi. Đừng ám tôi nữa. - Sica vừa nói vừa chắp tay lạy Yuri
- Không tôi chấm nơi này rồi cho nên là cô có lạy tới sáng tôi cũng không đi đâu. Ngủ ngon nhá. Hahaha. - Yuri vừa nói vừa cười gian xảo rồi cô chui vào tủ Sica ngủ.
Sica vẫn chưa hoàn hồn bỗng dưng cô xỉu ngay trên giường. Thế là kết thúc 1 cuộc gặp chẳng vui vẻ gì
Chap 4 - Đây không phải là mơ!
Reng...Reng.Reng Chuông đồng hồ reo lên làm Sica giật mình tỉnh giấc sau cơn ác mộng kinh hoàng vừa rồi. Điều đầu tiên cô làm không phải là đi rửa mặt mà là tiến tới chỗ cái tủ. Cạch... "Không có ai. Vậy là mơ rồi" Chưa kịp vui mừng cô đã nghe thấy tiếng nói
- Kiếm tôi à? - Là tiếng của Yuri đang đứng đằng sau - Tôi vừa mới ra ngoài chút
- Là...là c..cô. - Chưa nói hết Sica đã nằm gục dưới sàn
- Tôi đáng sợ đến như vậy à? - Yul nhún vai
- Này cô gì ơi... Dậy đi... - Yuri lay Sica dậy (người ta không đụng được Yuri nhưng Yuri thì đụng được người khác)
- Sao cô không biến đi cho tôi nhờ, ám tôi hoài vậy. Tôi đâu có giết người hay làm gì xấu đâu làm ơn tha cho tôi đi. - Sica rưng rưng nước mắt
- Này cô khóc đó à? Tôi có làm hại gì cô đâu tôi cũng đâu có muốn ở đây ba tôi nói chừng nào tôi biết hi sinh vì người khác thì mới được về - Yuri chán nản nói
- Thì cứ ra đường cứu đại ai đó rồi xin ba cô cho về. - Sica nói trong nước mắt
- Cô làm như dễ lắm vậy thử làm con Diêm Vương xem. - Yuri tức giận nói.
- Tôi không biết tôi chỉ cho cô ở đây vài ngày thôi. Rồi thì biến đi giùm tôi. - Sica nghiêm nghị nói
- Tôi không biết, thôi thì cứ ở tạm vậy. Có cần tôi trả ơn gì không? - Yuri hỏi
- Nếu cô muốn trả ơn tôi thì mau tìm cách ra khỏi đây càng nhanh càng tốt. Không thấy cô là tôi vui lắm rồi. - Sica nói - Thôi chết tôi trễ giờ học rồi tất cả là tại cô đấy tôi chưa có ôn bài nữa, hôm nay là kiểm tra đó aish thiệt là xui xẻo lắm mới gặp phải con ma phiền phức như cô. - Sica giận dữ khi quay sang nhìn cái đồng hồ
Sica nhanh chóng mặc bộ đồng phục chạy xuống nhà ăn sáng rồi leo lên chiếc limousine phóng thiệt lẹ tới trường trong khi Yuri vẫn bay lẫn quẫn trong nhà.
Tới trường cô chạy vội vào lớp. Ngay tới hành lang thì tông phải 2 cô bé đang ôm chồng sách. Sica do vội quá nên đứng dậy chạy luôn không để ý tới 2 cô bé
- Yah cái unnie kia tông người ta rồi bỏ chạy vậy hả? 1 cô bé la lên
- Thôi bỏ qua đi chắc unnie ấy đang bận. - Cô bé kia nói
Sica chạy vào lớp với tốc độ ánh sáng nhưng không nhanh bằng cô Shinyoung.
- Chà...chà Jessica Jung em nghĩ em là học sinh mới cho nên tôi sẽ châm chước à? Đừng có mà mơ nhá tôi phạt em vào giờ ra về phải ở lại nhặt rác hết sân trường. Và cứ như thế trong 2 tuần cho tôi.
- Dạ... Nhưng mà...
- Không nhưng nhị gì sất, vào chỗ mau. Nào cả lớp hôm nay chúng ta sẽ không kiểm tra.
Cả lớp sung sướng nhốn nháo cả lên
- Đừng có mừng hụt chưa nghe hết câu mà, hôm nay chúng ta sẽ không kiểm tra vào tiết này nhưng sẽ kiểm tra vào tiết sau giờ ra chơi. - Cô Shinyoung phán 1 câu làm cho cả lớp chưng hửng
- Bây giờ giở sách ra trang 48 -
- Này cậu làm gì mà đi trễ thế? - Fany ngơ ngác hỏi
- Ờ để giờ ra chơi tớ kể cho. - Jessica trả lời
- Và đáp án của câu này là... Reng Reng tiếng chuông vang lên khi cô Shinyoung đang giảng bài
Chỉ trong tíc tắc trong lớp không còn 1 bóng người trừ cô Shinyoung.
- Này vô căn tin kiếm chỗ nào ngồi nói chuyện đi - Sunny nói
Cả bọn vào căn tin chọn 1 bàn ngồi. Sooyoung vừa mới bước vào căn tin đã chạy đi kiếm đồ ăn để lại 6 nhân mạng.
- Nào Jessica hãy kể lý do tại sao cậu đi trễ đi, cậu có biết sân trường thì rộng mà rác thì mênh mông như biển mà dám đi trễ vậy? - Fany hỏi cung Jessica
- Chuyện là thế này hôm qua tớ gặp một con ma... bla..blah. - Sica kể lại mọi chuyện
Cả đám mắt chữ I mồm chữ O hàm thì gần như rớt xuống đất. Đối với tụi nó chuyện này lạ gấp nghìn lần chuyện mở sách ra trước giờ vào tiết nữa
- Hôm qua cậu ngủ có bị té xuống giường không vậy? Ma cỏ gì ở đây dậy trễ rồi kiếm cớ nhảm nhí zậy hả? - Hyoyeon vừa nói vừa lấy tay sờ trán Sica
- Ừ đúng rồi có kiếm cớ thì cũng kiếm cớ gì hay hay chứ làm gì có chuyện ma gì ở đây lại là con của Diêm Vương nửa chứ. Công nhận cậu có trí tưởng tượng phong phú thật. - Sunny nói rồi cốc đầu Sica
- Ê đau! tớ nói thật đấy nghiêm túc mà. - Jessica có vẻ như không hề đùa
Nhưng mọi người không ai tin cả, cũng phải thế thôi làm sao mà tin vào lời nói được đó là nguyên tắc trước giờ. Nói có sách mách có chứng mà.... Jessica đã giải thích khan cả cổ họng rồi mà không ai tin nên đành bỏ cuộc. Tới giờ vào lớp cô buồn bã đi dọc hành lang vì không ai tin mình. Bỗng có người đụng vào cô
- Này!
Là Yuri. Con ma phiền phức cứ ám theo Sica
- Cô đến đây làm gì? - Sica hỏi với ánh mắt không mấy vui vẻ
- Đến đây chơi với cô. Nằm ở nhà chán quá
- Cô làm như ở đây là nhà trẻ vậy! Với lại tôi sắp có kiểm tra rồi... Chết thật kiểm tra... mình chưa ôn gì cả hay là...?
- Hay là gì? - Yuri ngây thơ hỏi không biết mình sắp dính vào kế hoạch nham hiểm của Sica
Chap 5 - Tôi trả ơn cô ấy như thế nào?
- Hay là...
- Hay là gì? - Yuri ngây thơ trả lời không biết mình đã dính vào kế hoạch nham hiểm của Sica
- Cô nói là cô muốn trả ơn tôi mà phải không? Zậy thì giúp tôi làm chuyện này đi! - Sica cười nham hiểm
- Giúp gì nói đi vòng vo tam quốc hoài! - Yuri tò mò
- Xì xầm xì xầm.... - Sica nói nhỏ với Yuri
- CÁI GÌ? Cô muốn tôi...? - Yuri ngạc nhiên
- Ừm, không có ai thấy cô đâu. Cứ đi qua bàn của cô Shinyoung chắc cô ấy có để đáp án trên bàn rồi thì xuống đọc cho tôi chép! - Sica cười nói
- Ờ nhưng mà có chắc là không ai thấy tôi không? - Yuri thắc mắc
- Tụi nó đứa nào cũng đầu óc đen tối hết đừng lo. Giúp tôi đi mà!
- Nhưng... - Yuri lưỡng lự
- Không muốn giúp chứ gì. Vậy tối nay cô lo kiếm ngôi nhà khác mà ám đi nha. - Sica bực mình nói
- Thôi thôi đừng giận tôi không muốn lang thang ngoài đường nữa đâu. Được rồi tôi sẽ giúp cô. Haizz.! - Yuri thở dài
- OK zậy tác chiến nha. - Nói rồi Sica bước vào lớp trước sự ngạc nhiên của mấy đứa đứng ngoài hành lang
- Nó bị gì vậy? Tự nhiên nói chuyện một mình - 1 học sinh lắc đầu nói
"Mình ngu quá, tự nhiên đòi trả ơn chi không biết, mà cô ta cũng có cho gì mình đâu chỉ cho ngủ tạm trong cái tủ ọp ẹp đó thôi. Sao mà mày ngu quá zậy Yuri?"
Reng... hết giờ ra chơi học sinh lớp S9 đứa nào nhìn cũng lo lắng. Cô Shinyoung được mệnh danh là người có 1000 con mắt nhìn gì cũng thấy, tụi nó khó lòng mà quay cóp hay hỏi bài. Như vậy coi như tiêu. Chỉ có riêng Sica là ngồi cười tum tủm.
- Này làm gì mà cậu ngồi cười hoài vậy? Không lo ôn bài à? - Fany ngơ ngác hỏi
- Mình có vũ khí bí mật roài! - Sica nói rồi cười tự mãn
- Là gì thế? Cậu làm phao à? Các tiết khác thì được chứ tiết của cô Shinyoung thì cậu đừng hòng
- Đừng có lo cái này không phải phao mà tớ chắc chắn cô ấy không thấy được đâu. Hè hè. - Sica lại cười nham hiểm
- Càng ngày tớ càng thấy cậu lạ. Hết ma cỏ rồi bây giờ lại ngồi cười 1 mình. Lạ hết biết. Tớ ôn bài tiếp đây.
- Ừ - Lại tiếp tục cười
Cô Shinyoung bước vào trên tay là xếp đề dày cộm. Theo sau cô ấy là Yuri. Sica vẫy tay chào Yuri. Nhưng cô Shinyoung lại cứ tưởng là cô ấy
- Yah...Jessica em làm gì mà tươi như rói thế, lấy đâu ra cái kiểu chào giáo viên như vậy hả? Thật là vô phép. Nào cả lớp cất hết tất cả tài liệu và đem tất cả sách vở lên đây cho tôi
Tất cả đem cặp lên trên mặt đứa nào cũng buồn rười rượi như sắp tới giờ hành hình.
- Nhớ nhiệm vụ của mình rồi chứ? - Sica nói với Yuri đang đứng đó
- Rồi thưa madam - Yuri nhanh nhảu trả lời
- Nhiệm vụ gì Jessica? - Taeyeon đứng kế bên hỏi
- Hả? àh ừ.. ờm nhiệm vụ là làm bài cho tốt đó mà - Jessica cười khì
- Ờ vậy làm bài tốt nha - Taeyeon nói với ánh mắt tò mò
Cô Shinyoung bắt đầu phát đề. Và kết quả là có đứa gục đầu xuống bàn chấp nhận số phận, đứa thì quay qua quay lại nhưng chưa dám hỏi bài vì sợ ánh mắt của cô Shinyoung, đứa thì ngồi quay bút giả bộ suy nghĩ nhưng thực chất là kiếm cách phao bài. Còn Jessica có mấy câu cô ấy làm được đó là kết quả trong những lần lắng nghe bài giảng. Nhưng đâu phải câu nào cũng biết hết Jessica thậm chí không ôn bài mà. Jessica vẫy tay kêu Yuri xuống.
- Này Jessica làm gì đấy ra dấu hiệu à? Tôi mà biết em phao là chết đấy nhá. - Cô Shinyoung nhắc nhở à mà không đe dọa mới đúng
- Dạ... em không có phao đâu cô - Jessica lấm lét trả lời
Khi Yuri đã xuống tới nơi Jessica chỉ tay vào câu cô ấy không biết làm. Và Yuri bắt đầu nhiệm vụ của mình. Cô đi lên bàn của cô Shinyoung. Và quả thật Sica nói đúng cô ấy để tờ đáp án ở trên bàn. Yuri nhìn và cố nhớ những đáp án rồi đi xuống đọc cho Jessica cứ như thế vài chục lần. Nhưng cuối cùng cũng có rắc rối, đáp án của câu tiếp theo lại ở dưới mà cô Shinyoung lại ngồi ở đó.
- Nè... tờ đáp án thứ 2 ở dưới mà bà heo quay kia đang ở đó làm sao đây - Yuri hỏi Jessica
- Ờ thì cứ giở lên xem cô ấy sẽ tưởng là gió - Jessica thì thầm
Yuri một lần nữa tiến lại bàn của cô Shinyoung. Cô lật tờ đáp án ở dưới lên xem. Và đúng thật, cô Shinyoung chỉ tưởng là gió và đặt nó lại chỗ cũ. Nhưng Yuri không thể nào xem một lần mà nhớ hết được, cho nên cô phải giở tờ đáp án lên nhiều lần. Lúc này cô Shinyoung thật sự sợ.
"Cái quái gì thế này? Sao bỗng dưng đáp án lại cứ bay hoài thế này!"
Mặt cô tái mét nhưng không dám làm gì vì đang cho lớp kiểm tra.
Giờ kiểm tra kết thúc.
- Các em nộp bài rồi ra về. Riêng em Jung ở lại nhặt rác.
- Vâng - Jessica chán nản
*Sân trường*
- Aish, thật là, sân trường gì đâu mà mênh mông rác thế này? - Sica phàn nàn trên tay là bọc đen to đùng và cái đồ gắp rác
- Này tại sao cô phải nhặt rác vậy? - Yuri từ đâu xuất hiện làm Sica giựt bắn
- Yah... Mai mốt cô đừng có xuất hiện kiểu này nữa. Tim tôi muốn rớt ra ngoài đây nà. Mà cô còn hỏi tại sao tôi phải nhặt rác nữa hả? Là nhờ cô đấy cô Yuri ạ!
- Tôi đâu có cố ý đâu, thôi để tôi giúp cố nhá - Yuri nói
- Sao cũng được! Cô ra nhặt rác ở góc kia đi - Sica chỉ tay về góc sân trường
Sân trường im lặng đến đáng sợ. Có thể nghe rõ mồn một tiếng gió rít vào những buổi chiều mùa thu. Sica và Yuri không ai nói với ai lời nào, cứ lẳng lặng mà nhặt rác
Một lát sau, sau khi xong việc Sica mệt đừ người. Phần vì đói, phần vì cái sân trường này quá rộng mà rác thì cũng quá nhiều. Ngồi phịch xuống ghế đá một hồi lâu Sica mới nhận ra là Yuri đã biến đi đâu mất
- Cô ta biến đi đâu mất rồi? Cái con ma lười này! Yah... Yuri! - Sica gọi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro