Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

"Em thấy cậu ta thế nào?" Bang Chan lôi cái dao bấm hai lưỡi trong hộp, cắt đứt đầu điếu xì gà bằng một nhát thật bén, rồi châm bằng cái khò lửa sang trọng với hoa văn tự thiết kế. Xong phần mình, Bang Chan sẵn tiện cắt thêm một điếu nhỏ hơn đưa cho Jisung. Trong khi đó, Changbin chỉ cắn phứt đầu điếu xì gà to gấp mấy lần loại của gã, không tìm thấy bật lửa nên hắn thó luôn cái khò lửa của anh mà dùng, tiện tay nhét luôn vào túi áo trong. Bang Chan trông chẳng có vẻ gì là bận lòng, rít một hơi rồi đưa mắt nhìn gã chờ đợi.

Jisung hít một hơi thuốc thật sâu, nhả ra mấy vòng khói lờ mờ, cảm nhận vị cháy tràn trong buồng phổi. Gã không thích xì gà lắm, thành thật mà nói, quá nặng. Bình thường Jisung thích hút thuốc lá hơn, loại nhẹ nhẹ và rẻ tiền ấy. Đến nỗi người hay thoang thoảng mùi như bọn gái điếm, theo như lời của Changbin mỗi khi rút mũi vào hõm cổ gã. Nhưng hai ông anh trước mặt thì nghiện nặng, phải cỡ xì gà mới đủ đô. Chỉ là Changbin có bao giờ chịu thừa nhận đâu, hắn toàn chống chế rằng đó là "phong cách sống". Hắn có đủ loại từ mấy thương hiệu nổi tiếng ai cũng hút như Cuba đến mấy thứ phải đấu giá mới mua được. Và hắn tự hào về bộ sưu tầm của mình đến độ cứ mỗi khi ba anh em ngồi chung thế này là lại lôi mớ xì gà ra mà đốt.

Khói đã tản đi hơn nửa, gã nhấp nháp lưỡi mình, cảm nhận hậu vị tràn trong đáy lưỡi. Đắng và cay nồng như rượu cao độ, thoáng chút nào đó làm gã nhớ đến người đàn ông xinh đẹp mà khó gần nọ.

"Cậu ta có tố chất để lăn lộn trong giới này đấy. Chỉ là hơi cứng đầu và có vấn đề về thân mật thôi."

"Vấn đề thân mật? Em làm giám sát hay bác sĩ tâm lý của nó thế?" Changbin cười to đến độ cơ ngực rung lên.

"Quan hệ của nó với bọn đàn em thì sao?" Bang Chan cũng kệ, tiếp tục hỏi chuyện.

"Có đỡ hơn hồi đầu một tẹo, nhưng chưa thể nói là tốt. Anh biết đấy, giải quyết công vụ ổn thoả đâu đủ để giành lấy kính trọng của mọi người."

"Và tín nhiệm của chúng ta nữa." Hắn bổ sung.

"Hưm..." Bang Chan ngân giọng thật nhẹ "Chuyện của khu 10 coi bộ cũng êm êm rồi, chắc phải cho cậu chàng một bài kiểm tra trước khi tốt nghiệp nhỉ?"

Jisung và Changbin trao nhau cái nhìn thích thú. Họ thích những thứ vui vẻ.

#

"Bonjour magnifique (Chào người đẹp)." Gã nhăn nhở cười, vẫy tay chào ngay khi Hyunjin bước vào phòng.

Hyunjin giật giật mắt vì thứ tiếng Pháp chuẩn chỉnh của Jisung, khó chịu khi gã dám ngang nhiên tán tỉnh mình giữa bàn họp. Mọi người biết cái tính bông đùa của gã, biết rõ là đằng khác. Nhưng nếu chuyện đặt trên Hwang Hyunjin - người mà gã đang có nghĩa vụ giám sát - thì thật không khó để người ta liên tưởng những thứ linh tinh khác. Đấy, giờ thì ánh mắt chất chứa vô van hoài nghi của những thủ lĩnh khác đang ném về phía họ.

Bang Chan tiến vào phòng họp, cả đám mặc vest đen nhanh chóng đứng lên chào. Anh ta lúc nào trông cũng thật lộng lẫy như con sói đầu đàng, đặc biệt là khi anh vuốt hết tóc mái ra sau. Anh lột bao tay da đen óng để lộ bàn tay phải đầy sẹo ra. Chiếc nhẫn khắc biểu tượng của băng to bằng ngón cái lấp lánh dưới ánh đèn. Anh đưa tay về phía Jisung, gã đỡ lấy bằng cả hai tay, trân trọng mà thành kính hôn lên chiếc nhẫn, lên mu bàn tay anh, rồi áp lên trán mình.

Đây là chúc phúc(1). Thường thì chỉ diễn ra giữa hạ cấp được tín nhiệm và thủ lĩnh. Sống giữa lòng đất nước hình đôi ủng, SKZ cũng phần nào chịu ảnh hưởng từ các băng mafia Ý khác. Bang Chan thường sẽ làm vậy với đàn em sau khi mỗi nhiệm vụ được hoàn thành, nếu người đó còn sống hoặc đủ tỉnh táo để mà nắm tay anh ta.

Thì ra cả tuần này Jisung không đến kiếm mình là do bận làm nhiệm vụ. Hyunjin không nhận ra bản thân có chút nhẹ nhõm khi nghĩ vậy.

Trong SKZ, bậc thủ lĩnh sẽ nắm một khu vực, quản lý việc kinh doanh và trị an. Ví như nó ở khu 10, Seungmin khu 6 và Changbin là khu trung tâm. Thường thì đây chỉ là cách chia riêng của SKZ, cấp độ nhiệm vụ được chia từ D đến SS, D là mức thấp nhất, còn S và SS là mức đặc biệt nguy hiểm và quan trọng. Nhiệm vụ thường sẽ được giao về các khu và thủ lĩnh sẽ giao cho cấp dưới tuỳ vào cấp độ. Những vụ từ S trở lên thường được bàn giao trực tiếp cho thủ lĩnh. Nhưng nó chưa bao giờ nghe nói về việc Jisung quản lý khu nào cả. Và so với các thủ lĩnh khác, gã làm nhiệm vụ nhiều một cách bất thường.

"Báo cáo tình hình từng khu đi." Anh ngắn gọn.

Tình hình khu của Hyunjin khá ổn định, nhờ có sự giúp sức nhiệt thành của Jisung. Điều đó làm dấy lên cái nhếch mép hài lòng của Bang Chan và vài cái tặc lưỡi không hài lòng lắm của một vài người khác.

"Khả năng thích ứng tốt đấy, Hyunjin." Bang Chan tán thưởng. Anh búng tay, người trợ lý đang đứng bên phải lập tức lôi ra một xấp phong bì to màu đen. Sáp đóng dấu màu bạc sáng choang có hình một con bạch tuột với một đống chân đang ngoe ngoảy, bên dưới ký tên Luigi. Không dùng biểu tượng gia tộc mà dùng biểu tượng chung của mafia Ý, đây là nosa costra (việc của chúng ta).

"Lời nhờ vả của Bố già," Anh giơ tập hồ sơ lên để mọi người nhìn rõ hơn. Nếu dùng đến nosa costra thì hẳn phải là nhiệm vụ cấp S trở lên. Lúc nó còn mãi đắm mình trong mớ suy nghĩ bòng bong, tập hồ sơ đen nhánh đã được đẩy đến trước mặt "Đừng làm Bố thất vọng, Hyunjin ạ."

"Em không đồng ý." Lại là tên mặt thẹo chết tiệt này "Nó có thể ảnh hưởng đến quan hệ của chúng ta với Bố già!"

"Có Jisung theo chân Hyunjin mà, em nhỉ?" Gã chỉ đáp lại bằng một nụ cười không hở lợi đầy tiêu chuẩn.

"Không ý em là-" Jinyoung đảo mắt như điên giữa Hyunjin và Jisung, cố đào ra trong bộ óc không mấy làm sáng suốt của mình một cái cớ thật đẹp mà không động chạm gì đến cánh tay trái của ông trùm.

"Nếu mọi người lo lắng đến thế...thì lần này để em giám sát đi." Changbin giơ tay lên như một học sinh gương mẫu đích thực.

"Quyết định vậy đi, giải tán." Bang Chan chốt hạ trong bầu không khí còn quái dị hơn khi nãy, thản nhiên như không. Tất nhiên là Hyunjin không có cái sự thản nhiên đó.

Người tình tin đồn VS Ghệ nhỏ tin đồn. Hyunjin cá hai ngón tay cả cái băng sẽ còn sôi động hơn sòng bạc mỗi tối thứ Bảy. Đầu bên kia, Jisung còn làm mọi chuyện tệ hơn bằng cách nháy mắt thật tinh quái về phía hai người bọn họ. Mẹ nó!

"Đi thôi nhóc con." Người trong cuộc còn lại xem chừng chả có vẻ gì là quan tâm lắm, thản nhiên ngoắc tay. Nhóc con? Hắn hơn nó một hai tuổi là cùng, nhưng Hyunjin đã nhịn xuống được.

"Đôi khi, Bố già sẽ nhờ chúng ta một số chuyện, như vận chuyển chẳng hạn."

"Hàng nóng?" Hyunjin nhìn cái mồm nhả khói mù mịt chẳng khác gì đoàn tàu xe lửa của hắn, thầm nhủ thì ra mùi thuốc nồng nặc không hợp với gã đến từ đây.

"Còn hơn cả thế."

"Tác phẩm nghệ thuật?"

Changbin không đáp, chỉ nhoẻn cười và tiếp tục rít thuốc.

Mẹ kiếp.

###

Luigi đã hơn 70, già khú nhưng nom dáng đi lại vẫn còn khoẻ mạnh lắm. Tinh thần phơi phới hệt như một gã đàn ông chỉ mới tứ tuần. Hai bên tóc mai lão bạc trắng và có hơi hói ở đỉnh đầu, song trông vẫn còn phong độ chán so với mấy người bạn đồng niên.

Changbin và Hyunjin đến giữa lúc ông đang chơi cờ vua cùng cháu trai, thằng nhóc dỗi ra mặt khi thua lão và không có cơ hội để gỡ gạc.

Lão dẫn cả hai xuống tầng hầm, tiếng mấy cái máy hút ẩm chạy liên tục xè xè như quạt gió. Giữa tường đang treo hai, ba khung tranh được bọc kín. Luigi khẽ gật đầu, tên thuộc hạ với dòng xăm ACAT(4) ngay dưới mi mắt trái ngoan ngoãn giật mấy khăn xuống.

Một đàn chó vây quanh bàn, đầy nghi kỵ và giận dữ(3). Hệt như mỗi buổi họp. Tuyệt.

"Ai cũng có quyền thưởng thức nghệ thuật cả." Hyunjin khịt mũi.

"Nhưng ai quan tâm nó có phải thật hay không đâu, chàng trai trẻ."

Lão nói đúng, chết tiệt.

###
Chú thích:

(1) Lời chúc phúc: chi tiết này tôi lấy cảm hứng từ loạt phim Bố già nhưng chế lại theo ý mình. Trong phim các thành viên thấp hơn thường sẽ ôm hôn tay Bố già mỗi khi gặp mặt để tỏ lòng trung thành và kính yêu.

(2) Nosa Costra: Là cách gọi gốc của dân mafia. Các thành viên của Mafia giới thiệu với nhau hay các thành viên khác thuộc về "Cosa Nostra" (việc của chúng ta) hay la stessa cosa (việc giống nhau). Có nghĩa là "anh ta cũng giống như thế, đều là thành viên của Mafia, như anh thôi". Chỉ có những người ngoài thế giới Mafia mới cần tên để gọi chúng, sau đó viết hoa thành "Cosa Nostra". Trong fic này tôi dùng với ngụ ý là Bố già Luigi nhờ vả nhưng lại được xem là việc chung của mafia, ý chỉ Bố già xem SKZ và Luigi như người một nhà. Và việc lần này quan trọng đến mức chỉ tin tưởng giao cho người trong nhà.

(3) Tôi lấy ý tưởng từ loạt tranh "Dogs playing poker" của Cassius Marcellus Coolidge, người Mỹ. Mọi người xem hình hoặc tự gg để biết thêm chi tiết.

(4) ATAC: All cops are trash. Tôi lấy ý tưởng từ hình xăm viết tắt của mấy băng mafia Nam Mỹ.

Tôi sẽ thành thật: viết tới tận giờ tôi mới nghiêm túc nghĩ đến cấu trúc mafia và lật đật đi tra gg. Mọi thứ đều tìm rải rác trên mạng, tôi không dám đảm bảo đúng sai đâu nhé (mà fanfic cơ bản là tưởng tượng mà, mong mọi người đừng khó tính quá). Lúc đầu tính viết hết luôn cho xong nhưng dài quá nên lại cắt ra. À mà chào mừng mn đến cái era viết dài viết dai của tôi, love 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro