
ix
rụch rịch cơ thể nhỏ, han jisung nhíu mắt khi phát hiện căn phòng đã bị bao trùm bởi khoảng không đen tịt.
hyunjin thấy sóc con đã tỉnh liền cất gọn điện thoại sang một bên.
hắn chẳng ngủ được tí nào cả!
jisung ghét cái cách mỗi khi mình tỉnh giấc y rằng đều sẽ lọt thỏm vào lòng của cậu bạn này. em muốn né lắm, nhưng eo bị hyunjin vòng lấy quấn chặt rồi. em trốn không nổi đâu.
hắn dịu dàng hôn lên môi mỏng rồi cạ cạ chóp mũi với em. chồn trắng đem tay còn lại vuốt ve bầu má xong di dần lên mái tóc của sóc nâu theo cách cưng chiều. ờ thì, nếu jisung không làm ra cái dáng vẻ rụt rè đó thì đã trông lãng mạn hơn rồi.
- mấy..mấy giờ rồi?
- 8h. cậu ngủ còn hơn heo.
- thôi chết, trễ hẹn với seungmin mất.
mẹ kiếp, cũng chẳng phải không được ngủ. thế mà em làm hẳn một giấc tới 6 tiếng hơn.
tay hyunjin bị bạn học dùng lực vùng ra, xém nữa là để sóc con chạy mất. nhưng rồi cuối cùng vẫn bị hắn kéo lại tới nỗi nằm lên người người ta.
hyunjin một tay bấu víu vào lớp thịt mềm mại phía dưới cặp mông cong, tay còn lại rất biết vỗ về mà hung hăng tát mạnh lên cặp đào bạn một cái.
- đừng có nhoi nữa han jisung. tớ đã nói với seungmin chúng ta huỷ kèo hôm nay rồi. cậu trật tự một chút đi, cứ cọ lên xuống như vậy thì tôi làm bậy rồi sao.
- bậy...bậy cái gì. bạn thả ra tớ ra đi, tớ muốn đi ăn.
- hôn môi rồi thả.
- bị điên à, hyunjin đừng có đi quá giới hạn.
- vậy thôi, tôi cứ ôm thế này quài cho jisung đói chết luôn.
ông trời ơi!!! em chết một lần là đủ rồi, không muốn lặp lại vòng lặp thêm lần nữa đâu. hwang hyunjin có muốn chết đói thì chết một mình đi, mắc cái gì mà kéo em theo vậy.
vì trong phòng hiện tại rất tối, cùng lắm jisung chỉ nhìn thấy me mé mặt của hyunjin. chứ làm sao biết hắn đang huênh hoang tới cỡ nào.
hắn cứ ôm vậy đó, khi nào em hôn thì hắn thả ra. giờ mà không dạy vợ sau này về ẻm leo lên đầu hắn sao dạy nổi.
"chóc"
- rồi đó. bạn thả ra được chưa?
- chưa được. rõ ràng tôi nói jisung hôn môi mà? cậu hôn lệch sang má rồi. hôn lại đi.
- bạn đừng có quá đáng, tớ cũng đã làm theo ý đến vậy. với cả tối như này thì làm sao mà thấy đường chứ!
- cần tôi rọi đèn cho jisung không? chỉ là hôn thôi mà, cũng đâu phải chưa hôn! hay là jisung muốn nằm trên người tôi vậy mãi?
rọi con khỉ! có khi mở đèn lên còn khiến em không biết nên dùng loại biểu cảm gì nhìn hắn nữa. tốt nhất là cứ như vậy đi.
han jisung liều mình, đem hai tay mò mẫn lấy gương mặt góc cạnh của bạn. ngón tay sờ soạng cố gắng xác định vị trí môi của đối phương. em gấp gáp chụt thêm một cái lên môi bạn, cứ ngỡ vậy là xong nhưng lại chẳng ngờ tay hyunjin ở phía sau ấn ngược đầu em lại trở vào. lưỡi hắn tách lấy môi em, xâm nhập vào bên trong chiếm hết thế chủ động.
cũng may trong phòng chỉ có hai người, nếu để minho nghe thấy tiếng rên rĩ cộng thêm tiếng môi lưỡi triền miên phát ra từ cả hai, em chẳng biết phải giải thích như nào nữa.
- lần sau đừng tuỳ tiện rút lưỡi về biết chưa, sẽ bị thương đó. đi thôi, vào tắm trước đi rồi tôi chở cậu đi ăn.
tay jisung được hyunjin nắm gọn. hắn chu đáo đợi em xuống giường rồi mới chậm chạp đi đến chỗ công tắc điện mở đèn lên. lúc jisung lấy đồ để tắm còn cố ý muốn quản thúc bạn.
- mặc đồ dài tay xíu đi, trời lạnh rồi. cậu lạnh quá xĩu ngoài đường tôi ôm không có nỗi đâu.
- mặc kệ tớ.
sao mà em càng ngày ghét hắn vậy. jisung ngó lơ chồn trắng, lấy theo áo thun trắng với quần jeans dài qua gối một chút cọc cằn tiến vào phòng tắm chung. cái gì của em cũng quản, quản còn hơn người yêu em!
em muốn bật lại lắm, nhưng mà sợ. có dám bật lại đâu. hyunjin điên lên đánh em như lúc trước thì lại khổ.
có người thấy được vẻ mặt giận dỗi này của jisung giống như lại tìm được điểm để thích sóc con nhiều thêm
chút nữa. hắn chỉ là không ngờ lúc em giận thì cũng trông dễ cưng đến vậy đi.
———————————————————
- ê này seungmin nghe nói han jisung đang được người khác theo đuổi à?
- yongbokie cập nhật tin tức nhanh ta :))))
- xời :)) nhìn là biết cái tên hôm qua mua đồ cho bạn ăn :)))
- ừa, hyunjin mà tớ nói bạn là người không nên gây sự đó. nhìn cái mồi mê nhỏ jisung đắm đuối lắm. mà bị nhỏ né miết.
felix xé nốt bịch bánh còn lại rôm rả cho vào miệng, vừa ăn vừa tám với seungmin.
đáng lẽ phần ăn này dành cho 4 người. nhưng giờ còn có 2 đứa, nó phải ăn muốn chết đây.
- jisung chắc ngại thôi.
- ngại với né nó khác mà trời. cơ chẳng hiểu sao lại nhìn trúng con sóc khờ đó nữa. nhỏ jisung khờ chết luôn, bởi vậy mới bị hyunjin ghẹo quài.
- kkkk, kệ người ta đi. vậy đó mà người ta được bồ thương.
- sao biết?
- hyunjin không thương jisung thì nãy giờ 4 mặt một lời ngồi đây rồi. chứ đâu có nhắn với bạn "bận canh em bé ngủ nên để bữa sau" :)))
haizz, không nói sẽ không tổn thương mà.
—————————————————
(ngoại truyện)
một góc phố ẩm thực tại seoul.
- hồi nãy kêu mặc đồ dài thì cãi :))
- kệ tớ, lạnh tớ chứ có lạnh bạn đâ-... làm gì đó?
- ủ ấm cho cái đứa cứng đầu chứ chi. lạnh jisung nhưng mà tôi sót.
17.12.23
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro