Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

hai

làm bạn với felix rất vui.

hyunjin dạy em tiếng hàn và thích cái cách em lắng nghe mình chăm chú, ánh mắt dịu dàng đầy đủ chiều sâu tập trung vào cậu và chỉ cậu mà thôi. em học nhanh, học giỏi. khi vốn liếng tiếng hàn đã đủ, felix là một người biết cách ăn nói vô cùng. em có khiếu hài hước đúng chỗ, biết ngừng đúng lúc. khi em nói lời an ủi thì đó sẽ là lời an ủi chân thành nhất mà một người được nghe.

bạn của hyunjin ai cũng thích em: jisung thích em, seungmin cũng thích em. bạn của bang chan ai cũng thích em. felix biết nướng bánh và nướng bánh rất ngon. thỉnh thoảng khi họ tụ bạ lại đi chơi, em nướng nhiều bánh để chia cho mọi người. hyunjin là người ngốn nhiều cái của ấy nhất. cậu không thích đồ ngọt, nhưng bánh felix làm là ngon nhất trên đời - theo cậu là vậy.

và em nhảy rất được. hyunjin quan sát em nhảy một đôi lần, thích cái cách cơ thể em chuyển động theo nhạc mà không chịu bất kỳ sự bó buộc nào. những bước nhảy của em cứng rắn, dứt khoát. em biết cách thả hồn theo nhạc và vẫn khiến các động tác nhịp nhàng.

nhưng felix khen hyunjin rất nhiều. nhiều hơn cả số lần cậu khen em. "hyunjin nhảy hay quá." em nói. em vẫn giữ thói quen nắm tay người khác khi phấn khích và cười bằng mắt. "mình ngưỡng mộ cậu lắm luôn."

kể cả khi tiếng hàn của em đã tốt hơn nhiều so với hồi mới gặp nhau, thỉnh thoảng hyunjin vẫn nghe được khẩu âm rất nhẹ chen lẫn trong câu của em. cậu thích em, thích nghe giọng em, thích những điểm nhỏ nhặt đáng yêu ấy của em rất nhiều.

thật ra bài kiểm tra trắc nghiệm tâm lý ấy cũng có chỗ đúng và một ít chỗ sai: hyunjin là một kẻ lãng mạn vô phương cứu chữa, yêu nhanh nhiều điên dại - nhưng từ trước đến nay cậu chưa thể nghiệm điều ấy bao giờ. cậu biết có nhiều người thích mình, nhiều người muốn làm quen. cậu chỉ không muốn đáp trả lại họ và lười mở lòng. chỉ có felix là ngoại lệ của cậu. là ngoại lệ đầu tiên và cũng - rất có thể - là cuối cùng.

//

cậu đi chơi với em vào những ngày rỗi, dẫn em đến những chỗ vui vui của hàn quốc thay cho bang chan vì anh là sinh viên năm cuối và còn đang bù đầu với luận án.

"oa - mình thích chỗ này lắm."

felix thích sông hàn. em thích đạp xe hoặc đi dạo quanh sông hàn, bất kể buổi sáng hay ban đêm. em thích ngắm nhìn mặt nước lặng hoặc nhìn những ánh đèn trông như các vì sao giả phản chiếu bên dưới, tựa người vào lan can.

còn hyunjin thích nhìn em. hyunjin thích nhìn mái tóc vàng, tiệp màu với tóc của cậu, xù lên nhẹ trong gió và cái cách em khẽ nghiêng đầu để lắng nghe bài hát vang văng vẳng.

"ở úc có nhiều chỗ vui thế này không?" cậu hỏi, nhích sát lại gần cho đến khi khuỷu tay họ chạm nhau.

"có chứ, nhưng mình không biết."

"sao thế?"

" ... mình không có nhiều bạn hồi còn ở úc." em nói. họ đang cùng nhìn vào một vệt sáng như cái đuôi sao chổi quét trên mặt nước. cái vệt sáng ấy rung lên khi làn nước chuyển động, bóp méo hình ảnh của nó.

hyunjin nghĩ về felix trước tuổi mười bảy. trước khi em đến đây và khiến các con sóng cuốn phăng cậu ra khỏi bờ. nghĩ về em năm mười sáu, nghiêng đầu bên cửa sổ để nói chuyện với các vì sao. với căn phòng chìm trong nỗi cô đơn.

cậu không biết nói gì cho phải. không như felix, hyunjin không hay nói được những lời an ủi thích hợp, nên cậu chạm tay lên cánh tay em, hy vọng em sẽ hiểu được những thứ không thể biểu hiện thành lời.

felix hiểu. em chạm tay mình lên tay cậu, vẫn những ngón tay bé và ấm áp. "giờ thì mình có cậu rồi." em nói. một vì sao rơi xuống lồng ngực hyunjin khi cậu đáp lại, hụt hơi: "phải, giờ thì cậu có mình rồi."

//

felix đến vào mùa hè. mùa thu sang và dường như mọi thứ mờ nhạt đi, chỉ có tình cảm của hyunjin là không. cái nóng lui dần, lá đổi sắc. trời nhạt màu. felix ở bên cậu mỗi ngày và thời gian dường như chỉ còn là một khái niệm vô thực.

"mình thích mùa thu." em nói. những lần tập nhảy xong em thường hay dựa sát vào người hyunjin vì em bảo cậu có mùi dễ chịu. hyunjin thắc mắc không biết em có nghe được tiếng trái tim cậu đấm vào lồng ngực mạnh như một kẻ điên không - không phải vì cậu vừa mới tiêu hao sức lực, mà bởi vì felix đang ở bên cạnh cậu.

"hyunjinie thích mùa gì?"

hyunjin thích gọi em bằng yongbok và cũng thích cái cách em gọi tên mình. đến cả jisung cũng không được phép gọi cậu bằng hyunjinie. jisung nói hyunjin yêu vào là ngu si cả người, và chí ít thì đó là thứ duy nhất jisung nhận xét đúng trong suốt khoảng thời gian họ làm bạn.

"mình thích mùa hè." cậu đáp, không chần chừ.

đó là một lời nói dối. nói dối một nửa: cậu không thích cái nóng gay gắt, không thích các kỳ nghỉ dài, bể bơi đông đúc và thời tiết ẩm. cậu thích mùa hè vì đó là khi felix đến. felix đến và dường như mọi thứ đều thay đổi.

"thật ư?" felix hỏi lại. tóc em cọ vào cằm và sườn mặt cậu khi em tựa đầu lên vai hyunjin. qua một lớp áo mỏng, tiếng tim đập của cậu nghe như đã được khuếch đại một trăm lần.

//

kết quả bài kiểm tra tâm lý của felix cho thấy mức độ lãng mạn của em đứng thứ ba.

yêu felix hẳn phải là việc dễ nhất trên đời, cậu nghĩ. không phải vì chuyện yêu đương dễ, mà bởi felix là người khiến nó dễ. như chào đón cái chạm nhẹ của nắng sau gáy khi nhúng chân xuống làn nước trong của một cái hồ. như cắn ngập răng vào một chiếc bánh brownie ngon lành thơm phức, dư vị lâu tan.

yêu felix hẳn phải là việc dễ nhất trên đời, cậu nghĩ. thế nên cả hyunjin và yoseph mới yêu em cùng một lúc.

//

điểm duy nhất hyunjin ghét cay ghét đắng ở felix là tính xởi lởi thân thiện quá đà của em. hoặc nói chính xác hơn, là tính xởi lởi thân thiện quá đà của em với yoseph.

felix dễ gần gũi, dễ làm quen. em vui vẻ với bất kỳ ai chịu vui vẻ với em, không bao giờ nghĩ nhiều về điều đó. hyunjin biết em ở điểm này. hyunjin chỉ không hiểu yoseph, không hiểu vì sao anh lại trở nên dịu dàng bất chợt như vậy. yoseph thích những con số, chia trung bình, các phép tính, thị trường chứng khoán. anh khô khan như sở thích của anh và từ trước nay chưa hề bộc lộ hứng thú với chuyện yêu đương.

(thật ra yoseph có yêu đương. nhưng những mối tình của anh chóng vánh và, rất thường xuyên, hay kết thúc trong đau khổ. hyunjin nghĩ tuy họ là sinh đôi nhưng điểm rạch ròi nhất để phân biệt họ là ở chỗ đấy: yoseph không biết cách yêu.

hyunjin không nghĩ felix là tuýp người của yoseph. hyunjin không muốn felix là tuýp người của yoseph).

yoseph khác hyunjin ở hầu như mọi phương diện ngoại trừ gương mặt, và giờ là tình cảm. hyunjin đã thể nghiệm cái cảm giác như vừa sa chân vào một vùng nước ấm hay bị đánh bật ra khỏi bờ bởi một cơn sóng dữ vào tháng mười, khi cậu biết felix đã nắm trọn trái tim mình chỉ sau một vài lần gặp gỡ. cậu tự hỏi đó có phải là thứ yoseph cảm thấy không.

thỉnh thoảng yoseph và felix đi cùng nhau. không có hyunjin. em đã đi đến sông hàn với yoseph, ăn các quán dọc đường với yoseph. họ hẳn đã trò chuyện với nhau bằng tiếng anh - cái duy nhất hyunjin thua yoseph. và em hẳn đã cười nhiều. nhiều như lần đầu họ gặp nhau, với mắt cong lên của felix và những đốm tàn nhang lấp lánh.

"bạn mày dễ thương quá." anh nói. điều đó đúng, nhưng khi nó là lời thốt ra từ miệng yoseph – hyunjin chưa bao giờ nghe được thứ gì sai trái hơn.

"tao nghĩ là nó thích tao."

"bố khỉ."

hyunjin bảo. yoseph chỉ cười.

cậu tự hỏi khi cậu cười trông cậu có đáng ghét như anh không. 

tbc;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro