Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ngày đổi gió.

gió lên rồi cuốn theo những suy tư;

gió lên rồi đã đến lúc lên đường.

ngày đổi gió mang theo sự khác biệt;

trong ngày ấm cuối một chiều thu.

gió mải miết đi qua những lối mòn quen thuộc, cuốn theo những suy tư chưa kịp gọi thành tên. mùi đất lạnh và lá khô xào xạc hòa vào không gian tĩnh lặng, như tiếng thở dài của đất trời trước khoảnh khắc giao mùa. cây cối khẽ rung mình, rũ bỏ lớp áo vàng úa cuối cùng, tựa người lữ khách dừng chân giữa ngã rẽ, chần chừ trước hành trình mở rộng. mặt trời nhạt nhòa dần, ánh sáng yếu ớt của một chiều thu muộn như đang chào từ biệt. gió lên rồi, ngày đổi khác. chỉ còn chút ấm áp sót lại nơi ánh chiều, đủ để nhắc nhở rằng thu đã qua, và mùa đông đã chạm ngõ trong lặng lẽ, mang theo cả những nuối tiếc không lời.

ngày đông đầu tiên gõ cửa trong sự tĩnh mịch. không có những cơn gió cuồng nhiệt như ngày thu cuối, chỉ là chút lạnh buốt âm thầm len lỏi qua từng kẽ tay nhỏ, từng lọn tóc mềm. sương sớm phủ mờ mọi lối đi, tựa như tấm màn che giấu những điều chưa chứng tỏ. cỏ khô cúi mình lặng lẽ, đọng trên đầu ngọn là những giọt sương như viên pha lê nhỏ, mong manh dưới ánh sáng mờ nhạt.

bầu trời xám ngắt, như tấm áo dày khoác lên cảnh vật, khiến cả không gian trở nên u trầm, nặng nề hơn. tuyết chưa rơi, nhưng cái lạnh đã kịp làm đông cứng những nỗi buồn cũ kỹ.

xa xa, mặt trời nhô lên yếu ớt, không đủ để sưởi ấm, nhưng vẫn kiên nhẫn soi rọi, như nhắc nhở rằng trong sự lạnh giá vẫn luôn tồn tại một tia hy vọng mong manh. đông đã về. không chút vội vã, không chút náo nhiệt, chỉ là sự hiện diện âm thầm, đủ để khiến lòng người khẽ rung động.

▶●───────

dưới tán cây trơ trội là thân ảnh bé gái quen thuộc đang tung tăng chạy quanh. em khoác chiếc khăn lông mềm mại và chiếc áo tím nhạt ôm lấy dáng hình nhỏ nhắn, tựa cánh hoa mỏng manh giữa rừng đông. tuy ngày đông đầu tiên không khắc nghiệt nhưng cũng đủ để người người phải giữ ấm khi ra khỏi nhà. tại nơi em và gã đang dạo đã từng là khu rừng xanh um, giờ đây đã héo hon vịn theo cái khắc giao mùa, trơ cái thân hao gầy với thời tiết rét buốt.

elysen ngẫm nghĩ, hai chân thoăn thoắt rình rập những con vật nhỏ đang tất bật chuẩn bị cho những ngày tuyết rơi sắp đến. đôi thạch anh tím của em ngắm tất thảy đến chán chê mới bắt đầu nhìn lại gã người lớn kiên nhẫn trông nom những thú vui của em từ đầu đến giờ.

em nhìn gã, phút chốc cười ngây ngốc rồi rẽ hướng đến gần hisoka, giọng thanh thoát cất tiếng:

 - hisoka ơi, hisoka ơi, anh không thấy lạnh thật sao?

elysen đặt ngón trỏ lên cánh môi, tò mò nghiêng đầu, đáng yêu thập phần. gã ngồi trên tảng đá lớn, vì tiếng kêu của em mà cúi xuống ngắm nhìn. trong phút chốc, gã mỉm cười và đáp:

 - không đâu, nếu chỉ vì chút gió lạnh này mà gục ngã thì đâu còn gì thú vị đâu nhỉ?

 - nhưng ít nhất hisoka cũng phải vận động như ely chứ! ngồi tại nơi trống trải như vậy dễ bị cảm lắm!

elysen chống hông trả lời, mặc kệ lời nói trước đó của gã. em ngây ngô tin rằng mọi người đều có sức đề kháng như nhau, trời lạnh không mặc áo ấm lại không vận động rất dễ bị trúng gió. tuy hơi ảo tưởng, nhưng elysen cũng muốn tự cho bản thân cái quyền để chăm lo cho hisoka.

tuy nhiên, hành động vừa rồi dường như chỉ mang đến cho hisoka một niềm vui, gã nhanh chóng phóng tới và áp sát em với tốc độ chóng mặt, song nhẹ nhàng búng vào vầng trán nhỏ của em một cái, tuy nhẹ nhưng chắc làm elysen hơi nhói mà ôm trán.

 - ui daaaaaaa!

em thét lên một tiếng nghe có vẻ thống khổ, hisoka trông thấy chỉ cười và bình luận về tình huống này với chất giọng hơi cợt nhả:

 - elysen mới bé tí mà đã biết làm bộ rồi ha~? tôi không nhớ là đã dùng lực với em mạnh tới mức đó.

hisoka thích thú nhấc bổng elysen, đặt em ngồi lên cánh tay, thu hẹp tầm mắt giữa hai người trong lúc em vẫn còn làm bộ như đau đớn.

cảm thấy chân chẳng còn chạm đất, lúc đó em mới phụng phịu thả tay, lộ ra cái trán chẳng đỏ lên tí nào.

 - e hèm, ely chỉ muốn chọc hisoka tí thôi mà!

gã dường như cảm thấy elysen hơi xấu hổ khi chiêu trò làm nũng nhanh chóng bị vạch trần. nhưng hình như là xấu hổ thật, elysen hoàn toàn quay đi chẳng thèm nhìn tới hisoka, còn gã thì đang cười tới mức chẳng nhìn nổi mặt trời.

 - mà, em đã ở đây rồi, nên chắc không nhẫn tâm bỏ tôi chết cóng ở đây đâu ha?

hisoka giả nai, gã giở cái văn như thể bản thân là kẻ yếu đuối để lừa con nít mặc dù vừa khẳng định bản thân đủ mạnh. xong, elysen bé nhỏ vẫn bị gã lừa, giây trước em còn chẳng thèm nhìn hisoka, giây sau lại đối mắt mà trả lời dứt khoát:

 - sao mà ely bỏ hisoka được!

 - nhỉ~?

▶●───────

trên môi hisoka luôn là nụ cười bất biến, nhưng ẩn giấu sau đó là những toan tính khó đoán. dù chỉ một sắc thái đơn giản, gã vẫn luôn thu hút và độc đáo theo cách rất riêng.

gã giữ chặt elysen nhỏ bé trong vòng tay, như thể nắm lấy chút hơi ấm mong manh giữa mùa đông lạnh giá. nhưng ánh mắt lại không hẳn chỉ dành cho em, mà còn hướng về nơi sâu thẳm của khu rừng, nơi mục tiêu thực sự đang chờ đợi.

hôm nay không chỉ là một buổi dạo chơi đơn thuần. đây là khởi đầu cho một hành trình khác — rèn giũa elysen, để em đủ sức chống chọi với những hiểm nguy tiềm tàng.

với elysen, có lẽ điều này đến quá sớm. em muốn tiếp tục vui chơi, muốn tận hưởng những khoảnh khắc nô đùa cùng gã. nhưng với hisoka, đây là chuyện đáng lẽ phải bắt đầu từ rất lâu rồi.

dẫu vậy, elysen không hề tỏ ra bất mãn. bởi hôm nay, mọi thứ đã đủ vui vẻ. đến mức nó khiến em tưởng rằng hisoka đã quên mất mục đích ban đầu.

chỉ bởi hôm nay thật sự đã rất vui thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hisoka#hxh