Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 88.89

Chương 88: Làm người của ông ta hay là làm người của tôi 2

Trong mộng hỗn loạn, khiến cho Krystal cơ hồ hít thở không thông, cô cho là mình chết, nhưng cô lại đang liều mạng muốn bắt lấy một cái gì đó.

Không ngừng có người qua lại từ bên người cô, có người đang băng bó vết thương cho cô, chốc lát, lại là sự yên lặng.

Không biết qua bao lâu, có thanh âm ở bên tai của cô vang lên, không ngừng nghe có người đang nói đến tên của cô, có vài thanh âm là cô quen thuộc, có vài thanh âm lại thật xa lạ.

Cô cố gắng mở mắt, cô muốn xem rõ ràng là người nào ở bên cạnh cô.

Bên trong một căn phòng rất lớn, tầm mắt mơ hồ của cô dần dần rõ ràng, rọi vào ở trước mắt cô chính là một đống người, đàn ông? Rất nhiều, rất nhiều đàn ông đang nói chuyện gì đó với nhau.

"Lý gia, mục đích Trần Hãn tôi tới nơi này chính là do người em này của tôi đây. Anh muốn tiền, người em này của tôi cũng nói, tất cả do hắn ra, nhưng người, em tôi phải dẫn đi." Một người đàn ông trung niên dáng dấp ôn hòa nói với Lý Hiếu Thiên.

"Lời này Trần gia nói thật buồn cười, chẳng qua Trần gia có thể không biết, con trai của tôi chính là do ba ba nha đầu này đụng chết, dân gian có câu "cha ăn mặn thì con khát nước" , đạo lý trong chốn giang hồ này, Trần gia nhất định hiểu hơn Lý mỗ nhiều, đúng không?"

Lý Hiếu Thiên cũng không mở miệng thả người, hắn muốn cũng không phải là tiền của Krystal , mà là người của cô.

"Chuyện này tôi ít nhiều gì cũng biết một chút, nhưng có một số việc chỉ có thể nói là ngoài ý muốn, hi vọng Lý gia còn có thể mở một mắt nhắm một mắt, đừng để người vô tội dính vào. Con cái nào cũng đều là thịt trong lòng cha mẹ, chúng ta đều là người làm cha, cho nên cũng hiểu được loại đau lòng chua xót này."

"Cũng bởi vì hiểu, cho nên tôi mới không thể dễ dàng bỏ qua như vậy, tôi hi vọng Trần gia nên trông nom tốt phạm vi của mình, đừng làm một vài thứ không cần thiết mà đắc tội người trong vòng, đây cũng là việc cần phải hiểu, phải không?"

Giọng nói của Lý Hiếu Thiên bắt đầu cứng rắn, mặc dù Trần Hãn cũng không phải là người dễ đắc tội, nhưng mạng của con trai hắn nhất định phải có người trả giá thật lớn.

"Lý gia đúng không?" Thanh âm trầm thấp của một người đàn ông đột nhiên vang lên Tâm Krystal đột nhiên cả kinh, ánh mắt trong nháy mắt trợn to, là thanh âm của hắn, thanh âm quen thuộc, ở trong hai tròng mắt của cô, tròng mắt thâm thuý của hắn vẫn tối tăm và lạnh lùng, còn có ngũ quan cường tráng mà anh tuấn, cô muốn mở miệng gọi Min Huyk , nhưng miệng lại không nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn.

"Anh chính là người đàn ông muốn dẫn nha đầu thúi này đi?" Mắt Lý Hiếu Thiên gắt gao theo dõi hắn, sự sắc bén trong mắt như muốn sát thương người, khiến cho hắn biết khó mà lui.

Min Huyk không có bất kỳ sợ hãi gì, tỉnh táo nói: "Mọi người đều là làm ăn, vô luận buôn bán gì cũng phải nói một chữ tín, nếu ngài bảo cô ấy ký tên, hơn nữa đồng ý chỉ cần lấy ra một tỷ liền có thể bỏ qua cho cả nhà cô ấy, hiện tại tôi thay cô trả sạch món nợ này, tôi tin tưởng Lý gia trong giang hồ có uy tín như vậy tuyệt đối không phải là người nói lời trái lời, dù sao còn có nhiều huynh đệ theo chân ngài như vậy, không phải sao?"

Mặt Lý Hiếu Thiên rõ ràng cứng ngắc một hồi, khớp xương ngón tay thật chặt nắm thành một khối, giọng lạnh đi: " Tiểu tử, cô ta là gì của ngươi, ngươi dùng một tỷ mua cô ấy? Không chỉ tốn một khoản tiền lớn, còn đắc tội Lý mỗ ta, ngươi cảm thấy đáng giá sao?"

"Dĩ nhiên trị giá, cô ấy không chỉ có là cấp dưới của tôi, mà còn là tình nhân của tôi. Đàn ông đối với phụ nữ cũng phải có một chữ tín nha! Cô ấy tin tôi, đem toàn bộ mình giao cho tôi, vậy nếu tôi không thể cho cô ấy danh phận, ít nhất cũng phải để cho nửa đời sau của cô ấy an ổn mà vượt qua, ngài nói đúng không?"

Min Huyk đứng nghiêm ở trước mặt của hắn, không sợ hãi chút nào, hắc đạo tất nhiên không dễ chọc, nhưng Min Huyk cũng không phải là ngồi không.

"Có tiền, muốn phụ nữ kiểu gì không có? Cần gì chỉ vì cô ta mà trả cái giá lớn vậy?"

"Mỗi người một quan niệm, tuy là có thể có rất nhiều phụ nữ, nhưng có một loại phụ nữ, ắt hẳn không thể để mất đi, tỷ như cô ấy!"

Ánh mắt Min Huyk đột nhiên chuyển sang Krystal còn nằm ở trên giường, mà cô giờ phút này cũng đang nhìn về hắn, ánh mắt hai nguời đột nhiên va chạm, loại tình cảm như suối trào trong nháy mắt thăng hoa.

"Lý gia, ngài cần gì phải vì hủy diệt cuộc sống của một nha đầu mà khiến cho mình trôi qua không vui, Trần mỗ tôi mặc dù không có năng lực gì, nhưng không đến nỗi không có gì cả, Lý gia, ngài cảm thấy thế nào?" Trần Hãn ở một bên tiến thêm một bước gia tăng uy hiếp.

Lông mày Lý Hiếu Thiên giận đến mức co lại thành một đoàn, nắm tay thật chặt co lại, ý đồ bọn họ đến rất rõ ràng.

Không có người liền không rời đi, huống chi bọn họ cũng không phải không cho một phân tiền, mà là đáp ứng toàn bộ, phương diện về tình về lý, hắn đều phải thả người, nhưng cứ để cho cô thoát như vậy, hắn không cam lòng!

Min Huyk thấy hắn không nói, nhẹ giọng cười một tiếng: "Lý gia, ngày mai trong tài khoản của ngài nhất định sẽ nhiều hơn một tỷ, người phụ nữ của tôi tôi muốn dẫn đi!"

Dứt lời, bước chân của hắn đi về hướng Krystal , mà mỗi khi hắn tiến một bước, tâm Krystal liền đau một lần, nước mắt lại không mục đích chảy xuống.

Trong hai mươi bảy năm này, cô chảy nước mắt cũng không có nhiều như hai ngày nay.

Min Huyk cúi người xuống, nhẹ nhàng lấy tay lau đi nước mắt của cô, sau đó ôm ngang thân thể cô, tay cô rất tự nhiên vòng lên cổ của hắn, cảm nhận được mùi hương quen thuộc mà ấm áp trên người hắn, lòng của cô dần dần bình phục, những sợ hãi kia cũng dần dần biến mất, tay cô cũng bất giác ôm chặt cổ hắn, chỉ sợ hắn lại đột nhiên buông tay bỏ lại cô.

"Đừng sợ, có anh đây!"

Tay của hắn ôm thật chặt thân thể cô, lời nói nhỏ nhẹ êm ái vang lên ở bên tai cô.

Năm chữ này là ngôn ngữ đẹp nhất Krystal từng nghe được, đầu của cô lại vùi vào ngực của hắn lần nữa, đem nước mắt của mình toàn bộ rơi trên y phục của hắn.

Giờ phút này, cô căn bản quên mất người đàn ông này là thuộc về một người phụ nữ khác.

Cuối cùng, Lý Hiếu Thiên bị tình thế bức bách, chỉ đành phải để cho bọn Min Huyk dẫn người rời đi.

Min Huyk cám ơn Trần Hãn rồi liền một mình mang theo Krystal rời đi.

__________________________

Hắn ôm cô một đường đi tới cửa xe, một đoạn đường này liền in sâu vào trong tim Krystal , ai cũng không thể thay thế!

Jason mở cửa xe cho bọn họ, hắn cẩn thận đem thân thể của cô đặt vào, ôn nhu che chở.

"Còn đau không?" Hắn ân cần hỏi.

Cô chẳng qua là lắc đầu, nhìn hắn, đem thân thể rúc vào trong ngực của hắn, mà cánh tay của hắn cũng ôm cô thật chặt.

"Anh. . . Làm sao biết tôi ở chỗ này?" Krystal chờ thật lâu, những lời này mới từ trong miệng của cô nói ra, thanh âm nhẹ đến giống như tiếng muỗi kêu, hắn phải đến gần sát bên miệng của cô mới có thể nghe được cô nói gì.

"Anh muốn biết em ở đâu, em liền không tránh được!" Khóe miệng của hắn nâng lên một nụ cười kiêu ngạo, nụ cười tràn đầy tự tin và bá đạo.

Krystal cúi đầu, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cô cần nghỉ ngơi thật tốt.

Đầu của hắn nhẹ nhàng chống đỡ trên đầu cô, ngửi hương thơm đặc biệt trên người cô, mà chính hắn cũng không biết tại sao, ngay cả không tiếc động đến Trần Hãn, đắc tội Lý Hiếu Thiên, hắn cũng muốn cứu cô ra!

Chương 89: Làm người của ông ta hay là làm người của tôi 3

Biệt thự Kang gia.

Kim Shin Ah xanh mặt với Min Huyk , bà rất ít khi tức giận như vậy.

"Thời điểm con dùng Trần Hãn, tại sao không nói cho mẹ biết?" Thanh âm của bà tràn đầy chất vấn, bà rất ít nổi giận với con trai, nhưng chuyện này, lại làm cho tâm tình bà giận đến cực điểm.

"Đây không phải là chuyện lớn gì, mẹ cần gì phải tức giận như thế." Min Huyk nhàn nhạt trả lời.

"Không phải là chuyện lớn?" Kim Shin Ah nhìn thái độ một chút cũng không để ý của con mình, trong lòng càng thêm cả giận.

"Vậy con nói cho mẹ biết, chuyện gì mới là chuyện lớn? Có phải xã hội đen khi dễ đến trên đầu con, mới là chuyện lớn?"

"Mẹ, người nghĩ quá nhiều!"

"Con vì một người phụ nữ mà đắc tội Lý Hiếu Thiên. Có phải đầu óc con trúng gió rồi hay không? Coi như Trần Hãn có thể giúp con đi, nhưng hắn giúp cho con một lần, hai lần, ba lần. . . hắn giúp được con cả đời sao?"

"Con có phương pháp xử lí của chính con, Lý Hiếu Thiên không có cách nào làm gì con."

Thanh âm của hắn chậm xuống, hi vọng Kim Shin Ah hiểu, hắn sẽ không có chuyện gì "Vì một người phụ nữ đắc tội Lý Hiếu Thiên không nói, con còn cô phụ Tĩnh Thi. Nếu như chuyện này Tĩnh Thi biết, cô ấy sẽ tha thứ cho con sao? Con rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì hả?"

Đối với cái này, Kim Shin Ah càng tức giận, con trai của bà cư nhiên y như cha hắn, phụ nữ bên cạnh một đống.

Bà từ nhỏ dạy hắn chuyên tình sâu sắc, tại sao hắn cũng không hiểu? Cho tới bây giờ, lại còn vì phụ nữ mà đắc tội xã hội đen.

"Con không có cô phụ Tĩnh Thi, mẹ nghĩ quá nhiều."

Min Huyk không nguyện ý nhất đúng là Kim Shin Ah vào thời khắc này nói lên tên Tĩnh Thi.

Kim Shin Ah nhẹ nhàng hít mấy hơi, tự nói với mình tâm tình phải tỉnh táo một chút, bình thản một chút.

"Con trai, con ở bên ngoài có phụ nữ mẹ không muốn quản con, mà muốn cũng không quản được, nhưng mẹ phải nói cho con biết, muốn vào cửa Kang gia, nhất định phải trải qua sự đồng ý của mẹ, mẹ chỉ biết Tĩnh Thi cô con dâu này thôi, chính con suy nghĩ rõ ràng đi!" Kim Shin Ah biết tính khí con trai mình, có lúc, cần nhượng bộ hắn.

Min Huyk liền trầm mặc, cũng không nói gì.

Giờ phút này tâm tư của hắn, so với bất kỳ ai đều loạn hơn, hắn cũng không biết tại sao mình có thể đi đến bước này.

Lãnh Tĩnh Thi. . . . . . Jung Soo Jung . . . . . . Lãnh Tĩnh Thi. . . . . . Jung Soo Jung. . . . . .

_____________________

Có lúc, vui vẻ rất đơn giản, có lúc, thống khổ đơn giản hơn.

Hưởng thụ qua vui vẻ ngắn ngủi rồi, Krystal bắt đầu ý thức được thực tế tàn nhẫn.

Mặc dù cô và Min Huyk có quan hệ tình một đêm, mặc dù Min Huyk không chỉ cứu cô một lần, mặc dù sau đó Min Huyk từng hôn cô, từng vuốt ve cô. . . nhưng Min Huyk chưa từng nói thích cô, yêu cô, càng không có thừa nhận cô là bạn gái của hắn.

Vết thương trên đầu Krystal đã bớt đau đớn, mà sự rối loạn trong nội tâm giờ mới bắt đầu.

Tay của cô cầm điều khiển ti vi đổi một đài, lại đổi một đài. . . . thủy chung không biết muốn dừng lại ở chỗ nào mới ổn.

"Mình nên làm cái gì bây giờ?" Krystal không ngừng tái diễn hỏi mình, kế tiếp cô phải làm sao?

Cô nên nói sao với Kang Min Huyk ?

Chuyện đến bước này, nên có người mở miệng trước, không phải sao?

Cửa mở ra, bước chân nhẹ nhàng không thanh âm, nhưng cô biết, người kia là Kang Min Huyk , vì địa phương này là Kang Min Huyk an bài, tư mật đến không có bất luận kẻ nào quấy rầy.

Bởi vì hắn nói chỉ có như vậy mới có thể càng thêm an toàn, mấu chốt sau đó, nhất định có ý thức phòng bị Lý Hiếu Thiên trở quẻ.

Min Huyk đi tới bên cạnh cô, nội tâm Krystal tràn đầy phiền muộn.

"Ăn cái gì chưa?" Hắn như có như không hỏi .

"Đã ăn rồi."

Krystal bản năng đáp lại, cắn cắn đôi môi, cuối cùng vẫn hỏi: "Khoản tiền kia, Lý Hiếu Thiên nhận chứ?"

"Nhận." Thanh âm của hắn có một chút lạnh nhạt.

"Cám ơn anh, Kang tổng, khoản tiền kia tôi nhất định sẽ trả lại anh."

Krystal không ngừng cảnh cáo mình trong lòng, phải rõ ràng vị trí của mình.

"Vậy em nói cho tôi biết, em dùng cái gì tới trả?" Min Huyk nhìn về phía cô, lạnh lùng nói.

"Tôi. . . . tôi sẽ kiếm tiền, nhất định sẽ trả sạch, cả đời này, coi như đi làm vì Kang quốc tế , tôi cũng sẽ trả hết." Cô ý chí kiên định nhìn hắn, số tiền kia là bởi vì cô mà lấy ra, cô đương nhiên có trách nhiệm trả sạch.

"Em một tháng kiếm hai vạn, thêm cuối năm thưởng 10 vạn, một năm cao nhất cũng chỉ 34 vạn, mười năm 340 vạn, một trăm năm mới 3400 vạn, khoảng cách đến một tỷ còn hơn một nửa, huống chi, em còn không sống đến một trăm năm, không phải sao?"

"Tùy theo điểm kinh nghiệm EXP lên cao, tiền lương cũng có có thể sẽ tăng lên, hoặc là về sau tôi có thể làm những thứ khác, có lẽ. . . ."

Thanh âm của cô nói càng ngày càng nhỏ, bởi vì tại trong đáy lòng, cô căn bản không cách nào tự tin mình có thể kiếm được một tỷ.

"Coi như tiền lương của em sẽ tăng, tiền lương hàng năm trăm vạn có thể, em cũng phải sống thêm một trăm năm. Chưa kể khi già đi sẽ không có giá trị làm việc, còn có, em sẽ kết hôn, có con cái phải nuôi, huống chi, em còn phải gánh nặng tiền thuốc thang của ba mẹ em. Em cho rằng, em còn tiền để trả sao?"

Thanh âm của Min Huyk mặc dù nhẹ, nhưng khiến cho lòng tự ái của Krystal bị thương tổn nghiêm trọng, mặc dù tất cả đều là sự thật.

" Kang tổng, anh yên tâm, ở một khắc trước khi tôi chết, nhất định tôi sẽ đem tất cả tiền tôi đã nợ trả lại anh." Krystal quật cường nói.

"Em cho rằng tôi cần em trả tiền cho tôi sao?" Ngón tay hắn duỗi một cái, nâng cằm của cô lên.

Hắn tỉ mỉ nhìn cô, người phụ nữ này thật không phải là đẹp như thiên tiên gì cả, mà hắn lại thật vì cô mà đắc tội Lý Hiếu Thiên, bỏ ra một tỷ! "Tôi không hiểu."

Nếu không cần cô trả tiền lại, tại sao còn nắm rõ ràng thu nhập của cô như thế.

Đầu của cô muốn dời đi, mà tay của hắn nắm cằm của cô càng thêm chặt.

"Tôi không cần tiền của em bởi vì. . . ." Hắn nhìn ánh mắt của cô, độ cong hơi gấp khiến cho hắn bất giác muốn hôn lên, mà hắn cũng đã thật sự làm như vậy.

Tay Krystal nắm ra giường thật chặt, không dám làm một cử động nhỏ nào, cô nghe tiếng hô hấp của mình đang dần trở nên dồn dập.

"Bởi vì tôi muốn em!"

Lời của hắn theo gương mặt của cô đến môi của cô, sau đó đẩy lưỡi vào bên trong môi của cô, quấn làm một thể với đầu lưỡi của cô.

Krystal ngơ ngác tựa vào bên trên giường, mười ngón tay nắm ra giường chặt hơn nữa.

Nụ hôn của hắn cũng không có duy trì quá dài, bởi vì cô không có bất kỳ phản kháng, ngồi ở một chỗ giống như đầu gỗ, chẳng qua là nắm chặt ra giường, che dấu bất an đang dậy sóng trong nội tâm.

Sắc mặt của Min Huyk cũng không tốt lắm, lạnh đến giống như mây đen trên bầu trời, mà tay của hắn nhéo cằm của cô lần nữa, " Em đây là đang cự tuyệt tôi sao?"

Krystal đem tất cả ủy khuất để ở trong lòng, bất kể như thế nào, người đàn ông này cứu cô, bất kể hắn từ động cơ gì cứu cô, cô thủy chung là nhờ vào hắn mà thoát khỏi nguy hiểm.

"Tôi cự tuyệt, anh sẽ đồng ý sao?" Cô nhàn nhạt hỏi ra.

"Tôi có thể mang em từ trên tay Lý Hiếu Thiên về, giống nhau, cũng có thể đưa em trở lại chỗ đã ở."

Min Huyk nhìn cô, người này đến tột cùng đang suy nghĩ cái gì? Hắn chịu để cho cô làm tình nhân của hắn, vậy đối với cô mà nói, phải là ân tứ, phải biết, có bao nhiêu thiếu nữ nằm mộng cũng muốn trở thành tình nhân của hắn, mà cô cư nhiên ra vẻ bị ủy khuất cực lớn, khiến cho trong lòng hắn rất là khó chịu.

Krystal chẳng qua là mắt lạnh nhìn hắn, người đàn ông này trừ mập mờ với cô ra, không còn biểu hiện gì khác cả, cô làm sao không hiểu.

Nhưng khi hắn nói lên cái yêu cầu này rồi, lòng của cô lại đau đến như đang rỉ máu.

"Yêu cầu của tôi rất đơn giản, làm tình nhân của tôi, một năm! Một năm sau, em có thể lựa chọn rời đi, dĩ nhiên, nếu như đến lúc đó tôi chưa có chán em, em có thể tiếp tục làm tình nhân của tôi!"

Min Huyk bổ sung lần nữa, hắn nghĩ hắn cũng để cho cô hiểu điểm này, hắn là người trong thương trường, bỏ ra bao nhiêu thì ít nhất phải thu lại bấy nhiêu, mà lần này tiền vốn hắn cần chính là cô, để cho cô ngoan ngoan ngoãn ngoãn trở thành người phụ nữ của riêng hắn.

Thấy cô im lặng thật lâu, hắn bổ sung một lần cuối cùng: " Tôi cho em một cơ hội cuối cùng, em muốn làm người của Lý Hiếu Thiên hay là làm người của tôi?"

Krystal cắn miệng, để cho tất cả chua xót đều chỉ giấu ở trong lòng, tuyệt không để chúng trôi ra theo nước mắt, dùng loại phương thức hèn yếu đó biểu đạt ra ở trước mắt hắn.

"Một năm sau, anh không thể có bất kỳ dây dưa gì với tôi nữa!"

Krystal cuối cùng không thể không cúi đầu thừa nhận, rơi vào trên tay Lý Hiếu Thiên, kết quả của cô nhất định sẽ rất thảm, thậm chí còn có người nhà của cô, cô không thể ích kỷ ném mẹ xuống, còn có ba ba đang bệnh nặng trên giường.

"Em nghĩ sức quyến rũ của em lớn đến vậy sao?." Min Huyk nghe được câu trả lời chắc chắn đồng ý của cô, vẫn đúng như những gì hắn dự liệu.

"Bất quá, người phụ nữ có thể để cho Kang Min Huyk tôi bao một năm, em vẫn là người đầu tiên."

"Trong một năm này, tôi phải có cuộc sống của riêng mình." Krystal bổ sung.

"Nếu em nói cuộc sống của mình là chỉ việc đi dạo quầy rượu, tìm diễm ngộ, sau đó gặp gỡ đàn ông khác nhau rồi có quan hệ khác nhau phải không?"

Tay Min Huyk dùng sức nắm cô, hận không thể ngay cả xương cũng lôi đi ra.

Krystal đau đến không dám lên tiếng.

"Nhưng tôi cam đoan với anh tôi tuyệt đối sẽ không yêu đương, thân thể của tôi chỉ trung thành với một mình anh!"

Cô nhắm hai mắt, đem đoạn văn này nói ra, lời vừa dứt, lòng của cô cũng theo đó càng thêm thống khổ không chịu nổi.

"Cộng thêm một cái, trừ phi tôi để cho em rời đi Kang quốc tế, nếu không em cả đời này chỉ có thể sống ở Kang quốc tế!"

Hắn tà ác nhìn về phía cô, đời này, trừ phi hắn muốn hất cô ra, nếu không cô phải sống ở bên cạnh hắn, làm thuộc hạ kiêm luôn tình nhân cả đời cho hắn.

"Anh. . . . " Krystal cắn răng, tự nói với mình không được nổi giận.

"Còn có, làm một tình nhân, em nhất định phải có ý thức của một người tình. Tôi nghĩ, tôi sẽ làm cho em một bản hiệp ước tình nhân, những qui định trong đó em nhất định phải tuân thủ. Trong một năm, nếu như em không hợp cách, như vậy vẫn làm tiếp, cho đến lúc em hợp cách mới thôi."

"Anh đây là độc tài cùng bá đạo!"

Giờ phút này Krystal chỉ muốn một cước đá văng hắn, hơn nữa phải đá hắn chung thân không lập gia đình được, xem hắn còn làm sao nuôi tình nhân, định cái quỷ rắm gì qui định tình nhân!

" Krystal , một năm kiếm được một tỷ, không phải là dễ kiếm như vậy, tôi hi vọng em có một chút phong cách chuyên nghiệp! Nếu không tôi chỉ có thể kéo dài vô kỳ hạn."

Min Huyk thích xem bộ dạng cô phát điên, đặc biệt là bộ dạng dám giận cũng không dám phát hỏa của cô.

"Được, chúng ta định ra một hiệp ước, anh đem tất cả điều khoản đặt ra, rồi chúng ta cùng thương lượng, không thể tất cả đều do anh làm chủ được. Chúng ta tương đối công bình một chút, được không?"

Krystal chỉ đành phải thỏa hiệp, bởi vì chỉ có thỏa hiệp mới có thể hoàn thành nhiệm vụ. Min Huyk nhìn Krystal thỏa hiệp, lộ ra cười đắc ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro