First Story
Đầu năm, ba mẹ đưa bọn họ dọn đến nhà mới. Cậu có phòng riêng của mình, phải tách ra khỏi đứa em trai mười sáu tuổi của mình.
Lòng trống vắng.
Tâm trạng cô đơn chua xót thế này là sao đây? Làm cậu chịu tra tấn không chịu nổi, đứa em trai của cậu lại mãi mãi không thể hiểu được.
.
"Con gái của chú Diêu sẽ tới đây chơi, muốn ở lại nhà chúng ta mấy ngày." Một ngày, lúc đang ăn cơm, ba mẹ hỏi ý kiến bọn họ. Vẻ mặt đứa em trai sáng lên hiếm thấy.
Vui vẻ, liên tục nói, "Đương nhiên đồng ý!"
Cậu thoáng kinh ngạc, cậu em trai thường ngày không bao giờ tỏ vẻ gì, nhưng chẳng để tâm đến bất cứ chuyện gì, sao lại tỏ vẻ kích động đến thế? Em thích cô ấy? Nhìn đuôi mày khóe mắt em trai, tim cậu thoáng chua xót, miếng cơm trong miệng khó có thể nuốt xuống.
.
Cô gái nhỏ đến đúng hạn. Trước đây còn non nớt đáng yêu, giờ đã thêm xinh đẹp thành thục hơn vài phần. Em trai rất nhiệt tình với cô, nhiệt tình hiếm có. Hắn miễn cưỡng cười vui, nội tâm lại đau đến không thở nổi.
.
Em trai dọn vào phòng cậu. Ban đêm, cậu đưa lưng về phía em, quay mặt vào vách tường, mãi mà không ngủ được. Không còn cảm giác thân mật như trước kia, tình cảm khó nói của mình đối với em trai khó nói thành lời, tựa như bức tường chắn ngang trước mặt, làm cậu không thể tiến về phía trước nữa.
Đột nhiên, một bàn tay ôm cậu vào lồng ngực ấm áp phía sau. Cậu sửng sốt, cả người cứng ngắc, không thể động đậy. Cảm giác ấm áp từ lòng bàn tay truyền đến, sau đó là nụ hôn khẽ dừng lại trên cổ.
"Anh, cuối cùng chúng ta lại chung giường rồi." Hơi thở của em trai như chiếc lông chim, khẽ phớt qua sau tai cậu, nóng rực làm cậu khó có thể bỏ qua. Cậu mở to hai mắt, nội tâm bị trùng kích khiến hốc mắt cậu ứa lệ.
"Anh, em rất thích anh."
~END~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro