Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 185,186,187




Chương 185: Không có anh ấy em sẽ chết 2

Krystal ngẩng đầu lên, lẳng lặng nhìn Tĩnh Thi, chỉ chốc lát sau, cô cười nhạt "Tĩnh Thi, bất kể tôi có yêu Min Huyk hay không, Min Huyk đều không phải là quà tặng, không phải là tôi buông tay, anh ấy liền nguyện ý trở về bên cạnh cô."

"Chỉ cần chị không thương anh ấy, cự tuyệt anh ấy, anh ấy nhất định sẽ trở lại bên cạnh em. Em sẽ nỗ lực làm anh ấy yêu em, cho anh ấy biết em tốt với anh ấy như thế nào, vậy là được rồi!" Cô khẩn cấp giải thích.

"Câu trả lời cô muốn không phải nằm trên người tôi, mà là trong quyết định của Min Huyk. Bởi vì quyền chủ động thuộc về anh ấy, nếu như người tôi yêu là người xứng đáng, hơn nữa anh ấy cũng yêu tôi, vậy tôi sẽ không dễ dàng buông tay." Krystal kiên định nhìn cô chăm chú.

"Chị đang nói cho tôi biết, chị không muốn buông tha cho Huyk sao?" Thanh âm của Tĩnh Thi đột nhiên lạnh xuống.

"Đúng vậy, tôi sẽ không buông tay! Nhưng. . .chỉ cần người Min Huyk chọn không phải là tôi, vậy tôi sẽ chấp nhận sự thật, cho nên, chúng ta nên giao quyết định này cho Min Huyk."

Giờ phút này Krystal rất là rõ ràng, cũng thật kiên định, ngay trước mặt tình địch, kêu cô lựa chọn buông tay cô quả thật làm không được.

Bởi vì trong nội tâm cô yêu người đàn ông kia, quan trọng hơn là, hiện tại anh ấy cũng yêu cô, nỗ lực tốt với cô, buông tay như vậy đối với hắn và đối với chính mình đều không công bằng.

"Krystal, sao chị ích kỷ như vậy??? Nếu như quyết định này có thể giao cho Huyk, tôi còn phải cần đi cầu chị sao? Tại sao chị muốn làm như vậy, tại sao?" Cô lạnh lùng hỏi, trong hai tròng mắt buồn bã tràn đầy thù hận.

"Đây là câu trả lời chân thật nhất trong lòng tôi, tôi không muốn lừa gạt cô!" Tình yêu không phải là quà tặng, không phải nói cho là có thể cho.

"Câu trả lời chân thật nhất? Vậy thì chị chẳng qua là tài sản của Huyk, chị cố ý quyến rũ anh ấy, phải không? Tôi xem chị là chị em tốt, mà chị lại đi phá hư tình cảm của tôi và Huyk sau lưng tôi. Tôi bất kể hiềm khích lúc trước tha thứ cho chị, hơn nữa cầu khẩn chị trả Huyk cho tôi, chị lại tàn nhẫn như vậy, lòng của chị rốt cuộc làm bằng gì? Làm sao chị có thể ác như thế? "

Từng chữ từng câu của cô đều chất vấn Krystal, giống như cô chính là người bị thương.

Krystal có chút kinh ngạc, trong nháy mắt, cô thậm chí hoài nghi thần kinh của Lãnh Tĩnh Thi có phải có vấn đề gì hay không? Cô ấy hoàn toàn sống ở trong thế giới tốt đẹp của mình, đối với chuyện xấu mình đã làm, một chữ cũng không đề cập tới.

"Sao? Chị không muốn thừa nhận hả? Sao chị không nói? Krystal, hôm nay chị cự tuyệt tôi, tôi nhất định sẽ làm cho chị hối hận. Dù tôi không hạnh phúc, tôi cũng sẽ không để cho các người hạnh phúc, bởi vì, là chị tự tay bóp chết hạnh phúc của tôi!" Cô tức giận nhìn Krystal, thấp giọng hầm hừ.

Nói xong, cô bưng cà phê trên bàn lên tạt vào mặt Krystal.

Krystal rút khăn giấy ra lau từng chút từng chút cà phê trên mặt mình, tỉnh táo nhìn cô nói: "Lãnh Tĩnh Thi, cô đừng quá mức, tôi nhân nhượng cô không phải đại biểu tôi mềm yếu, chỉ là bởi vì tôi không muốn so đo với cô."

"Ha ha. . . Lý do tốt cỡ nào, đánh thắng trận còn có thể để cho mình trở thành người bị thương hại, đoán chừng cũng chỉ có loại phụ nữ hạ tiện như chị mới làm ra được!" Giờ phút này, diện mạo thật của Lãnh Tĩnh Thi lộ ra, bộ dáng trái ngược với sự thiện lương đơn thuần trước kia.

Krystal vừa nghe, lửa giận đốt từ trong lòng, học theo Lãnh Tĩnh Thi, cô bưng cà phê trên bàn lên tạt lại.

"A. . ." Lãnh Tĩnh Thi không ngờ rằng cô dám trả đũa, không nhịn được kinh hô một tiếng.

"Một ly cà phê này trả lại cô, trả lại gian kế cô hãm hại tôi là nội gián trong cty Kang, trả lại chân tướng cô hãm hại tôi trở thành người hại chết cái thai đã sớm chết từ lâu trong bụng cô, trả lại cô. . ."

"Chát!" Một tiếng vang thật lớn, trên mặt Krystal lập tức hiện ra năm dấu tay, đó là một cái tát tay của Lãnh Tĩnh Thi, xuống tay rất nặng, đối lập rõ ràng với dáng người nhỏ nhắn của cô.

"Chát!" Krystal cũng tát lại một cái, năm dấu tay cũng hiện ra ở trên mặt của cô.

"Tôi nói rồi, không cần làm như tôi không so đo chính là mềm yếu, nếu cô phải từng bước từng bước ép tôi, tôi cũng có thể hung ác đấy!" Krystal không khách khí.

Lãnh Tĩnh Thi cắn răng hung tợn nói: "Krystal, tôi muốn cô nhớ, tôi sẽ khiến cô hối hận!" Cô bụm mặt hất tay rời đi, để lại cho Krystal một bóng lưng xinh đẹp.

Krystal ngồi trở lại lần nữa, tuyết phía ngoài tuy còn chưa rút đi nhưng bầu trời cũng đã trong trở lại, đây chính là mùa đông Seoul, khô ráo lại lộ ra lạnh lẽo, giống lòng của cô giờ phút này.

Cô làm cái quyết định này, không biết là đúng hay sai, nhưng cô lựa chọn nghe theo nội tâm của chính mình.

Cô muốn nỗ lực tranh thủ tình yêu thuộc về mình, giờ phút này, không biết Min Huyk muốn thế nào? Hắn thật sẽ giống như hắn nói, từ mùa tuyết năm nay, mỗi một năm tuyết, hắn cũng sẽ ở bên cạnh cô?

________________________________

Sau khi Lãnh Tĩnh Thi rời đi, trong lòng không thể bình tĩnh lại, buông tha cho tình yêu của mình như vậy, cô tuyệt sẽ không cam tâm.

"Kang Min Huyk là của mình, mình nhất định phải lấy được anh ấy!" Lãnh Tĩnh Thi lái xe trở lại phòng bệnh trong bệnh viện.

___________________________

"Dì Lưu, con muốn hỏi dì một chuyện!" "Tĩnh Thi, có gì cứ nói, chỉ cần là tôi có thể làm tôi nhất định sẽ giúp!" Bác sĩ Lưu trả lời.

"Bây giờ con có thể uống thuốc ngủ không?" Cô lạnh lùng nói.

"Thân thể của cô vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, không thể uống quá nhiều." Bà tỉnh táo trả lời, "Bằng không về sau thân thể của cô sẽ có tác dụng phụ."

"Con không cần uống quá nhiều, mấy viên là đủ, nhưng dì phải làm giống như con uống rất nhiều, giống như sắp chết, dì hiểu không?"

"Tĩnh Thi. . . cô. . ."

"Về chuyện thai chết, đã có người biết, con không muốn truy cứu nữa, nhưng chuyện này, nếu như còn có người khác biết, vậy con thật không dám bảo đảm. . . con nghĩ dì đã hiểu." Cô nửa uy hiếp nửa như thông cảm nhìn bà.

"Dĩ nhiên, tôi biết rõ, tôi hiểu!"

"Sau khi con tự sát được cứu, người đầu tiên dì phải thông báo là Kim Shin Ah, cũng chính là mẹ Min Huyk, biết không?"

"Ừ, biết! Tôi sẽ làm ngay!" Bà thuận theo phối hợp kế hoạch của cô.

Lãnh Tĩnh Thi dùng một nhân vật mấu chốt cuối cùng, cô tin tưởng, Shin Ah nhất định sẽ đứng chung một tuyến với cô, chỉ cần Shin Ah có thể ra tay, Krystal và Min Huyk muốn ở chung cơ hồ là chuyện không thể nào.

Hơn nữa cô tự sát, biểu hiện không có Min Huyk không cách nào sống nữa, cô cũng không tin hai người bọn họ còn có thể không để ý đến tánh mạng của cô mà ở chung, coi như ở chung, cô cũng muốn dùng cái chết để cho bọn họ hối hận cả đời, cả đời đều sống trong dằn vặt.

Nghĩ tới đây, khóe miệng của cô lộ ra một nụ cười âm lãnh, thứ cô muốn, người khác nhất định giành không được, cô cũng sẽ không để cho thứ vốn nên thuộc về cô bị người khác cướp đi, vì tình yêu của mình, cái gì cô cũng có thể không cần.

  Chương 186: Không có anh ấy em sẽ chết 3

Sau khi Shin Ah nhận được điện thoại, hỏa tốc chạy tới.

Khi bà thấy trên giường bệnh một gương mặt tái nhợt, vóc người gầy yếu càng làm cho bà đau lòng không dứt.

"Tĩnh Thi, làm sao con lại ngu như vậy ?" bà nắm lấy tay Lãnh Tĩnh Thi, đau lòng nói.

Cô nhẹ nhàng mở mắt ra, thanh âm mềm yếu vô lực, nhẹ nhàng kêu: "Mẹ. . . Mẹ đã đến rồi." Liếc mắt nhìn một cái, nước mắt của cô liền ào ào tuôn rơi .

"Mẹ ở đây, không cần lo lắng, Huyk một hồi sẽ đến! Có mẹ ở đây, mẹ nhất định sẽ giúp con làm chủ!" Shin Ah cam kết nhìn cô, rất bảo đảm nói.

"Mẹ, Huyk không quan tâm con . . . Anh ấy không quan tâm con nữa, con nên làm gì bây giờ. . . Trừ cái chết con không thể nghĩ tới chuyện gì khác. . . Tại sao muốn cứu sống con? Tại sao?" Nháy mắt một cái, nước mắt liền chảy tràn, thật làm cho đau lòng người khác.

"Nha đầu ngốc, đừng khó chịu, thân thể của con vẫn còn chưa khôi phục, không thể thương tâm như vậy được, mẹ vẫn đang chờ được bồng cháu đây, mau nín khóc đi!" Bà đưa tay ra lau nước mắt cô đang chảy ra.

"Mẹ.. . Làm sao lại đối với con tốt như vậy? Con thật sự là không biết muốn lấy gì hồi báo mẹ đây ?"Cô nhu nhược trong thanh âm lộ ra một cỗ ủy khuất cùng cảm động.

"Làm con dâu của mẹ chính là hồi báo tốt nhất, sau đó sinh cho mẹ một đống tôn tử mập mạp đáng yêu!" Bà yêu thương khuyên nhủ.

"Nhưng là. . . Nhưng là Huyk yêu Krystal . . .Anh ấy nói muốn chia tay với con, sẽ không kết hôn với con nữa. . . Ô ô. . ." Cô nức nở khóc, hai mắt bắt đầu sưng đỏ, bộ dáng ủy khuất vẫn lộ ra xinh đẹp.

"Yên tâm, còn có mẹ ở đây, chỉ cần mẹ còn sống một ngày, con chính là con dâu của Kang gia chúng ta, Krystal kia cũng đừng mơ tưởng bước vào cửa Kang gia." Bà âm độc nói, đúng là loại người âm hồn bất tán, chỉ cần vừa nghe đến tên của cô, đầu của bà liền bắt đầu đau.

"Nhưng mẹ, Huyk thích cô ấy. . . Chỉ cần cô ấy vẫn còn đó, Huyk cũng sẽ không cùng con ở chung một chỗ. . ."

"Đàn ông chính là thích đồ mới mẻ, sự mới mẻ qua đi, hắn tự nhiên sẽ biết ai mới là người thích hợp nhất với hắn, mẹ nhất định sẽ đứng về phía con, giúp con giành lại nó mà!"

"Dạ. . . Mẹ, mẹ thật tốt!"Cô điềm nhiên nói, miễn cưỡng hướng về phía bà cười, lại làm cho người ta cảm thấy đầy chua xót.

___________________________

Kim Shin Ah nổi giận đùng đùng đi tới phòng làm việc Min Huyk, lại phát hiện Krystal cũng đang đứng trước bàn làm việc của con mình, hai người thân mật trò chuyện với nhau, hình ảnh này càng làm cho bà thêm nổi giận.

Bà khóa trái cửa, vẻ mặt như đưa đám, nhìn về phía hai người.

"Huyk, con bây giờ nói rõ ràng cho mẹ, con rốt cuộc có cưới Tĩnh Thi hay không? Mẹ muốn con nói trước mặt người phụ nữ này!" Bà ra lệnh.

"Mẹ lại ở đây náo cái gì? Con đã nói rồi, chuyện tình cảm, tự con sẽ xử lý, mẹ có thể không can thiệp nữa được không?" Hắn nhìn Shin Ah nổi giận, trong lòng hắn cũng không chịu nổi.

"Nếu mẹ không can thiệp, Tĩnh Thi sẽ chết ! Hai người lại còn ở đây tình chàng ý thiếp, đi bệnh viện xem một chút đi, xem hiện tại Tĩnh Thi ra sao?"

"Mẹ, chuyện tình cảm thì không cách nào miễn cưỡng, chính cô ấy tự tìm tới cái chết, có bác sĩ ở đó, cô ấy không thể chết được đâu."Min Huyk lạnh giọng trả lời mẹ, về mặt tình cảm, hắn ghét nhất bị người khác khống chế, lấy cái chết tới bức bách, Kang Min Huyk hắn sẽ phải cưới cô? Thật là một cái thiên đại chuyện cười, một chút lòng thương hại đối với Lãnh Tĩnh Thi cuối cùng cũng dần dần biến mất.

"Làm sao con lại có thể máu lạnh như vậy? Tĩnh Thi là bởi vì con mới như vậy, hiện tại mọi người trên toàn thế giới này đều biết con bé muốn gả cho con. Mà con bây giờ lại muốn tuyên bố hủy bỏ hôn lễ, con bé còn có mặt mũi nào nhìn mọi người đây? Huống chi nó yêu con đến phát điên, không giống người phụ nữ này, chịu ở chung một chỗ với con chẳng qua là vì tiền của con mà thôi!" Bà hung hăng nhìn chằm chằm Krystal.

Krystal từ trong ánh mắt của bà đọc được mối thù sâu đậm, loại thù này làm cho cô sợ.

Gả cho Min Huyk tức là phải ở cùng người phụ nữ này? Chỉ nghĩ đến thôi mà đã thấy khiếp đảm. . . "Con muốn cưới người phụ nữ con yêu, tuyệt không thể cưới người phụ nữ lấy cái chết ra uy hiếp con."

"Con rốt cuộc muốn như thế nào mới tin tưởng người phụ nữ trước mắt con là lòng dạ hiểm độc, chỉ có Tĩnh Thi là toàn tâm toàn ý đối với con? Cũng là toàn tâm toàn ý đối với mẹ. . ."

"Mẹ, Lãnh Tĩnh Thi là loại phụ nữ gì mẹ căn bản cũng không rõ đâu. Hiện tại con cho mẹ biết, chuyện giữa cty Kang cùng Thái Hoa chính là do cô ấy tiết lộ giá khởi điểm sau đó giá họa cho Krystal, còn có đứa bé trong bụng của cô ấy cũng là do chính tay cô một lòng bày ra, bởi vì đó đã là thai chết!" Min Huyk thật sự không muốn nhịn nữa, cũng không muốn mẹ của mình còn bị Lãnh Tĩnh Thi lừa xoay mòng mòng.

Shin Ah nghe xong, con ngươi từ từ phóng đại, chuyện này đối với bà mà nói quá mức không thể tin được.

Nhưng coi là như vậy, bà cũng không nguyện ý tiếp nhận Krystal, từ lần đầu tiên thấy cô, bà liền ghét cô rồi.

"Mẹ bất kể con nghe lời đồn quỷ quái này ở đâu, Tĩnh Thi đối với mẹ rất tốt, mà cô ta. . .lại cầm cà phê hắt vào người mẹ, mắng mẹ là bà già, mẹ không thể tiếp nhận một người phụ nữ có tư cách thấp như vậy!"Shin Ah âm ngoan nói.

Krystal hoàn toàn không ngờ rằng, Shin Ah nói láo trắng trợn mà còn dám lớn tiếng như thế.

"Em chưa từng làm chuyện như vậy!" Bất kể Min Huyk có tin hay không, Krystal cũng giải thích.

Cặp mắt hai người phụ nữ đồng thời nhìn về hắn, không biết Min Huyk cuối cùng sẽ tin tưởng ai?

"Mẹ, Krystal sẽ là đối tượng kết hôn của con , con hi vọng cuộc sống sau này, hai người cũng có thể thử tìm hiểu lẫn nhau, mà không nhằm vào cấu xé đối phương, bởi vì chúng ta là người một nhà!"

Đầu Min Huyk vô cùng đau, một là người yêu, một là mẹ, ở vào trong hoàn cảnh như vậy, hắn đứng ở bên nào bên kia cũng sẽ đau.

"Người một nhà? Hừ! Không có cửa đâu!"Shin Ah tuyệt tình trả lời.

Min Huyk sau khi nghe giọng nói của mẹ, trong lòng có chút khó chịu, đặc biệt là thay Krystal khổ sở.

Hắn dùng một tay ra sức kéo, ôm cô vào trong ngực mình, hướng về phía Shin Ah nói: "Mẹ, con hiện tại nói cho mẹ biết, con muốn cưới người phụ nữ này!" Krystal vốn là còn muốn tránh thoát ra khỏi ngực của hắn, nhưng khi cô ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt kiên định cùng dũng khí của hắn, trong lòng cô là từng hồi ấm áp tràn tới.

"Con. . . Hai người. . ."Shin Ah có chút nổi dóa nhìn hai người

"Huyk, con nếu như chọn Krystal, vậy ta cùng con đoạn tuyệt quan hệ!" Shin Ah không tiếc lấy chuyện đoạn tuyệt mẹ con tới uy hiếp Min Huyk, giận đến sập cửa đi ra, đoán chừng cả phòng làm việc cũng sẽ truyền tin đi, mà Krystal cũng thấy lúng túng, muốn an ổn tiếp tục ở chung đúng là một chuyện làm người ta thống khổ.

Ở bên trong một văn phòng khác, Thôi Viên Viên hé miệng cười yếu ớt, cái này, nên nhân cơ hội hạ thủ, thành công hoặc là không thành công, đều ở lần đánh cuộc này, bất quá cô cho tới bây giờ đều là chỉ cho phép mình thắng mà không thua!

  Chương 187: Chính là chờ cô ra tay

Thôi Viên Viên đem tư liệu mới nhất cho Thái Hoa, bị Min Huyk bắt tại trận, Krystal cầm máy chụp hình ghi lại hết các cảnh giao dịch.

"Kang tổng, không nghĩ tới gặp ngài ở chỗ này!" Sắc mặt Thôi Viên Viên có chút lúng túng, đây là chuyện cô không thể ngờ tới nhất.

"Thôi tổng giám, thật là trùng hợp!" Min Huyk kéo ra một cái ghế ngồi xuống, Krystal cũng ngồi vào bên cạnh anh.

"Kang tổng, Jung chủ quản, đây là bạn của tôi. . ." Cô nói xong, quay lại mới thấy người mình gọi là bạn sớm đã không thấy, chỉ có Krystal cùng Min Huyk ngồi ngay ngắn ở bên cạnh cô, khiến cô lúng túng đến mặt trắng mặt xanh.

"Thôi tổng giám, như thế nào lại không giới thiệu tiếp? Tôi còn chờ cô nói tiếp đây, aizz. . . bạn của cô cũng thật không nể mặt rồi, sao có thể chưa nói một tiếng đã bỏ cô lại một mình rồi?" Min Huyk cười như không cười nhìn cô.

"Kang tổng, tôi còn có việc, không quấy rầy hai người!" Thôi Viên Viên trực tiếp lựa chọn tránh đi.

"Gấp cái gì, chúng tôi tìm cô là có việc muốn bàn, như là việc Thôi tổng giám gặp gỡ người của bên Thái Hoa, hơn nữa mang theo tài liệu, chuyện như vậy, tôi nghĩ Thôi tổng giám nhất định đã làm không chỉ lần thứ nhất!" Min Huyk đùa bỡn cái ly trong tay một chút, sau đó mắt không chớp nhìn cô.

Thôi Viên Viên đứng lên, lại ngồi xuống, cô rất tỉnh táo, bình tĩnh trả lời: "Không có chứng cớ, Kang tổng không thể định tội cho tôi!"

"Có chứng cớ hay không, trong lòng tôi tự nhiên biết rõ, mà thân phận cô là cái dạng gì, trong lòng cô tự nhiên cũng hiểu rõ. Năng lực giống như cô, làm việc cho một công ty như Thái Hoa thật quá lãng phí, thay vì đâu quân bên đó, không bằng vì cty Kang mà làm đi!" Min Huyk cười nhìn về phía cô.

"Tôi không hiểu Kang tổng đang nói gì, tôi nghĩ chúng ta ý kiến không thể thống nhất, không thể tiếp tục bàn luận rồi."

"Cô có thể đi. . .bất quá chỉ cần bước ra khỏi nơi này, ngày mai sẽ có thư gọi của tòa án đến tay cô. Một khi đã lên tòa, đến lúc đó tôi muốn giúp cô cũng giúp không được!" Min Huyk không nhanh không chậm nói, hắn dường như đã tính trước hết thảy.

Thôi Viên Viên chậm lại, nhìn thẳng vào Min Huyk: "Ngài đã biết những gì?"

"Không nhiều lắm. . .chỉ cần có dính líu đến cô tôi đều biết, năm năm trước, cô thành công hủy đi công ty SP; ba năm trước đây, cô phá hư tập đoàn DE; mà năm nay, cái cô nhắm tới lại chính là cty Kang, chỉ tiếc lá bài tẩy của cô lộ ra quá sớm, cô cảm thấy cô còn có hi vọng sao?" Min Huyk vừa nói xong, Thôi Viên Viên một hồi kinh ngạc.

Cô hiển nhiên không ngờ rằng thân phận của mình sẽ bị vạch trần.

"Ngài muốn gì?" Cô tỉnh táo ứng phó.

"Tôi muốn cô trở lại Thái Hoa, tra một chút, tiền mặt chảy như thế nào?"

"Tôi sẽ không làm." Thôi Viên Viên trực tiếp trả lời.

"Cô không làm tôi liền khởi tố cô, nhưng chỉ cần cô thành công, tôi sẽ coi như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra!" Min Huyk lạnh giọng nói.

"Thân phận của tôi nếu ở chỗ này bị vạch trần rồi, tôi trở về Thái Hoa cũng sẽ không được sử dụng. Ngài cho rằng người của Thái Hoa đều bị ngu cả sao? Nếu không thì ngài cho tôi là người ngu ngốc chắc?" Thôi Viên Viên thấp giọng lạnh nhạt nói.

"Cái này tôi tin tưởng cô nhất định có thể làm được!"

"Tôi sẽ không đáp ứng!" Thôi Viên Viên là người làm việc có nguyên tắc, cô để lộ nội tình rồi, cũng sẽ không làm điệp viên hai mang.

"Vậy cô cũng chỉ có thể ngồi chờ bị khởi tố!" Min Huyk không ngờ rằng người phụ nữ này cố chấp như thế, cũng có cốt khí của một gián điệp thương mại, chỉ tiếc lần này gặp phải đối thủ là hắn, nếu muốn trách chỉ có thể trách do cô xui xẻo thôi.

"Con không thể khởi tố cô ấy!" Một giọng nam đột nhiên vang lên.

"Ba, làm sao ba lại ở chỗ này?" Lần này là Min Huyk kinh ngạc, sau lưng Kang Jong còn có một người phụ nữ đi theo.

"Từ khi Viên Viên vào cửa đây, ta liền đến nơi này!"

"Viên Viên?" Nghe được ba gọi tên Thôi Viên Viên thân thiết như vậy, Min Huyk lại một trận kinh ngạc.

Ánh mắt của Lữ Tình vẫn không có rời đi Thôi Viên Viên, kia cũng tương tự dung nhan thời trẻ của bà, chẳng qua là trên mặt của cô gái kia lúc nào cũng lạnh như băng, làm cho trong lòng bà thật nhức nhối! Lúc nhỏ nó là một cô bé hoạt bát khả ái như vậy. . .hôm nay hoàn toàn không giống một chút nào.

" Không thể khởi tố Viên Viên!" Kang Jong lại nói một lần nữa.

"Ba, lúc con xử lý chuyện công ty, rất nhiều chuyện ba có thể không hiểu, cô ấy là gián điệp thương mại, cô ta thay Thái Hoa tới đánh đổ công ty chúng ta!" Kang Min Huyk đơn giản giải thích.

"Bất kể đứa nhỏ này có thân phận gì, nhưng là nó còn có một thân phận khác ta muốn nói cho con biết: nó là con gái của ta với Tình Tình, cũng là chị cùng cha khác mẹ với con, với thân phận này, con không thể khởi tố nó!" Kang Jong vừa nói ra, một bầu không khí trầm lắng vây quanh mọi người.

"Ba là đang đùa gì thế?" Min Huyk cảm thấy chuyện này quá hoang đường.

"Ba cậu không có ở nói giỡn, lời ông ấy nói đều là sự thật, Viên Viên là con của tôi với ông ấy." Lữ Tình ở một bên giải thích, bà cùng Thôi Viên Viên hai mắt nhìn nhau.

Vẻ mặt lạnh nhạt của Viên Viên giống như một cây châm đâm vào lòng Lữ Tình, bà thật đau lòng. "Tôi không có ba mẹ! Các người nhận lầm người rồi!" Thôi Viên Viên lạnh nhạt đáp lại, mặc dù cô kinh ngạc, nhưng có một số việc cô đã lâu không còn hi vọng.

"Viên Viên, con là con gái của mẹ. Trên vai trái của con có một cái bớt đỏ. Đó là sau khi mẹ sinh con xong con liền bị bệnh bạch đới!" Bà nhiệt tình nói chuyện với cô.

Thôi Viên Viên nghe lời của bà, đầu tiên là cả kinh, sau đó đột nhiên lớn tiếng kêu lên : "Tôi không có ba mẹ, bọn họ đã chết lâu lắm rồi. Các người cũng không phải là ba mẹ của tôi!" Tâm tình của cô đột nhiên mất khống chế, vô ý làm đổ cái ly trên bàn, sau đó đứng lên xoay người chạy ra ngoài.

"Viên Viên. . .Viên Viên. . ." Lữ Tình mau chóng đuổi theo, Kang Jong cũng đuổi theo bọn họ.

Còn lại Min Huyk cùng Krystal bốn mắt nhìn nhau, này một màn vừa phát sinh khiến họ vẫn chưa hết bàng hoàng.

________________________

"Krystal, mới vừa rồi ba anh đã nói Thôi Viên Viên là chị cùng cha khác mẹ với anh?" Hắn lần nữa hướng Krystal xác nhận.

"Đúng vậy, ba anh đúng là đã nói như vậy. Thôi tổng giám nghe được chuyện về cái bớt đỏ, tâm tình liền trở nên rất kích động, trong chuyện này nhất định còn có nhiều khúc mắc." Krystal thức tỉnh Min Huyk

"Vậy chúng ta cũng nên ngưng việc khởi tố lại phải không?"

"Ừ, đang chưa biết rõ sự thật không nên hành động, anh sẽ dùng biện pháp khác đối phó Thái Hoa." Krystal nhìn Min Huyk gần đây vì công việc mà tiều tụy đi rất nhiều, lòng của cô cũng một hồi đau, không nhịn được vươn tay nắm tay hắn "Nếu như có cần em giúp việc gì liền nói cho em biết!"

Min Huyk cầm tay cô, hưng phấn cười nói: "Em chỉ cần sống ở bên cạnh anh, chính là trợ giúp tốt nhất rồi!" Nghe được lời này của hắn, lòng của cô liền chợt ấm áp lên.

Mấy ngày nay chung đụng, cô phát hiện Min Huyk đang từ từ học được cách yêu một người, mà cô cũng càng ngày càng tin chắc Min Huyk chính là người cô muốn tìm!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro