Chương 98,99,100
Chương 98: Lời mời của Lãnh Tĩnh Thi
Sau khi Krystal tỉnh lại, phát hiện mình nằm ở trên giường, cô cố gắng nhớ lại tối qua, nhưng cô không nhớ rõ mình làm thế nào lên đến giường , càng không biết mình làm thế nào thay áo ngủ .
Cô đứng lên, mới vừa đi tới phòng khách, phát hiện Sulli đã dậy, cũng hướng về phía tủ lạnh đi lấy sữa tươi, cô có chút kinh ngạc nhìn Sulli .
"Trước kia, sáng nào cũng là cậu đi hâm nóng sữa tươi cho mình uống, hôm nay mình dậy sớm hơn, đã cướp công việc của cậu rồi, mau cám ơn mình đi!" Sulli vui vẻ cười
"Gió thổi đi phương nào rồi ? Cậu lại dậy sớm như vậy? Đây không phải là phong cách của cậu nha."Krystal hỏi ngược lại
"Ở cửa thang máy ngủ, đây cũng không phải là phong cách của cậu."
Sulli nghiêm túc nhìn Krystal , tối hôm qua nhất định đã xảy ra chuyện gì.
"Mình thật đã ngủ thiếp đi ở cửa thang máy?" Krystal chỉ nhớ rõ thân thể của cô lúc đó thật là đau, thật là mệt mỏi, cô chỉ muốn nhắm mắt lại một chút, hóa giải bớt thống khổ liền tỉnh lại, không muốn để cho mình ngủ.
"Mình là dùng hết sức bình sinh mới đem cậu lôi vào đây được đó, sau đó thay đổi y phục, mà cậu. . . . . ."
"Mình thế nào?" Krystal khẩn trương nhìn cô.
"Cậu khẩn trương? Hiện đang chột dạ?. . . Nét mặt của cậu nói cho mình biết, tối qua xảy ra rất nhiều chuyện phải không?" Sulli hỏi "Tối hôm qua uống nhiều quá."Sullihỏi như thế, thật ra mà nói cô cũng không biết phải trả lời ra sao!
"Há dừng lại ở chỗ uống nhiều quá. . .Có phải còn bị Choi thiếu gia ăn, phải không?" Sulli nhạy cảm nhìn cô.
"Không có, mình cùng Hiên thiếu gia thật không phải như cậu nghĩ đâu, chúng ta chỉ đơn thuần là bằng hữu, mình cũng không có ý định cùng anh ta có bất kỳ quan hệ nào." Krystal cũng không có can đảm tạo dựng quan hệ với bất kì người đàn ông nào khác, Min Huyk nhất định sẽ đem cô xé nát! Tối hôm qua chính là một lời cảnh cáo rất tốt.
"Không phải bị Choi thiếu gia ăn, vậy cậu bị ai ăn?" Lần này, Sulli càng hiếu kỳ, tối hôm qua, rõ ràng Krystal cùng người khác xảy ra quan hệ.
"Đầu óc cậu không thể chứa thứ gì khác sao?"Krystalbỉu môi, đoạt lấy ly sữa tươi trong tay cô.
"Trên thực tế, trên người của cậu lưu lại mùi của đàn ông, mình vừa ngửi liền biết. Tối hôm qua xảy ra chuyện kia là ngoài ý muốn phải không? Nói nghe một chút đi!" Sullitối qua giúp Krystalthay quần áo, phát hiện bắp đùi của cô có một ít vết máu, là do bị người hành hạ.
Sulli cùngKrystal giống nhau ở điểm, nếu đối phương không muốn nói, tuyệt đối sẽ không cố ý ép buộc đối phương nói ra.
"Lỗ mũi của cậu thật thính, vậy cậu thử xem, trên người mình còn lưu lại mùi của đàn ông không ? Còn nữa, thuận tiện xem luôn tối hôm qua xảy ra mấy lần? Cùng mấy người? Có mấy lần cao trào?" Krystal tiến tới bên cạnh cô, để cho cô dùng sức ngửi.
Sulli nhẹ nhàng đẩy cô một cái: " Đi ra! Uống sữa của cậu đi!"
Chỉ chốc lát sau, Sulli nhẹ giọng nói: " Krystal, chiều nay mình dọn về nhà."
"Cậu nghĩ thông rồi?" Krystal có chút kinh ngạc, thù hận giữa cô cùng cha mình và mẹ kế, cô thật nguyện ý buông xuống?
"Người kia vừa gọi điện, nói bà ta cùng Quả Quả hiện tại ở một chỗ khác, để cho mình có thể trở về ở."Sullihơi mím môi, trong lòng của cô thủy chung tồn tại ngăn cách đối với người phụ nữ kia, coi như cô đem phòng ốc để trống đưa cho hai mẹ con bà vào ở, cũng chỉ là nhất thời mềm lòng, cô chưa từng nghĩ tới sẽ tha thứ cho bà ta.
Ngay cả đối với cha ruột cô, cô cũng chỉ có liên hệ về tiền bạc.
Trong suy nghĩ của cô, tiền của cha nếu cô không lấy, như vậy bà ta sẽ tiêu hết. Cha gặp chuyện không may, cô vẫn bực tức, ông bị giam, cô cũng không thấy mình có chút thống khoái nào, ngược lại, càng thêm mất mát.
"Sulli. . . . . . "Krystaltay nhẹ nhàng khoác lên cánh tay của cô, gia đình của Sulli là nỗi đau sâu thẳm trong lòng cô, bởi vì cô thủy chung cũng không quên được mẹ của mình là bị cha cùng dì Tần làm cho tức chết .
"Mình biết cậu nghĩ gì, nhưng muốn mình tha thứ cho bà ta, mình không làm được." Sulli cố chấp nói ra.
"Nếu như cậu không muốn trở về thì sống ở đây đi, dù sao cậu có chỗ ở là được, chưa kể mình còn có thể nấu cho cậu bát mì nha, ha ha!" Krystal trêu ghẹo, bất quá tài nấu nướng của cô cũng chỉ có thể nấu được tô mì mà thôi, bình thường bận rộn công việc, căn bản rất ít khi xuống bếp.
"Được rồi, tài nghệ của cậu cũng chỉ có thể nấu được một tô mì. Mình đã đến lúc nên trở về, cũng là tạo cơ hội cho cậu dắt trai về nhà mà không bị ai cản trở nha."
Tâm tình Sulli biến hóa rất nhanh, cô đem giấu tất cả u buồn trong lòng, cô hi vọng người khác khi nhìn vào cô đều là ưu nhã, xinh đẹp, lại lạc quan. Dù cho người đó là Krystal, cô cũng không hi vọng Krystal thấy mình không vui.
"Mình ước gì có thể lôi kéo cậu hàng đêm thủ phòng không." Krystalcười xấu xa trả đũa.
" Chị đây cũng không muốn hàng đêm thủ phòng không nha, cái chị đây muốn chính là đêm vừa xuống cao trào liền lên!" Cô nháy mắt ra hiệu nhìn bạn tốt.
Hai nguời sáng sớm tận tình nói chuyện tào lao, Krystalcũng quên mất tối ngày hôm qua Min Huyk đem mình xuống địa ngục.
Tất cả đều chôn chặt trong thân thể của cô, lúc trước, chỉ cần xảy ra quan hệ, cô sẽ lập tức nghĩ đến ngừa thai , nhưng là hôm nay, cô quên lãng!
___________________
Krystal chưa từng nghĩ đến, một buổi sáng chủ nhật lại nhận được điện thoại của Lãnh Tĩnh Thi, mãnh liệt bày tỏ muốn cùng cô trở thành bằng hữu, muốn rủ cô cùng đi dạo phố.
Krystal muốn cự tuyệt, nhưng là Lãnh Tĩnh Thi " điềm đạm đáng yêu" bộ dáng làm cho Krystalkhông cách nào cự tuyệt được, quỷ thần xui khiến thế nào cô lại đi gật đầu đồng ý.
Cúp điện thoại, cô chợt vỗ đầu óc của mình, hoài nghi mình thật sự là đầu rỗng, sao lại đi đáp ứng Tĩnh Thi? Phụ nữ nói chung, chính xác hơn là đối với tình địch, trong tiềm thức luôn có một chút ý muốn cạnh tranh, Krystal đứng ở trước tủ quần áo, đột nhiên do dự, không biết mặc cái gì?
Cô không muốn trước mặt Lãnh Tĩnh Thi ăn mặc giống như chị hai, mặc dù cô quả thật so với Tĩnh Thi lớn hơn rất nhiều.
Nghĩ đến đi cùng một người trẻ tuổi phơi phới như Lãnh Tĩnh Thi, cô cảm giác mình dù có ăn mặc cao cấp hơn nữa cũng không thể sánh với cô ấy.
Có vài người khí chất là trời sinh, Krystal chính là loại phụ nữ thường thường bậc trung, ăn mặc đơn giản hào phóng một chút là được. Cuối cùng cô chọn cho mình một bộ màu xám tro, đi với đôi giày đơn sơ, đem vóc người mảnh mai cao gầy cùng vẻ mặt nhìn chung có vẻ rất sinh động, đơn giản hào phóng, hưu nhàn lại thích hợp đi dạo phố.
Thấy hài lòng, cô mới đeo túi xách lên đường, đến nơi hẹn cùng Lãnh Tĩnh Thi. Một thân áo chui đầu màu trắng, cột tóc đuôi ngựa cao, Lãnh Tĩnh Thi xuất hiện ở trước mặt cô chính là một bộ dáng thanh thuần, tinh khiết.
Krystalcười kêu cô một tiếng. Cô rất thân mật kéo tay của Krystal, cười nói: " Krystal, cám ơn chị nguyện ý đi dạo phố cùng em, nếu không phải Khải ngày hôm qua đi Mỹ, em cũng sẽ không làm phiền chị như vậy, thật là ngượng ngùng!"
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tất cả đều là vui vẻ cười, đơn thuần giống như mặt trời mùa thu, sáng ngời nhưng không chói mắt.
Krystalnghĩ tới, bản thân mình không có nụ cười đơn thuần ấy, bởi vì tâm của cô đã trưởng thành. Trải qua nhiều chuyện như vậy, cũng không thể có được nụ cười vô tư hồn nhiên như thế kia nữa rồi.
"Không quan hệ, dù sao chị ở nhà cũng không có chuyện gì làm, ra ngoài đi dạo một chút cũng có thể rèn luyện thân thể." Xem đi, cô cười, nói láo một cách dễ dàng.
Thật ra thì trong tâm của cô tuyệt không muốn cùng Lãnh Tĩnh Thi đi dạo phố, cô vừa nhìn đến cô ta liền nghĩ đến Min Huyk, Lãnh Tĩnh Thi ở trước mặt cô luôn nhắc tới Min Huyk!
Krystal cùng cô đi dạo những cửa hàng xa xỉ, cô đối với những thứ xa xỉ phẩm kia không có tham luyến quá lớn, bởi vì cô cũng không phải là loại người thích hàng hiệu, quần áo trong tủ của cô còn chưa qua một vạn, cô tiêu phí là từ thực lực kinh tế, không mù quáng theo đuổi những thứ hàng hiệu đắt tiền không thiết thực.
"Em rất thích túi Prada, cái này có khó coi không?" Tĩnh Thi ở trước mặt cô cầm túi xem mấy lượt.
Krystalgật đầu nói," Đẹp, rất hợp với khí chất của em ." Rất xinh đẹp lại có khí chất, dù là khoác cái gì lên người làm sao có thể khó coi đây? Krystal coi như là mở mang tầm mắt, thấy được người có tiền mua đồ, ký tên, lưu lại địa chỉ, nhân viên cửa hàng sẽ nhanh nhất có thể đem đồ đưa đến nhà của họ.
"Krystal, bộ y phục này xinh đẹp không?"
"Krystal, cái váy này nhìn có được hay không? Chị nói xemMin Huyk có thích hay không?"
"Min Huyk có phải là thích phụ nữ luôn thay đổi không? Em thật lòng muốn thử mỗi kiểu một cái"
"Krystal, chị xem em có phải là trông có vẻ trẻ con quá không, không có mùi vị phụ nữ?Min Huykcó thể nào thích phụ nữ lớn lớn một chút không?"
"Krystal, các người làm chung một chỗ, chị giúp em để ý nha, xem anh ấy có thích đồng phục hay không? Đàn ông không phải là đều có khuynh hướng thích đồng phục hay sao?" Lãnh Tĩnh Thi liên tiếp hỏi cái này cái kia, cái nào cũng là đề tài vây quanh Min Huyk.
Có thể nhìn ra được, Lãnh Tĩnh Thi đối với hắn rất toan tính, một người yêu một người, tuyệt đối sẽ để ý hắn từng chi tiết nhỏ, mà Lãnh Tĩnh Thi, nhất định là vô cùng thương hắn.
Tĩnh Thi mỗi khi nói đến chữ "Min Huyk", ánh mắt cũng lóe sáng, cả người đều ngập tràn hạnh phúc.
Krystal cố gắng chịu đựng, tận lực để cho mình thoạt nhìn qua là đang mỉm cười, làm như mình với Min Huykkhông có quan hệ gì.
Tĩnh Thi có thói quen kéo cánh tay người bên cạnh, bộ dáng như chim nhỏ nép vào người khác, cho dù ai thấy đều không nhẫn tâm tổn thương cô, Krystal cũng vậy, có lúc cô hoài nghi một cô gái xinh đẹp như vậy thượng đế lại mang tới nhân gian, có phải hay không là muốn khiến người khác rối trí thất sắc?
Đôi khi, Krystal cảm giác mình ở trước mặt Tĩnh Thi sẽ toát ra một chút xíu tự ti, tựa như đêm đó Tĩnh Thi chơi đàn dương cầm,Krystal ngồi ở dưới nghe.
Chương 99: Quà tặng!
Cuối cùng, Lãnh Tĩnh Thi mua một sợi dây chuyền rất đẹp, Krystal không thể không cảm thán, nhưng việc cô không thể ngờ tới chính là Lãnh Tĩnh Thi đem sợi dây chuyền này đeo trên cổ của cô.
Krystal liều mạng cự tuyệt không muốn tiếp nhận, cô lại bày tỏ tức giận, là bạn bè, chỉ có chút quà như vậy, không thể cự tuyệt.Krystal đứng đó ngây người như phỗng.
Tại sao cô có cảm giác mình giống như một thằng hề để người khác trêu đùa, cô không thích loại cảm giác này. Tay của cô nắm lại, không biết phải làm sao.
______________________________
Thứ hai đi làm, hội nghị thường kỳ, có một nhân viên mới, thay thế vị trí của Han Sun, cô là Thôi Viên Viên, xinh đẹp nhưng lại cho người khác ấn tượng đầu tiên chính là một con người ngạo mạn.
Tại căn tin, Sulli u oán nhìn Krystal : " Chúng mình gặp phải kình địch rồi, theo sự nhạy cảm nghề nghiệp của mình, người mới tới này không đơn giản, cùng với Ngô Diệu Linh chết tiệt kia sẽ trở thành kình địch của tụi mình."
"Chúng ta làm tốt công việc của mình là được, cố gắng, cố gắng lên!" Krystal xòe bàn tay ra, Sulli nhanh chóng nghênh kích đi lên, hai nguời ăn ý bắt tay một cái. Hai nguời hàn huyên mấy câu, đang chuẩn bị rút lui, lại gặp Ngô Diệu Linh cùng Thôi Viên Viên đi tới "Jung chủ quản, Choi chủ quản, rất đúng dịp a!"
Hai nguời đồng thời mỉm cười Krystal cùngSulli cũng mỉm cười đáp lễ "Tôi tên là Thôi Viên Viên, về sau có cái gì không hiểu xin mọi người chiếu cố!" Thôi Viên Viên lộ ra trên mặt hai má lúm đồng tiền tinh sảo, rất là xinh đẹp.
"Đương nhiên, mọi người đều là đồng nghiệp mà!"Sulli vươn tay, bày tỏ hữu hảo hoan nghênh.
Min Huyk đi Mĩ không nói với Krystal, cũng không gọi cho cô một cú điện thoại, thì thay vào đó là Lãnh Tĩnh Thi, buổi trưa đi lên tìm cô cùng đi uống cà phê.
Lãnh Tĩnh Thi đến chụp hình cho tạp chí kì thật đã xong, Min Huyk cũng không ở Kang quốc tế, Krystal không biết tại sao cô còn mỗi ngày chạy tới nơi này, mỗi ngày tới tòa tạp chí ở lầu dưới củaKang quốc tế cùng các nhân vật cấp cao thân mật chào hỏi.
Những mỹ nữ ở Kang quốc tế cũng chính là hâm mộ cùng đố kị, bối cảnh gia đình như vậy, diện mạo như vậy. . .đều rất phù hợp với Min Huyk, những đồng nghiệp kia cũng chỉ có thể hâm mộ.
" Krystal , về sau chúng ta chính là hàng xóm ."
"A? Em muốn tới Kang quốc tế làm việc?" Krystal thiếu chút nữa ngay cả cà phê cũng phun ra, cô giở trò quỷ gì a, tới Kang quốc tế đi làm, điên rồi sao? Về sau không muốn gặp cũng phải gặp cô ta, cô cũng liền bị kẹp ở giữa Kang Min Huyk cùng Lãnh Tĩnh Thi. . .quá rối rắm đi!!!
"Không phải, em chính thức trở thành cổ đông của tạp chí RECHER rồi, về sau nơi làm việc của em là ở đây. Có thể tìm chị đi uống cà phê nhiều hơn rồi, chị sẽ không để tâm chứ?" cô lúc nào cũng cười rạng rỡ.
"Sao lại để tâm, cao hứng còn không kịp đây." Krystal cũng cười, nhưng là cô cảm giác mình cười đến giả tạo.
"Vậy thì tốt, em còn sợ chị không xem em là bạn, có lời này của chị, em rất yên tâm, cám ơn chị, Krystal !" Tay của cô nhẹ nhàng đắp lên trên tay của Krystal, mềm mại, trắng noãn.
Krystal chỉ cười cười, cũng không nói lời nào. "Thật ra thì, chị đừng thấy em xung quanh có nhiều hào quang như vậy, nhưng bên cạnh em thật không có lấy một người bạn. Người xung quanh chỉ là tham gia tiệc tùng chào hỏi nhau, nhưng bạn bè chân chính thật sự không có lấy một người. Em thật đặc biệt hi vọng có thể cùng chị trở thành bạn bè tri kỉ, bởi vì đối với em mà nói chị rất là thiện lương cùng can đảm." Ánh mắt của cô lộ ra một chút ưu thương.
"Tĩnh Thi, chỉ cần em nguyện ý, em nhất định sẽ có rất nhiều bạn bè!" Không biết tại sao, Krystal đột nhiên có chút chua xót, cô gái này có lẽ đơn thuần muốn cùng cô làm bạn, chẳng qua nếu như về sau cô ta biết được cô cùng Min Huyk có loại quan hệ kia, như vậy. . . . . .
Krystal không dám nghĩ tiếp nữa, tự nói với mình đây tuyệt đối là bí mật của mình và Lâm Khải, một năm sau sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa.
_____________________________
Thứ tư, Min Huyk trở lại Seoul, liền chạy về cty. Mới vừa ngồi vào bàn làm việc, hắn liền gọi Krystal đem cà phê đến văn phòng của hắn.
Krystal bưng một ly cà phê đi vào, rất nhiều ngày không thấy hắn, râu mép của hắn hơi dài một chút, có lẽ là chưa kịp cạo, nhưng thoạt nhìn lại có một mùi vị khác của đàn ông.
"Kang tổng, cà phê của anh!" Krystal đem cà phê hắn muốn để lên trên bàn của hắn. Hương cà phê bay vào trong mũi, tay của hắn nhẹ nhàng lôi ra một món đồ.
"Đưa tay cho anh!" Thanh âm của hắn rất ôn hòa, không có chút lạnh lùng nào.
Krystal ngoan ngoãn vươn tay, vẫn không ngẩng đầu nhìn hắn, bàn tay to của hắn đem tay nhỏ bé của cô mở ra, sau đó đặt một cái hộp nhỏ vào trong tay cô.
"Mở ra xem một chút đi." Min Huyk ngẩng đầu, ở nước Mĩ xử lý công việc, trong óc của hắn tất cả đều là dáng vẻ khổ sở ẩn nhẫn của cô đêm hôm đó, khiến hắn sinh lòng áy náy.
Krystal vẫn nghe lời đem mở nó ra, không có tia sáng chói mắt, không có hoa lệ thiết kế, cũng là gần với mong muốn của Krystal, kia độc hữu thiết kế cỏ bốn lá treo lủng lẳng, phía dưới còn có dòng chữ, đó là tên của cô, khéo léo lại xinh đẹp.
"Anh biết em không thích những thứ trang sức đẹp đẽ gì đó, đưa cho em, em cũng sẽ không đeo, nhưng dây chuyền này em có thể tùy thân mang theo, nó chẳng qua là bằng bạc tinh khiết."Min Huyk êm ái nói .
"Tại sao tặng nó cho em?" Krystal rốt cục ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng nhìn hắn.
Hai đôi mắt nhìn nhau, nhìn cho bõ những ngày xa cách, nhưng khi Krystal nhìn vào mắt hắn, liền cảm thấy đau lòng. Người đàn ông này, dẫu có tặng cho cô nhiều quà hơn nữa, cũng là người đàn ông của người phụ nữ khác.
"Đêm hôm đó, đúng là. . . . .anh đã sai!" Ba chữ cuối cùng thật nhỏ, nhỏ đến mức giống như tiếng muỗi kêu.
Phải biết Min Huyk hắn cũng không phải loại người dễ dàng nhận sai, nhưng ngày kế đó, khi hắn thấy trên ghế xe có chút vết máu, hắn đơn giản muốn lập tức ngoáy thủng hai cái lỗ tai mình, cô cầu xin hắn dừng lại, hắn lại tuyệt không thương tiếc cô, đem cô hành hạ đến thống khổ như thế, cô còn làm bộ như không có sao, từ trên xe hắn đi xuống. . . nghĩ đến tâm tình của cô lúc đó. . . hắn đã cảm thấy mình đáng chết!
"Cái gì?" Krystal cho là mình nghe lầm, người đàn ông này là đang muốn xin lỗi? "Anh đã nói hết rồi, em không nghe thấy coi như xong." Min Huyk nhẹ nhàng ho hai tiếng.
"Vậy em không nghe thấy cũng không biết anh nói cái gì, coi như không có nói."
"Em. . . . . . " Min Huyk muốn lấy hiệp ước ra nói chuyện, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, nhẹ nhàng nói: " Anh đeo cho em!"
"A. . . . . . Không cần. . . . . ."Krystal có chút hối hận, người đàn ông này biến chuyển nhanh quá, ngày đó lăng nhục cô như thế, giờ phút này rồi lại ôn nhu đối đãi, cô theo không kịp tiết tấu của hắn, làm sao bây giờ?
"Ít nói đi!" Hắn cầm dây chuyền nhẹ nhàng đeo vào cổ cô, sau đó cúi đầu áp tai, không nhịn được từ phía sau ôm lấy eo của cô, hắn cảm giác mình đã thật nhiều ngày không có nhìn thấy cô, giờ phút này vừa nghe tới hương thơm đặc trưng trên người cô, hormone nam tính lại manh động.
Krystal tay nhẹ nhàng chạm vào dây chuyền, nơi đó có hình cỏ bốn lá cùng tên của cô, mà hắn lại hiểu cô như vậy, nếu như đưa những thứ bằng kim cương, cô chắc chắn sẽ không đeo.
"Thích không?"
"Thích!"Krystal vô tư trả lời theo bản năng, nhưng vừa nói xong cô liền thấy hối hận.
"Về sau em nhất định phải luôn đeo sợi dây chuyền này, không có lệnh của anh, không cho phép gở nó xuống, nếu không anh coi như em vi phạm hiệp ước." Min Huyk bá đạo dùng sức cắn vành tai cô.
Krystal nắm lấy nó, mím chặt môi, trong lòng có loại cảm giác nói không ra lời, phảng phất có ý đồ luân hãm, nhưng là luân hãm vào đâu? Cô thật không dám nghĩ tiếp.
"Anh hiện tại muốn em!" Bàn tay to của hắn từ phía sau cách y phục đưa về phía bộ ngực mềm mại của cô, dán bên tai nói nhỏ.
"Không tốt. . . . . .còn có cuộc họp. . . . . . em vào đây đã lâu đồng nghiệp sẽ hoài nghi . . . . . . " Krystal nhẹ giọng giải thích, trên mặt cũng không nổi lên một chút sắc hồng.
"Anh không cần biết. . . . . .anh hiện tại liền muốn. . . . . ." Hắn giống như con nít, bá đạo dùng sức, từ phía sau, thân thể dán thật chặt vào cô.
"Kang tổng, không nên như vậy. . . . . .van anh. . . . . .nếu để cho đồng nghiệp biết, Lãnh Tĩnh Thi tiểu thư nhất định sẽ biết, đến lúc đó. . . . . ."
"Câm miệng!"Min Huyk đột nhiên lớn tiếng ngăn lại cô.
Krystal âm thầm mắng mình, thế nào như vậy không thức thời rồi, quan trọng nhất là trước mặt người trong cuộc phải tránh nhắc tới tên " vợ cả", cùng với tất cả những gì liên quan đến" vợ cả" .
Min Huyk giống như là bị người ta đánh cho một gậy từ đằng sau, nhưng khi hắn thấy cô thật không lên tiếng, hắn đành cố nén lửa giận mà cô đã khiêu khích, lạnh lùng nói: " Đi ra đi!" Đó là Min Huyk cũng không muốn mình vượt quá giới tuyến.
Đối với Tĩnh Thi, hắn có rất nhiều tình cảm ở bên trong, hắn tự nói với mình, hắn yêu cô.
Như vậy còn Krystal ? Hắn là mê luyến cô, mê luyến mùi vị trên người cô, mê luyến thân thể đầy mị hoặc của cô, còn có. . . . . .
Hắn không cho phép mình nghĩ tiếp nữa, Krystal chính là tình nhân, mà Lãnh Tĩnh Thi chính là người yêu.
Hắn có chút phát điên trở lại ghế làm việc, trong miệng gầm nhẹ: " SHIT!" Krystal thối lui ra khỏi phòng làm việc, liền dùng ngón tay lau đi nước mắt đang chảy xuống từ khóe mắt, chẳng qua chỉ nói ra một cái tên, hắn liền kích động như thế, có thể thấy được Lãnh Tĩnh Thi ở trong lòng hắn là không thể thay thế , mà Krystal cô là cái gì? Chỉ là một tình nhân làm ấm giường, chủ nhân cao hứng phần thưởng liền lủng lẳng treo đầy cây, mất hứng liền túm lấy cô 'xả giận".
Krystal a Krystal , mày cho rằng hắn cho mày một món quà, tình cảm của hắn liền sẽ thay đổi sao? Quá ngây thơ rồi, về sau nhất định phải xác định rõ vị trí của mình, làm tốt vị trí đó, không nên hỏi tuyệt không hỏi, không nên nói tuyệt không nói.
Ngẩng đầu lên, hướng về chỗ của mình đi tới, xem như hết thảy đều chưa từng phát sinh.
Chương 100: Nên tới không có tới
Krystal từ phòng của Min Huyk đi ra, đi được một đoạn, vừa rẽ vào khúc quanh liền thấy một bóng dáng quen thuộc đi vào công ty, cô liền nhận ra đó là Lãnh Tĩnh Thi.
Thực vui vẻ Thật may là vừa kịp, bằng không lại bị bắt gặp.
Lúc này đây, cô cảm thấy một chút may mắn đồng thời còn có một chút mất mát.
Lãnh Tĩnh Thi có thể quang minh chính đại, mà mình lại phải vụng trộm sau lưng! Lãnh Tĩnh Thi giống như chim nhỏ vui vẻ chạy như bay tới phòng làm việc của Min Huyk "Min Huyk , em rất nhớ anh, rốt cuộcc anh đã trở lại rồi!"
Tay của cô liền ôm chặt hông của hắn "Sao lại nghịch ngợm như vậy? Lại lén chạy tới đây?" Min Huyk nhẹ nhàng vuốt tóc cô.
"Anh trở lại, em nhất định phải tới thăm, xem anh mấy ngày không gặp em là gầy đi hay mập lên?"
Thanh âm của cô nhẹ nhàng vang lên quanh thân hắn "Mới mấy ngày, làm sao nhìn ra được mập lên hay ốm đi, em thật là ngốc."
Min Huyk cười nho nhỏ, nhìn cô dung nhan mềm mại, hắn phảng phất như thấy được Tĩnh Dạ, mỗi lần hắn đi ra ngoài, khi trở lại cô ấy cũng sẽ làm nũng với hắn y như vậy.
"Ừ. . . . . Râu dài ra một chút, để cho em cảm thụ một chút. . . . . ." Vừa nói, cô liền đem gò má của mình hướng đi lênMin Huyk thuận theo, hôn vào má cô hai cái "Thật là xấu. . . . . . Thật là nhột. . . . . ."
Tay nhỏ bé của cô nhẹ nhàng nện vào hắn. "Ai kêu em muốn cảm thụ. . .. . . Hối hận đi!"Min Huyk ôm hông của cô Cô vòng tay ôm lấy cổ hắn, ngẩng đầu lên chu cái miệng nhỏ nhắn, tỏ vẻ mất hứng.
"Thế nào? Tiểu công chúa của anh!" Hắn dùng cái trán mình cụng vào trán của cô "Anh không có quà cho em!"
Cô nhỏ nhẹ làm nũng Min Huyk nghe xong, trong lòng thầm mắng mình, tại sao quên mất Tĩnh Thi rồi, quá đáng chết.
"Quá bận rộn, thật không có kịp mua gì hết!"Min Huyk nói láo mặt không đỏ tim không nhảy.
"Em biết anh thế nào cũng sẽ như vậy mà." Cô nhẹ nhàng bỉu môi bày tỏ rất tức giận Hắn dùng lực ôm lấy hông của cô, nhẹ nhàng xoa, nhỏ giọng nói : " Được rồi. . . . . .Đừng giận nữa, để sửa sai, trừ lúc đi làm, anh lúc nào cũng thuộc về em, có được không?"
"Anh lại muốn gạt em?" Thân thể của cô ở trong ngực hắn, cựa quậy nho nhỏ.
"Anh nói được sẽ làm được" Min Huyk bảo đảm "Tốt, vậy chúng ta móc tay nào!" Vừa nói, cô liền đưa ra ngón tay út của mình.
Đại não của Min Huyk giống như dừng lại, sao lại giống nhau như vậy? Sao hắn cảm giác tâm mình thật đau, đau đến hắn không cách nào hô hấp! Hắn đưa ra ngón út của mình, nhẹ nhàng móc vào ngón tay cô "Chúng ta ước định, móc tay treo ngược một trăm năm, không cho thất hứa, người nào thất hứa sẽ thành đầu heo"
Đầu của cô dùng sức đụng đầu của hắn một cái. Những tình tiết rất nhỏ này lại khiến cho tim hắn lại một lần nữa đập nhanh.
_____________________________
Bởi vì lần trước "đắc tội" Min Huyk , cả một tuần lễ hắn đều không có quấy rầy Krystal, cũng không có kêu cô lên phòng làm việc của hắn, dù là xuất hiện thoáng qua trước mặt cô cũng không có.
Trong một tuần này, Lãnh Tĩnh Thi có tìm cô uống cà phê một lần, mà cô ta toàn nói chuyện Min Huyk , kể rằng hắn đối với cô rất tốt, hắn quan tâm cô ra sao, có hắn làm bạn cô cảm giác mình hạnh phúc sắp chết!
Krystal ở một bên ngây ngốc cười, cô thật muốn điên lên rồi, cặp đôi này, hết nam rồi đến nữ! Rốt cuộc cô kiếp trước đã đắc tội với ai, mà kiếp này lại bắt cô trải qua thảm trạng như vậy a!!! Hơn nữa trước mặt Krystal, cô khoe chiếc lắc tay Min Huyk mua về làm quà cho cô, cũng không hẳn là một chiếc lắc, chính là một chiếc vòng màu tím, trông lại rất khác biệt, đeo trên đôi tay trắng như tuyết của cô, thật là xinh đẹp.
"Em thích anh ấy quan tâm em như vậy, món quà mặc dù rất bình thường nhưng lại đặc biệt khiến em cảm động. Có thể nói em sống đến giờ này mới nhận được một món quà như vậy, em thật thích" Trên mặt Lãnh Tĩnh Thi tất cả đều là hạnh phúc cùng vui vẻ.
Krystalở một bên giả dối cười, nói: " Ừ, rất đặc biệt, Kang tổng của chúng ta rất có tâm." Nguyên tưởng rằng cô có một phần nho nhỏ đặc biệt, lại phát hiện mình chẳng qua là "ăn theo" người khác, Krystalphảng phất nghe được một loại thanh âm vang lên, có lẽ là tan nát cõi lòng, chẳng qua là cô không muốn thừa nhận thôi.
_____________________________
Nhìn lịch trên điện thoại di động, cô cảm giác có chút không đúng, tại sao tháng này cô còn chưa có? Tháng trước là ngày 15, mà hôm nay đã là ngày 22.
Krystalđột nhiên có chút bận tâm, không phải là có thai đi? Suy nghĩ tới đêm hôm đó,Min Huyk không có mang phòng hộ, mà cô cũng không có uống thuốc tránh thai, nghĩ tới đây, cô cả người rét run.
Ngồi ở phòng làm việc, cô đã có chút đứng ngồi không yên, tâm tình cũng trở nên khẩn trương, không ngừng ở trong lòng cầu nguyện, ngàn vạn lần không muốn. . . . . . ngàn vạn lần không muốn. . . . . . cô không muốn làm bà mẹ đơn thân, cũng không muốn sanh non, càng không muốn sinh ra con của Min Huyk.
Đối mặt với đứa bé này, cô vĩnh viễn sẽ nhớ rằng mình đã từng là tình nhân của người khác.
Tan việc, Krystal liền nhanh chóng về nhà, chạy đến nhà thuốc gần đó mua que thử thai, về đến nhà liền đóng cửa lại, trong lòng khẩn trương, tim đập nhanh, đây là lần đầu tiên cô làm chuyện này. Sau khi kiểm tra xong, không có phát hiện dị trạng gì, trong lòng thở một hơi thật dài.
Nguyên lai là tự mình nghĩ quá nhiều, nhất định là gần đây áp lực quá lớn, mới có thể đưa đến mình kinh nguyệt mất cân đối, cô tự nói với mình như vậy, trong lòng thấy thoải mái nhiều, đồng thời cũng tự cảnh cáo mình lần sau nhất định phải chú ý hơn, ngàn vạn lần không thể sơ sót như vậy nữa.
Choi thiếu gia lại bắt đầu hẹn cô, luôn tìm đủ các loại lý do cùng lấy cớ, mà Krystal luôn lấy lý do vì sức khỏe của mẹ ra để cự tuyệt, đây chính là lý do tốt nhất vào thời điểm này.
Chẳng qua cô không nghĩ tới chính là, Choi thiếu gia lại xách theo bao lớn bao nhỏ tới bệnh viện.
Mẹ Krystal nhìn thấy một nhân tài như Choi thiếu gia, khen không dứt miệng, hai nguời lập tức liền thân nhau, mẹ Krystal quay sang trái cũng MinHo, quay sang phải cũng MinHo, làm cho Krystal nhức đầu không thôi.
"Bá mẫu, con vừa mới hỏi bác sĩ, sau hai ngày nữa có thể xuất viện. Đến lúc đó con chuẩn bị xe chở người về nhà, như vậy cũng đỡ choKrystalphải chạy tới chạy lui "
Choi thiếu gia tiếp tục trò chuyện cùng mẹ Krystal"Thật là tốt quá, nhưng như vậy sẽ không làm trể nãi công việc của con chứ?"
"Không sao đâu ạ, con cùng Krystallà bạn tốt, chuyện nhỏ này con có thể giúp " Choi thiếu gia biếtKrystalcòn ngại ngùng, cho nên tuyệt không đề cập tới những quan hệ khác, chỉ nói mình là bạn của Krystal, càng làm cho mẹ Tiểu Mễ yêu thích không buông tay, càng nhìn càng cảm thấy Choi thiếu gia đáng tin, hận không thể đem con gái của mình gả cho hắn ngay lập tức.
Krystal đứng ở một bên, ngược lại bị mẹ sai pha trà cho MinHo, gọt táo cho hắn. . . . . .cô cảm giác mình bị mẹ của mình " bán rồi", trong lòng cô lại có một nguy cơ không ngừng nảy sinh , nghĩ tới cô liền muốn đổ mồ hôi lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro