Chương 93.94
Chương 93: Tức giận hậu quả rất nghiêm trọng
Sau khi tan việc một lúc, Krystal bị Min Huyk gọi vào phòng làm việc.
Cô thấp thỏm bất an, mấy ngày không gặp, chỉ mongMin Huyk hiện tại sẽ không nhìn cô không vừa mắt, bằng không cô sẽ nếm đủ mùi đau khổ.
"Đóng cửa!" Hắn ngắn gọn ra lệnh.
Krystal nghe lời đóng cửa lại.
"Khóa trái!" Lại tiếp hai chữ nữa Tâm của Krystal treo lên, tay của cô lơ lửng giữa không trung, do dự một hồi liền đem cửa khóa lại, hiện tại hắn là chủ, hắn nói cái gì thì là cái đấy.
Cô khóa trái xong đi lên phía trước, cúi đầu, cũng không nhìn hắn, chuẩn bị tư tưởng, cô nghĩ cách đối phó với hắn, hắn nói gì cô cũng sẽ không phản kháng, hắn để cho cô đi hướng đông cô liền tuyệt không đi hướng tây, để cho cô uống nước lọc, cô tuyệt đối sẽ không uống nước đá.
"Choi thiếu gia muốn mời em làm bạn gái hắn?" Hắn ngẩng đầu lên, nhìn cô.
"Ừ." Krystal thành thật trả lời, thấy ánh mắt kia đã biến sắc, cô lặng lẽ bổ sung một câu: " Bất quá, tôi cũng không có đáp ứng anh ta."
"Ðúng, em không có đáp ứng hắn, chẳng qua là đẩy câu trả lời sang cho tôi." Min Huyk nâng cằm cô lên, để cho cô nhìn thẳng vào mắt hắn.
"Tôi không phải cố ý." Krystal giải thích.
"Đúng, em không phải cố ý, chẳng qua là cố tình mà thôi!"
Tay của hắn gia tăng một phần lực độ," Em còn là rất thông minh nha, muốn đi tham gia rồi lại ngại quan hệ của hai chúng ta hiện tại, em biết rõ Choi thiếu gia cùng tôi là quan hệ như thế nào mà, chỉ cần Choi thiếu gia lên tiếng, tôi nhất định sẽ đáp ứng, tất cả đều là toan tính của em, có phải không?"
Căn cứ vào điểm này, Min Huyk rất tức giận, hắn ghét người nào tự cho là thông minh, càng thêm ghét cô nghĩ hắn ngu ngốc.
"Tôi không có suy nghĩ phức tạp như anh nói, lúc đó chỉ là muốn tìm một cái cớ cự tuyệt Choi thiếu gia mà thôi."
Krystal không nghĩ tới, vô ý nói dối lại có thể bị hắn xuyên tạc thành như vậy, rốt cuộc là cô quá ngây thơ hay là hắn quá hắc ám? "Lấy cớ có cả ngàn cách, em thông minh như vậy, lại đi chọn cái lý do ngu ngốc như thế?" Hắn hoài nghi chất vấn cô.
"Bất kể anh tin hay không, tôi chính là không nghĩ nhiều như vậy, tối hôm nay Choi thiếu gia muốn hẹn tôi, tôi liền cự tuyệt, sau đó anh ta nhờ tôi giúp anh ta một chuyện, ai cũng biết tôi là một bà cô già cổ hữu ở Kang quốc tế, chưa có bạn trai, Choi thiếu gia thành khẩn nói với tôi hắn không có ý tứ gì khác, chỉ là đơn thuần muốn tôi làm bạn gái hắn một lần, bởi vì hắn không có tìm được người thích hợp." Krystal không biết mình tại sao muốn giải thích, còn giải thích được rõ ràng như thế.
"Choithiếu gia không có bạn gái? Lý do như vậy đoán chừng cả Kang quốc tế cũng không tin nổi, Choithiếu gia muốn phụ nữ, liền có một hàng dài đợi hắn chọn lựa. Em thật là khờ, hắn nói vậy cũng tin!"
Min Huyk càng lúc càng tức giận bừng bừng, cô càng giải thích, hắn càng không vui, Choi thiếu gia đối với cô rõ ràng muốn theo đuổi, hắn cũng không tin cô lại mơ hồ nói không biết.
"Tùy anh nghĩ như thế nào thì nghĩ, tôi thật không có suy nghĩ nhiều như vậy, nếu như anh không tin tôi cũng chẳng biết làm sao."
Krystal một hồi ủy khuất xông lên đầu, cô gần đây giống như càng ngày càng cảm giác mình dễ dàng ủy khuất, biến hóa như thế làm cho lòng cô bất an, cô nhất định phải phục vụ khách hàng, bằng không về sau công việc của cô sẽ ra sao, đây vẫn chỉ là mới bắt đầu mà thôi.
"Em chính là dùng lời như thế nói chuyện với ân nhân của mình? Em vi phạm nghiêm trọng điều 25 hiệp ước tình nhân, mãnh liệt ý thức tự chủ!"
". . . . . . " Krystalnghe đến cái hiệp ước kia, im lặng dậm chân.
"Em cũng rất rõ ràng nếu như em không làm cho tôi hài lòng, như vậy, hợp đồng cũng sẽ được kéo dài. Em có thể lựa chọn làm loạn, nhưng là đừng quên mình có tư cách làm loạn hay không." Min Huykgiống như ăn thuốc nổ, hôm nay không biết là người nào chọc cho hắn nổi giận như thế.
"Vâng, tôi đã biết." Krystalđáp lại, trừ như vậy, cô không biết mình còn có thể làm gì.
"Krystal, tôi cũng trân trọng báo cho em biết." Min Huyk nghiến răng nghiến lợi nói, hận không được một hớp đem Krystal xé nát.
"Ừ, tôi nghe." Cô "ngoan ngoãn" đi vào khuôn khổ .
"Ở trước mặt tôi, phục tùng là trọng yếu, không bao giờ được tỏ ra bất mãn với tôi." Krystal mới phát hiện, người đàn ông này thật khó phục vụ, cô nghe lời cũng không phải, không nghe lời cũng không xong.
"Tôi càng ngày càng không hiểu." Krystal thật sự là mơ hồ, hắn rốt cuộc muốn cô làm gì a.
"Nếu như em không hiểu, trở về nghiên cứu 36 điều trong hiệp ước, bất kể tôi đối với em như thế nào, em đều phải mỉm cười đối với tôi, coi như là miễn cưỡng đáp ứng cũng không cần để cho tôi biết. Em cố gắng nghiên cứu kĩ đi, chỉ có lấy lòng tôi, em mới có thể ra đi thuận lợi!"
Hắn cảm thấy người phụ nữ này hoàn toàn không có một chút phong thái gì của phụ nữ, người xinh đẹp một đêm kia chẳng lẽ không đúng là cô? Hắn không nhịn được hoài nghi.
Krystal đè nén tất cả những gì không vui, nặn ra nụ cười, yêu kiều nhìn hắn: " Ừ, em đã hiểu rõ, sẽ trở về nghiên cứu kĩ 36 điều."
"Cái này đúng rồi." Hắn lạnh giọng trở lại, tay lại dùng sức nhốt chặt eo thon nhỏ của cô.
Hắn có thể tỏ ra lạnh nhạt, nhưng tuyệt không thể tiếp nhận bộ dáng lạnh nhạt của Krystal đối với hắn, cho dù là giả bộ, cũng phải giả bộ nhiệt tình đối mặt với hắn.
"Choi thiếu gia muốn mời, vậy em có nên đi hay không đây? Nếu như anh để cho em đi, em liền đi, nếu như anh không để cho em đi, em liền không đi." cô tận lực để cho mình thoạt nhìn giống như tiểu bạch thỏ.
"Đi!" Hắn lạnh như băng, cứng rắn nhả ra một chữ.
"Vâng, tất cả nghe theo anh!" Tại sao cô nói gì hắn cũng giận? Hiện tại hắn mãnh liệt cần cô tới hóa giải hắn, từ tâm đến thân.
Bàn tay to của hắn đột nhiên dùng sức nắm chặt bộ ngực của cô, Krystal chỉ cảm thấy một hồi khó chịu, lại cắn môi không dám phản kháng.
"Em không muốn phản kháng sao?" Tay của hắn nắm thật chặt, hận không thể đem nó vò nát.
"Anh thích là tốt rồi!" Cô cố nhịn đau, mỉm cười nhìn về phía hắn.
Nếu hắn thích cô giả bộ, nếu hắn cảm thấy giả bộ có thể đạt tới yêu cầu của hắn, cô liền nghe theo hắn, dù thế nào cũng sẽ kết thúc trong một năm, nhịn một chút khẽ cắn răng liền trôi qua.
"Tôi không chỉ có thích, tôi còn đang rất kích thích!" Cái miệng của hắn cắn lỗ tai của cô, một tay dùng sức xé rách quần lót của cô.
Krystal thật muốn cắn cánh tay của hắn, để cho hắn dừng lại hành động vô sỉ lưu manh này, nhưng cô chịu đựng, tựa đầu dựa vào bờ vai của hắn, như vậy, cô ít nhất có thể không cần gượng cười vui vẻ.
Ngón tay của hắn cường ngạnh nhét vào trong cơ thể cô, nhưng khô khốc nơi tư mật lại làm cho cô chịu muôn vàn thống khổ, không có một chút vui mừng.
"A. . . . . . " cô cắn răng, thanh âm toát ra , đó là thống khổ thanh âm.
Ngón tay của hắn tuyệt không bận tâm đến phản ứng của cô, mạnh mẽ rút ra.
"Anh rất thích như vậy, em có thích không?" Hắn bá đạo và tàn nhẫn hành hạ cô, còn hỏi cảm thụ của cô.
Krystal sau khi nghe, chỉ ước gì hắn chết ngay tức khắc, nhưng vẫn phải giả bộ cười nói: " Điều thứ 25 hiệp ước tình nhân, những gì anh thích, em liền thích."
"Học được rất nhanh nha, anh thích em như vậy!" Hắn thưởng cho cô một cái hôn, mà tay của hắn một chút cũng không có bỏ qua cho cô, hung hăng hành hạ.
Hạ thân của hắn cũng bắt đầu hướng vào cô, chuẩn bị mạnh mẽ tiến vào .
Thân thể của cô không có phản ứng chút nào, càng không có phản ứng, hắn đối với cô hết thảy sẽ chỉ làm cô càng thêm khó chịu cùng thống khổ, giờ phút này, cô thật hy vọng mình chính là một " lãng nữ"(bị câm điếc), ít nhất cô có thể giảm bớt loại hành hạ mang đến đau đớn này.
"Giúp anh lấy nó ra!" Giờ phút này, hắn trướng lên có chút khó chịu, hắn biết cô hiện tại không có loại tâm tình này, nhưng là hắn muốn dùng loại phương thức này nói cho cô biết, phạm sai lầm là phải bị trừng phạt.
Krystal đang nắm chặt từ từ mở ra, theo hông của hắn một đường hướng phía trước, nhẹ nhàng vừa đụng, nơi đó đã đứng thẳng, cứng rắn như sắt thép .
Ngón tay của cô kéo khóa quần. . . . . .
Vào thời khắc này, điện thoại trên bàn Min Huyk vang lên, Krystal thở nhẹ một hơi.
Đầu kia truyền đến thanh âm rất êm tai của thư kí: " Kang tổng, Lãnh tiểu thư tới."
"Ừ, mời cô ấy vào!" Min Huyk lập tức buông Krystal ra, vì một động tác rất nhỏ này,Krystal đột nhiên cảm thấy khó chịu, cố nặn ra một nụ cười: " Kang tổng, vậy em đi trước."
Vừa nói xong, cô đã hướng cửa đi tới, mở cửa ra, mà phía ngoài tiếng gõ cửa cũng vang lên, tốc độ thật nhanh nha.
"Krystal . . . . ." Lãnh Tĩnh Thi thấy cô tỏ vẻ vui mừng, ngược lại lại thẹn thùng nhìnMin Huyk, nhỏ nhẹ nói: "Min Huyk, em quấy rầy anh cùng Krystal bàn công việc?"
"Đứa ngốc, sao như vậy được!" Hắn cưng chìu nhìn cô cười.
Krystal rất ít khi nhìn thấy hắn cười như vậy, ôn nhu và triền miên, cô thậm chí có chút thất thần, nhưng rất nhanh, cô liền trấn định lại, rồi nhẹ giọng nói: " Hai người từ từ nói chuyện, tôi đi ra ngoài làm việc."
"Krystal , hôm nào có dịp, chúng ta rủ Choi thiếu gia cùng đi chơi đi!" Lãnh Tĩnh Thi cười rất ngây thơ, màu sắc y phục luôn tươi sáng, trông cô như trẻ con.
Krystal chẳng qua là nhàn nhạt cười, không gật cũng không lắc, sau đó lẳng lặng bỏ đi.
"Em bình thường tới đều không thông qua thư kí , hôm nay nghĩ như thế nào lại thông qua thư kí báo cho anh ?" Hắn ôn nhu sờ vào tóc của cô.
"Anh là người bận rộn nha, công ty nhiều người nhìn như vậy, em muốn giữ gìn mặt mũi cho anh, không muốn bởi vì mình là bạn gái của anh liền tự tiện xông vào phòng làm việc của anh." Cô làm nũng vươn hai tay, sau đó ôm hông của hắn, vùi đầu vào bả vai hắn.
"Em tiểu yêu tinh!"
"Em muốn anh sủng ái tiểu yêu tinh!" cô ngẩng đầu lên chu miệng nói một chút, lại cúi xuống tựa đầu vào vai hắn.
Hắn không thấy được, ánh mắt Lãnh Tĩnh Thi dần dần nổi lên một tia lạnh lẽo, cô vốn định cho hắn một kinh hỉ, đi tới phòng làm việc mới phát hiện cửa khóa trái , cô không gõ cửa, bởi vì cô không muốn người ở bên trong cùng cô lúng túng, bởi vì cô sợ cô và Min Huyk có bất kỳ khoảng cách gì.
Khi cô nhìn thấyKrystal trong phòng làm việc của Min Huyk, còn khóa trái cửa, làm cho cô lại một lần nữa nổi lên hoang mang, cô tuyệt đối không thể để cho ai cướp đi Min Huyk của cô.
Chương 94: Đẹp hơn cũng chỉ là chim sẻ
Krystal mỗi ngày tan sở sẽ đi gặp mẹ và ba, bệnh tình của ba vẫn duy trì hiện trạng như cũ, bệnh của mẹ lại từ từ chuyển biến tốt , chỉ cần nhìn thấy ba mẹ, cô dù bị ủy khuất cũng cảm thấy đáng giá.
" Krystal , con hận ba ba sao?" Mẹ Krystal nhẹ giọng hỏi.
"Mẹ lại nghĩ đi đâu rồi, ba mặc dù phạm sai lầm, nhưng con là con gái của ông, làm sao hận ba mình được, con chỉ hi vọng ba tỉnh lại, con liền tha thứ lỗi của ba."
Tay mẹ Krystal đột nhiên duỗi tới, nắm vai Krystal thật chặt "Mẹ muốn nghe lời nói thật, con giải quyết vấn đề với Lý Hiếu Thiên như thế nào?"
"Mẹ, con nói nhiều lần rồi, đừng xem Lý Hiếu Thiên là đại ca xã hội đen, dù sao cũng có pháp luật, ông ta cũng không dám làm gì con." Krystal thủy chung không có ý định đem sự thật nói cho mẹ biết, bởi vì cô không muốn người nhà lo lắng, đau lòng.
"Thật sự như vậy phải không? Krystal , mẹ biết con có thể duy trì, cũng biết con có thể nghĩ ra cách, nhưng là không nên gạt mẹ, tự mình chịu khổ một mình, biết không? Coi như nói cho mẹ biết, trong lòng mẹ sẽ khó chịu, nhưng so với không biết gì còn tốt hơn." Mẹ Krystal lo lắng con gái sẽ một mình cố chống chọi.
"Yên tâm đi, con không sao, chỉ là làm thêm giờ, kiếm nhiều tiền một chút, thật ra thì tiền lương của con cũng khá, nếu như mẹ thông cảm cho con, vậy đừng bắt con đi xem mắt nữa, được không ?" Krystal làm nũng nói Hai nguời liền thảo luận đến chuyện hẹn hò, cuối cùng cười một tràng.
______________________________
Krystal từ bệnh viện về đến nhà, Sulli cũng vừa về đến, ánh mắt của cô rất mệt mỏi, hai nguời nhìn nhau cười cười.
Đi tới cửa, lại phát hiện một người đàn ông đứng ở đó, bị dọa sợ đến mức hai người không dám đi tới.
"Vị nào là Krystal Jung ?" Cảm giác được các cô hiểu lầm, người đàn ông kia khẩn cấp giải thích: " Tôi là nhân viên công ty XX , cái hộp quà này là có người đặc biệt ủy thác chúng tôi đưa tới cho tiểu thư, phiền Jung tiểu thư ký nhận?" Krystal liếc mắt nhìn, không có bất kỳ ghi chú, chỉ có số điện thoại của cô, cô cầm bút ký.
Sulli vừa vào nhà, liền nhanh chóng trêu ghẹo: " Sẽ không phải là món quà như lần trước?"
"Như lần trước cũng thật tốt, bảo vệ sức khoẻ, bớt phiền toái đi tìm đàn ông, mình cảm thấy cũng nên mua một bộ cho cậu nha. Gần đây bận rộn như vậy, cậu cũng không đi ra ngoài kiếm ăn, sẽ làm cho cậu nhịn nhục khó chịu !" Krystal cười xấu xa, cô hi vọng hai nguời cũng có thể vui vẻ, giống như trước đây không lo không nghĩ.
"Được, nhiệm vụ này giao cho cậu, nhớ, mình muốn số lớn , ha ha. . . . . . "Sulli nằm trên ghế salon cười lớn.
Krystal vừa nói vừa mở hộp quà, trong miệng còn lầu bầu: " Ai gửi đồ cho mình a?"
"Xem một chút chẳng phải sẽ biết."Sulli giọng điệu cứng rắn vừa nói xong, ánh mắt đột nhiên sáng lên," Trời ạ, thật là đẹp! đẹp quá đi!" Thân thể của cô cũng không khỏi tự chủ đi tới bên cạnh Krystal .
Trên tay Krystal là một bộ lễ phục bằng tơ lụa, màu tím nhạt thuần khiết, sờ lên cảm giác mềm mại tựa như da trẻ nít.
"Hàng này không rẻ nha, là người nào dám chi bội như vậy?"Sulli kinh ngạc nói.
Bên trong có một vé mời, là của Choi thiếu gia.
"Cậu nha, cùng Choi thiếu gia đến đâu rồi? Chuyện này không tệ nha, khai thực từ đầu đi?"
"Không phải như cậu nghĩ đâu, anh ta chẳng qua là mời mình làm bạn gái của anh ta một lần mà thôi, không có ý tứ gì đâu." Krystal nói.
"Cậu thật ngốc, không có ý tứ gì khác còn tặng lễ phục? Mình xem Choi thiếu gia này 99% là để mắt tới cậu. Thử một chút đi, bất quá đừng quá xem là thật, loại con cái nhà quyền quý tương đối hay có màn ăn quá nhiều sơn trân hải vị, đột nhiên thay đổi khẩu vị muốn ăn cá ở nhà nấu bình thường."
"Ai ai ai. . . . . .cái ví dụ của cậu tồi quá đi. Mình đây tư thái, mình đây tướng mạo, chỉ đáng giá là món cá nhà nấu bình thường thôi sao ?" Krystal phản kháng cự tuyệt.
"Sơn trân hải vị cũng chỉ đẹp mắt, món ăn tinh sảo ngon miệng cũng không phải là người nào cũng có thể làm, cậu là ngoại lệ, chị đây cho cậu xếp lên trên, ha ha!"
"Stop!" Krystal cho cô một ánh mắt xem thường.
"Bất quá, mình nhắc nhở cậu, đừng...với người như thế quá động tình, muốn lên giường cũng có thể, nhưng nhớ bảo vệ mình tốt, chớ đợi đến lúc đó mới ngu ngơ, biết không?"Sulli không khỏi có chút bận tâm nhắc nhở cô.
"Yên tâm đi, mình có phép tắc riêng." Krystal có chút áo não nhìn cô nói: " Bộ y phục này cậu cảm thấy mình có cần thiết mặc không? Mình không muốn anh ta hiểu lầm."
"Hiểu lầm gì a? Giả bộ thanh cao? Có liền mặc, nếu không cậu mặc cái gì đi dự tiệc? Kia là party của xã hội thượng lưu nha, cậu mặc những y phục bình thường mới có vấn đề, đến lúc đó mất thể diện chính cậu lại âm thầm kêu khổ. Hiện tại chúng ta là bại gia nha (đang nghèo túng), tiền thuốc thang đắt như vậy, tiền lương của cậu có cao hơn nữa cũng sẽ không kham nổi!" Sulli không chút khách khí nói.
"Nghe lời cậu vậy!" Sulli nói đúng, mình không thể quá mất mặt, hiện tại cũng không thể tiêu xài giống như trước rồi, đừng nói trang phục vài chục vạn, chính là mấy vạn cô cũng sẽ đau lòng đến muốn chết.
_____________________________
Trước party một giờ.
Sulli đem cô nhìn trái nhìn phải một chút, đột nhiên đại phát một tiếng cảm thán: " Hảo, không nhìn ra, cậu còn có thể xinh đẹp như vậy nha, mình thật hâm mộ cậu muốn chết rồi!"Krystal nhìn mình trong gương, cũng có chút kinh ngạc, đúng lúc này liền có điện thoại từ Choi thiếu gia gọi tới.
"Nhanh chóng đi xuống đi, đừng làm cho Bạch Mã Vương Tử đợi lâu! Ha...ha..." Sulli trêu ghẹo cô.
Krystal liếc mắt nhìn đôi giày thủy tinh cao gót màu trắng, lông mày hơi chau lại.
"Nhanh đi, cậu muốn đi đôi dép lê kia có vẻ rất không hợp nha. Mình đã nói với cậu, đây chính là đôi giày đắt tiền nhất mà mình luôn cất giấu, bình thường mình cũng không mang, cậu nếu còn do dự lập tức bỏ ra trả mình!" Cô làm bộ uy hiếp Krystal.
Krystal le lưỡi một cái, cùngSulli nói tiếng bye bye liền cẩn thận đi ra ngoài.
Đã quen thuộc với chiếc xe, Krystal nhìn Choi thiếu gia tựa vào chiếc xe Bentley, một thân màu trắng tây trang, ưu nhã mà quý phái, Krystal nhớ lại lần đầu tiên gặp hắn, lúc hắn thấy cô quẫn bách, khuôn mặt hắn khá lạnh nhạt nhưng hiền hòa.
"Krystal !" Hắn mỉm cười chào hỏi cô," Rất đẹp!" Hắn biết, cô nhất định sẽ cho hắn thấy một bộ dạng xinh đẹp, so với hắn tưởng tượng còn đẹp hơn.
Lúc này, hắn rất muốn ôm cô vào lòng, nhưng là sợ dọa đến cô nên cố nén lại.
"Cám ơn anh!" Krystal mỉm cười đáp lại hắn.
"Em có thể mặc nó, đối với anh đó là lời cám ơn tốt nhất! Hôm nay em giúp anh, ngược lại là anh phải cám ơn em mới đúng!" Krystal phát hiện Choi thiếu gia thật khiêm tốn, ôn nhu, khác hẳn những chàng công tử nhà giàu phong lưu khác.
Sau khi xuống xe, hắn chủ động dắt tay cô, động tác này cũng không làm cho cô ghét, ngược lại là một loại an toàn.
Gia cảnh Krystal cũng chỉ là thường thường bậc trung,Sulli thường tham gia đủ loại party kiểu này, cũng thường muốn mời Krystal, nhưng cô không có hứng thú, đi qua một hai lần cũng không muốn đi nữa.
Party hôm nay so với những partySulli mang cô đi tham gia trước kia hoàn toàn bất đồng, ngay khi vừa mới bước vào cổng, bầu không khí thượng lưu đã tràn ngập.
"Choi thiếu gia!"
"Choi thiếu gia!" Dọc theo đường đều có người cúi chào Hiên thiếu gia, điều đó làm cho trái tim nhỏ của cô khẩn trương hơn.
"Choi thiếu gia!" Một giọng nữ yêu kiều từ một bên truyền đến,Krystal nhìn sang, trời ạ, đó không phải là nữ ca sĩ đài MM sao?
"Trần Xán! Đã lâu không gặp!"Choi thiếu gia không có buông tay cô ra, mà là trực tiếp dắt cô đi về phía Trần Xán.
"Bạn gái rất đẹp nha." Thanh âm của cô rất ngọt ngào, nhưng là ánh mắt khó tránh khỏi có một chút ghen tuông.
Krystal chăm chú nhìn cô, phát hiện cô cũng không có đẹp như trong ti vi, hơn nữa có chút ôn nhu giả tạo.
" Krystal " Choi thiếu gia vì hai người giới thiệu," Trần Xán."
Hai nguời lễ phép gật đầu một cái,Choi thiếu gia liền dắt tay của cô đi về phía trước, một cơn gió lạnh thổi qua mặt cô, tay Krystal không tự chủ toát ra vài giọt mồ hôi.
"Không cần khẩn trương, anh sẽ luôn bên cạnh em ." Choi thiếu gia nhẹ giọng nói nhỏ ở cô bên tai cô, người khác nhìn qua có vẻ thật mập mờ.
"Krystal, Choi thiếu gia!" Âm thanh quen thuộc của Lãnh Tĩnh Thi nhẹ nhàng vọng tới, Krystal bản năng tạo khoảng cách với Choi thiếu gia.
Krystal thấy Lãnh Tĩnh Thi thật là đẹp, đẹp hoàn mỹ. Chiếc váy màu tím đem lại cho cô sự xinh đẹp cao quý, ít có người nào có thể đem màu tím ăn mặc thành cao nhã, quý phái như thế.
Krystal vẫn cảm thấy màu tím là màu sắc khó khống chế nhất, nhưng khi thấy Lãnh Tĩnh Thi mặc váy dài màu tím, cô không thể không thừa nhận cô gái này rất biết cách khống chế màu sắc.
Người đàn ông bên cạnh cô một bộ tây trang màu đen, trầm ổn, tỉnh táo, một đôi tròng mắt thâm thúy như đâm xuyên qua người Krystal .
Cặp chân giống như đổ chì, trên mặt của cô tươi cười, nhưng cô cảm giác mình cười đến giả tạo.
"Thật là trai tài gái sắc a! Nhìn hai người, mình mới biết Kim Đồng Ngọc Nữ là như thế nào!" Choi thiếu gia tán dương bọn họ.
"Tối hôm nay Choi thiếu gia tâm tình không tệ nha, có giai nhân làm bạn nha có khác." Cô khoác tay Min Huyk thân mật mà hạnh phúc,Krystal cố gắng để cho mình không nhìn tới.
"Dĩ nhiên, cũng nhờ Min Huyk giúp, bằng không mình làm sao có thể hẹn đến giai nhân đây." Nụ cười trên mặt Choi thiếu không tắt, lộ ra hàm răng trắng đều, trên người tản ra nhàn nhạt mùi nước hoa đàn ông, rất nhạt nhưng cũng có thể cảm thấy.
Min Huyk lắc lắc tay một cái, cũng không nói gì.
Lãnh Tĩnh Thi cười yếu ớt, sau đó tựa đầu vào vai Min Huyk, thỉnh thoảng vẫn không quên hướng về phía vai hắn duội duội đầu, hắn sẽ rất thuận thế tiếp ứng cô, đây làKrystal lần đầu tiên nhìn thấy Min Huyk cưng chìu một người phụ nữ như vậy, người được hắn cưng, nhất định rất hạnh phúc.
Nghĩ tới đây, cô vội vàng cắt đứt những ý nghĩ tiếp theo của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro