Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1 : Gặp mặt

Ngày 23/07/***6 
Cậu được Vương gia nhận nuôi về từ cô nhi viện với mục đích là có người chăm sóc cho con trai ông bà ( là Vương Ngạo Thiên _ lúc này là 8 tuổi ) do ông bà quá bận bịu với tập đoàn Vương Đoàn . Không có thời gian chăm sóc cho anh và anh cũng ít khi ra ngoài chơi cùng bạn bè . Và ông bà cũng phát hiện ra ở cậu bé mình nhận nuôi này có một điều gì đó vô cùng đặc biệt mà không ai có ... ( chưa thể tiết lộ )

Anh khi vừa thấy cậu được bố mẹ dẫn về thì đã nghĩ rằng đây là một người hầu mới được đưa đến để quản lý cậu ( Ngộ ha ? Người hầu mà quản lý cả ông chủ ^^ Mn thông cảm  trong lúc viết không suy nghĩ được là từ gì nền viết đại ) , lập tức anh nói ra một câu với ánh mắt lạnh như băng mà không một loại lửa nào có thể nào làm tan nó : "Lại thêm một đứa hầu mới .

____________ TẠM DỪNG ______________

AU: 😬 Người hầu ăn hết của ông nội mày hả thằng kia
Anh: Thích chết hả ? Xỏ xiên gì đấy ? 😡
AU: 😰 Em đâu có dám đâu sếp ? Em nói đứa khác ạ . Mong sếp tha tội cho em để em viết tiếp truyện ạ .
Anh: 😎 BIẾN ĐI

______________TIẾP TỤC______________

Con đủ lớn để tự chăm sóc bản thân rồi . Bố mẹ không việc gì phải tìm cho con người hầu đâu . Với lại thằng nhóc con này thì chăm sóc được gì con "

Từ cái nhìn băng lãnh , anh nhìn đến cậu , ném cho cậu 1 cái nhìn khinh bỉ rẻ rúng . Cậu nghe vậy nước mắt từ khóe mi chảy ra lúc nào cũng không hay .

- Con không được nói như thế với em ấy . Dù sao em ấy cũng là do chúng ta nhận nuôi về từ cô nhi viện . Ta coi nó như là con của ta cho nên ta muốn con coi em như là 1 người em chứ không phải 1 người hầu 😡

Vương lão gia nghe thấy đứa con được mình nuông chiều đến hư , nói năng hỗn xược liền cảm thấy rất tức giận

- Bố à ! Dù sao nó cũng chỉ là một thứ được nhặt về mà thôi . Làm sao con có thể coi nó như em con cho được ? Với con nó mãi mãi chỉ là : MỘT NGƯỜI Ở KHÔNG HƠN KHÔNG KÉM .

Nói rồi , cậu bé lập tức bước lên phòng cùng những bước chân dẫm mạnh như tỏ ý bất mãn . Để lại sau lưng là 1 cậu bé nhỏ xinh cùng 2 người lớn với tâm trạng thất vọng . Thất vọng vì đứa con của mình quá ngỗ ngược .

- Ta xin lỗi con . Đứa nhỏ này bị chúng ta chiều quá nên hư chứ thật ra bản tính nó không xấu
- Không sao đâu lão gia . Mấy chuyện này con quen rồi , cứ để anh ấy xem con là người hầu đi , miễn sao con vẫn chăm sóc cho anh ấy như ông bà muốn . Rồi một ngày nào đó trong tương lai không biết là xa hay gần nhưng con tin anh ấy sẽ chấp nhận con .

Đứa bé xinh xắn kia nở 1 nụ cười thật tươi , đôi mắt long lanh những giọt nước mắt đã khô . Nhưng ông bà cũng hiểu được đằng sau nụ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dammy