Marry me
The first time I asked her to marry me was when we were six years old .
- I'll be the husband - I said - and you can be the wife .
- No - she replied simply .
- Yes - I said .
- No - she replied again and walked off .
After a few moments , I walked off too . It's no fun playing house alone .
The second time I asked her to marry me was when we were fourteen . We were partners in a dance for the annual school program and I was waiting for her to come out of the dressing room . I was dressed in a black suit and bowtie . As she stepped out of the dressing room in a pink dress that came down to her kness , I took a deep breath . She looked like an angel that had just stepped down from the heavens . As we waited for the teacher to give the signal for us to get on the stage , I stared ai her and tried to find my voice . She caugh me looking and smiled as she asked .
- What are you looking at ?
- Will you marry me ? - I blurted out
Her smile turned into a grin , and a second later she burst out laughing . I didn't mind . I could see stars in her eyes . Still laughing , she took my hand and led me onto the stage .
The third time I asked her to marry me was on her sixteenth birthday . We were at a picnic with friends and the two of us were sitting by ourselves under a tree at the rest argued about which game to play next . She laughed at something someone was talking about in the distance . I heard the tinkling of bells in her voice . I plucked a daisy that was growing nearby and gave it to her as I said
- Will you be my life ?
She blushed as she looked at the flower , and then burst out laughing again . She took the flower and ran to join the rest of the group . I followed .
The fourth time , we were eighteen . We were sitting in the caferia in college as she sat sipping on a glass of orange juice and telling me how beautiful the last poem she read had been . After speaking continuously for a few minutes , she stopped and said
- What happened ? Why aren't you saying anything ?
I looked into her eyes and said
- I want to spend the rest of my life with you . Will you marry me ?
As before , she burst on laughing again and said
- You're not old enough to get married yet .
And then she started talking about another poem .
The fifth time I asked her to marry me was the day of our graduation . We were both twenty - one . I got down on one knee with a red rose in my hand and said to her
- Will you , now , take me to be your husband ?
She grinned this time , and replied
- You're always in a hurry . You wanted to do your post - graduation , right ?
I shrugged , got back on my feet , and walked with her to the hall .
Four years later , I had finished my post-graduation and had a job in a multinational company . We were sitting in an ice cream shop whe she brought it up .
- You haven't asked me to marry you in four years - she said - What happened ? Did you change your mind ? - She was smiling widely .
- What do you think ? - I teased .
- I think you're afraid I'll reject you again .
- You haven't really rejected me even once , till now . - I countered . - You never really said " No " .
- I did when we were six .- she pointed out .
- She remembers - I throught to myself , as I smiled at the memory .
I held out a spoon of ice cream for her to taste , and said
- Alright , so you rejected me once .
- So ? - she asked as she tasted my ice cream .
- So nothing . - I replied .
She rolled her eyes in the silence . She was no longer smiling .
- Well ? - I asked - Do you think I've changed my mind ?
She frowned as she said
- I don't know .
She looked beautiful even when she frowned .
I watched her for a few second and said .
- Why don't you asked me to marry you this time ?
- Me ? - she replied , eyes wide in surprise .
- Why ? - I asked - What's wrong with that ?
She blushed - No ! - She said
- Are you rejecting me again ? - I asked .
- No , no ! - she said quickly .
- So then you are saying " Yes " ?
She stuck her tongue out at me as she realized what I was trying to do , and went back to eating her ice cream .
- Hey - I said , as I took her hand in mine - Marry me .
She scunched up her nose as she replied - Are you sure ?
I'd been sure since I was six - Yes ! - I said simply .
And she just smiled and nodded .
~~~~|•__•|~~~~
Lần đầu tiên tôi hỏi cưới nàng là khi chúng tôi lên sáu .
- Mình sẽ là chồng - tôi nói - còn cậu là vợ .
- Không được ! -cô bé trả lời ngắn gọn .
- Được mà ! - tôi nói
- Không được ! - cô bé đáp lại và bỏ đi .
Một lúc sau , tôi cũng bỏ đi luôn . Chả có gì vui khi chơi một mình trong nhà cả .
Lần thứ hai tôi hỏi cưới nàng là khi chúng tôi mười bốn . Chúng tôi là một đôi nhảy trong vũ hội hàng năm của trường và tôi chờ nàng ra khỏi phòng thay đồ . Tôi mặc bộ com-lê đen có thắt nơ . Khi nàng bước ra khỏi phòng thay đồ trong chiếc váy màu hồng ngang gối , tôi hít một hơi thật sâu . Nàng giống như một thiên thần từ trên trời xuống . Khi chúng tôi chờ đợi thầy ra hiệu bước lên sân khấu , tôi nhìn nàng chằm chằm và cố gắng cất giọng . Nàng bắt gặp ánh nhìn của tôi và mỉm cười hỏi .
- Này , cậu nhìn gì vậy ?
- Cậu đồng ý lấy mình không ? - Tôi buột miệng .
Nụ cười trên môi nàng nở toét , rồi vài giây sau nàng phá lên cười . Tôi không quan tâm . Tôi thấy những vì sao trong mắt nàng . Vẫn cười to , nàng cầm tay tôi và dẫn tôi lên sân khấu .
Lần thứ ba tôi cầu hôn nàng là vào sinh nhật thứ mười sáu của nàng . chúng tôi đi picnic với những người bạn và hai chúng tôi ngồi cạnh nhau dưới một tán cây trong khi những đứa khác đang cãi nhau về trò chơi tiếp theo . Nàng cười khi ai đó nói gì đằng xa . Tôi nghe tiếng chuông ngân vang trong giọng nói của nàng . Tôi ngắt bông cúc dại mọc ở gần chỗ chúng tôi ngồi , đưa cho nàng và nói .
- Em đồng ý làm vợ anh chứ ?
Nàng đỏ mặt khi nhùn bông hoa , rồi lại phá lên cười . Nàng cầm bông hoa rồi chạy ra chỗ đám bạn . Tôi chạy theo .
Lần thứ tư , chúng tôi mười tám . Chúng tôi ngồi tromg một quán cà phê ở trường , nàng nhấm nháp ly nước cam và nói về một bài thơ hay nàng vừa đọc . Sau khi nói liên tục trong vài phút , bàng ngừng lại và hỏi .
- Chuyện gì thế ? Sao anh không nói gì cả ?
Tôi nhùn vào mắt nàng và nói .
- Anh muốn sống trọn cuộc đời này với em . Em sẽ lấy anh chứ ?
Như lần trước , nàng phá lên cười rồi nói .
- Anh chưa đủ tuổi để lấy vợ đâu .
Rồi nàng bắt đầu nói về một bài thơ khác .
Lần thứ năm tôi hỏi cưới nàng là khi chúng tôi tốt nghiệp . Cả hai đã hai mốt . Tôi quỳ một chân xuống , tay cầm bông hồng đỏ và nói với nàng .
- Bây giờ em có đồng ý cho anh trở thành chồng em không ?
Lần này nàng cười không thành tiếng và đáp
- Anh lúc nào cũng vội vã . Anh muốn theo học tiếp đại học đúng không ?
Tôi nhún vai , đứng dậy , rồi cùng nàng đi vào hội trường .
Bốn năm sau , tôi hoàn tất chương trình sau đại học và tìm được một việc làm trong một công ty đa quốc gia . Chúng tôi ngồi bên nhau trong một quán kem thì nàng khơi lại chuyện cũ . - Đã bốn năm rồi anh chưa cầu hôn em - nàng nói .
- Chuyện gì thế ? Anh thay đổi rồi à ? - Nàng cười rộng miệng
- Em nghĩ sao ?- Tôi chọc .
- Em nghĩ là anh sợ từ chối anh một lần nữa .
- Em chưa thật sự từ chối anh lần nào , cho đến bây giờ , - tôi phản đối - Em chưa bao giờ thật sự trả lời " Không " .
- Em đã nói hồi chúng ta lên sáu . - nàng lưu ý tôi .
" Cô ấy nhớ " , tôi nghĩ thầm trong bụng , rồi mỉm cười khi nghĩ lại kỉ niệm đó .
Tôi múc một muỗng kem cho nàng và nói
- Thôi được , như vậy là em đã từ chối anh một lần .
- Thì sao - Nàng nói trong khi nếm miếng xem tôi múc .
- Thì chả sao cả - tôi đáp .
Nàng chớp mắt trong im lặng . Nàng không còn cười nữa .
- Mà này - tôi hỏi - Em nghĩ là anh thay đổi à ?
Nàng cau màu nói - Em không biết - Trông nàng thật dễ thương thậm chí khi cau mày .
Tôi nhìn nàng vài giây rồi bảo - Tại sao lần này em không cầu hôn anh nhỉ ?
- Em à ? - Nàng hỏi , mắt mở to ngạc nhiên .
- Tại sao không ? - tôi hỏi - Có gì sai đâu ?
Nàng đỏ mặt , đáp - Không !
- Em đang từ chối anh một lần nữa đấy à ? - Tôi hỏi .
- Không , không ! - Nàng nói nhanh .
- Vậy có nghĩa là em nói " Đồng ý " ?
Nàng le lưỡi về phía tôi khi nhận ra điều tôi đang cố làm , và quay ra ăn kem của mình .
- Này em - tôi nói và cầm lấy tay nàng - Lấy anh nhé .
Nàng nhíu mũi đáp - Anh chắc chứ ?
Tôi đã chắc chắn từ khi sáu tuổi .
- Vâng - tôi đáp gọn .
Và nàng chỉ mỉm cười , gậy đầu .
#Akira
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro