Chương 83.84.85
Chương 83: Choi thiếu gia
Krystal đứng ở ven đường, lại nhìn đồng hồ trên tay lần nữa, lông mày lập tức nhăn sâu hơn: "Đáng chết, sắp tới trễ rồi!" Phất tay đón xe, mỗi một chiếc taxi đi ngang qua đều đã có người.
Đi làm vào giờ cao điểm, quá trình thuê xe thật thống khổ!!!
Mỗi lần sau đó, Krystal liền khuyên mình phải mua một chiếc xe, nhưng cô sợ lái xe nên đến nay vẫn chưa dám đi thi lấy bằng lái.
Khi cô đang muốn tuyệt vọng thì một chiếc xe taxi màu đỏ loé tới, cô nhanh chóng vẫy tay, cầm túi chạy về trước, nhưng tay của cô còn chưa có đụng phải cửa xe taxi, một cái tay khác đã vượt lên trước kéo ra cửa xe.
"Này, là tôi kêu xe trước!" Krystal nổi giận, người giành xe này quá không hiểu chuyện đi.
"Tài xế, đi Quốc Mậu Tam Kỳ!" Người ngồi trong xe ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn cô một cái, trực tiếp nói với tài xế taxi.
Krystal cũng không biết tại sao, tâm tình cực kỳ khó chịu, vươn tay muốn kéo cửa xe ra lần nữa, nhưng vào thời khắc này, xe taxi lại nghênh ngang rời đi, Krystal không có điểm tựa, thân thể liền mất đi trọng tâm ngã nhào trên mặt đất.
"Ta nguyền rủa a!!!! Nguyền rủa người giành xe của ta hôm nay ăn không tới cơm, coi như ăn đến cơm cũng nguyền rủa cô ta ăn không vô!" Krystal ở bên trong cực độ phát điên, tâm tình cũng trở nên vô cùng không tốt.
"Tiểu thư, cô không sao chứ?" Một đạo thanh âm ôn nhu truyền đến, Krystal ngẩng đầu phát hiện thấy bên cạnh cô có một chiếc xe đang dừng lại, bên cạnh xe là một người đàn ông diện mạo "mất hồn".
"Quá mất mặt!" Krystal ý thức được mình vẫn còn ngã nhào trên đất, trên mặt liền đỏ bừng.
Một ngón tay thon dài đặt ở trước mặt cô, ngón tay khéo léo xinh đẹp cực kỳ, trời sinh chính là một đôi tay đàn dương cầm, tay của cô không chút do dự để lên, mặc hắn nhấc cô lên.
"Cám ơn!" Krystal cúi đầu, bị trai đẹp bắt gặp tình cảnh bất nhã thế này ít nhiều cũng có chút ngượng ngùng.
"Đi đâu?"
"Quốc Mậu!" Krystal nói.
"Đi thôi, chúng ta thuận đường, bây giờ rất khó đón xe, tôi đưa cô một chuyến."
". . . . . . " Có chuyện tốt như thế sao? Suy nghĩ của Krystal không trở về được, cô lại sẽ may mắn như vậy?
Người kia rất lịch sự kéo cửa xe giúp cô, Krystal xem lại thời gian, không do dự nữa liền ngồi xuống, nhưng vừa mới lên xe, cô phát hiện đại não mình chập mạch lần nữa.
Dấu hiệu trên tay lái. . . . Bentley[1]. . . . Krystal đột nhiên có chút câu nệ, len lén liếc người bên cạnh một cái, "Mẹ ơi!!! Đẹp trai, ngoại hình chuẩn, còn có lòng tốt như vậy, trời cao có phải đối đãi với mình quá tốt rồi không!!!"
"Tôi tên là Choi MinHo." Hắn hướng về phía cô lộ ra một nụ cười thân thiện.
" Krystal Jung !" Cô cũng trả lại một nụ cười thân thiện.
Vận tốt phủ xuống ngoài ý muốn này khiến cho tâm tình xấu sáng sớm của Krystal hơi hòa hoãn, bất kể như thế nào, có thể đi nhờ xe trai đẹp, hơn nữa còn đi nhờ xe một người đàn ông vừa đẹp vừa có tiền như vậy, tóm lại là một việc đáng để vui vẻ nha.
_________________________
Phòng giải khát.
"Hôm nay tâm tình không tệ a, không phải là được làm dịu rồi chứ?" Sulli đứng ở sau lưng Krystal nói.
"Bị cậu đoán trúng rồi, ha ha!" Krystal xinh đẹp cười một tiếng, hướng về phía không khí cho cô một cái hôn gió.
"Ơ, xem ra thật là chuyện tốt a, thất thân? Mấy lần?"
"Không nhiều lắm, ba hay năm lần gì đó! Nhiều lần cũng rất cao trào!" Krystal khoác lác nói với cô .
"Ha ha. . . . " Sulli cười nói: "Nói mà không có bằng chứng, cậu mơ xuân rồi! Muốn đàn ông!!!"
"Có sao? Trên mặt mình có ghi sao?"
"Trên mặt cậu không có viết, nhưng mà trong lòng cậu lại nghĩ tới!" Sulli mím môi cười, lại cười đến có chút không kìm nén được.
Krystal nhìn ra, nhẹ giọng hỏi: "Hai ngày nay cậu thế nào? Tâm tình giống như không tốt?"
Sulli uống cà phê, nhìn một cái, phát hiện bốn phía không ai, nhẹ nhàng đến gần cô, "Gần đây nghiệp tích của Ngô Diệu Linh làm được rất cao, hơn nữa có rất nhiều khách hàng vốn là tính toán mua nhà từ trên tay mình, kết quả toàn bộ đều đến chỗ cô ấy."
"A! Có chuyện này?" Krystal không khỏi có chút kinh ngạc, đối với chuyện "giành đơn" như vậy, ở công ty là không cho phép, nhưng cũng không có chứng cớ, khách hàng có thể tùy tiện tìm lý do nói cảm thấy nhà hoặc là phòng trong tay cô ta thích hợp với bọn họ hơn.
"Vốn là đã không hòa hảo, hiện tại càng thêm ghét rồi!" Sulli rất ghét chiêu này của cô ta.
Tự mình không đi tìm kiếm, lại giành khách hàng lớn của cô, đừng có để cho cô bắt được điểm yếu, nếu không cô nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta.
"Nhưng cô ấy làm sao biết phương thức liên lạc khách hàng lớn của cậu?"
"Cái này không phải là dễ, nhưng nếu như có người giới thiệu cũng không nhất định là không giành được, chẳng lẽ là. . .?"
"Hà Kình? Không thể nào?" Krystal cũng đoán được hắn.
"Tiện nam này, uổng cho mình trước kia còn cảm thấy hắn không tệ, trừ hắn ra mình thật nghĩ không ra còn người nào khác. Trước kia hắn là cấp trên của mình, bây giờ không phải, khẳng định liền chuyển nhượng một ít cho Ngô Diệu Linh, không chừng hai người bọn họ còn. . .?"
"Khụ. . . . " Krystal chợt ho khan vài tiếng, thật là nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, cô vội vàng dừng lời của Sulli : "Ngày hôm qua ngủ quên đóng cửa sổ, đoán chừng có chút bị cảm."
" Krystal , Sulli , hai người cũng ở đây a, tình cảm của hai người thật khiến người khác hâm mộ, tốt giống như chị em ruột vậy!"
Ngô Diệu Linh cầm ly cà phê đi vào, cô trang điểm tinh xảo, mặc dù không phải xinh đẹp như thiên tiên, nhưng tuyệt đối được xưng tụng là một người có sắc, hơn nữa vóc người có lồi có lõm, tuyệt đối cũng là một báu vật, nhưng phong cách hành sự của cô so với kiêu ngạo như Han Sun vẫn có khác biệt rất lớn.
"Diệu Linh, gần đây lượng tiêu thụ của cô không tệ a, bốn căn biệt thự khu tây cũng bán đi ra ngoài, chúc mừng cô a!" Sulli ưu nhã đứng ở một bên, nhàn nhạt cười.
"Cái đó gọi là vận khí, nói về lượng tiêu thụ, tôi sao có thể so với cô a, về sau tôi còn phải thỉnh giáo cô nhiều." Ngô Diệu Linh vĩnh viễn cũng đem mình đặt ở vị trí khiêm tốn.
"Về sau, cũng đến lượt tôi học tập theo cô rồi, không phải sao?" Sulli vẫn cười, nhưng giọng nói có chút nặng.
" Sulli , cậu không phải nói muốn thảo luận phương án với mình sao? Hai ta đi xem một chút đi!" Krystal nhẹ nhàng kéo váy cô, Sulli lấy lại tinh thần, gật đầu nói được, liền cùng cô rời đi phòng giải khát.
Ngô Diệu Linh nhìn hai người rời đi, tay nắm cái ly đã từ từ chặt thêm một chút.
______________________________
"Hi, Krystal !"
" Choi MinHo , sao anh lại ở đây?" Krystal há to mồm, không thể tin được cư nhiên đụng phải hắn ở Kang quốc tế .
"Choi thiếu gia, Kang tổng mời ngài đi vào!" Chương thư ký cũng đúng lúc này đi tới.
" Krystal , em chờ anh, chút nữa anh quay lại tìm em, giờ phải đi xử lý chút chuyện!" Vừa nói, hắn liền đi theo Chương thư ký về phía phòng làm việc của Kang Min Huyk .
Cô mới vừa trở lại chỗ ngồi, Chương thư ký liền đi tới trước mặt cô.
"Chị Krystal , làm sao chị biết Choi thiếu gia ? Hai người là quan hệ như thế nào?" Thư ký khéo léo khả ái hưng phấn hỏi cô.
"À . . . Cái đó. . . . " Krystal không biết phải giải thích thế nào.
"Choi thiếu gia là người đàn ông độc thân ngàn vàng khó kiếm a!"
"Em biết rõ anh ta?" Bây giờ, đến phiên Krystal kinh ngạc.
Nếu như là một người đàn ông trong công ty, cô sẽ cảm thấy điều này rất bình thường, nhưng người đàn ông này hình như là lần đầu tiên cô thấy hắn tới Kang quốc tế, hơn nữa quá khứ cũng không lui tới trên phương diện làm ăn này.
"Bạn học em làm việc ở cao ốc bên cạnh, chính là công ty của Choi thiếu gia, là công ty nội thất, cư xá hạng sang ngay cả biệt thự còn có khách sạn của Kang quốc tế chúng ta, đều là cùng bọn họ hợp tác."
"Em là nói công ty nội thất trang trí Choi Thị? Nhưng chị cũng không biết có một người như vậy a."
"Choi thiếu gia là Nhị thiếu gia Choi Thị, mới về nước được nửa tháng, là trở về nhận chức trong công ty, bạn học em ngày ngày luôn kể vể anh ta, cho nên em mới biết rõ như vậy."
"A, nguyên lai là như vậy." Krystal nhẹ nhàng lên tiếng.
________________________
Văn phòng của Kang Min Huyk .
"Cậu thật là bạn chí cốt a, về nước đến bây giờ mới đến tìm mình." Min Huyk nói.
"Còn cậu, quen một bạn gái danh viện quốc tế, cũng không nói cho mình biết. Mình lại phải thông qua tạp chí mới biết chuyện này, đây chính là bạn chí cốt à?" Choi MinHo cũng không khách khí trả lời.
Min Huyk đứng lên, hướng về phía bờ vai của hắn vung hai quyền, hắn cũng trả lại hai quyền, hai người bắt tay thật chặt, cười ha hả.
"Mình tới là nói chuyện hạng mục trang trí mới cho công ty các cậu."
"Mình biết, cái này cậu bàn với một chủ quản của công ty chúng ta đi, cô ấy phụ trách kế hoạch sáng tạo, có thể nghe thử ý tưởng của cô ta."
Kang Min Huyk quyết định đem sáng ý của hạng mục này giao cho Krystal phụ trách, vừa nói, hắn ở nội tuyến gọi Krystal vào phòng làm việc.
"Được, buổi tối đi ăn cơm a! Đã lâu không gặp, thế nào cũng phải tụ họp một chút!"
"Tối hôm nay không được."
"Thế nào, hẹn với quốc tế danh viện?" Choi MinHo trêu ghẹo nói.
"Được rồi, cậu cũng trưởng thành rồi, nhanh tìm bạn gái đi!" Giọng điệu Min Huyk cứng rắn nói xong, tiếng cửa liền vang lên.
Krystal xác nhận có thể đi vào liền đẩy cửa vào.
Choi thiếu gia ngẩng đầu nhìn lên, liền cười với cô, Krystal cũng lễ phép cười lại.
" Kang tổng, ngài tìm tôi?" Cô nói với hắn bằng phong cách làm việc, ánh mắt rời rạc ngoài tầm mắt hắn, này mặc dù là một động tác vô ý, lại làm cho tâm tình Min Huyk rất không thoải mái, đặc biệt là sau màn "chào hỏi" của cô cùng Choi thiếu gia.
"Đây là Choi thiếu gia, về phương án khách sạn nghỉ ngơi cô nói, đến lúc đó có thể sẽ có một ít vấn đề trên chi tiết cần tham thảo, cô phụ trách cùng đi, lúc cần Choi thiếu gia sẽ tìm cô."
Min Huyk cũng trả lời như làm việc, ánh mắt lại không nhịn được nhìn nhiều cô hai mắt.
Những ngày qua bận tiếp nhận Kang quốc tế, bận ở chung với Lãnh Tĩnh Thi , giờ phút này nhìn thấy cô, hắn cảm giác giống như thật lâu cũng không có nhìn thấy cô, vừa gặp, lại khiến cho trong lòng hắn không dễ chịu, loại cảm giác này đè nén đến có chút nói không ra.
"Tốt, Kang tổng."
" Krystal , tối hôm nay có rãnh không? Chúng ta cùng dùng bữa, thuận tiện tìm hiểu." Choi thiếu gia ngay trước mặt Min Huyk , không chút nào kiêng kỵ nói.
Krystal gật đầu, sắc mặt Kang Min Huyk đột nhiên đen.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
[1]Bentley: khoảng $200000
Chương 84: Giống như có chút ghen
Krystal vừa lui ra, Kang Min Huyk liền đặt câu hỏi: " Sao hai người quen nhau?"
"Trùng hợp thôi, mới sáng sớm hôm nay biết nhau, đây là duyên phận nha!" Hắn cười khẽ, khóe miệng nhếch lên, trông thật là đẹp!
"Cô ấy là người đứng đắn, không phải đối tượng cậu có thể đùa giỡn. " Min Huyk theo bản năng bài xích quan hệ giữa hai người này.
"Chỉ cần cô ấy chưa kết hôn, mình liền có cơ hội. Thế nào, chẳng lẽ cậu đối với chuyện quen bạn bè của cấp dưới mình muốn có ý kiến à ?"
Choi MinHo hỏi ngược lại "Cô ấy có cái gì hay ? Một người như cậu sao lại coi trọng một phụ nữ vừa quê quê, vừa không có chút gì gợi tình như cô ta được nhỉ? Không thích hợp với khẩu vị của cậu." Min Huyk nghiêm trang lên tiếng "phân tích"
"Mình đổi khẩu vị rồi. Hiện giờ mình thích món ăn thanh đạm."
"Món ăn thanh đạm ? Trời đất, như cô ta có thể xem là đồ ăn để lâu rồi, tuổi cũng sắp tiến gần sang 30. " Min Huyk cố tình đả kích Krystal như vậy, nhằm muốn chặt đứt ý niệm theo đuổi cô của Choi thiếu gia.
"Mình không ngại nha, mình có hứng thú với món ăn như vậy, thế nào, không thể à?" Choi thiếu gia tỏ ra không chút nào dao động, hắn thích phụ nữ nào, sẽ không bị ảnh hưởng bởi người bên cạnh.
Khi hắn nhìn thấy cô ngã nhào xuống đường, khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ ra ủy khuất khi nhìn thấy hắn, tim của hắn liền loạn nhịp một chút.
"Có thể, chỉ cần cậu không hối hận là được! Cũng đừng trách mình không nói trước cho cậu biết, cô ấy không đơn giản như cậu nghĩ đâu."
"Lúc thì nói cô ấy đứng đắn, cổ lỗ, lúc thì nói cô ấy không đơn giản, cậu rốt cuộc muốn cái gì đấy? Hay là cậu cũng đang nhắm vào cô ấy đi?" Choi thiếu gia nói trúng tim đen của Min Huyk
"Làm sao có thể!"
"Vậy thì ổn rồi, cậu đừng xía vào chuyện của mình, cậu với quốc tế danh viện cứ thế phát triển tốt là được!" Choi thiếu gia đứng lên tạm biệt Min Huyk, Min Huyk cũng đứng lên tiễn hắn đi ra ngoài.
Tiễn Choi thiếu gia về xong, đang lúc trên đường trở về phòng làm việc bất giác Min Huyk lại đi tới trước bàn làm việc của Krystal , dùng tay gõ nhẹ vào mặt bàn ý bảo cô đi vào phòng làm việc của hắn.
Vừa đóng cửa, mặt của Min Huyk liền trở nên lạnh băng "Choi thiếu gia hẹn cô đi ăn cơm, tại sao cô không cự tuyệt?"
"A. . . . . . " Krystal kinh ngạc nhìn hắn, tự hỏi tại sao hắn lại trông nom nhiều như vậy?
"Cô không phải đang rất đắc ý vì có người hẹn hò đó chứ, phải không?"
Ngữ khí của hắn không tự chủ muốn giễu cợt cô "Kang tổng, tôi có hẹn hay không là chuyện riêng của tôi.Bây giờ là giờ làm việc , anh có phải hay không trông nom quá nhiều?"
Nhìn người đàn ông trước mắt này, cô thật không thể hiểu nổi, rõ ràng hắn đã có bạn gái bên cạnh rồi, giờ phút này vẫn còn chõ mõm vào chuyện của cô, cô không phải là người của hắn!
"Nhưng cô cùng khách hàng ăn cơm! Tôi không muốn cô đem chuyện tình cảm riêng tư trộn lẫn vào công việc. Đối với hình tượng của công ty cũng sẽ bị ảnh hưởng, tôi không muốn nghe có người nói nhân viên công ty chúng ta 'không chừa thủ đoạn nào' để đạt được kết quả công việc như ý muốn"
"Kang tổng, nếu không còn chuyện gì khác, tôi xin phép đi ra ngoài trước."
Đối với cái yêu cầu vô lý này, Krystal không muốn cùng hắn tiếp tục tranh luận nữa.
"Tôi kêu cô tới chính là muốn nói đến chuyện này, thái độ của cô lại như vậy?" Min Huyk đè nén tức giận đứng trước mặt cô "Cái này không thuộc về phạm vi công việc của tôi"
"Coi như là cuộc sống riêng, tôi cũng vẫn vậy khuyên cô, Choi thiếu gia không thích hợp với cô, chớ ngu dại thấy đàn ông là đeo dính vào."
Nội tâm của hắn vô cùng bài xích việc cô đáp ứng hẹn hò cùng một người đàn ông khác.
"Chỉ cần tôi nguyện ý, tôi thích dán vào người nào liền dán vào người đó, không cần Kang tổng phí tâm."
Krystal mở to hai mắt, nhìn vào con người đáng ghét trước mặt, rõ ràng chính mình đã có bồ, còn hôn cô, còn can thiệp cuộc sống riêng tư của cô, thật ghê tởm!!!
"Em dám!" Hắn cảnh cáo cô, tay bắt lấy tay của cô.
"Anh buông tôi ra! Anh không có quyền trông nom cuộc sống của tôi!"
"Tôi có quyền!!!"
"Tại sao?" Thật là chuyện cười, hắn là gì của cô? Lấy tư cách gì mà đòi trông nom?
"Bởi vì tôi là người đàn ông đầu tiên của em!" Min Huyk lần nữa dùng sức nắm tay cô.
". . . . .. " Trời ạ ! Cái này cũng có thể trở thành lý do?
"Chẳng lẽ em đã quên buổi tối hôm đó?" Thanh âm của hắn trong giây lát trở nên ái muội thì thầm vào tai cô.
"Anh thật là nhàm chán, đó là chuyện của mấy trăm năm trước rồi, chẳng lẽ tôi cả đời cũng chỉ có thể có một người đàn ông thôi sao? Kang tổng, gặp dịp thì chơi, chẳng lẽ anh còn tưởng là thật?" Krystal cũng không biết mình đã phát điên đến mức nào, lại nói ra những lời làm tổn hại đến chính bản thân mình.
"Em. . . . . . " Hắn rõ ràng bị lời của cô làm cho tức chết
"Tôi thế nào, chẳng lẽ không được? Tôi chính là như vậy, thích là làm. . . . . ."
Lời của Krystal còn chưa nói hết, Kang Min Huyk đã ôm lấy hông của cô, hung hăng hôn xuống, hắn chính là muốn ngăn cản nha đầu đáng chết này tiếp tục nói ra những lời hắn không muốn nghe.
"Ô. . . .. . Ô ô. . . . . ." Krystal quơ quơ cánh tay.
Đầu lưỡi của hắn tiến quân thần tốc, quấn lấy lưỡi của cô, dùng sức mút lấy hương thơm của cô.
Cô càng phản kháng, hắn càng dán dính vào người, đem thân thể của cô đến gần sát bên cạnh bàn làm việc Krystal chỉ cảm thấy một hồi ủy khuất, người đàn ông này muốn xâm phạm cô liền xâm phạm, cô muốn phản kháng.
Tất cả những quả đấm của cô rơi vào trên người của hắn như mưa phùn, đáng tiếc là quả nào cũng không có lực sát thương.
Thật vất vả buông đôi môi của cô ra, cô không kêu la gì, mà hung hăng hướng cánh tay của hắn cắn xuống.
"A. . . . . . " Hắn gầm nhẹ, vẫn như cũ không có buông cô ra
"Anh. . .tên chết tiệt, buông tôi ra! Khốn kiếp! Đi chết đi!" Krystal vừa nói, nước mắt có chút không khống chế được trào ra.
Dùng sức nện lấy hắn, người đàn ông này rốt cuộc muốn làm gì? Đã có bạn gái rồi tại sao còn quấn lấy cô? Hắn có chút khổ sở, lại ôm cô chặt hơn.
Tại sao nhìn thấy cô khóc, hắn sẽ cảm thấy rất đau lòng?
"Cộc. . . .cộc . . . . . "
Đột nhiên tiếng gõ cửa thức tỉnh cả hai người, Krystal vội vàng đem hắn đẩy ra, quay lưng lại lau nước mắt.
" Min Huyk . . .. . . " Không chờ Kang Min Huyk trả lời, một dung nhan xinh đẹp xuất hiện ở trước cửa phòng làm việc của hắn
"Tĩnh Thi, sao em lại tới đây?" Min Huyk vẻ mặt hơi có chút cứng ngắc, hắn không có nghĩ đến Lãnh Tĩnh Thi đột nhiên xuất hiện ở đây.
"Có tờ tạp chí tìm em phỏng vấn, tòa soạn nằm ở tầng dưới, phỏng vấn xong, em liền đến thăm anh đây.Anh không thích a?" cô có chút làm nũng nói.
Krystal nghe thấy thanh âm này, nếu không đi nghĩa là không thức thời, cô hít một hơi thật sâu nói: " Kang tổng, nếu như không có chuyện gì khác, tôi xin phép."
"Ừ, cố gắng làm tốt hợp đồng lần này"
Min Huyk vừa nói xong, Krystal liền đi ra ngoài, đi ngang qua Lãnh Tĩnh Thi, hai người nhìn nhau, Tĩnh Thi nhìn cô, cười đến đơn thuần ngây thơ, áo màu vàng nhạt cùng với váy trắng, thêm da thịt trắng noãn, mềm mại, Krystal nhìn cô, không thể không thừa nhận, người con gái này so với trên tạp chí còn xinh đẹp hơn nhiều, Krystal sửa lại mắt kính, miễn cưỡng cười với Tĩnh Thi.
" Min Huyk , em cũng đã đến rồi, dẫn em đi ăn trưa, được không ?" Cô tiến vào, lắc lắc cánh tay của hắn, làm nũng.
"Ừ, em muốn ăn cái gì?"
"Em theo anh,anh dẫn em đi đâu, em đi đó" cô bĩu môi nói
"Vậy chúng ta đi ăn đồ ăn Nhật đi, em thích ăn cá đúng không ?"
"Dạ!" cô ngây thơ cười, hung hăng hôn một cái lên mặt hắn, sau đó in tiếp một cái nữa lên môi hắn Min Huyk quàng vai cô, đi ra cửa Lãnh Tĩnh Thi lặng lẽ liếc mắt nhìn bàn làm việc của hắn, còn có y phục của hắn bị nhăn một chút. . . . . .
Trong đầu hiện ra khuôn mặt Krystal có chút kinh hoảng, thêm vẻ mặt cứng ngắc của Min Huyk khi thấy cô bước vào.
_______________________________
Buổi chiều hôm đó, Sulli nhận được một cú điện thoại liền vội vã rời đi.
Chạy tới nhà, phát hiện một người phụ nữ đang ngồi khóc thút thít " Sulli , cha của con bị bắt rồi? Làm sao bây giờ?"
Người kia thấy cô đến liền ngẩng đầu lên, trên mặt đầy nước mắt.
"Tại sao bị bắt? Ông ta không phải đang sống rất tốt sao?"
Vẻ mặt Sulli lạnh nhạt, cũng không quan tâm quá nhiều.
"Dì cũng không biết, cha của con lần này rất nguy hiểm, có thể bị ngồi tù, không biết sẽ là mấy năm, dì thật sợ hãi, dì cùng Quả Quả phải làm sao a?" Người kia khóc đến trên mặt tràn đầy nước mắt.
"Ba tôi nhiều tiền như vậy, bà cùng Quả Quả đời này không cần lo lắng đâu."
Sulli thủy chung không có một chút thông cảm gì đối với người phụ nữ này, bà ta thay thế vị trí của mẹ cô, cô hận bà ta.
" Sulli , chúng ta suy nghĩ biện pháp gì đi, tốn bao nhiêu tiền cũng được, phá sản hết cũng được, chỉ cần có thể giữ được cha con"
Sulli thân thể đột nhiên cứng đờ, người này cư nhiên sẽ nói ra lời như vậy? Chẳng lẽ bà gả cho ba cô đều không là vì tiền của ông sao?
"Tôi xem ra, lựa chọn sáng suốt nhất hiện giờ là chuyển một phần tài sản sang tên của Quả Quả, như vậy nếu ba có bị tịch biên tài sản, bà cũng đã có phòng bị, đúng không, dì Tần !" Cô có thể gọi một tiếng dì Tần đã là rất khách khí rồi.
" Sulli , dì lấy cha con, thật không phải vì tiền của ông, con không nên hiểu lầm dì nữa, được không?"
"Bà không vì tiền của ông, vậy vì cái gì? Khi mẹ tôi còn bệnh, bà đã cặp kè cùng ba tôi, mẹ tôi chính là bị hai người làm cho tức chết. Mẹ vốn sẽ không đi sớm như vậy, chính là bị bà làm hại" Sulli nghĩ đến chuyện cũ, lòng của cô liền oán hận không nguôi.
"Chuyện không phải như con nghĩ, dì thừa nhận dì có lỗi, dì thật xin lỗi mẹ con, nhưng là dì thật lòng yêu cha con. Mọi oán hận của con, dì chịu hết. Nhưng hiện tại chúng ta cần tìm cách cứu cha con, ông nhất định là bị người hãm hại, dù sao đi nữa, đó vẫn là cha con, ông ấy rất thương con."
Bà Tần lau khô nước mắt, nhìn Sulli , đem tất cả hi vọng đặt lên người cô.
Bất kể như thế nào, Sulli so với bà hiện giờ cũng tỉnh táo hơn một chút, ắt hẳn sẽ nghĩ ra cách gì đó.
Trước kia Sulli không thèm liếc mắt nhìn đến bà, mà giờ phút này, bà lại muốn cùng cô ở cùng chiến tuyến.
Cô, có chút hoài nghi!
Chương 85: Tin dữ
Bên trong một nhà hàng cổ kính, tao nhã.
Ở Seoul có rất nhiều những nhà hàng có lối kiến trúc thời phong kiến, cất giấu rất nhiều " bí ẩn" mà lại có những món ăn đặc sắc.
Tối hôm nay, Krystal đã có dịp đi đến một nhà truyền thống kiểu như vậy.
Nhân viên phục vụ mặc đồng phục kiểu hoàng thất, có khách đến lại hô" Cát tường" , thật giống như trở lại Trung Quốc cổ đại.
" Krystal !" Choi thiếu gia đứng lên, rất lịch sự hướng về phía cô giơ tay chào Krystal một thân váy đen, cộng thêm một cái áo khoác lửng màu nâu.
Trang phục có chút tối, nhưng nhờ da cô trắng nõn nên đem đến cho bộ y phục một cái nhìn khác hẳn, giản lược mà hào phóng, cho mọi người cảm giác cô là một người phụ nữ chững chạc.
"Choi thiếu gia" Krystal chào, sau đó ngồi xuống.
"Anh thích nghe em gọi là MinHo" Choi thiếu gia mỉm cười, khoát tay một cái.
Krystal mỉm cười, rất nhanh liền phản ứng lại : " Choi thiếu gia, ba chữ này dễ nghe hơn! Hì hì!" Choi thiếu gia có chút ngây ngốc nhìn cô, nhất thời có chút thất thần.
Hắn đã gặp rất nhiều phụ nữ xinh đẹp, những người cười lên trông đẹp mắt cũng không ít, nhưng khi nhìn Krystal cười lại làm cho hắn cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái trong lòng, có gì đó khiến hắn bồi hồi xúc động.
"Choi thiếu gia. . . .. . Choi thiếu gia.. . . . ." Cô gọi hắn hai tiếng.
Hắn xin lỗi cười một tiếng, lại nói: " Có ai từng nói với em, em cười lên rất đẹp?" Được hắn khen như vậy, Krystal có chút ngượng ngùng.
Cô hiện tại không thể thích ứng với kiểu tán dương trực tiếp như vậy, ở Kang quốc tế cô không được coi là mỹ nữ, trang phục lại ra vẻ già dặn, giữa một rừng những người trẻ tuổi xinh đẹp, ăn mặc thời trang, cô có vẻ như không hợp nhãn mọi người.
"Choi thiếu gia. . . . . . " Đột nhiên có người đến gần hai người, gọi một tiếng.
Hai nguời ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lãnh Tĩnh Thi thân mật khoác tay Min Huyk , cùng hướng về phía bọn họ đi tới Krystal trong lòng đột nhiên hốt hoảng, không biết đối mặt như thế nào.
"Không nghĩ tới hai người cũng tới đây ăn cơm, nếu trùng hợp như thế, cùng ngồi chung đi!" Choi thiếu gia đề nghị.
Không đợi Min Huyk trả lời, Lãnh Tĩnh Thi khuôn mặt tươi cười nói: " Tốt, bốn người, còn có thể chung vui rồi, Min Huyk , anh thấy sao ?"
Cô nói xong, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên hỏi Min Huyk.
Hắn nhẹ nhàng vuốt một chút tóc của cô, cưng chiều nói: " Em nói tốt là tốt, nghe theo em!"
"Woa, đây là Kang tổng đại nhân của chúng ta đây sao? Tĩnh Thi, Min Huyk rất ít khi nhân nhượng đối với phụ nữ như vậy lắm nha".
Choi thiếu gia ở một bên có chút hưng phấn nói "Có sao? Em thấy anh ấy đối với tất cả những người phụ nữ khác đều rất ôn nhu, có phải hay không Min Huyk đại nhân của em?"
Cô cười nhẹ nhàng nói, trên mặt tràn đầy hạnh phúc nói không nên lời Krystal rất thức thời đứng lên, ngồi vào cùng phía với Choi MinHo , để cho hai người bọn họ ngồi xuống dễ dàng " Nói chuyện yêu đương"
"Cám ơn!" Lãnh Tĩnh Thi hướng về phía cô cười, mắt to xinh đẹp, áo xanh hở cổ, cùng với quần sooc ngắn màu vàng nhạt, nhìn rất thanh thuần, giống như một cô sinh viên đại học.
Krystal cảm giác mình ở trước mặt cô giống như một" Bà già" (so sánh về trang phục), cô cười dịu dàng đáp lễ.
Krystal ngồi nghe bọn họ tán gẫu, thỉnh thoảng cũng sẽ góp chuyện, phần lớn là bọn họ hỏi cô.
Một lúc sau đó, cô trầm mặc, không nhìn bất kì ai.
Phục vụ đem trà cho mọi người, Krystal không nghĩ quá nhiều, chỉ cảm thấy miệng mồm khô khốc, rất tùy ý liền đem cái ly bưng tới khóe miệng, uống một hớp.
" Jung tiểu thư" Lãnh Tĩnh Thi khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng lấy cái chén trong tay cô, nói: " Tôi mời cô một ly trà, ở đây trà hoa cúc đường phèn rất ngon."
Vừa nói, cô đem ly trà trong tay Krystal đổ đi, sau đó rót trà hoa cúc, mà liên tiếp động tác, nhìn lại động tác của người phục vụ, Krystal thật muốn tìm lỗ nẻ chui xuống
"A a a a a!!!!" Nội tâm Krystal cực độ phát điên.
" Tại sao lại có thể mất mặt như vậy a, thật là chán chết!"
Thì ra cô uống ly nước kia chính là lớp nước dùng để tráng tách trà, cô không để ý liền lấy uống, tâm hồn cô đang dạo chơi phương nào a ?
Cô cùng Lãnh Tĩnh Thi ăn uống lần này, cô là bại hoàn toàn! Tâm tình Krystal nháy mắt trầm hẳn, cô cũng không biết sao lại có thể trầm xuống đến như vậy
"Cám ơn Lãnh tiểu thư" Krystal chỉ đành phải nhắm mắt đáp lễ Giờ phút này, cô căn bản không dám nhìn Choi thiếu gia cùng Kang Min Huyk , trực giác của cô, ba người nhất định đang nhìn cô, cả khuôn mặt đều trở nên đỏ ửng.
"Cô gọi tôi Tĩnh Thi là được rồi, tôi cũng sẽ gọi cô Krystal , về sau chúng ta là bằng hữu, không cần khách khí."
Lãnh Tĩnh Thi tỏ ra hữu hảo như vậy càng làm cho Krystal có chút không được tự nhiên Krystal cười, cũng không nói gì.
" Krystal , nếm thử cái này một chút, mùi vị rất ngon ! Anh nghĩ em sẽ thích ăn" Choi thiếu gia gắp thức ăn cho cô, cô cũng nhàn nhạt gật đầu.
Sau đó, cô cái gì cũng ăn không trôi, cũng không muốn nghe, cô chỉ cần nhẹ nhàng tập trung, liền nghe đến Lãnh Tĩnh Thi khoan khoái cười cùng gọi " Min Huyk " một cách ngọt ngào.
___________________________
Krystal đem túi xách ném lên bàn, vung giày ra, cả người toàn bộ nhào lên ghế sa lon, muốn bất động .
Điện thoại di động réo vang, cô cũng không nghe.
Giờ phút này, cô chỉ muốn cứ như vậy chết đi.
Chuông điện thoại vẫn cứ reo, cô mở điện thoại di động nhìn vào, là số điện thoại lạ, buồn bực đè xuống nút trả lời: " Alô!"
"Xin hỏi cô là con gái của ông Jung Joo?" Đối phương có chút nóng nảy, lạnh nhạt truyền thanh âm đến "Đúng vậy, có chuyện gì?" Krystal vừa nghe đến tên ba, lập tức từ trên ghế salon ngồi dậy.
"Ba của cô bây giờ đang ở bệnh viện XX, nhanh tới đây đi!"
"Xảy ra chuyện gì? Ba của tôi tại sao lại ở bệnh viện?" Krystal kinh hãi hỏi
"Tai nạn xe cộ, cô nhanh tới đây làm thủ tục đi!"
Nói xong, đối phương liền cúp điện thoại "Alô, alô. . . . . . " Cô ngay cả muốn hỏi ba bị thương như thế nào cũng không kịp hỏi.
Đầu óc cô không thể nghĩ được gì nữa liền chạy thẳng xuống đường, thuê xe hướng bệnh viện XX đi tới.
_____________________________
Đại sảnh bệnh viện Krystal nắm lại một y tá liền hỏi: " Y tá, tôi là con của ông Jung Joo, xin hỏi tình hình của ba tôi bây giờ như thế nào?"
"Bây giờ còn không rõ ràng lắm, ba cô cùng một người khác vẫn còn cấp cứu ở bên trong" Y tá lạnh lùng trở lời cô, liền nhanh chóng rời đi.
Krystal liền đuổi theo: " Vậy ba tôi bây giờ đang ở phòng cấp cứu nào? Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ? Y tá, cầu xin cô nói cho tôi biết được không?"
"Ba cô lái xe đụng một xe khác, trong xe của ba cô còn có một người phụ nữ, hiện tại cũng ở đây. Có bốn người đang cấp cứu, trong đó ba người bị trọng thương nặng, đợi cảnh sát đến lấy lời khai."
Y tá vừa đi vừa nói Krystal tự hỏi, tại sao lại xảy ra tai nạn xe cộ? Trong xe ba có phụ nữ? Nghĩ tới đây, cô vội vàng cầm điện thoại di động gọi cho mẹ, nhưng không có trả lời, lòng của cô lại một lần nữa nhói lên, cô cầu nguyện ngàn vạn lần người phụ nữ đó không phải là mẹ, ngàn vạn không muốn! Ba cũng không cần gặp chuyện không may, nhất định không cần có chuyện. . . . . .
Đột nhiên có Y tá từ phòng cấp cứu đẩy ra một bệnh nhân, bác sĩ từ bên trong đi ra cũng lắc đầu ý bảo cấp cứu không có hiệu quả.
"Cô đi nhìn một chút, người kia có phải là ba của cô không?"
Krystal hai chân đột nhiên run rẩy, trong lòng vẫn thì thầm: " Sẽ không . .. . . . Không phải vậy.. . . . .Không phải là ba ba .. . . . .Tuyệt đối không phải là . . . . . . "
Tay của cô để ở giữa không trung, lại thủy chung không dám hạ xuống, Y tá thấy cô như thế, liền chủ động thay cô vén lên vải trắng, hiện ra ở trước mắt cô chính là khuôn mặt trẻ tuổi, người này không phải là ba của cô "A Long. . . . . . A Long. . . . . . "
Có một người phụ nữ trẻ chạy tới trước mặt người chết, quỳ khóc kêu to.
"Em là Lý Mai đây, anh mau mở mắt nhìn em đi.. . . . .Còn có tiểu Long của chúng ta nữa, nó ngày mai sẽ tròn 1 tuổi, anh là ba của nó mà, làm sao anh lại không chúc mừng nó như vậy chứ?"
"Nói chuyện với em. . . . . . Nói chuyện a. . . . . .Mau đứng lên cho em. . . . . .Đứng lên a. . . . . . " Người kia kêu khóc đến tê tâm liệt phế, đứt từng khúc ruột.
"Nén bi thương đi! Nén bi thương đi!" Y tá ở một bên cũng có chút xúc động, nhẹ giọng khuyên.
"A Long, anh tại sao không nghe lời? Tại sao. . . . . .em đã nói lái xe phải cẩn thận rồi mà. . . . . .lái xe phải chú ý a. . . . . .Nhưng tại sao. . . tại sao anh lại không nghe lời như vậy. . . . anh biết rất rõ ràng em cùng con ở nhà chờ anh mà, anh làm sao có thể không trở lại, đây không phải là anh!!!. . . không phải là anh. . . . !!! A Long. . . . . . Anh không phải là người tàn nhẫn như vậy, anh đã nói hai chúng ta sẽ cùng nhau nhìn con kêu ba , kêu mẹ rồi đến biết chữ, sau đó lấy vợ sinh con . . . . . . "
Người phụ nữ quỳ gối trước mặt người chết, đem mặt của mình dính vào trên mặt của hắn, nước mắt như dòng suối theo mặt người chết chảy xuống.
Krystal nhìn thấy tình cảnh này, nước mắt cũng trào ra, không khỏi vì chuyện trước mắt mà thấy đau lòng.
Rất nhanh, thanh âm của người phụ nữ kia cũng theo người đã khuất đi xa, bên ngoài phòng cấp cứu từ từ khôi phục yên tĩnh, cô lẳng lặng chờ, chỉ mong ba cô sẽ không có chuyện gì.
Không biết qua bao lâu, phòng cấp cứu có người đi ra, Bác sĩ lấy khẩu trang xuống nói: " Não bộ của bệnh nhân bị tụ máu, thần kinh bị thương nghiêm trọng, có thể từ đây về sau cũng sẽ không tỉnh lại."
"Không. . .. . . Không.. . . . .Sẽ không , Bác sĩ, người nhất định là chẩn đoán bệnh sai lầm rồi, tại sao lại như vậy chứ. . . . . . Sẽ không . . . . . . " Krystal lẩm bẩm nói, lắc lắc tay bác sĩ.
"Thật xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức!" Bác sĩ trả lời Krystal không tin, cô buông tay bác sĩ chạy nhanh vào phòng bệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro