Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

tên em là elysen.

 - ngày em bước đến bên cuộc sống khô cằn của tôi, tôi cứ ngỡ chốn thiên đường đã mỉm cười với mình, và cũng vì vậy, tôi mới trìu mến gọi em là elysen, một thiên đường dành cho kẻ tội lỗi là tôi. nên em à, hãy mãi là em của lần đầu ngày ấy, sáng trong và vẹn nguyên, được không?

giọng điệu gã - hisoka ủy mị, pha đôi nét đau khổ mà bộc bạch những lời tâm tư đầy sến sẩm khi sải chân dài của gã đang nhanh chóng tiến về phía em. đến gần, cả thân hình đồ sộ của gã như ngã quỵ xuống, hai tay ôm lấy cơ thể nhỏ bé của em mà tỉ tê như muốn trút cạn nỗi lòng:

 - xin lỗi vì đã không bảo vệ được em, thế nên... hẹn gặp lại em của bình minh ngày mới.

bộc bạch đã xong, gã dứt khoát đưa tay lên cái cổ mong manh của đứa bé sáu tuổi, siết thật chặt. em vùng vẫy trong tay gã nhưng rồi nhanh chóng lịm đi.

và khi ấy, gã đã cảm thấy thật nhẹ nhõm khi em không còn chống cự, thi thể em cứ vậy rã ra vài giây sau đó, bụi mịn từ thân em nương vào gió băng qua biển lớn và về với chân trời.

 - kể cả khi em đã từng chết đi nhiều đến vô kể, nhưng khi tự tay thực hiện nó... cảm giác này thật là...

hisoka tự nói, gã chăm chăm nhìn vào bàn tay đã siết lấy em khi nãy, tự tưởng tượng lại khoảnh khắc tàn nhẫn ấy bỗng làm cả người gã run lên chỉ vì một ý niệm đã suy đồi trong lòng.

 - em chỉ có thể là em của một ngày mai không đổi thôi.

gã cười lạnh, lời nói thốt ra như tự bào chữa cho hành động vừa rồi. ánh mắt vẫn dõi theo chút ánh lập lòe của bụi mịn còn xót lại trong không khí.

 - chúng ta, sẽ lại gặp nhau như ngày đầu.

thế rồi, hisoka cất bước rời đi, ánh mắt đăm chiêu, như hướng về vô định.

▶●───────

mặt trời ló dạng, đường chân trời như được vẽ bằng những gam màu dịu dàng cùng ánh vàng cam lan tỏa, đan xen sắc hồng nhạt và chút tím huyền ảo của đêm tàn. cả không gian như lặng yên, chỉ còn tiếng gió thổi nhẹ qua những ngọn cỏ cao lấm tấm sương mai.

trong sương, di tích đổ nát hiện lên như những dấu vết của một thời đại đã lụi tàn, với những bức tường rạn nứt, phủ đầy rong rêu, đá vụn ngổn ngang trên nền đất lạnh. giữa khung cảnh vừa thơ mộng của bình minh vừa hoang tàn của nơi này, em hiện lên như một bóng hình mơ hồ với làn da nhợt nhạt ánh lên chút sắc vàng của mặt trời buổi sớm, ngồi trên một tảng đá nhỏ, đôi chân em đong đưa, tay cầm lấy một cành cây khô mà vui vẻ đùa nghịch.

cành cây trông chẳng có gì đặc biệt, nhưng trong tay em, nó như một món đồ chơi quý giá. em khẽ xoay xoay nó, dùng đầu nhọn để vẽ lên mặt đất những đường nét nguệch ngoạc chẳng rõ hình thù. đôi lúc, em giơ cao cành cây, để ánh sáng len qua những khe nứt li ti trên thân gỗ, tạo nên những tia sáng lấp lánh mờ ảo trên mặt đất.

ánh mắt em, dù lấp lánh niềm vui, nhưng sâu thẳm vẫn ẩn giấu chút mơ màng, lạc lõng, như thể em vừa thuộc về khoảnh khắc này, vừa cách xa nó hàng vạn dặm.

từng động tác của em chậm rãi, nhẹ nhàng, hòa lẫn trong nhịp thở dịu dàng của đất trời buổi sớm.

từ xa, hisoka đứng lặng, quan sát trong âm thầm. dáng hình cao lớn của gã như một phần của bóng tối còn sót lại, chỉ ánh mắt là rực lên dưới tia sáng đầu ngày. gã nhìn em hồi lâu, mới quyết định tiếp cận đứa bé đang đùa nghịch với cành gỗ.

gã hisoka chưa kịp mở lời, em đã nhanh chóng nhận thấy sự hiện diện của gã, hỏi han trước khi gã chỉ mới mấp mái cánh môi mỏng.

 - anh cần gì sao ạ?

em tử tế nhìn gã mà mỉm cười ngọt ngào, cái nụ cười tựa cơn gió hạ bất chợt thổi qua mảnh đất cằn cỗi đã làm lòng gã bừng sắc màu của năm ấy.

 - à, quay lại rồi...

gã nhỏ giọng, ngẩn người vài giây, theo phản xạ cười một cách mãn nguyện khiến em nhanh chóng đưa ra biểu cảm khó hiểu. rất nhanh, gã lại cất lời:

 - tôi tìm em, elysen bé nhỏ. người thân cuối cùng của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hisoka#hxh