Văn án
Hồng ngọc chi thạch.
Hẹn ước hồng ngọc.
Biết trách ai những tháng ngày mòn mỏi?
Biết trách ai những đêm dài trông mong?
Ta đứng đây, vẫn như cũ chờ đợi
Đợi một mầm non tâm ta gieo trồng
Đợi cơn mưa rửa sạch nỗi lo âu
Đợi một tia nắng, người biết không?
Xin nói cho ta bình yên nơi đâu?
Khi chân trời góc bể là tuyệt vọng
Dưới ánh trăng kia, hồng ngọc lung linh
Phảng phất linh hồn của bậc tiền bối
Sắc đỏ ánh lên linh hồn lạc lối
Của ta, của người, và của chúng sinh
_________________________________
Female Kurapika.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro