8
Hyunjin bắt đầu tin lời Minho chỉ vài giờ sau đó.
Khi cả hai trở lại đi văng, sau khi ăn trưa xong, Hyunjin lại ngồi với chiếc laptop của mình và Felix vẫn đang chơi với một quả bóng giảm stress nào đó. Mỗi lần Felix làm rơi món đồ chơi, thỉnh thoảng em lại phát ra những âm thanh nho nhỏ trong cổ họng khiến anh mất tập trung, nhưng Hyunjin vẫn cố gắng tập trung vào luận án của mình. Hoặc, ít nhất, cho đến khi Felix di chuyển.
Món đồ chơi lăn đi, một cách tình cờ, dừng lại ở phía bên kia của chiếc ghế, chỗ anh đang ngồi và rõ ràng là Felix phải lấy nó lại nếu em muốn tiếp tục chơi. Vì vậy, không cần đứng dậy, cơ thể xinh đẹp của em chồm qua người anh để với lấy món đồ chơi. Hyunjin nhấc tay khỏi laptop khi nhận ra Felix muốn làm gì và để em nằm đè lên mình. Anh cảm thấy như bị thiêu đốt mặc dù Felix không làm gì cả. Cách Felix vươn tay ra làm nổi bật những cơ bắp mềm mại trên tấm lưng cong cong của em ấy và ánh mắt của anh không thể không lướt tới những đường cong của mông, lộ rõ hơn mức cần thiết, không chỉ vì tư thế của em mà còn bởi chiếc váy, đang ôm sát một cách mềm mại lấy gò thịt ấy. Ánh mắt của Hyunjin mơn trớn dọc cơ thể Felix cho đến khi chạm đến đôi chân trần và đôi bàn chân nhỏ bé của em. Anh đánh mắt sang chỗ khác, anh phải thừa nhận rằng mình đã bị ảnh hưởng nhiều hơn, đặc biệt là khi mùi hương của Felix cứ xộc vào mũi anh. Anh đến chết chìm trong mùi hương ấy mất, bé hybrid thơm không tả nổi.
Cuối cùng khi cậu bé hybrid cũng chộp lấy món đồ chơi, em nghiêng đầu về phía anh, và Hyunjin nhận ra họ đang gần nhau đến mức nào, với Felix nằm dài trên đùi anh và mặt em chỉ cách anh vài inch. Felix nhìn anh, chậm rãi chớp mắt và má Hyunjin đỏ bừng. Trong một khoảnh khắc, ánh mắt của Felix hướng về môi anh, mắt em mở hờ đong đầy sự khao khát - Hyunjin cảm thấy có gì đó đang nở hoa và rung rinh trong bụng mình, dù Felix thậm chí còn không chạm vào anh. Sau đó, em từ từ trở lại chỗ của mình, với món đồ chơi trên tay, như thể không có chuyện gì xảy ra với một nụ cười nhẹ.
Hyunjin cảm thấy căng thẳng.
Felix tiếp tục chơi với quả bóng của em, thỉnh thoảng dừng lại để chỉnh lại vòng cổ. Khi thấy Felix cứ gãi cổ càng lúc càng nhiều hơn, quanh chỗ vòng cổ, Hyunjin không thể không hỏi.
"Em ổn chứ?" Anh hỏi, quay sang em. Felix gật đầu, một tay vẫn đặt trên cổ. "Felix... uhm- Anh muốn em biết rằng em không cần phải đeo nó nếu em không muốn hoặc nếu em cảm thấy không thoải mái." Hyunjin nuốt nước bọt, lo lắng cho sức khỏe của hybrid. Anh không biết chính xác những gì mà những kẻ kia đã nói với em trong quá khứ, nhưng rõ ràng là Felix có vẻ không thoải mái khi đeo vòng cổ. "Hoặc là, hãy mặc thứ gì đó mà em cảm thấy thoải mái, nhé?"
Một khoảng im lặng.
"Chỉ là... cái vòng cổ này thôi." Felix khẽ thở dài và ngay sau đó, khi Hyunjin quay trở lại với luận án của mình, anh thấy Felix cởi bỏ cái vòng cổ và thư giãn. Anh chỉ muốn hybrid cảm thấy an toàn khi ở bên anh.
Anh không nhìn thấy Felix đeo nó lần nào nữa.
✦✧✦✧
Sau sự kiện đi văng, Felix vẫn không dừng lại. Em luôn chạm vào anh theo một cách nào đó, ngay cả khi không thể. Tay em cứ chạm vào Hyunjin mỗi lần em đi ngang qua. Mỗi khi Hyunjin về nhà và Felix, như thường lệ, lao vào vòng tay anh để đòi hỏi - Chúa ơi, Hyunjin thấy điều đó kích thích đến mức anh cảm thấy nhộn nhạo khi nghĩ đến những gì Felix đang làm, mặc dù ban đầu anh thấy nó thật đáng yêu - hybrid nán lại lâu hơn trên người anh, môi em sượt qua cổ anh như chưa từng trước đây, đuôi em quấn quanh eo Hyunjin thường xuyên hơn, ánh mắt em trở nên mãnh liệt hơn, như thể đôi mắt em đang bốc cháy.
Vào ban đêm, Felix ôm anh chặt hơn và đến sáng, Hyunjin thấy mình bị một bên đùi của em vòng quanh eo, nhẹ nhàng áp vào đũng quần anh và cọ xát vào đó mỗi khi em cử động dù là nhỏ nhất trong giấc ngủ (Hyunjin buộc phải ra khỏi giường và tắm nước lạnh, bởi vì anh không muốn có những ý nghĩ dâm dục về mèo con của mình).
Felix tiếp tục các trò chơi nhỏ của em. Mỗi ngày trôi qua, Hyunjin gần như kiệt sức. Dù là em mặc gì đi chăng nữa, váy ngắn hay quần đùi bó sát. Gần đây Hyunjin không còn nhìn thấy em mặc quần áo của anh nữa và điều đó làm anh cảm thấy hơi mất mát, nhưng anh nghĩ rằng Felix sẽ thoải mái hơn khi mặc quần áo phù hợp với mèo hybrid và đuôi của em, ngoài ra, Felix trong chiếc váy nhỏ của em ấy cũng là một cảnh đẹp đáng ngắm. Một sự cám dỗ mà Hyunjin gần như không thể cưỡng lại được nữa.
Và rồi, có những khoảnh khắc mà Felix rất quấn người. Khi anh đang nấu ăn và Felix lại gần anh, ôm anh từ phía sau và thì thầm vào tai anh những lời ngọt ngào trong khi tay em vô tư lướt trên ngực anh, vuốt ve cơ bụng qua lớp áo và lần xuống cạp quần thể thao của anh. Những ngón tay của Felix nán lại trên dây chun, không bao giờ tiến xa hơn, nhưng em biết không cần phải đi xa đến thế để làm khó Hyunjin, em nghĩ chỉ cần hơi thở ấm áp bên tai anh, lông tai em cọ nhè nhẹ vào da anh, "Mh, em nóng lòng muốn ăn quá, thật là thơm." Felix thì thầm với tông giọng trầm nhất có thể, thường không quên kèm theo tiếng gừ rừ, thế là đủ.
Ah, Hyunjin phát điên mất.
Và cuối cùng anh thậm chí còn phát điên hơn vào một buổi chiều nọ.
✦✧✦✧
Đoán xem một buổi chiều nọ có gì nào ㅋㅋ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro