Chương 193,194,195
Chương 193: Nguy cơ của Krystal 4
Krystal coi như bị thuốc kích dục đang làm mình khó chịu đến cỡ nào đi nữa nhưng cô cũng biết cái máy quay kia đối với bọn họ mà nói là một loại tổn thương thật lớn, cô tuyệt sẽ không để cho chuyện như vậy phát sinh.
"Huyk, phá hủy cái máy quay, nhất định phải phá hủy nó!" Sắc mặt hồng hào của cô càng làm mê người, thanh âm rối loạn cũng trở nên kiều mỵ.
Lãnh Tĩnh Thi sau khi nghe xong lời cô nói càng thêm ôm chặt máy quay, từ từ lui bước, chuẩn bị chạy trốn.
Min Huyk lạnh giọng nói: "Đưa đây!"
"Không. . . Đây là của em. . .anh không thể lấy đi. . ."Cô lắc đầu nhu nhược nói.
"Đưa cho tôi!" Hắn nhấn mạnh lần nữa.
Lãnh Tĩnh Thi ôm máy quay sãi bước ra ngoài, nhưng mới có mấy bước, cô phát hiện Đoàn Chính Kiệt ngăn ở trước mặt cô.
"Chính Kiệt, mau. . . Giúp em ngăn bọn họ lại. . ." Cô thở hổn hển nhìn hắn.
"Tĩnh Thi, đưa nó cho Min Huyk đi! Đừng mê muội nữa!" Đoàn Chính Kiệt trong mắt thoáng qua đau lòng, bao nhiêu lần tỉnh mộng, trong óc của hắn vẫn chỉ có bóng dáng của người con gái này, không sao xóa mờ được.
"Anh không phải nói yêu em sao? Anh không phải đã nói chỉ cần em muốn, anh sẽ giúp em lấy được sao? Hiện tại chính là lúc chứng minh anh yêu em, chẳng lẽ anh muốn buông tay sao?" Hắn nhìn cô, trong lòng rung động.
"Chính là bởi vì anh yêu em, cho nên anh không muốn phóng túng để cho em từng bước từng bước gây thêm lỗi lầm nữa." Hắn càng thêm đau lòng.
"Nếu như anh yêu em, hãy để cho em đi!"
"Em để máy quay lại, anh liền để cho em đi!" Đoàn Chính Kiệt hiểu rất rõ cô, cô muốn làm cái gì hắn cơ hồ cũng có thể đoán được, mà hắn cũng từng giúp cô làm rất nhiều chuyện, từng có ảo não, nhưng hắn chưa từng hối hận qua, vì hắn yêu cô đến điên rồi.
"Không. . . Chẳng lẽ ngay cả anh cũng muốn đối nghịch với em sao? Tại sao?" Lãnh Tĩnh Thi gầm nhẹ.
"Anh không phải là đang cùng em đối nghịch, anh là đang giúp em, Tĩnh Thi, nghe lời, có được hay không? Ngoan một chút. . ." Hắn nhẹ giọng nói, nhu tình trong mắt cho tới bây giờ đều chưa hề dừng lại.
"Không. . . Anh đây là đang hại em. . . Anh không muốn em thuộc về người khác, bản thân mình tư lợi. . . Anh chỉ muốn cho em sống ở bên cạnh của anh, phải không?"
"Đúng, anh muốn em sống ở bên cạnh anh, nhưng là, anh cho tới bây giờ đều hi vọng em hạnh phúc , em nói em muốn gả cho Min Huyk mới có thể hạnh phúc, anh chấp nhận để cho em đi theo đuổi hạnh phúc, nhưng anh ta căn bản không yêu em. . .Anh ta không thương em. . .không thể cho em hạnh phúc, cho nên anh trở về, anh muốn trở lại tiếp tục mang hạnh phúc đến cho em!"
"Nếu như anh muốn cho em hạnh phúc, nên đi giúp em đạt được cái em muốn, mà không phải giúp đỡ người khác ngăn cản em lấy đi cái em muốn." Lãnh Tĩnh Thi ích kỉ nói, cô thừa nhận, cô là vì đạt tới mục đích, có thể lợi dụng hết mọi người, nhưng đó cũng là người khác tự nguyện, cô không có miễn cưỡng.
"Tĩnh Thi. . . Không nên như vậy nữa. . . Có được không?" Đoàn Chính Kiệt đang đối mặt cô sau đó, luôn là không kìm hãm được đi thỏa mãn cô, cô chỉ là nho nhỏ đô cái miệng, hắn cũng sẽ giận mình không thể ngay lập tức đạt tới tâm nguyện của cô, nhiều lần sau đó, hắn cảm thấy hắn còn sống, cũng là bởi vì Lãnh Tĩnh Thi còn sống.
Hai nguời đang nói chuyện , Min Huyk lại đột nhiên từ phía sau lưng hung hăng cho Lãnh Tĩnh Thi một chưởng, trước mắt cô thoáng qua một bầu trời sao, ngay sau đó liền hôn mê bất tỉnh.
Min Huyk từ trong tay của cô cầm lấy máy quay, lấy ra thẻ từ, sau đó đem máy quay hung hăng quăng xuống đất, dùng sức đạp, trong thẻ từ là cái gì, hắn không muốn nhìn đến, nhẹ tay bóp một cái, mọi thứ đều nát vụn. . .
"Anh mang cô ấy đi đi! Nếu như có thể, mang cô ấy đi xa một chút, cô ấy sẽ từ từ thoát ra khỏi bóng ma của tôi!"Min Huyk sau khi nói xong, ôm thân thể Krystal rời đi.
____________________________
Bên trong gian phòng, Krystal chủ động đi đến cởi y phục của hắn, đôi môi không ngừng hôn trên người hắn.
"Krystal. . . Krystal. . ."Hắn dán vào da thịt nóng bỏng của cô, trong miệng gọi tên cô.
"Em khó chịu. . . Em muốn. . . Em nghĩ muốn. . ."Thân thể Krystal đã nóng rực đến gần như hỏng mất, cô dùng sức cởi đi y phục của hắn, dán sát vào da thịt của hắn cô mới thấy thoải mái một chút.
"Ừ. . . Anh biết. . . Anh sẽ không để cho em khó chịu quá lâu . . ." Tay của hắn di động trên vật đẫy đà của cô, vuốt ve lên xuống.
"Ừ. . . Em còn muốn. . ." Cô thở hào hển, đôi môi hạ thấp xuống, hung hăng cắn một cái vào vật ấy của hắn.
Min Huyk tay dò hướng bí ẩn của cô, nơi đó đã sớm phiếm lạm thành một con sông nhỏ, ngón tay của hắn chỉ là vừa mới đụng phải nơi đó, cô liền không tự kìm hãm được hút lấy ngón tay của hắn, phát ra vui vẻ thanh âm.
"Em chỗ này thật khó chịu. . .Khó chịu. . . Huyk. . . Giúp em. . ." Cô có chút mơ hồ, trên mặt triều hồng càng thêm phiếm lạm.
Ngón tay của hắn dùng sức ở nơi đó tiến tới rút ra, cắm vào, đưa tới một hồi, thanh âm thủy triều dội lại.
"Ừ. . . Thoải mái. . . A. . . Nặng hơn một chút. . ."
Krystal mê say đôi mắt, chỉ có muốn... Min Huyk biết cô khó chịu, da thịt của cô chưa từng nóng bỏng như vậy, mà thanh âm của cô chưa từng có chủ động cùng tích cực như vậy, mùi vị trong miệng cô làm cho hắn mê man, mỗi tấc da thịt mềm mại trên người cô cũng làm cho hắn phát điên.
Cô dụ hoặc vẻ mặt mị thái kích thích thân thể của hắn dưới thân thể của cô.
"Ừ. . . Em không được. . . Huyk. . . Cho em. . . Em muốn. . ." Giờ phút này, cô bị thuốc phát tát đã không có xấu hổ, cô chỉ muốn, muốn hắn, hung hăng muốn hắn.
Min Huyk đang chuẩn bị đứng dậy thẳng tiến cô, Krystal cũng đã không kịp đợi, lật người đè lên, nắm lấy trướng đại của hắn, nhắm ngay của mình nhập khẩu hung hăng ngồi chồm hổm lên.
"Ừ. . ."
"A. . ."
Hai người cũng phát ra thanh âm thỏa mãn, ngồi ở trên người của hắn Krystal, thân thể bị hắn lấp đầy thật chặt, đó là một loại cảm giác kích thích vui vẻ, cô ở trên người hắn bắt đầu vận động , lúc lên lúc xuống.
Trên thân thể kích thích, cô mỗi một động tác hạ xuống, liền muốn kích thích phải nhanh hơn, nặng hơn, thân thể của cô cũng theo động tác của cô càng lúc càng nhanh, kia trước mắt hắn hai khỏa lộ ra, lóe phấn hồng thủy tinh sáng, hai tay của hắn hung hăng nhu trên hai vật đó của cô.
"Ừ. . . Thật thoải mái. . . A. . ." Cô khép hờ đôi mắt, hưởng thụ giờ phút vui vẻ này, cô giống như không thể thỏa mãn, ở trên người hắn tác thủ không biết mệt, mỗi một kích thích làm cho cô muốn tìm lấy mau hơn.
Cảm giác thân thể lẫn nhau đi đến cực hạn, điên cuồng thét lên, giống như chỉ có như vậy, thân thể của cô mới có thể hóa giải.
Chương 194: Quá khứ không muốn người biết của Lãnh Tĩnh Thi
Bão tuyết ở Seoul vẫn còn kéo dài, từng mảnh từng mảnh, giống như vĩnh viễn cũng sẽ không ngừng.
Đoàn Chính Kiệt nhìn Lãnh Tĩnh Thi vẫn đứng ở cửa sổ ngẩn người, cô đẹp như vậy, nhưng lòng của cô lại là cố chấp như vậy, cô khóc xin Min Huyk không thể rời bỏ cô, không làm tổn hại máy quay của cô . . .
Nhưng Min Huyk rời bỏ cô, đạp bể máy quay, bóp nát thẻ từ, một tia hi vọng cuối cùng cũng bị lấy đi mất.
Hắn nhìn cô như đã chết đi, tâm thấy thật đau.
"Tĩnh Thi. . ." Thanh âm của hắn ôn nhu như vậy, ôn nhu giống như sợ sẽ quấy rầy đến cô.
"Tại sao anh ấy không thích em? Là do em không đủ xinh đẹp sao?" Ánh mắt cô u oán sắp khóc.
"Không, em rất đẹp! Chẳng qua anh ta không thích một người xinh đẹp đến hoàn mỹ."
"Vậy anh nói cho em biết đi, anh ấy tại sao có thể thích Lãnh Tĩnh Dạ? Em cùng cô ấy dáng dấp cơ hồ là giống nhau, tại sao anh ấy có thể thích cô ấy mà không thể yêu thích em?" Lãnh Tĩnh Thi không hiểu, nếu như hắn không thích sự xinh đẹp của cô, ban đầu Min Huyk tại sao lại có thể vì Lãnh Tĩnh Dạ chết đi sống lại như vậy.
"Tĩnh Thi, cùng anh trở về Pháp, có được không? Để cho anh chăm sóc em!"Hắn nghĩ tới muốn quên người con gái này, nhưng hắn không thể làm được.
Hắn biết cô hư, cô cố chấp, nhưng hắn vẫn cứ như thế yêu cô.
"Không, em không trở về, ván bài này vẫn chưa ngã ngũ mà, em sẽ không chịu thua!" Cô kiên trì với ý nghĩ của mình.
"Tĩnh Thi, em tỉnh lại đi, đừng khăng khăng cho mình làm đúng nữa, Min Huyk tại sao vừa bắt đầu chú ý em, thích em? Không phải là bởi vì em thể hiện giống như Lãnh Tĩnh Dạ sao? Nhưng tiếp xúc lâu dài, hắn phát hiện em không phải là người hắn muốn tìm, cho nên hắn cũng không thể yêu em."
"Anh nói bậy, em rõ ràng theo nhật ký của Lãnh Tĩnh Dạ đi tiếp xúc với anh ấy, từng động tác rất nhỏ của Lãnh Tĩnh Dạ em đều luyện tập trong gương trên trăm lần, anh ấy cùng em ở chung một chỗ, nhất định sẽ có cảm giác." Lãnh Tĩnh Thi có chút bối rối khẩn trương.
"Ngay cả chính em cũng biết mình đang bắt chước Lãnh Tĩnh Dạ, nhưng bản tính trời sinh của em là không thay đổi được. Tại sao em cứ cố chấp như vậy? Em diễn có khá hơn nữa em vẫn chỉ là Lãnh Tĩnh Thi, không thể biến thành Lãnh Tĩnh Dạ được, hắn nhất định không thể nào thích em!" Đoàn Chính Kiệt hi vọng cô có thể tỉnh táo lại.
"Anh im miệng! Em nhất định có biện pháp để cho anh ấy thích em, em nhất định sẽ là người của anh ấy!"Cô kiên trì quyết không buông tay.
"Em dùng biện pháp gì để cho hắn thích em? Tự sát, em dùng qua, hắn cũng không tới nhìn em một cái; tuyệt thực, em cũng thử qua, hắn vẫn như cũ chưa có tới xem em một lần; em bắt cóc Krystal, cố gắng để cho đàn ông của toàn thế giới nhìn thấy cô ấy một màn không chịu nổi, làm Min Huyk vĩnh viễn cũng cưới không được cô, coi như Min Huyk nguyện ý cưới, Krystal cũng sẽ không nguyện ý gả, một chiêu hung ác như vậy nhưng kết quả ra sao? Em vẫn thất bại như cũ! Chẳng lẽ em vẫn không thể tỉnh lại sao?"
Đoàn Chính Kiệt nhìn cô, hắn biết cô cũng không chịu nổi những chuyện đã qua, trừ hắn ra, không có ai biết.
"Em không cam lòng. . .không cam lòng. . ."
"Tĩnh Thi, em không nên như vậy. . . Em đã rất khá, tại sao nhất định phải ép mình?"
"Anh căn bản cũng không biết trong lòng em có bao nhiêu thống khổ, anh chỉ biết là để cho em đừng theo đuổi cái gì không thuộc về mình, nhưng anh có biết hay không, những chuyện đã từng phát sinh ở trên người em, là đau lòng cỡ nào. Năm đó, nếu như không phải là bởi vì em cùng Lãnh Tĩnh Dạ lớn lên giống nhau, em căn bản cũng không có khả năng bị những người đó luân phiên hãm hiếp! Tại sao cô ta có được tình yêu, mà em lại phải thay cô ta chịu tội, tại sao?"
Nghĩ đến chuyện trước kia, nước mắt trong mắt cô khống chế không được liền chảy xuống.
"Tĩnh Thi, không cần suy nghĩ nữa. . .Không cần suy nghĩ nữa. . ."
Đoàn Chính Kiệt ôm cô thật chặt ở trong ngực của mình, ôn nhu an ủi: "Hết thảy đều đã qua, vĩnh viễn đều là quá khứ."
"Không. . . Em không làm được, chỉ cần nghĩ đến những chuyện này, trong lòng em liền đau, đau đến như bị kim châm!"
"Có anh ở đây, hết thảy đều sẽ khá hơn, tin tưởng anh!" Hắn ôm chặt hơn.
"Không, em không muốn buông tha cho, em còn có thể tranh thủ. . ." Cô tự mình lẩm bẩm.
"Tĩnh Thi, em đã dùng hết tất cả phương thức đi tranh thủ tình cảm của Min Huyk rồi, nhưng người hắn yêu chính là một người khác, mà không phải là em."
"Vậy em sẽ phá hủy mọi chuyện, cũng giống như đã từng phá hủy Lãnh Tĩnh Dạ!" Lãnh Tĩnh Thi mắt lạnh, nơi khóe mắt lộ ra hung quang.
"Em điên rồi! Em đối với Lãnh Tĩnh Dạ trả thù anh có thể hiểu, nhưng em đối với Krystal trả thù, hoàn toàn chính là sự ích kỷ của em. Em cứ tàn nhẫn như vậy em sẽ hoàn toàn mất đi chính mình, mất đi người cuối cùng yêu em là anh!"
Đoàn Chính Kiệt thật đau lòng, cho tới bây giờ, tại sao cô còn không nguyện ý buông tay?
"Không chiếm được người em yêu, em cũng không để cho người khác lấy được, nếu như anh yêu em, liền ủng hộ em lần cuối cùng này đi, xong việc em liền đi theo anh, có được không?" Nỗi hận cô dành cho Min Huyk nay đã muốn vượt xa tình yêu.
"Tĩnh Thi, nếu như em biến thành như vậy, anh yêu em cũng không dám ở chung một chỗ với em. Bởi vì anh lo lắng, lo lắng một ngày kia anh chọc em tức giận, em cũng có thể để cho người tiêu diệt anh, em biết loại cảm giác này đáng sợ đến cỡ nào không?"
"Sẽ không. . . Anh tốt với em, em hiểu. . .Em cũng biết!" Cô hết sức giải thích, cô không muốn thấy ánh mắt như vậy của Đoàn Chính Kiệt.
"Em hại không được Krystal, cuối cùng lại làm hại chính em. Nếu như em thật hại chết Krystal, em cũng sẽ không có kết quả tốt, bởi vì thế lực của Min Huyk so với tưởng tượng của em khác xa, một khi tra được, việc em nhằm vào Krystal bại lộ, hắn chỉ động một ngón tay là có thể bắt được em; nếu như để cho hắn biết năm đó Lãnh Tĩnh Dạ chết đi với em có liên quan, em cảm thấy hắn sẽ bỏ qua cho em sao?"
"Chỉ cần anh không nói em không nói, cũng sẽ không có người biết!" Cô chột dạ giải thích," Cô ta chỉ là sớm hay muộn, chúng ta chỉ là thuận nước đẩy thuyền đi thôi."
"Tĩnh Thi, đây là anh cho em một cơ hội cuối cùng."
Nói xong, hắn từ trong túi móc ra vé máy bay "Đây là vé máy bay mười giờ sáng mai đi Paris, anh sẽ chờ em, nếu như em không đến, anh sẽ không bao giờ chờ em nữa!"
Lãnh Tĩnh Thi nhận lấy vé máy bay, nhìn lại Đoàn Chính Kiệt, ánh mắt của hắn vẫn trong suốt như trước kia, rất hoan hỉ nhân nhượng cô, cô nói gì hắn cũng nguyện ý giúp cô đi làm, chỉ vì cô vui vẻ, cho dù là cô yêu người đàn ông khác, hắn cũng ở bên cạnh yên lặng giúp đỡ cô.
Hắn nhìn cô một cái thật sâu, ôn nhu nói: "Anh hi vọng mười giờ ngày mai gặp lại em, bởi vì anh muốn mang lại hạnh phúc cho em, ở trong thế giới của anh, em vĩnh viễn đều là nữ chủ."
Lãnh Tĩnh Thi nắm vé máy bay trong tay, nhìn hắn dần biến mất trong tầm mắt của mình.
Chương 195: Quá khứ không muốn người biết của Lãnh Tĩnh Thi 2
Nhìn bông tuyết rơi ngoài cửa sổ, rất nhiều chuyện cũ dần dần hiện lên ở trong đầu của cô.
Lãnh Tĩnh Dạ so Lãnh Tĩnh Thi lớn hơn ba tuổi, nói cách khác, cha của Lãnh Tĩnh Thi trước khi cùng mẹ cô kết hôn, đã có một đứa con gái riêng, hơn nữa vẫn nuôi ở nước ngoài, còn là nuôi một cách giấu diếm nên không ai biết được.
Nhưng cây kim dấu trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, mẹ Lãnh Tĩnh Thi náo qua rất nhiều lần, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn tha thứ.
Dù vậy bà thật không cam lòng, bà đem Lãnh Tĩnh Thi ra nước ngoài, thứ nhất là muốn bồi dưỡng, thứ hai cũng là giận dỗi.
Mười sáu tuổi dáng dấp Lãnh Tĩnh Thi đã cực kỳ xinh đẹp, cô xem nhiều tờ báo thương mại cùng giải trí, thầm mến một người đàn ông tuấn tú thường xuất hiện trên báo, báo thương mại thỉnh thoảng sẽ có đăng một chút về chiến lược buôn bán của hắn, báo giải trí luôn có một chút scandal của hắn cùng một minh tinh điện ảnh quốc tế hoặc là một đại danh viện nào đó. . .
Còn nhỏ tuổi, cô nhìn thấy hắn lần đầu tiên liền yêu, cô thề, thậm chí đem bí mật của mình chia sẻ với người bạn thân nhất là Đoàn Chính Kiệt, cô nói cô nhất định phải chinh phục người đàn ông này, cô nỗ lực để cho mình trở nên ưu tú hơn, xinh đẹp hơn.
Trong hai năm cô cố gắng trở nên ưu tú cùng xinh đẹp, tin tức về hắn cũng biến mất.
Mà lại có một chuyện khác phủ xuống trên đầu cô.
Đó là vào một đêm mưa, cô vừa bước ra đường không tới một phút, liền bị người bắt lên xe, dẫn tới một cái kho hàng, ba người đàn ông không chút khách khí thay nhau hãm hiếp cô.
Thậm chí không đợi cô lên tiếng, ba người kia liền thay nhau hành hạ cô, cái đêm mưa đó thành kí ức đau đớn nhất của cô, cô nhìn hạ thể của mình không ngừng chảy máu, cô biết lần đầu tiên của mình cứ như vậy mất đi, kia vốn nên giao cho người cô thích nhất lại bị người ta dùng phương thức tàn nhẫn nhất đoạt đi, cổ họng của cô cơ hồ không thể phát ra thanh âm.
Thấy cô gái đang chảy máu, một trong ba người đàn ông ném một câu : "Này Kang Min Huyk cư nhiên đem dâng không cho chúng ta, thật là hào sảng!"
Bọn họ cười nghênh ngang rời đi, mà cô dùng hơi sức cuối cùng gọi điện thoại cho Đoàn Chính Kiệt.
Sau này cô mới biết, đêm hôm đó người bọn họ muốn tìm là Lãnh Tĩnh Dạ, mà không phải là Lãnh Tĩnh Thi, nhưng bởi vì các cô lớn lên giống nhau, cô thành vật thế thân cho Lãnh Tĩnh Dạ.
Ba người kia là người của xã hội đen, cũng là được những người khác trả tiền muốn cho Min Huyk một chút giáo huấn, mà người phụ nữ Min Huyk thích nhất- Lãnh Tĩnh Dạ chính là mục tiêu bọn họ hạ thủ, lại chưa từng nghĩ mình đã lầm đối tượng.
Nửa tháng sau, cô nhận được tin báo mình mang bầu, nhìn giấy khám bệnh, cô nắm thật chặt ở trong tay, trong mắt cừu hận càng thêm sâu! Đây hết thảy, đều là tội của Lãnh Tĩnh Dạ, lại toàn bộ đáp xuống đầu cô.
Mẹ Lãnh Tĩnh Dạ quyến rũ ba cô, mà cô ta lại đoạt đi người cô yêu nhất, ghê tởm hơn chính là, cô còn phải thay cô ta cõng một thân tội nghiệt, cô muốn trả thù. . .cô muốn đem những tội nghiệt mình phải gánh trả lại, cô muốn đoạt lại những gì thuộc về mình.
Cô không do dự liền giết chết dã chủng trong bụng, lòng của cô cũng từng chút từng chút trở nên ngoan độc. lúc cô mới biết thì ra Lãnh Tĩnh Dạ là chị cùng cha khác mẹ với mình, mẹ của cô còn chưa có nói gì với cô về chuyện này.
Để cho cô đắc ý nhất chính là, dòng họ của Lãnh Tĩnh Dạ có bệnh đường sinh dục, tùy thời có thể chết, tựa như mẹ của Tĩnh Dạ, sống không tới bốn mươi tuổi liền chết, nhưng cô thì không đợi được Lãnh Tĩnh Dạ bốn mươi tuổi mới chết.
Đang nhìn đến vô số hình ảnh của Min Huyk đối với Lãnh Tĩnh Dạ, trong lòng cô đã tuôn ra một cái ý niệm, đó chính là chờ Lãnh Tĩnh Dạ chết, sau đó cô lại hiện ra trước mắt của hắn.
Từ khi có ý nghĩ kia, cô liền mua chuộc người giúp việc của Lãnh Tĩnh Dạ.
Trong bữa cơm hằng ngày kêu người đó cho thêm một chút thuốc, làm cho Tĩnh Dạ suy kiệt nhanh hơn, thêm một chút tác động ngoại giới, Lãnh Tĩnh Dạ cũng bắt đầu tự làm khổ mình, ý thức tiêu cực rất mạnh, ba tháng sau, cô liền bệnh tim đột phát chết đi.
Mà cô, từ chỗ Lãnh Tĩnh Dạ lấy đi một vật, đó chính là nhật ký, ghi chép tất cả quá trình từ khi quen biết Min Huyk đến khi yêu nhau, cùng mỗi động tác rất nhỏ của cô đối với hắn, Tĩnh Thi đều từng điểm từng điểm ghi tạc trong đầu.
Hai năm sau, cô bắt đầu xuất hiện ở các tạp chí lớn, cô lấy thân phận quốc tế danh viện trở về nước, sau đó thông qua các loại quan hệ cùng Min Huyk tiến hành vô tình gặp được, hơn nữa thành công hấp dẫn tầm mắt Min Huyk, đạt được tốc độ nhanh nhất trở thành bạn gái của hắn, sau đó là vị hôn thê, hơn nữa đạt được Kim Shin Ah hoàn toàn ủng hộ.
Nhưng người tính không bằng trời tính, không có Lãnh Tĩnh Dạ, lại xuất hiện một Krystal Jung, kế hoạch của cô đột nhiên có lỗ hổng, lỗ hổng ngày một lớn, cô càng nỗ lực vùi lấp nó, lại phát hiện càng khuyết lớn hơn.
Không cam lòng, cô lần nữa lợi dụng trí tuệ cùng thủ đoạn của mình đi dành lấy tình yêu, và cũng vì những thủ đoạn đó, dần dần cô mất đi chính mình.
Từ mười sáu tuổi đến hai mươi ba tuổi, cô thích hắn bảy năm, tình yêu này ở trong lòng của cô in dấu thật sâu, nếu muốn cô cứ như vậy thối lui, cô không làm được!
Thứ cô không có được, cô sẽ phá hủy, phá hủy đến tan nát, lòng của cô mới có thể hoàn toàn bình phục lại.
Cô tự nói với mình, một cú đá cuối cùng, bất kể thành công hay không, cô đều sẽ cầm vé máy bay đi Pháp. __________________________
Điện thoại của Krystal vang lên, đầu kia là một thanh âm lạnh lùng của đàn ông.
"Krystal, mẹ mày bây giờ đang ở trong tay tao, tao hạn cho mày mười phút sau chạy tới, nếu như dám báo cảnh sát hoặc là nói cho những người khác, vậy thì mày cũng nên chuẩn bị đi nhặt lại xác của mẹ mày đi!"
"Anh là ai? Đừng ở đó nói bậy nữa!"Krystal cảnh giác nói.
"Đàn bà thúi đáng chết, nói chuyện, gọi tên con bà đi!" Cô nghe được tiếng tát tay vang lên.
"Krystal. . ." Krystal vừa nghe liền biết là mẹ, khẩn trương nói: "Mẹ. . . Bọn họ có làm gì mẹ hay không?"
Không có tiếng mẹ trả lời, vẫn là tiếng nói của người đàn ông kia,"Tao ở dưới lầu công ty của mày, nếu như không muốn phải đi nhặt xác thì lập tức xuống đây ngay bây giờ cho tao. Nếu như tao phát hiện bên cạnh mày có người khác, tao nhất định sẽ cho mày biết hậu quả là như thế nào!"
"Được, tôi lập tức xuống ngay, các người ngàn vạn lần không được tổn thương mẹ tôi!" Krystal không kịp ngẫm nghĩ nữa, chạy thật nhanh ra khỏi công ty.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro