6
Ngày tháng trôi qua thật chậm, thật chậm. Minho có quá nhiều việc ở phòng khám để lo và Hyunjin cũng không nài ép gì nhiều, bởi vì dù thế nào đi chăng nữa, sau sự bối rối của đêm đầu tiên đó, mọi thứ dường như đã trở nên tốt hơn. Trong những ngày đầu tiên sau khi phát hiện ra, Hyunjin rất căng thẳng và Felix luôn giữ khoảng cách. Cả hai không nói chuyện nhiều, nên rất ít khi thấy xấu hổ, nhưng ngày càng trôi qua, anh càng nhận ra rằng hybrid đang bị tổn thương, vì vậy Hyunjin thay đổi chiến thuật. Anh cố gắng thoải mái hơn, vì Felix, vì dù sao thì anh cũng muốn chăm sóc cậu ấy và để làm như vậy, anh không thể là nguyên nhân đầu tiên khiến cậu khó chịu.
Vì vậy, Hyunjin là người đầu tiên bắt chuyện sau ba ngày. Đó là một cuộc đối thoại nhỏ, nhưng cách Felix tiếp nhận nó khiến anh phải trầm trồ. Felix ngay lập tức quay sang anh, đôi tai vểnh lên vì tò mò và nhìn anh bằng đôi mắt to tròn hiếu kỳ. Anh chỉ đơn giản hỏi cậu muốn ăn gì vào chiều hôm đó, cậu bé hybrid không thể che giấu nổi sự phấn khích và Hyunjin đơn giản là không thể không thừa nhận rằng mình đã trở nên gắn bó với cậu ấy, bất kể cậu ấy ở hình dạng nào. Khi họ bắt đầu nói chuyện bình thường trở lại, Hyunjin nhận ra rằng không có gì thực sự thay đổi. Felix vẫn vui tươi như mọi khi, cậu thích đùa nghịch và được ở gần anh và Hyunjin thấy điều đó... thoải mái.
Hyunjin bắt đầu nhận ra nhiều điều thú vị.
Anh thích cái cách mà Felix cuộn tròn bên anh trên chiếc ghế dài khi họ xem cái gì đó, cái đuôi của cậu chuyển từ trạng thái thả lơ lửng trên ghế sang ngập ngừng quấn quanh eo anh, anh thích điều này hơn cả khi Felix còn là một con mèo.
Hyunjin nhận ra rằng bây giờ, dành thời gian với Felix còn vui hơn trước đây, nó khiến anh cảm thấy dễ chịu; anh yêu cậu như một con mèo, nhưng bây giờ cậu ấy có thể nói chuyện và cảm nhận được anh và anh nhớ cảm giác bầu bạn đó. Anh thích cách mà Felix kêu meo meo khi tay anh luồn vào tóc hoặc sau tai cậu. Hyunjin thích cách mắt cậu sáng lên khi anh kể cho Felix nghe về một ngày của anh hay một vị khách làm đổ hết cả ly cocktail lên người họ.
Anh thích cả cách đuôi của cậu đung đưa khi cậu hạnh phúc hoặc bắt đầu rung rinh khi cậu muốn chơi cùng anh, hoặc mũi cậu chun lại khi nếm thứ gì đó mà cậu ấy không thích và trên hết, anh thích nghe Felix kể về bản thân, nơi cậu được sinh ra, cậu ấy thích ăn gì hay muốn đi đâu.
Trong số những thứ khác, Hyunjin thích nhìn thấy cậu ấy mặc quần áo, bởi vì họ vẫn chưa mua cho cậu những bộ quần áo phù hợp. Nó giống như lần đầu tiên anh nhìn thấy cậu trong hình dạng con người. Felix bơi trong chiếc áo nỉ và quần đùi của anh và Hyunjin thấy cậu thật đáng yêu. Felix nói với anh rằng mặc như thế giúp em cảm thấy an toàn, được bao bọc bởi mùi hương của anh và Hyunjin cảm thấy hơi ấm lan tỏa trong bụng mình. Anh nghĩ rằng cậu ấy thật đáng yêu.
Và khi Hyunjin cảm thấy đủ tự tin, anh cũng bắt đầu skinship nhiều hơn, như họ đã từng. Tất nhiên, Hyunjin vẫn chưa quen với ý nghĩ rằng giờ đây Felix không chỉ là một con mèo, nhưng anh nhận ra rằng chẳng có gì thực sự thay đổi cả. Điều duy nhất anh thấy khó đối phó hơn là Felix quá bám người.
Hyunjin biết điều đó, ngay cả trong hình dạng mèo thì cậu vốn dĩ đã vậy rồi, nhưng bây giờ Hyunjin đã nhận thức được sự tiếp xúc thể chất giữa họ. Anh nhận ra điều đó khi anh đi làm về và Felix đang đợi anh như thường lệ trước cửa, cậu nhảy lên người anh, vòng chân qua eo và dụi mặt vào hõm cổ, vào má anh, với cái đuôi quấn chặt dọc theo một bên chân. Felix cọ lên người anh và kêu meo meo trong khi được Hyunjin đỡ dưới đùi - ban đầu chuyện này thật kỳ lạ, anh phải thừa nhận điều đó, đặc biệt là vào tối đầu tiên anh về nhà: sau tuần đầu tiên, khi anh bật đèn xanh cho Felix, cậu đã cư xử như thường lệ; cậu ấy dường như không hề nhận ra rằng mình không còn chỉ là một con mèo nữa và vì vậy cậu tiếp tục cư xử như lẽ ra cậu ấy phải làm trong những ngày qua, khi cậu ấy còn ở dạng mèo, ngoại trừ những thời điểm nhất định khi phần người của cậu tiếp quản.
Hyunjin thuận theo hybrid, anh không muốn làm tổn thương cậu như những ngày đầu nữa, và thực ra, anh cũng thích sự tiếp xúc cơ thể đó.
Hyunjin thích cái cách cơ thể Felix áp vào người anh mỗi khi cậu nhảy vào vòng tay anh, Hyunjin thích cách chiếc đuôi của cậu cù vào làn da trần của anh hay cái cách mà, thỉnh thoảng, lông tơ mềm mại trên tai cậu cọ vào má anh trong lúc Felix cố gắng phủ kín anh bằng mùi hương của cậu (anh đã tra nó trên Internet vào một buổi tối, khi anh nhận ra thói quen đặc biệt của cậu là cọ vào cổ và má anh: Felix đang truyền cho anh mùi của cậu ấy, như thể cậu ấy đang muốn chiếm hữu anh. Felix đặc biệt hờn dỗi trong một tối anh về nhà với chiếc áo khoác của đồng nghiệp. Cậu bé hybrid đã giận dỗi anh trong vài giờ, trước khi mủi lòng tiếp cận anh ấy. Hyunjin ngay lập tức hiểu ra điều đó và tránh mặc đồ của người khác để không làm cho cậu buồn).
Hyunjin thích cảm giác hơi thở ấm áp của Felix phả vào cổ mình vào ban đêm, khi họ ngủ cùng nhau, Felix rúc vào người anh, ôm anh từ phía sau, và Hyunjin có thể lờ mờ cảm nhận được đôi môi căng mọng của cậu ngay sau gáy mình.
Như đã nói, anh ấy ý thức hơn về tất cả những tiếp xúc thân thể và tình cảm mà Felix dành cho anh.
Vì vậy, thực sự, ngay cả khi anh cố gắng hết sức để tránh né, thì điều đó vẫn không thể tránh khỏi khi nó xảy ra. Anh là một thanh niên có nhu cầu tình dục hoàn toàn khoẻ mạnh, và Felix là tạo vật đẹp nhất mà anh từng thấy và dù anh muốn thuyết phục bản thân rằng chuyện này là sai trái, anh vẫn không thể không nán lại trên cơ thể của Felix. Cách cậu ấy di chuyển và duỗi người, những đường cong của cậu ấy mà Hyunjin có thể vuốt ve mỗi khi cậu bé hybrid nằm trong vòng tay anh. Anh không thể kiểm soát được những tia lửa điện bắn ra mỗi khi hơi thở ấm áp của Felix phả vào cổ anh, hay cái cách Felix nhìn anh bằng đôi mắt ngây thơ quyến rũ đó. Anh không thể không dừng lại trên đôi chân trần, trên làn da mềm mại ở bụng, không được che đậy mỗi khi Felix vươn vai và trở nên bối rối.
Hyunjin không thể ngừng nghĩ về chú mèo con theo một cách nào đó, mặc dù anh ấy không bao giờ nói ra suy nghĩ của mình một cách cụ thể, nhưng anh vẫn cảm thấy quá tội lỗi, không chỉ vì đó là mèo con của anh ấy, mà còn bởi vì anh ấy không muốn Felix nghĩ rằng cậu là một món đồ chơi trong mắt anh, anh biết cuộc sống của những hybrid có thể khó khăn đến nhường nào. Anh muốn trở thành một người bạn tốt.
Ít nhất là vậy, cho đến khi Minho cuối cùng cũng xuất hiện tại căn hộ của anh hai tuần sau đó.
✦✧✦✧
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro