Chương 0:
Nàng thơ, tâm hồn của thi sĩ.
Là cơn gió xuân gột rửa tâm hồn văn vẻ.
Vậy 'nàng thơ' này thì sao?!
Nàng thơ của Meteorcity.
Dáng vẻ mảnh khảnh như cành liễu. Khơi gợi sự giày vò của kẻ mạnh.
Tiềm tàng sau bóng hồng là sức mạnh mạnh mẽ. Thứ mà kẻ mạnh cố chớp lấy.
"Nàng thơ tuyệt vời của Lưu Tinh Phố."
Nàng thơ bị nuôi dạy đến ngây ngô.
Hay là được dạy dỗ đến mức hỉ nộ ái ố chẳng màng. Thất tình lục dục chẳng ham.
Sau bóng hồng là vết chân của kỵ sĩ.
Nhưng, con tim nàng đặt nơi đâu, linh hồn trôi dạt phương nào.
Phải chăng, đã trao cho hoàng tử nơi thủ đô phồn hoa?
Họa chăng là của chàng nghèo góc phố?
Còn chiếc giáp sắt của kỵ sĩ đã gỉ sét, nàng đã có hoàng tử, thiết gì đến kẻ hèn.
Thôi thì, kỵ sĩ lùi bước. Xây cho nàng một mảnh trời riêng.
Còn nơi cung điện xa hoa, nàng đang mặn nồng cùng hoàng tử, hay chỉ là phòng đơn gối chiếc. Cùng lạnh lẽo và tối tăm.
Nơi thịnh yến xa hoa. Lại chỉ là vòng vây chật hẹp của tiền quyền.
Bóng hồng, cuối cùng chẳng thuộc về ai. Lạc lõng giữa dòng đời tấp nập.
Nàng đem hài tử gửi trọn nơi bẩn thỉu chật hẹp. Nguyện một đời tránh xa hoàng quyền.
Trầm mình nơi sông.
Con của một bóng hồng, là họa, hay là phúc.
Ta chỉ biết, tình yêu. Chẳng bao giờ dừng bước bên nàng.
Vòng xoáy quyền lực, liệu ta có thể cùng cùng nắm tay hưởng hết thăng trầm thế gian?!
Hay chỉ còn cảnh còn người mất?
Đấu đá đến mồ đen cốt trắng. Thê lương bao trùm?
Darling, bức thư cháy tàn năm đó, chàng còn nhớ?
Darling, lời mặn nồng năm xưa chàng có màng đến?
Darling, Darling, Darling...
Tớ một chữ 'nàng thơ, và ra cả một văn án... a ha ha... ai còn nhớ tớ không, cô đơn quá nạ♥
Còn tiếp...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro