Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Tiểu huyệt tuôn trào dâm thủy.

Chương 2: Tiểu huyệt tuôn trào dâm thủy, kỹ thuật của bạn thân tuyệt vời ngoài sức tưởng tượng**

"Tuyệt thật đấy, lồn nhỏ của Tiểu Hiên lợi hại thật, bên trong nhiều nước quá, liếm không hết luôn..." Mục Tuấn Huy hưng phấn nói. Anh đặt miệng lên tiểu huyệt của cậu bạn, ra sức mút mạnh như đang uống sữa, hút cạn dòng nước dâm bên trong vào miệng.

Ông Tiểu Hiên sướng đến nỗi hét lên, toàn thân run rẩy kịch liệt. Lồng ngực căng phồng theo từng nhịp thở, cặp vú lớn phập phồng một cách đầy dâm tục, hai đầu vú cương cứng dựng đứng hệt như hai quả mọng màu hồng, rỉ ra dòng sữa trắng muốt chảy ướt đẫm cả bầu vú, trông như một miếng thạch trái cây đang rung rinh. Lồn nhỏ của cậu bị miệng bạn thân ngậm chặt, hệt như bị một chiếc máy hút bụi hút lấy, lực hút mãnh liệt khiến nó biến dạng, càng làm cho nước dâm tuôn ra nhiều hơn, tựa như vỡ đê, lũ lụt ngập tràn, rồi tất cả đều bị bạn thân húp sạch vào bụng.

Cứ như vừa có được một món đồ chơi mới lạ, sau khi húp xong bướm nhỏ, Mục Tuấn Huy lại bắt đầu dùng ngón tay trêu đùa. Anh dùng hai ngón tay vạch hai mép lồn mềm mại như cánh hoa ra, để lộ phần thịt non hồng hào ẩm ướt bên trong, rồi lại đưa đầu lưỡi vào, lướt dọc từ trên xuống dưới, khiêu khích hòn le bé xinh ở giữa.

"A a a~~~ Sướng quá..." Ông Tiểu Hiên không kìm được mà dùng chân kẹp lấy đầu bạn thân, miệng phát ra những tiếng kêu dâm đãng, hai tay bấu víu vào ga giường cào loạn.

Bị kẹp đến sắp không thở nổi, Mục Tuấn Huy mới chịu rời khỏi lồn nhỏ dâm đang rỉ nước của Ông Tiểu Hiên. Với gương mặt ửng hồng, anh trườn người lên, chiếm lấy đôi môi đang rên rỉ của cậu. Nụ hôn của anh chẳng có chút kỹ thuật nào, giống hệt một đứa trẻ lần đầu được bú sữa, vừa đói khát lại vừa mãnh liệt.

"Ưm... ưm ưm..." Rõ ràng Ông Tiểu Hiên chỉ muốn tát cho cái tên khốn đã hại mình ra nông nỗi này một cái thật đau, nhưng hai tay giơ lên lại không tự chủ được mà biến thành vòng qua ôm lấy cổ anh. Cậu không chỉ đáp lại nụ hôn của đối phương mà còn dùng chính vú mình cọ xát vào lồng ngực anh, quả thật còn lẳng lơ hơn cả hồ ly tinh.

"Chụt... chụt... chụt..." Âm thanh của nụ hôn ướt át vang lên giữa hai người, hai chiếc lưỡi quấn quýt đuổi bắt, dính chặt vào nhau như đôi rắn đang giao phối, nước bọt chảy dài khiến cả cằm cũng sáng bóng.

"Ngọt quá... nước bọt của Tiểu Hiên cũng ngọt nữa, lưỡi thì trơn mềm như thạch trái cây, ưm... ngon thật..." Mục Tuấn Huy tranh thủ lúc cả hai đang thở dốc để buông lời khen ngợi, hệt như một gã trai hư đang dỗ dành bạn gái. Giờ đây trong mắt anh, Ông Tiểu Hiên chính là một cô bạn gái với hương vị phong phú như một món điểm tâm, càng ăn càng khám phá ra nhiều tầng vị ngon khác nhau. Chỉ qua một nụ hôn mà anh đã nắm được kỹ thuật điêu luyện, nghĩ ra đủ mọi chiêu trò để nếm trọn chiếc miệng ngọt ngào này từ trong ra ngoài.

Ông Tiểu Hiên bị hôn đến bảy phần mê ba phần tỉnh, chỉ biết hé miệng mặc cho bạn thân tham lam đòi hỏi. Chiếc lưỡi hồng non của cậu bị đối phương mút hết lần này đến lần khác vẫn chưa đủ, còn bị anh cuốn vào miệng mình mà điên cuồng dây dưa.

Mãi đến khi đôi môi nhỏ của bạn thân vừa đỏ vừa sưng lên, Mục Tuấn Huy mới thỏa mãn dời vị trí. Anh bắt đầu hôn hít dọc theo chiếc cổ quyến rũ của cậu, như một chiếc máy hút bụi di động, rồi lại vùi mặt vào khe vú, hít hà mùi sữa thơm như một con hải cẩu. Hai tay anh nắm lấy hai bầu vú mà tùy ý xoa nắn, bóp nặn tuỳ ý cạ lên má mình, nắn bóp nhào nặn bầu vú biến dạng đến mức sữa bắn ra liên tục. Hai đầu vú đỏ như dâu tây căng cứng lên, bị anh tàn bạo ép vào nhau rồi cùng lúc mút lấy. Môi lưỡi qua lại liếm mút, kéo ra rồi lại thả cho bật lại, khiến người bên dưới sướng đến mức rên lên ư ử như một con chó cái đang động dục.

"A a a... không được... thoải mái quá... Vú sắp bị kéo hỏng mất rồi... A a a..." Ông Tiểu Hiên mất kiểm soát mà la hét trong cơn khoái lạc, hai chân câu chặt lấy vòng eo săn chắc của bạn thân, mông thì không ngừng uốn éo cọ xát, lồn dâm thì cứ co rút đóng mở liên tục đói khát xin lấp đầy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro