Chuong 79. 80
Chương 79: Báo chí đăng tải
Công ty Kang quốc tế đang có thay đổi lớn, CEO Kang Jong để cho con trai của mình là Kang Min Huyk thay chức vụ.
Tuy nhiên theo báo chí, lần này ông là bị ép buộc, Kang Min Huyk đã thúc đẩy tất cả các cổ đông đem Kang Jong thoái vị .
"Ông trời của con ơi! Kang tổng của chúng ta lại là Kang thái tử gia, phải làm thế nào mới tốt đây? Mình vốn chết mê chết mệt anh ta, hiện tại đã vượt quá rồi, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ. . . . .?"
"Hiện tại Kang quốc tế ai lớn nhất? Lại là Kang tổng của chúng ta, quá đẹp trai, quá là hoàn mỹ! Ông trời a, ban cho con một cơ hội đi, để cho Kang tổng nhìn con lâu một chút đi!"
"Lòng mình muốn nổ tung rồi, mình và Kang tổng có thể hay không? Ông trời thân thương ơi, nếu như có thể để cho con cùng Kang tổng có một cơ hội, chỉ cần một lần thôi, con nhất định thắp hương ba năm!"
Việc Kang Min Huyk lên thay cho Kang Jong truyền ra khắp công ty khiến cho những mỹ nữ độc thân ở Kang quốc tế lại một lần nữa ào ào lên!!!
Chuyện này đã được dự liệu rồi, ngoài mặt nói là "thoái vị nhường ngôi", không ai có thể hoài nghi thực chất là như thế nào.
Quan trọng hơn, nhận vị trí này lại là Kang Min Huyk , con trai của Kang Jong , cho nên không có ai tỏ ra nghi ngờ điều gì.
____________________
Tại căn tin công ty.
"Không nghĩ tới nhanh như vậy, Kang tổng giám của chúng ta thăng một bước lên tới Kang tổng giám đốc, Krystal , hiện tại hối hận đi!" Sulli nhìn cô cười quỷ dị
"Hắn thăng chức liên quan gì tới mình. Người ta là Kang thái tử gia, thay cha mình cũng là bình thường." Krystal nói
"Ban đầu lúc anh ta vừa vào công ty, mình đã đánh cuộc cùng cậu, cậu không chịu đánh cuộc, nhớ không? Lúc đó mình đã cảm thấy người đàn ông này khí chất rất khác người, tuyệt đối không phải là một người đơn giản. Người như vậy, cậu nghĩ hắn chỉ đơn thuần đến đây làm Kang tổng giám khổ cực kiếm tiền như vậy sao?"
"Vậy sao cậu không đi tán tỉnh hắn đi, đánh cuộc với mình làm gì?"
"Theo trực giác nhạy cảm của mình, mình cảm thấy Kang Min Huyk là có ý đối với cậu. Nếu như Kang Min Huyk đối cũng với mình như vậy, chị đây lập tức cởi quần áo, đóng cửa leo lên trên người hắn, còn cần cậu nhắc nhở sao." Sulli lay nhẹ cái ly trên tay.
"Hắn là thái tử gia, mình là dân nữ bình thường, không thể đi chung một con đường!" Krystal hơi có chút mất mát trong lòng, loại cảm giác này cô cũng không biết tại sao.
Trong tiềm thức, cô tuyệt không hi vọng Kang Min Huyk là một thái tử gia.
Thế giới của hắn cùng với của cô chênh lệch ngày càng xa, cô ngày càng không đuổi kịp cước bộ của hắn!
Cô vẫn thích hắn làm Kang tổng giám, cô tình nguyện tin tưởng hắn chỉ là giai cấp trung lưu, cùng chức vụ của cô còn có chút xứng đôi.
"Sao mình cảm thấy có gì đó đau lòng nha?" Sulli nhăn lông mày, giận cười: " Nếu như khi trước Kang Min Huyk còn là một Tổng giám, cậu nhanh chóng giải quyết hắn, có phải bây giờ hào quang chói lọi rồi không?"
"Thôi đi, thứ hào quang này dành cho đám người muốn hưởng thụ ngoài kia đi!"
Đây có lẽ là một chút tự giễu!!! Krystal nắm chặt tách cà phê, như là chỉ có vật này mới có thể mang cho cô năng lượng, giúp cô chống đỡ được.
________________________
Biệt thự Kang gia.
"Kim Shin Ah, bà đi ra đây cho tôi!"
" Kim Shin Ah , bà mau ra đây!" Tiếng nói càng lúc càng lớn, thanh âm cực kỳ tức giận.
"Ông chủ, ông đã về, bà chủ vẫn còn đang nghỉ ngơi!" Trương mụ vội vàng từ bên ngoài đi vào, đứng trước mặt Kang Jong nói.
"Bà ta còn ngủ được? Thật đúng là ngoan độc!" Thân hình Kang Jong chợt run lên.
"Kang Jong, ông tìm tôi!" Kim Shin Ah đứng trên cầu thang, lạnh nhạt nhìn Kang Jong , giống như bộ dạng thường ngày của mình.
Kang Jong đứng ở dưới lầu, vợ của ông vĩnh viễn đều là như vậy! Không bao giờ tỏ ra hờn giận, ông cho tới bây giờ vẫn chưa nhìn thấy được bản chất của bà, cũng không biết được bộ dạng làm nũng của bà trông như thế nào.
Kim Shin Ah từ trên lầu không nhanh không chậm đi xuống, đứng ở trước mặt Kang Jong , nhẹ nhàng ôn nhu nói: " Ông đã trở lại."
"Cổ phần của bà ở Kang quốc tế đưa hết cho con trai, là bà để cho con đem tôi ra làm trò cười ở hội đồng quản trị?" Kang Jong sắc mặt tái xanh, nhìn người vợ trước mắt.
Ông thật không muốn tin, đây lại là người từ đầu đến cuối ông chưa từng xem là vợ, người mà dù biết rõ ông ở bên ngoài nuôi tình nhân, bà vẫn phớt lờ, trước mặt mọi người xem như không có gì.
"Đó là con của chúng ta, tôi đem cổ phần cho nó có cái gì không hợp lý? Nó là con của ông, nó thừa kế Kang quốc tế có gì là không thể?"
Thần sắc của Kim Shin Ah nhìn không thấy có chút hốt hoảng nào, bà lẳng lặng nhìn Kang Jong , nhìn người trước mặt đang nóng nảy bất an.
Thì ra ông tức giận như vậy vẫn không nói ra ly hôn, có phải hay không bởi vì bà là đại cổ đông của Kang quốc tế?
"Đúng, về sau tất cả cũng đều thuộc về Min Huyk , nhưng tôi bây giờ vẫn còn sức lực. Con còn trẻ, tại sao hai người muốn liên hiệp buộc tôi xuống đài, một là vợ của tôi, một là con trai của tôi, cư nhiên lại ép chồng mình cùng cha mình như vậy sao?" Mặt Kang Jong bởi vì tâm tình kích động mà trở nên đỏ bừng.
"Tôi thật cao hứng khi nghe ông nói ông là chồng tôi, là cha của Min Huyk ! Tôi cứ nghĩ là ông đã quên mất ông là ai rồi." Thanh âm của Kim Shin Ah vừa nhẹ vừa nhu, phảng phất hỏa khí ở trong lòng của bà chỉ có một ít, có nổi lên cũng không làm xáo trộn chuyện gì.
"Bà. . . . Lời này của bà có ý gì? Máu trong người Kang Min Huyk là của Kang gia chúng ta, trên danh nghĩa bà là vợ hợp pháp của tôi!" Kang Jong còn chưa có ý thức được lỗi của mình ở đâu, thậm chí cho rằng vợ mình không có gì phải khổ sở.
Kim Shin Ah lạnh lùng nhìn một cái, nhẹ nhàng nói: " Tôi đưa cho ông một ly trà lạnh, coi như làm giảm lửa giận xuống vậy." Nói xong, bà liền xoay người lấy trà.
Nhìn Kim Shin Ah cứ điềm nhiên như vậy, Kang Jong mới phát hiện ra rằng ông tuyệt đối không hiểu gì về người vợ của mình.
Từ sau khi kết hôn, ông liền tiếp nhận Kim gia xí nghiệp, ông chỉ biết bà rất thương ông, điên cuồng thương ông, không để ý việc ông lấy bà chẳng qua là vì gia sản của bà, cũng không để ý đến việc trong tim của ông có người đàn bà khác hay không.
Ông công khai trở thành Kang chủ tịch, dùng tiền tài của mình trả thù người bạn gái ham giàu sang phú quý trước kia.
Cũng giống với những người đàn ông khác trong thương trường, ông là loại đàn ông ham rượu ham sắc, nhưng cho tới bây giờ ông vẫn biết, con dâu hợp pháp của Kang gia là Kim Shin Ah , bà cũng rất khéo léo phối hợp, từ xưa tới giờ đều là mắt nhắm mắt mở cho qua.
Bà đem trà lạnh đặt trước mặt ông, mỉm cười, nhàn nhạt che đi sự dấu vết của tuổi tác.
Đôi mắt to đẹp một thời nay cũng mất đi vẻ tinh nhanh, mặc dù vẫn có chút thuỳ mị, nhưng cuối cùng khó thoát sự tàn phá của thời gian.
Ông nhận lấy ly trà lạnh, một hớp cũng không uống, hung hăng đem trà lạnh để xuống bàn, chút trà lạnh theo cái ly đung đưa đổ ra bàn.
"Hai người làm như vậy, cũng nên cho tôi biết lý do chứ!"
"Lý do? Tôi đã nói rồi." Kim Shin Ah nhìn ông đang nóng nảy tức giận, nội tâm càng thêm vui vẻ, loại trả thù này thật sảng khoái!
" Kang Min Huyk là con của chúng ta."
"Các người tại sao không nói gì với tôi? Bà có biết hay không, hai người giấu tôi làm những chuyện này, trong lòng tôi có bao nhiêu thống khổ? Đây là một loại bị người thân của mình đâm sau lưng, bà chẳng lẽ không biết?"
Kang Jong tuyệt không tin, một người vợ hiểu chuyện như Kim Shin Ah lại không biết đến mùi vị bị phản bội này.
"Tôi cũng muốn cùng ông thương lượng, nhưng ông thường không trở về nhà, tôi cũng hết cách!" Kim Shin Ah hời hợt nói , trong ánh mắt bình thản như nước, không nhìn ra bà có bất kỳ ấy nấy gì.
"Đây không phải là lý do."
"Trong mắt của tôi đây chính là lý do. Một ngày không trở về nhà, tôi cũng chấp nhận, mười ngày không trở về nhà, tôi cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng một tháng không trở về nhà, tôi không thể cho qua. Tôi cảm thấy ông đã không cần đến cái nhà này rồi, nếu đã như vậy, tôi cần gì phải nói nhiều với ông? Ông nói xem, có phải hay không, Kang Jong ?"
Người phụ nữ làm cho đàn ông cảm thấy đáng sợ nhất không phải là việc nổi giận lôi đình, mà là bình tĩnh như nước! Điều đó có nghĩa là lòng của người phụ nữ đó đã chết.
"Đây không phải là bà? Tại sao lại biến thành như vậy? Như vậy tôi cảm thấy rất xa lạ. . . . . " Kang Jong thấy bộ dạng bình tĩnh như không của vợ mình, liền nội tâm bị chấn động.
"Ông không hiểu, tôi không trách ông. Tôi thành ra như vầy. . . có lẽ là do ông ban tặng." Bà nhẹ nhàng xoa bóp một bàn tay, lẳng lặng ngẩng đầu lên, nhìn ông.
Kang Jong vẫn còn như vậy nho nhã, tráng kiện, năm tháng cũng không để lại quá nhiều dấu vết trên người ông.
Nhìn qua, ông chỉ tựa như mới bốn mươi tuổi.
"Trời cao thật là không công bình!" Kim Shin Ah ở trong lòng khẽ thở dài.
" Kim Shin Ah , bà cứ như vậy, tôi cảm thấy rất đáng sợ, bà có biết hay không?" Kang Jong đem tâm tình của mình nói hết với bà, lăn lộn nhiều năm trên thương trường như vậy, ông cho là mình đã rèn luyện được sự tỉnh táo, nhưng giờ phút này, ông cảm thấy mình không theo kịp cả người cùng chung chăn gối của mình rồi.
"Thật ra thì ông nên biết rõ tôi sẽ như vậy từ lâu rồi, không phải sao? Tôi biết, ông cũng không thương yêu gì tôi, ông cưới tôi, cũng chỉ vì tôi là Kim gia tiểu thư, duy nhất tiểu thư, là người thừa kế tương lai của Kang quốc tế."
Vừa nói bà vừa hồi tưởng lại vẻ mặt của người đàn ông này khi bà gặp lần đầu.
Áo sơ mi trắng, quần ka-ki bình thường, ông tới Kang quốc tế, bà đi theo cha mình đến Kang quốc tế nghe hội nghị, ghi chép, lần đầu tiên nhìn thấy ông, bà đã bị khí phách cao ngạo của người đàn ông này hấp dẫn, bà biết tất cả mục đích ông muốn cưới bà, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Nói là đám cưới, thực chất cũng chỉ là một cái đám cưới kinh doanh, công ty của Kang Jong là một công ty quá nhỏ bé, nhưng bà lại khuyên nhủ cha mình để cho ông tin tưởng hắn.
Con gái mình sốt ruột, Kim lão cũng đành tất cả đều nghe theo con gái.
"Bà cũng biết mục đích tôi cưới bà, vậy tại sao còn đồng ý? Bà có thể cự tuyệt!" Ông chất vấn bà.
"Bởi vì tôi yêu ông, trừ ông ra, tôi không biết còn có ai thích hợp làm chồng của mình, cho nên tôi nói với cha đáp ứng lời cầu hôn của ông, sau đó ông cưới tôi, cha đã đưa ra rất nhiều nội quy, cha vẫn sợ tôi về sau bị thiệt thòi, thật ra thì tôi nói cho ông biết, tất cả đều không phải là như ông nghĩ." Kim Shin Ah bình tĩnh nói ra, vẻ mặt Kang Jong lập tức thay đổi.
Chương 80: Chúng ta ly hôn đi
Kim Shin Ah dáng điệu bình thản, giống như tất cả mọi chuyện đều không phải do bà tạo nên.
"Lời này của bà có ý gì?" Kang Jong càng ngày càng không hiểu nổi Kim Shin Ah .
"Ông muốn biết thật sao? Ông không sợ biết rồi sẽ tổn thương sao?" Kim Shin Ah cảnh báo trước cho ông, hi vọng ông suy nghĩ rõ ràng.
"Tổn thương? Bà cảm thấy một người không yêu bà có thể vì bà mà sinh ra tổn thương sao?"Lửa nóng trong người Kang Jong đã dâng tràn tới cổ họng, ông đang cực lực đè nén, nếu không thật không biết sẽ bộc phát ra cái gì.
"Ban đầu việc nắm giữ cổ phần ở Kang quốc tế cũng không phải do chủ ý của cha, mà là tôi. Vì tôi biết ông không yêu tôi, ngay từ đầu tôi cũng không muốn dùng điều này để uy hiếp ông cả đời sống bên cạnh tôi, một mặt tôi có trọng trách của cha giao phó, vì lúc đó cha đã mắc bệnh ung thư não thời kỳ cuối, tôi không muốn cha ra đi mà vẫn còn lo lắng tôi sẽ có lúc bị ông vứt bỏ; một mặt đó là tính toán của riêng tôi, coi như đối với ông có chút thử nghiệm. Những năm này, ông cũng chưa từng nghĩ tới lấy cổ phần của Kang quốc tế từ trong tay tôi vì ông vẫn cảm thấy của tôi chính là của ông, vì lòng của tôi đều giao cho ông, vĩnh viễn sẽ không phản bội ông, đúng không?"
Thanh âm của bà rất nhẹ nhàng, bình tĩnh, nói về chuyện xưa không có ngọt ngào cũng không có tức giận, phảng phất như đang nói chuyện của người khác "Bà thật đáng sợ."
Hơn ba mươi năm, ông lần đầu tiên phát hiện người phụ nữ bên cạnh mình tâm sâu đến thế, mà bản thân ông vẫn cho là người này quá si mê mình, ông lại vẫn tin tưởng số mạng, tin tưởng Kim Shin Ah chính là số mạng ở bên người mình, nhưng không có nghĩ đến, bà không phải như ông suy nghĩ.
"Nếu như vậy, tôi trả tự do cho ông, để cho ông rốt cuộc không cần sống chung cùng một người phụ nữ đáng sợ như tôi, ông thấy sao?"
Nếu như bình thường, ông thấy bà cười với mình như vậy, hẳn sẽ cảm thấy bà rất yêu ông, nhưng bây giờ, ông đột nhiên phát hiện nụ cười như vậy thật đáng sợ, giống như một thanh đao vô hình cắm ở ngực của ông, cho dù chết, ông cũng sẽ cho là hy sinh mà không cho là bị mưu hại.
"Lời này của bà có ý gì? Cái gì tự do? Bà muốn ly hôn với tôi sao?"Giọng nói của Kang Jong lạnh lùng trở lại
"Đúng vậy, Kang Jong , tôi muốn ly hôn với ông, kết thúc cuộc hôn nhân làm cho ông thấy thống khổ nhiều năm nay." Kim Shin Ah vẫn thản nhiên cười như cũ, chỉ có trong lòng bà rõ ràng, bà đã từng đau khổ như thế nào, chẳng qua là cho tới bây giờ, lòng của bà đã chết, bà quyết định sẽ sống cô độc cho đến hết quãng đời còn lại.
"Bà điên rồi? Ly hôn, bà nghĩ mình bao lớn, bà muốn ly hôn làm cái gì? Chẳng lẽ còn muốn tái giá với một tên già nào khác sao? Bà muốn cho Min Huyk gọi người đàn ông khác là cha? Nói cho bà biết, tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý." Kang Jong không thể tin được, người phụ nữ này cư nhiên cùng ông nói ly hôn.
Nhiều năm như vậy, ông cũng vẫn chịu đựng không có nói ly hôn, là bởi vì để có thể thừa kế tất cả công ty của Kim gia, ông đã cam kết với Kim lão là cả đời này đều sẽ chiếu cố bà.
"Bất kể ông có đồng ý hay không tôi tuyệt đối vẫn muốn ly hôn." Kim Shin Ah vẻ mặt kiên định, không nhìn ra có bất kỳ dao động nào.
"Bà rốt cuộc là nghĩ như thế nào? Ly hôn có ích lợi gì? Bà có thể được cái gì? Ngoại trừ phân chia nhà cửa, bà có thể được cái gì?"
"Tôi muốn lấy được tự do cùng tôn nghiêm của tôi."
"Tự do của bà? Tôn nghiêm của bà? Chẳng lẽ bình thường bà không có sao? Tôi ép bà sao? Tôi có nói qua muốn cùng bà ly hôn sao?" Kang Jong cảm thấy bà nói ra chuyện ly hôn chính là một chuyện cười.
"Ông ở bên ngoài, chơi đùa với loại phụ nữ thế nào, tôi cũng làm bộ như không biết, bởi vì tôi cảm thấy ông một ngày nào đó sẽ hiểu, sẽ tỉnh ngộ, nhưng sự thật, tôi càng nhân nhượng ông càng phóng túng. Ông đã không suy nghĩ gì cho tôi, tôi vì cái gì muốn ủy khuất cả đời mình? Không phải là ông ép tôi, mà là tôi ép mình, tuổi càng lớn, càng hiểu đạo lý này, cho nên hiện tại, tôi muốn mình tự do."
"Bà nói cái gì? Bà cho rằng mình còn là con gái hai mươi mấy tuổi sao? Bà cho rằng sau khi ly hôn sau là có thể tự do sao? Tôi cho bà biết, bà chỉ có thể cô độc suốt quãng đời còn lại." Ngữ khí của ông càng lúc càng nặng nề, khí nóng trong người đang không ngừng bốc lên cao.
"Chẳng lẽ tôi không ly hôn tôi sẽ không cô độc quãng đời sau này sao? Ông cho rằng hiện tại tôi có chồng cùng không có chồng khác nhau sao? Nếu như có chồng hay không cũng như nhau, vậy tôi cần gì phải níu kéo cái không thuộc về mình, có phải hay không?" Bà nháy mắt một cái, khôi phục lại nụ cười bình tĩnh.
"Tôi thấy bà trúng tà rồi, cái nhà này cũng bị bà làm cho có tà khí rồi! Thay vì ngồi đây cãi cọ với bà không bằng đi mời một thầy phong thủy đến xem." Kang Jong cảm giác mình sẽ bị người phụ nữ trước mắt này làm cho điên rồi! Từng ấy năm tới nay, người phụ nữ này lần đầu tiên làm cho ông tâm tình không yên ổn.
" Kang Jong , thực tế một chút đi, chúng ta ly hôn! Tôi đã không còn thương ông nữa!"
"Nực cười, đã từng này tuổi, còn cùng tôi nói yêu đương? Bà không cảm thấy thật hoang đường sao?" Kang Jong đối với Kim Shin Ah hiện tại, không cách nào có thể hiểu tượng được.
"Trong lòng tôi, không thương thì không thể ở chung một chỗ." Từ đầu đến giờ, bà lần đầu tiên ra vẻ cố chấp, giống như lúc còn thiếu nữ, năm đó bà cố ý nhất định phải gả cho Kang Jong .
"Hôm nay, tôi không muốn cùng bà thảo luận cái vấn đề này, chờ bà tỉnh táo lại chúng ta nói tiếp!" Kang Jong khoát tay rời đi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, ông không điên cũng sẽ bị bà làm cho phát điên.
"Đơn ly hôn tôi đã nhờ luật sư, cũng đã ký tên rồi, chỉ chờ ông ký tên, chúng ta không còn quan hệ gì nữa, ông tự do, tôi cũng tự do."
Bà nhàn nhạt khoát tay áo, lại nhẹ nhàng bổ sung: " Còn nữa, ông nên xem qua nội dung."
Nói xong, Kim Shin Ah kéo ngăn kéo, đem hai tờ đơn ly hôn đưa tới tay ông.
Kang Jong nghiêm túc nhìn Kim Shin Ah , lại muốn phát ra lửa giận, nhưng không tìm được lý do, chỉ đành phải nhìn xuống.
Càng xem, sắc mặt của ông càng xanh mét, ông nắm chặt tờ đơn ly hôn trong tay: " Kim Shin Ah , tôi xem bà thật sự là đầu óc có vấn đề, đơn ly hôn này cũng không thể thực hiện, tôi cũng không thể ký tên."
"Bất kể ông có ký hay không, tôi cũng sẽ ly hôn. Nếu như ông không đồng ý, tôi sẽ nhờ luật sư liên lạc với ông, đến lúc đó chúng ta gặp nhau ở tòa án."
Kim Shin Ah thề phải đem tất cả thực hiện được, bà muốn Kang Jong hiểu rõ, bà - Kim Shin Ah cũng không phải ngồi không, bà tuyệt đối không thể bị khi dễ như vậy cho đến chết .
"Coi như ra tới tòa án, đây tất cả cũng sẽ không thực hiện được!"
"Có được hay không, không phải là do ông quyết định, mà là do tòa án phán quyết."
"Ra tòa cũng vậy thôi, những năm vừa qua, Kang quốc tế vẫn luôn do tôi quản lý, hiện tại mặc dù tôi đã thối lui, nhưng tôi vẫn còn là cổ đông ở Kang quốc tế." Nghĩ tới đây, Kang Jong cắn răng nghiến lợi, chỉ cảm thấy thống hận một hồi.
"Chỉ cần ông nguyện ý, ông có thể ở Kang quốc tế làm việc. Tôi tin tưởng con trai cũng sẽ an bài cho ông một chức vị , nhưng là những thứ tài sản khác, ông một phần cũng không thể nào đạt được."
"Những năm qua, những thứ gia sản này, rất nhiều thứ đều do tôi cố gắng gầy dựng."
"Là do ông cố gắng, nhưng tôi cũng đã trả thù lao cho ông, ông cũng có cổ phần ở Kang quốc tế nha."
"Tôi nói bà nên xem lại luật hôn nhân, tài sản của hai vợ chồng, nếu có ly hôn cũng là phải chia đều."
"Nhưng là ông phản bội hôn nhân rồi, huống chi những thứ gia sản này đều là tên của tôi, về phần gia sản mang tên ông, có lẽ đã nằm ở tay một người phụ nữ nào khác rồi." Kim Shin Ah nặn ra một nụ cười, cười đến chính mình cũng cảm thấy rất mệt mỏi!
"Phản bội? Đây chẳng qua là vui đùa một chút mà thôi, luật pháp đến cuối cùng vẫn là phải có chứng cớ ." Kang Jong nổi giận đùng đùng, ông thật muốn tát một cái cho Kim Shin Ah tỉnh lại, hai nguời tuổi cũng lớn, bà còn ở nơi này đùa bỡn nhiều như vậy
. "Làm sao ông biết tôi không có chứng cớ? Ông cùng người phụ nữ khác vụng trộm, có con riêng. . . . . Ông cho rằng tòa án sẽ cho phép sao? Tòa án luôn bảo vệ người bị hại, huống chi, ban đầu ông cưới tôi, ông không có chút cổ phần nào ở Kang quốc tế, mà hiện tại cổ phần của ông ở Kang quốc tế đều là tôi đưa cho ông!"
Thật là chuyện cười! Hiện tại, một chút xíu cổ phần kia đối với ông mà nói đơn giản chính là một loại ăn xin.
"Bà điều tra tôi?" Ông lại một lần nữa mở to đôi mắt.
Cực kỳ không muốn tin, bà, cư nhiên điều tra ông? "Là ông thật quá mức, ông có bao nhiêu con riêng tôi không muốn biết, ông bên ngoài nuôi bao nhiêu tình nhân, tôi cũng không muốn biết, mà bây giờ, tôi chỉ muốn chia tay, nếu như ông không muốn, vậy chúng ta chỉ có thể gặp nhau ở tòa án."
"Đã từng này tuổi rồi, bà muốn đem những chuyện này công khai sao? Bà muốn đem chuyện này làm chuyện cười cho mọi người sao?" Kang Jong ép hỏi bà.
"Chế giễu? Tôi không thèm để ý, ông cho rằng tôi không nói người khác không biết sao? Bị người đời chê cười là ông, không phải tôi." Kim Shin Ah nhìn thấu hết thảy, bà chỉ có một mục đích, để cho ông hoàn toàn rời đi thế giới của bà.
"Bà ép tôi?" Kang Jong nắm chặt tay, ngay lúc này, ông rốt cuộc đã hiểu rõ, người phụ nữ này muốn ép ông tới bước đường cùng!
"Tôi không có ép ông, là ông tự đem mình bức đến bước này. Tôi đã từng ra hiệu cho ông, nhưng là ông không thèm để ý. Ông ở bên ngoài ăn chơi trác táng, thay đổi tình nhân xoành xoạch, người sau lại trẻ hơn người trước. Ly hôn với tôi xong, ông có thể quang minh chính đại cưới một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp, đó không phải là mong muốn của ông sao?"
"Bà chính là đang ép tôi! Tôi không hiểu bà, nhưng bà lại hiểu tôi, bởi vì bà biết tôi chưa bao giờ nói ly hôn, cho nên bà từng bước từng bước chuẩn bị, chờ hôm nay trả thù?" Kim Shin Ah trầm mặc, một câu nói này của ông, hủy bỏ đi tất cả yêu thương bà đã dành cho ông, người mà bà đã từng muốn sống trọn đời.
Hai nguời nhìn nhau, đôi mắt của ông như lưỡi dao đâm vào trái tim bà.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro