𝗣𝘂𝗹𝗹 𝘆𝗼𝘂𝗿𝘀𝗲𝗹𝘃𝗲𝘀 𝘁𝗼𝗴𝗲𝘁𝗵𝗲𝗿
Warning;
Angry sex, dry orgasms, cock rings, biting
[Self-harm warning]
[Que the British insults also]
Mối quan hệ: Bạn cùng nhóm
Top: Hyunjin
Bottom: Jisung
Số từ: 4772
-o-
"Nó không phải là lỗi của tao, đồ khốn!" Jisung nhổ nước bọt, mở tung cửa phòng tập và xông ra ngoài.
"Nhưng đó là lỗi của mày khi mày thậm chí không thể nhảy một điệu khốn kiếp!" Hyunjin hét lại khi nhìn cậu trai tóc vàng chạy ra khỏi phòng. Jisung bực bội lê bước xuống hành lang, tất nhiên, cậu phải đi sớm chỉ để Hyunjin ở lại đó một mình. Cả hai luôn phải được giám sát khi ở gần nhau, nếu không họ sẽ đánh nhau ở mọi nơi bất cứ lúc nào. Jisung không biết sự căm ghét lẫn nhau đến từ đâu, ngày đầu tiên họ gặp nhau, mọi thứ về hai người dường như xung đột theo những cách sai trái.
"Jisung? Em đi đâu vậy?" Giọng nói của Chan ngay lập tức khiến người kia bình tĩnh lại và cậu chạy đến ôm lấy anh. Cậu có thể không thể hiện điều đó thường xuyên nhưng cậu rất nhạy cảm.
"Về ký túc xá đi anh, Hyunjin là đồ khốn nạn," Cậu tức giận dụi mặt vào cổ anh. Chan nhẹ nhàng xoa đầu cậu và dứt ra khỏi cái ôm, để tay lên đôi má phồng lên của cậu.
"Anh sẽ đưa em về nhà, Minho nói với Hyunjin rằng anh sẽ bị muộn" Những chàng trai còn lại đi vào phòng tập khi Chan dẫn người trẻ hơn đến nhà ăn ở JYP, "Nói với anh đi Ji, chuyện gì đã xảy ra vậy? "
"Em bước vào phòng tập và cậu ta trợn mắt nhìn em trước khi chế giễu, sau đó cậu ta bắt đầu đưa ra những lời nhận xét nhỏ nên cuối cùng em cáu kỉnh và nói với cậu ta rằng chính cậu ta đang hành động như một thằng khốn và bỏ đi nhưng cậu ta hét lại rằng em không thể nhảy được rồi em đi ra khỏi phòng tập." Jisung phụng phịu với đôi mắt ngấn lệ chực rơi.
"Đừng khóc, lại đây nào Sungie." Jisung chui vào lòng Chan và để người kia ôm mình khi cậu khóc.
"Tại sao cậu ta lại ác với em như vậy." Cậu nức nở nắm chặt lấy chiếc áo sơ mi của anh như thể mạng sống của cậu phụ thuộc vào điều đó. Chan đưa một tay lên xuống lưng trong khi tay còn lại đặt trên tóc.
"Anh không biết Ji, anh không biết." Chan nhẹ nhàng lầm bầm trong khi hếch mũi lên đỉnh đầu. Các thành viên thỉnh thoảng ra ngoài để kiểm tra cậu trai đang buồn bã, tất cả bọn họ trừ người đã làm cậu khóc.
-
"Hyunjin, em ấy đang khóc nức nở muốn mù cả đôi mắt đấy. " Minho la mắng và đánh vào sau đầu anh ta.
"Em xin lỗi." Anh nhún vai đi đến máy tính xách tay và bắt đầu chơi nhạc. Các thành viên khác đang nghỉ ngơi nhưng anh cảm thấy quá tội lỗi khi nghỉ ngơi. Anh không biết tại sao mình cứ hành động như vậy với Jisung, anh muốn cậu yêu anh chứ không phải ghét anh.
"Nói điều đó với Jisung, không phải anh. " Minho nghiêm khắc đáp lại và đưa anh ra cửa. Hyunjin chế giễu và đi xuống hành lang nơi Jisung và Chan đang ở.
"Anh Minho bảo em đến để xin lỗi nên em rất xin lỗi vì đã nói rằng cậu ta không thể nhảy. " Jisung vùi mặt sâu hơn vào cổ Chan với hy vọng Hyunjin không nhìn thấy cậu đang khóc vì cuộc cãi vã của họ, "Anh Chan, cho chúng em một giây. " Chan đứng dậy đặt Jisung xuống ghế rồi đi vòng qua một góc.
"Mày muốn gì? Để cho tao biết tao tệ như thế nào trong mọi việc?" Jisung nhìn chằm chằm vào cái bàn trước mặt, nước mắt không buồn rơi khi cậu cảm thấy cơn giận đang dâng lên trong lòng.
"Không." Hyunjin cúi xuống trước mặt cậu, nắm lấy tay cậu "Tao thực sự xin lỗi, tao không nên xúc phạm điệu nhảy của mày, và cả hai chúng ta đều biết mày là một dancer tuyệt vời, chỉ là hôm nay tao không có tâm trạng." Anh giải thích cố gắng che giấu nỗi quan tâm đan xen trong giọng nói của mình. Anh thực sự quan tâm đến cậu, nhưng anh không muốn thể hiện điều đó.
"Không sao đâu." Jisung muốn đánh nhau, cậu muốn đá và la hét cho đến khi chỉ còn lại một mình - và cậu sẽ làm thế nếu có bất kỳ ai khác đối xử với cậu như vậy - nhưng Hyunjin thì khác. Cho dù Hyunjin có đối xử tệ với cậu như thế nào thì tất cả những gì cậu muốn làm là hôn anh, hôn anh thật mạnh để tất cả chuyện này kết thúc.
"Hai em sẽ về nhà và nói chuyện này như hai người trưởng thành, nếu một trong hai người bắt đầu kích động, hãy gọi cho anh hoặc Minho ngay lập tức." Chan thở dài khi bước vào phòng và đưa ra những chỉ dẫn nghiêm khắc cho họ. Hyunjin gật đầu và đứng khoanh tay trước ngực. Người lớn nhất bước đến chỗ Jisung và kéo cậu ấy vào một cái ôm thật chặt trước khi lau nước mắt cho cậu "Đi nào Jisung, quản lý đang đợi em." Hyunjin và Jisung rời khỏi nhà ăn và đi ra ngoài, cả hai đều im lặng khi biết nếu một hoặc những cuộc nói chuyện khác, nó sẽ chỉ kết thúc bằng việc họ hét vào mặt nhau.
"Mày có thể ngừng sụt sịt như một con chó cái được không." Hyunjin phàn nàn khi rút tai nghe ra.
"Nếu mày không đối xử tệ bạc với tao thì có lẽ tao đã không sụt sịt rồi." Jisung bực bội đáp trả. Mặc dù không muốn tranh luận nữa vào ngày hôm đó, họ chỉ không thể chịu đựng được, hết lời xúc phạm này đến lời xúc phạm khác được bắn qua lại giữa họ. Sau một thời gian, người quản lý nghĩ rằng họ đã đi quá xa và ngăn chặn bằng cách la hét.
"Tao sẽ đối xử với mày tốt hơn một khi mày học được cách rap chết tiệt." Hyunjin hùng hổ nhét tai nghe vào trước khi thổi bùng bất cứ bài hát nào phát ra đầu tiên.
"Hyung, làm ơn lái xe nhanh hơn." Jisung lầm bầm, người quản lý đồng ý và tăng tốc đưa họ đến đó nhanh hơn rất nhiều. Hyunjin ra ngoài và đóng sầm cửa xe, đi thẳng vào ký túc xá và tránh xa người nhỏ tuổi hơn.
"Jisungie, em không sao chứ?" Người quản lý của cậu ấy đã hỏi trước khi người trẻ hơn có thể ra ngoài.
"Em sẽ ổn thôi." Anh gật đầu và Jisung bước ra ngoài, từ từ đi lên lầu và về phòng và đóng sầm cửa lại. Một cuốn sổ đặt trên bàn của cậu ấy, nơi cậu ghi lại mọi thứ xảy ra giữa họ, Chan bảo cậu bắt đầu nó để họ có thể xem liệu có nguyên nhân nào dẫn đến việc họ bắt đầu đánh nhau hay không nhưng cho đến nay vẫn chưa có gì. Cậu yêu anh nhiều đến mức ghét chính bản thân mình vì điều đó, tại sao cậu lại phải yêu người đã biến cuộc sống của cậu thành địa ngục trần gian? Cậu kẹp phần da ở cổ tay giữa những móng tay, cắn và kéo mạnh nhất có thể để cố gắng phân tâm khỏi tình huống hiện tại. Cậu hình thành thói quen này không phải lỗi của Hyunjin, đây là lỗi của bản thân cậu. Khi cậu có những cảm xúc mạnh mẽ, cậu cần phải tự trấn tĩnh mình, và cách duy nhất cậu biết là làm tổn thương chính mình. Cậu với tay về phía bàn của mình để tìm thứ gì đó sắc nhọn nhưng rồi không tìm thấy thứ gì khiến cậu đứng dậy và nắm tóc kéo mạnh trước khi cào vào tay và bụng. Mọi thứ đã quá nhiều. Cậu cởi áo ra, móng tay khá dài cứa vào cơ thể khi cậu ấy hoảng sợ. Chan thường giúp cậu bình tĩnh lại trong những lần như vậy của cậu nhưng anh ấy không có nhà, tất cả những gì cậu có thể làm là hét lên. Jisung khuỵu xuống, cào cấu mọi thứ có thể chạm vào bụng, mặt và cánh tay.
"Jisung cái quái gì vậy!" Hyunjin đứng ở ngưỡng cửa, miệng há hốc như thể anh vừa vô tình đá phải chú cún cưng của mình. Jisung không ngừng khóc, tay cào cấu vào người cậu, điều mà Hyunjin chưa từng thấy trước đây. Anh đã nghe về những lần bùng phát ngẫu nhiên của cậu nhưng chưa bao giờ thực sự quan tâm đến chúng. "Sungie, nghe tao này, mày có tao rồi," Hyunjin bước tới và ngồi xuống sàn bên cạnh cậu, Jisung ôm chặt lấy anh để hít lấy mùi hương của anh giúp cậu bình tĩnh lại.
"Jinnie." Cậu ôm lấy lưng anh khóc lên "Đừng làm tao cảm thấy quá nhiều nữa." Hyunjin nhẹ nhàng xoa lưng cậu. Anh đã được mọi người nói rằng đó không phải là lỗi của anh nhưng không thể không cảm thấy tồi tệ, anh biết điều đó liên quan đến sự sợ hãi của cậu ấy và khi cậu ấy có những cảm xúc mạnh mẽ và anh cần phải khắc sâu điều đó vào đầu.
"Mày cảm thấy thế nào Jisung." Hyunjin hỏi, giữ chặt tay cậu để cậu không bị thương và bình tĩnh lại.
"Mày." Cậu rên rỉ đến đỏ mặt, "Mày đối xử với tao như cứt nhưng tao không thể không yêu mày." Cậu hét lên và cuộn tròn trong lòng người kia.
"Mày yêu tao?" Hyunjin nói to để cố gắng xử lý những gì cậu ấy nói trước khi nở một nụ cười trên khuôn mặt anh ấy. "Chúa ơi, mày yêu tao!" anh ấy ré lên, ôm cái má sóc và hôn lên mũi của cậu.
"Mày không chửi tao?" Jisung thì thầm trốn vào ngực người kia, vẫn đang khóc.
"Rõ ràng không Ji, tao đã chế giễu mày và hét vào mặt mày nên tao sẽ không yêu mày nữa, đồ ngốc." Hyunjin kéo cậu lại gần vào ngực mình "và mày có thể rap, mày là một rapper tuyệt vời."
"Tao vẫn còn giận mày." Jisung nhổ nước bọt, khoanh tay và quay đi. Các giai đoạn của cậu ấy có thể đến và đi nhanh hơn so với việc ai đó vỗ tay "Mày sẽ cần phải giành được bất kỳ tình cảm nào mà tao dành cho mày."
"Tất nhiên, cứ tiếp tục hành động như một thằng khốn nạn và tao cúi xuống dưới mày và cho mày phát tiết lên. " Jisung đỏ mặt trước khi quay lại và đảo mắt.
"Bây giờ quay lại đe dọa tao à? Mày đúng là đồ khốn." Jisung đẩy vai người kia "Mày không biết làm thế nào để không trở thành một con đĩ đúng không?" Cậu tiếp tục ngồi trên giường và tựa vào lòng bàn tay anh.
"Tiếp tục đi Jisung, tất cả những gì mày làm là khốn nạn về những thứ thậm chí là nhỏ nhất, tao không thể chịu nổi mày." Hyunjin đẩy cậu nằm xuống giường và ngồi lên đùi cậu "Tất cả những gì mày biết làm là tỏ ra cứng rắn và đi khóc với Chan, vì mày không thể chịu đựng những gì tao nói với mày. " Nó thật nóng bỏng. Jisung yêu thích góc nhìn này của Hyunjin. Cậu yêu mỗi khi anh ấy nổi điên lên, chỉ là không phải những lời nói sau đó.
"Và tất cả những gì mày biết làm là hành động như một tên điên và đe dọa những người vô tội." Anh muốn chọc tức cậu. Anh ta ăn tươi nuốt cậu.
"Vô tội cái đít tao, mày còn nói những điều tồi tệ hơn với tao." Hyunjin đảo mắt và đập tay xuống giường bên cạnh đầu Jisung, "Nếu mày vô tội thì chúng ta đã không ở đây ngay bây giờ" Anh nhổ nước bọt tiến lại gần mặt người kia.
"Mày là đồ khốn." Jisung kéo anh vào một nụ hôn thô bạo, tay cậu vò rối mái tóc nâu dài khi bàn tay phải của anh luồn vào dưới áo cậu để tự do khám phá cơ thể của cậu. Jisung rên rỉ trong nụ hôn khi cảm thấy núm vú của mình bị búng nhẹ để Hyunjin luồn lưỡi vào khe liếm nó một cách thô bạo. Người lớn hơn hạ thấp cơ thể của mình xuống Jisungs để con cặc của anh đè lên cậu. Jisung rời ra để phát ra tiếng rên rỉ tuyệt vọng trong khi Hyunjin kéo nụ hôn xuống cổ cậu và cắn nhẹ "Làm thêm lần nữa đi." Cậu rên rỉ, ưỡn hông và dụi đầu vào cổ anh. Giống như cậu muốn Hyunjin cắn mạnh hơn, lần này là vào vai cậu để không gây ra vết thương nào.
"Mày thật thảm hại" Hyunjin rên rỉ hạ thấp người xuống và cởi quần cậu ra. Mắt Jisung mở to và bắt chéo chân, tay của Hyunjin ngăn cậu lại, "Tao đã nhìn thấy mày khỏa thân trước đây rồi, thằng ngu này." Hyunjin hôn xuống cơ thể cậu và di chuyển trên con cặc ấy.
"Hãy bú nó mẹ đi." Jisung ưỡn hông để đầu cặc chạm vào môi Hyunjin. Anh chế giễu và ngậm nó vào miệng, lần theo lưỡi của anh ấy dọc theo các tĩnh mạch khi anh ấy nâng lên trước khi hạ xuống. Cả hai hòa vào nhịp điệu đều đặn khi Jisung lắc hông và Hyunjin hạ xuống cậu ấy. Hyunjin không muốn cậu cảm thấy mình quá may mắn nên sau vài lần nhún nhảy, cậu ấy buông ra và ngồi quỳ xuống. "Mày làm cái đéo gì vậy?" Jisung phàn nàn về việc không có gì.
"Mày có thực sự nghĩ rằng mày xứng đáng để được bắn ra không?" Jisung nghiêng đầu nhìn Hyunjin đi đến chiếc bàn cạnh giường ngủ của Jisung, "Thật tốt là tao đã bắt gặp mày sử dụng cái này trước đây" Hyunjin lấy ra một cái vòng đeo dương vật và chất bôi trơn trước khi quay trở lại giường. Jisung rên rỉ trước ý tưởng đó và dang rộng đôi chân của mình với một nụ cười nhếch mép. Hyunjin trượt chiếc vòng vào đế và đổ gel lên các ngón tay.
"Mày ổn với điều này phải không?" Jisung gật đầu ngay lập tức và dạng hai đầu gối ra để khoe cái lỗ của mình "Đẹp quá" anh thì thầm ấn ngón tay giữa vào lối vào của cậu và xoay tròn nó trước khi đẩy vào bên trong. Jisung hét lên nắm chặt lấy thứ đầu tiên cậu có thể để lại những ngón tay đan vào ga trải giường màu vàng nhạt. Những ngón tay của Hyunjin dài, chúng có thể chạm tới những nơi mà cậu ấy chưa bao giờ có thể chạm tới và cậu yêu nó.
"Ah ah ah- Hyune!" Jisung thở hổn hển không muốn quá to "Ngón tay của mày dài quá" Cậu rên rỉ khi bắt đầu cưỡi nó. Hyunjin lắc đầu và rút nó ra.
"Rên cho tao, nếu không mày sẽ không nhận được gì." Jisung gật đầu và Hyunjin lại nhét hai cái vào lỗ của cậu khiến cậu rên to hơn như anh muốn. "Thật tốt cho tao, em yêu." Hyunjin muốn tỏ ra xấu tính, anh muốn hét vào mặt cậu nhưng anh không thể bắt mình làm điều đó trong một tình huống mà anhcó khả năng làm tổn thương cậu.
"Thêm nữa, mạnh hơn nữa." Jisung hổn hển cưỡi hai ngón tay vào bên trong cậu và khiến Hyunjin trượt cái thứ ba vào. Anh bắt đầu tách chúng ra bên trong lỗ của cậu trước khi cuộn chúng lên trên, Jisung gần như hét lên khi chúng ấn vào tuyến tiền liệt của cậu "Hyunjin cứ đụ tao đi làm ơn!" Cậu hét lên tự đẩy mình mạnh hơn trên những ngón tay của anh.
"Được rồi, được rồi" Hyunjin rút ngón tay ra, cởi quần dài và quần đùi trước khi bôi trơn cho dương vật của mình và xếp nó lên. Anh bắt đầu từ từ đẩy vào nhưng dừng lại khi Jisung vỗ vai anh.
"Đừng mềm nữa, tao thích nó thô bạo." Hyunjin nhếch mép và đẩy hết cỡ vào. Anh không phải là một con quái vật hoàn toàn nên anh để cậu điều chỉnh trước khi rút ra và đẩy hông anh trở lại vào trong lỗ của cậu. Jisung vòng tay quanh cổ anh kéo anh vào một nụ hôn đói khát, lưỡi quấn lấy nhau khi họ làm việc. Jisung lùi ra để hít thở không khí và rên rỉ to hơn trong khi Hyunjin dùng một tay lướt khắp cơ thể cậu.
"Mày đúng là ngu xuẩn vô dụng, một mình làm cái gì cũng không được sao?" Hyunjin chế giễu vẫn còn tức giận về cuộc trao đổi của họ vào đầu ngày hôm đó.
"Nếu mày ngừng làm trò hề thì có lẽ tao sẽ không cần người khác để đảm bảo rằng mày vẫn ổn." Jisung gần như gầm gừ với anh trước khi Hyunjin thúc hông vào tuyến tiền liệt của cậu khiến một tiếng hét phát ra từ lồng ngực cậu "Mẹ kiếp, cặc mày to vãi." Cậu phàn nàn khi đôi chân mềm nhũn dựa vào giường. Hyunjin nắm lấy một bên đùi của cậu và ném nó qua vai để tiến sâu hơn vào trong, cắn vào phần thịt bên cạnh đầu cậu.
"Chúa ơi, tao sướng quá." Hyunjin gục đầu xuống che ngực trong những vết cắn và tiếng hickey khi anh tiếp tục đụ cậu nhanh nhất có thể vì đó là điều cậu có vẻ thích, Jisung đưa tay nắm lấy cổ Hyunjin kéo tóc anh khi lưng cậu ưỡn lên "Không, không, không, tao sẽ ra mất. " cậu thở hổn hển và rên rỉ nặng nề khi cố gắng ngăn chặn cơn cực khoái khô khốc, thậm chí còn bỏ tay ra khỏi dương vật của mình để giảm bớt nó.
"Ôi thôi nào cưng, nó có thể tệ đến thế cơ mà." Hyunjin trêu chọc, bơm dương vật của mình cùng tốc độ với những cú đẩy của anh, "Tiếp tục đi, xuất tinh cho tao." Han lắc đầu dữ dội cố gắng giữ cho bản thân được thả ra trước khi anh kéo lê một cái vòng trên khe của mình.
"Chết tiệt- Hyunjin" cậu cong lưng kêu lên khi anh đến, không để quên đầu cặc của cậu "làm ơn, làm ơn để tao xuất tinh" cậu bĩu môi, nước mắt giàn giụa khi ôm lấy má Hyunjin để hôn anh. Người lớn hơn thò tay xuống dương vật của cậu và với một cú vuốt nhanh, anh tuột chiếc nhẫn ra khỏi đế và ném nó lên giường, thầm nhủ bản thân sẽ làm sạch nó sau. Jisung đưa một cánh tay lên miệng để cắn xuống vì bị kích thích quá mức khiến Hyunjin phải dừng lại.
"Mày không sao chứ, sao mày lại cắn?"
"Làm ơn tiếp tục đi, kích thích quá mức thôi, tao cần phải xuất tinh." Jisung rên rỉ liên tục cọ xát vào dương vật của anh cần được nó lấp đầy cậu.
"Được rồi, cắn vào vai tao đi, đừng tự làm đau mình." Jisung gật đầu và Hyunjin tiếp tục giao phối với cậu, răng Jisung cắn vào vai anh khiến anh rên rỉ vào tai cậu.
"Tiếp tục- tiếp tục làm điều đó." Hyunjin bỏ đi những âm thanh mà anh ấy đang kìm nén để nghe Jisung và để mình rên rỉ vào tai người nhỏ tuổi hơn "sẽ xuất tinh lần nữa đấy."
"Tao cũng vậy, tao cũng sắp bắn.." Jisung gật đầu và ngửa đầu ra sau, bàn tay còn lại của cậu nắm chặt tấm ga trải giường bên cạnh. Những tiếng rên rỉ phát ra từ miệng của người trẻ hơn khi anh cảm thấy sự giải thoát thực sự của mình đang đến, và anh biết đó sẽ là một trong những lần cực khoái tuyệt vời nhất từ trước đến nay. Anh kéo mạnh hơn mái tóc hồng bị rối giữa các ngón tay, tiếng rên rỉ và tiếng quần trở nên thường xuyên hơn khi anh để cơ thể mình quẫy đạp vì kích thích.
"Tao có thể bắn ra không?" Jisung lảm nhảm trong đầu vì cơn cực khoái sắp xảy ra.
"Mày có thể bắn, không cần phải hỏi." Jisung gật đầu khi lưng cậu nhấc khỏi giường, kéo tóc Hyunjin đủ mạnh để kéo đầu anh ấy ra sau khi nó rơi xuống ngực cậu và Hyunjin. Hyunjin làm theo sau khi cảm thấy bức tường của cậu siết chặt quanh dương vật của mình lấp đầy cậu trước khi đổ gục lên người anh.
"Đó... đó là một trong những lần cực khoái chết tiệt nhất mà tao từng có" Jisung tuyên bố, xoa gáy Hyunjin nơi cậu đã kéo tóc anh.
"Tao xin lỗi" Hyunjin phá vỡ sự im lặng sau khi Jisung ngừng nói để chăm sóc da đầu.
"Để làm gì?"
"Mọi thứ, để tao rút cặc ra khỏi mông mày rồi chúng ta có thể nói về mọi thứ " Jisung cười và giúp Hyunjin ra khỏi người cậu để rút ra. Người nhỏ hơn nhăn mặt vì cảm giác trống rỗng, cái lỗ của cậu rung rinh xung quanh hư vô như thể nó đang cố lôi anh trở lại, tinh dịch chảy ra từ người cậu. "Tao thực sự muốn xin lỗi, vì tất cả mọi thứ. Tao thật là một thằng khốn vì tao biết nó là sai lầm khi yêu một người bạn cùng nhóm chứ đừng nói đến một cậu con trai, và tao biết mày là người đồng tính công khai với tất cả chúng ta và tao đã quá sợ hãi để thừa nhận mình là người như vậy. đồng thời, cũng có rất nhiều chứng sợ đồng tính bị dồn nén trong lòng và cách duy nhất tao nghĩ để có được cảm giác ra đi là hét vào mặt mày, đối xử với mày như cứt để tao có thể thuyết phục bản thân rằng tao ghét mày chứ không phải yêu mày. " Hyunjin lải nhải trút bỏ mọi cảm xúc ra khỏi lồng ngực.
"Tin tao đi Jinnie, suốt thời gian qua tao đã ghét bản thân mình vì đã yêu mày điên cuồng, mày đúng là một tên khốn, tao không thể phủ nhận điều đó, nhưng tao biết đâu đó sâu thẳm trong thâm tâm tao không ghét mày chút nào, tao đã tha thứ cho mày sau mỗi cuộc cãi vã với hy vọng điều gì đó như thế này xảy ra, cảm ơn vì đã thừa nhận những gì mày đã làm sai và tao cũng rất xin lỗi về những điều tao đã nói với mày. " Hyunjin mỉm cười và hôn cậu ấy.
"Đi tắm và thay quần áo thôi để cho những người khác về nhà " Jisung gật đầu và họ nhảy ra khỏi giường và đến phòng tắm riêng của Jisung. Họ nhanh chóng làm sạch cho nhau, Hyunjin đề nghị làm sạch tinh dịch trong lỗ của cậu ấy trước khi họ quyết định vào bếp và làm một ít bỏng ngô. Jisung đã lấy trộm một chiếc áo sơ mi và một chiếc quần soóc của đàn anh để lại cho Hyunjin chỉ với một chiếc quần thể thao khi họ nhảy múa quanh nhà bếp.
--
"Nhanh lên! Tao muốn xem Tinker Bell. " Jisung rên rỉ khi Hyunjin lấy bỏng ngô ra khỏi lò vi sóng.
"Nào, chúng ta hãy đi vào phòng ngủ và xem nó trên máy tính xách tay của tao. " Jisung nhảy vào phòng ngủ của mình và leo lên giường đợi người kia. Không lâu sau, Hyunjin bước vào với chiếc máy tính xách tay và bộ sạc, anh đóng cửa lại và tắt đèn trước khi trèo vào sau lưng cậu và đút cho cậu. Jisung lấy chiếc máy tính xách tay và đặt nó trước mặt, anh ấy nhập mật khẩu và mở Disney+ để chọn Tinker Bell. "Mày thoải mái không?" Jisung gật đầu và quyết định đổi tư thế trước khi bộ phim bắt đầu, cậu đẩy Hyunjin nằm ngửa ra khi cậu chìm vào bên cạnh anh. Hyunjin luồn một tay vào tóc khi cậu tựa đầu vào vai anh và quấn một chân lên người cau.
"Mày sẽ hẹn hò với tao chứ?" Jisung hỏi mà không rời mắt khỏi bộ phim.
"Tao sẽ, theo nghĩa đen, mọi người đều biết tao thích mày nhiều như thế nào." Hyunjin trả lời khi nhìn xuống kéo quai hàm về phía anh, "Vậy, mày sẽ làm bạn trai của tao chứ?" Jisung gật đầu và mỉm cười trước khi hôn anh.
"Tất nhiên, tao sẽ." Cậu trả lời bằng lời nói hôn anh một lần nữa, "Bây giờ mày sẽ phải đối phó với các tập phim của tao, tao xin lỗi nhưng ít nhất chúng cũng xuất hiện và nhanh đến mức thật điên rồ."
"Tao sẽ làm bất cứ điều gì vì mày, bất cứ điều gì." Jisung mỉm cười và rúc vào người anh. Thật điên rồ khi nghĩ rằng tám giờ sáng nay họ đã quấn lấy nhau và bây giờ đã gần bảy giờ tối và họ đang âu yếm xem bộ phim yêu thích của người trẻ hơn.
"Để xem ngôi nhà có còn nguyên vẹn không " Chan thở dài mở cửa trước, chỉ có hai người họ im lặng một cách kỳ lạ, thật ấn tượng, "Hãy kiểm tra phòng của Hyunjin, anh sẽ kiểm tra phòng của Jisung," Minho gật đầu và đi về phía trước.
"Không ai trong số họ ở Hyun- ôi chúa ơi-"
"Anh biết ngay!" Chan ré lên khi nhìn hai người ôm nhau ngủ với Tinker Bell đang hiện ở phía sau, Minho mỉm cười và chụp một bức ảnh, "Em nghĩ cuối cùng thì mọi chuyện cũng kết thúc, em tự hào," Minho gật đầu đồng ý và hôn vào má Chan.
"Nào, hôm nay em đã vất vả rồi, anh mát xa cho mèo nhỏ rồi chúng ta đi ngủ thôi," Chan mỉm cười và hôn lên môi em trước khi dẫn em về phòng.
"Chào buổi sáng, tình yêu." Jisung mỉm cười với những lời của Hyunjin khi cậu rên rỉ.
"Chào buổi sáng, mông tao đang bốc cháy." Anh quay lại hôn lên quai hàm cậu.
"Này, ít nhất thì ngực và cổ của mày sẽ trông rất đẹp." Hyunjin nhắc kéo cổ áo sơ mi xuống để nhìn những vết hằn nở ra qua đêm.
"Để tao xem của mày nữa," Jisung phàn nàn khi kéo tấm ga trải giường ra để xem vết cắn trên vai anh và vài tiếng hickey thưa thớt mà anh không nhớ là đã phát ra "Mày thật nóng bỏng." anh hôn lên môi cậu trước khi ngã lưng xuống giường .
"Mày cũng vậy, nào, dậy và chuẩn bị cho ngày mới đi." Hyunjin ngồi dậy và vươn vai, hầu hết xương của anh đều kêu răng rắc.
"Không thể, cái mông của tao. " Jisung rên rỉ đá vào chân anh và lăn lên người kia, "Đừng bỏ đi, chúng ta hãy ôm nhau cả ngày, bù lại khoảng thời gian đã bỏ lỡ." Hyunjin gật đầu và dang rộng vòng tay rộng rãi để cậu bé rúc vào người anh và vùi mặt vào ngực anh. Cuối cùng, họ đã kéo mình lại với nhau.
Cách xưng hô hơi kì nhưng tui thích vậy <3
Update vì thấy typo...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro