The fear of the assassin
... was the thought of losing his loved one.
***
Hyungwon hốt hoảng nhìn tên Gil-ju nở một nụ cười tinh quái trong khi hắn lôi viên Hương truy hồn đầy tà khí đen đặc ra, ném vào vũng nước mưa đục ngầu dưới chân hắn. Hắn gầm lên một tiếng, thủy khí màu lam vận trong tay chợt bùng lên cùng với những cột khói đen ngòm bốc lên từ dưới mặt đất, bao bọc lấy một vùng lớn xung quanh Hyungwon và Changkyun.
Hắn - Gil-ju - đang thi triển thuật Hoán hồn nhắm vào thân xác của thiếu gia họ Chae.
"Hyungwon!" Changkyun hét lên, không chần chừ lao đến chắn cho đồ đệ của mình nhưng đã quá muộn, linh hồn của Hyungwon đã bị hút vào trận địa ma pháp đó.
Trận địa thuật Hoán hồn của tên Gil-ju trông như một cái hố sâu không đáy đầy những cột khói xanh đỏ vờn loạn vào nhau và cuốn quanh linh hồn lơ lửng của Hyungwon như những sợi dây leo. Hyungwon ngỡ ngàng nhìn linh hồn của tên Gil-ju cười phá lên đắc thắng vì sắp chiếm đoạt được thân xác của chàng.
"Vậy mình đang bị hoán hồn sao?" Hyungwon bàng hoàng nghĩ trong đầu, rồi ngước nhìn lên phía ánh sáng chói loá trên đầu trận địa. Đó là con đường thoát ra sao? Hay đó là điểm để kết thúc thuật Hoán hồn?
Tên Gil-ju trợn mắt nhìn chàng rồi nghiến răng bay về phía ánh sáng đó.
Vậy đó là điểm kết thúc. Không, Hyungwon không muốn hoán hồn với hắn. Chàng lúng túng nhìn quanh, không biết phải làm gì, cả linh hồn cứ trôi lơ lửng không thể điều khiển theo ý mình. Trong lúc chàng sắp bị thứ ánh sáng đó lôi đi, một bàn tay đã nắm chặt lấy cổ tay chàng, kéo chàng ở lại.
"Sư phụ? Chunseok?" lông mày Hyungwon chau lại, chàng khó hiểu nhìn người con trai đang mỉm cười trước mặt. Đây chẳng phải là sư phụ của chàng sao? Thế nhưng sao đôi mắt của sư phụ lại nhắm nghiền thế kia? Sao sư phụ lại quấn một dải voan trắng quanh mắt vậy?
Hàng loạt câu hỏi lộn xộn quẩn quanh trong đầu chàng, chàng muốn hỏi nhưng không tài nào có thể cất tiếng nói được. Cả cơ thể lửng lơ của Hyungwon càng ngày càng được kéo lại gần bởi bàn tay lành lạnh thủy khí của người con trai đó. Ánh mắt Hyungwon sáng lên và bị hút vào làn khói xanh chờn vờn trước dải khăn quanh mắt của cậu ấy. Chàng ngơ người, chơm chớp mắt và cậu ấy mỉm cười, vòng tay qua eo chàng, kéo chàng ở lại trong vòng tay mình.
Hyungwon choàng tỉnh ngoài đời thực. Chàng vội vã vạch cổ áo ra kiểm tra dấu vết Hoán hồn ở gần tim, rồi thở hắt ra khi thấy tấc da ở ngực trái mình vẫn nguyên vẹn.
"Vậy là mình không bị hoán hồn ư? Thật khó hiểu." lòng Hyungwon vẫn nóng như lửa đốt vì căng thẳng.
Chàng lảo đảo đứng dậy, chậm rãi tiến về phía Changkyun đang lay lay thân xác tên Gil-ju kia và gọi hắn bằng tên của chàng.
Changkyun nghe thấy tiếng động, lập tức rút kiếm của tên Gil-ju ra chĩa thẳng về phía chàng.
"Tên khốn Gil-ju, dám cả gan hoán hồn với thân xác của đồ đệ ta." Changkyun nghiến răng, ánh mắt đỏ au nhìn thân xác Hyungwon đằng đằng sát khí, tràn ngập sự phẫn nộ đến tột cùng.
"Chunseok à..." Hyungwon vừa run rẩy cất tiếng gọi thì bị Changkyun không nương tay vung một nhát kiếm chém vào chàng, nhưng chàng đã kịp tránh được nó. Chàng bàng hoàng mở to mắt nhìn sư phụ của mình, môi mấp máy không nói nên lời.
"Ta không thể bảo vệ đồ đệ ta trong cơ thể yếu ớt này," giọng Changkyun gằn xuống, từng chữ cất lên sắc lạnh như thanh kiếm chàng cầm trên tay mình, "Nhưng ta không để ngươi sống trong cơ thể đó đâu."
Vừa dứt lời, Changkyun lao tới vung kiếm định chém thêm một nhát ngang ngực Hyungwon nhưng chàng đã sớm giữ cổ tay sư phụ của mình lại.
"Thật không ngờ, huynh lại nghĩ cho Hyungwon nhiều đến như vậy..." giọng Hyungwon trầm xuống.
Ánh mắt chết chóc đầy căm hận của Changkyun chững lại một lúc, nhưng chàng vẫn gào lên, nhanh chóng vung thêm được nhát kiếm nữa: "Ngươi im miệng đi!"
Hyungwon nhanh như cắt lùi sang một bên tránh lưỡi kiếm sắc bén chém xuống rồi túm chặt lấy khuỷu tay của Changkyun kéo mạnh khiến chàng mất đà làm rơi kiếm.
"Sư phụ!" Hyungwon hét lớn khi Changkyun vẫn còn đang giãy dụa thoát khỏi cái nắm siết của chàng, "Ta là Hyungwon đây. Ta vẫn chưa bị hoán hồn đâu."
Đôi mắt rưng rưng vẫn còn sát khí của Changkyun đột nhiên mở lớn. Chàng đảo mắt liên hồi như thể vẫn chưa tin vào sự thật, cố gắng quay đầu nhìn về phía tên kia thì bị Hyungwon giữ rịt lại.
"Chunseok à, nhìn thẳng vào mắt ta này," ánh mắt kiên định của Hyungwon nhìn thẳng vào đôi mắt đang mở lớn của Changkyun, "Có đúng là thiếu gia của huynh chưa?"
"Chỉ có ta mới được nhìn huynh ở khoảng cách như thế này thôi," Hyungwon nhìn Changkyun đầy ấm áp như thể đang trấn an nỗi sợ hãi trong chàng, "Nhận ra ta chưa?"
Ánh mắt đỏ hoe của Changkyun dịu hẳn xuống.
Chàng lặng người nhìn thiếu gia của mình một lúc lâu rồi vội lao tới ôm chầm lấy, vùi mặt vào ngực chàng, giấu đi giọt lệ đang lăn dài trên gò má.
Hyungwon bất ngờ ngây người một lúc, hai tay chậm rãi từ tốn ôm lấy thân hình nhỏ hơn ấy vào lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro