Chương 157,158
Chương 157: Tuyên chiến bắt đầu
"Krystal, hôm nay tan tầm cùng nhau đi ăn cơm nhé?"Lãnh Tĩnh Thi từ văn phòng Min Huyk đi ra liền đi tới chỗ Krystal.
"Tĩnh Thi, thật ngại quá, hôm nay chị có hẹn rồi."Krystal cự tuyệt nói.
"Chị có phải hay không vẫn còn tức giận Min Huyk, cho nên không muốn cùng tụi em đi ăn cơm?" Cô đô đô cái miệng nhỏ nhắn một chút, có chút ủy khuất nhìn Krystal.
"Không phải vậy." Krystal vội vàng lắc đầu giải thích "Không nên hiểu lầm, chị hôm nay đã hẹn Bạch chủ quản cùng đi ăn cơm, không tin em có thể hỏi cô."
"Thật không thể để lúc khác đi với cô ấy không được sao?"Cô vẫn chưa từ bỏ ý định cố ý nài nỉ.
"Bạch chủ quản là học tỷ của chị, chị đã sớm nhận lời đi ăn cơm cùng cô ấy, hôm khác sẽ đi cùng hai người." Nếu có thể cự tuyệt, cô kiên quyết cự tuyệt cùng đôi vợ chồng này đồng hành, đây là nội tâm của cô theo bản năng phản ứng.
"Ừ, được rồi! Nhớ đó, lần sau em lại hẹn chị, không thể cự tuyệt nữa, bằng không em thật sự sẽ tức giận."
"Được rồi, chị biết rồi." Krystal cười đồng ý, bất kể như thế nào, ngày đó Tĩnh Thi đã nói giúp cho cô, cô hẳn là cũng nên cảm tạ.
Trong phòng rửa tay, Bạch Gấm đi vào, đóng cửa lại, lấy điện thoại di động ra, nhắn tin: quán Giang Nam, từ tối nay bắt đầu, hãy cùng Min Huyk tuyên chiến, theo kế hoạch tiến hành.
Không bao lâu liền có hồi âm, thật đơn giản chỉ có một chữ: được. Bạch Gấm sau khi xem xong, không có chút do dự nào liền đem tin gửi đi và tin nhận được xóa đi.
_____________________________
Quán Giang Nam.
Lãnh Tĩnh Thi kéo tay Min Huyk đi vào, đây là đang một trung tâm thương mại cao cấp, quán ăn trong tòa nhà này tinh sảo cùng thơm ngon, quán Giang Nam là một trong những quán có tiếng tăm ở đây.
Quán ăn chia làm hai tầng, trang hoàng lớn vô cùng, các món ăn ở đây cũng rất nổi tiếng.
"Kang tiên sinh, xin mời lên lầu." Nhân viên phục vụ lễ phép dẫn đường.
Thang lầu toàn bộ một đường thảm đỏ, đạp lên mềm nhũn , vô cùng thoải mái.
Trên lầu có một bàn gần cửa sổ rất trang nhã, cách cửa thang lầu rất gần, Lãnh Tĩnh Thi vừa đi vừa nghĩ: "Phải nhanh hơn nữa, đã qua một tuần, cô hiện tại chỉ còn có ba ngày. Tối hôm nay vô luận như thế nào đều phải thành công, nếu như tối nay thua hết, phải tìm cách khác thì càng khó khăn."
Cô âm thầm tự nói với mình: " Không thể thua!" Mới vừa lên lâu, Lãnh Tĩnh Thi liền nhìn thấy Krystal, Bạch Gấm, còn có Lý Triết, ba người đang trò chuyện.
"Hi, mọi người ! Thật là đúng lúc, không nghĩ tới ở chỗ này có thể gặp mọi người."
"Kang tổng, Lãnh tiểu thư!" Bạch Gấm vội vàng gọi, nhiệt tình mời chào"Nếu như hai người cũng đến đây ăn cơm sao không ngồi cùng bàn với chúng tôi cho vui."
"Thật có thể không?" Lãnh Tĩnh Thi cao hứng.
"Dĩ nhiên, đây phải gọi là vinh hạnh mới đúng, Krystal, em nói có phải không?"Bạch Gấm nghiêng đầu nhìn về phía Krystal.
"Đúng vậy!" Krystal cười phụ họa, trừ như vậy, cô không có cách nào khác, nhưng sự mơ hồ bất đắc dĩ trong mắt cô không thoát khỏi ánh mắt của Lý Triết.
Krystal đã tránh né hắn rất nhiều ngày rồi, hôm nay nếu không phải là Bạch Gấm ra mặt, cô nhất định sẽ tiếp tục tránh hắn.
Đúng lúc đó, phục vụ bưng thức ăn lên. "Oa, thơm quá, nhìn thôi đã muốn chảy nước miếng."
Lãnh Tĩnh Thi nhìn món ăn kia, đã không muốn rời đi "Min Huyk, chúng ta ngồi xuống cùng ăn cơm với mọi người có được không?"
"Ừ, tùy em, em muốn sao cũng được, tất cả nghe theo em." Một chút giọng điệu cùng ánh mắt cưng chìu, trong nháy mắt liền làm cho Krystal đau nhói, mà cô lại còn phải ngồi yên đó giả bộ tươi cười.
Ở phía dưới bàn, tay của Lý Triết bắt được tay của Krystal, cô quay đầu lại trợn mắt nhìn hắn, ý bảo hắn không nên như vậy, tay của cô ở dưới mặt bàn muốn dứt ra, thế nhưng hắn lại cầm thật chặt, ánh mắt cũng đang nói cho cô biết, có hắn, chuyện gì cũng không sợ.
"Lãnh tiểu thư, xem một chút có còn món gì cô muốn ăn hay không?"Bạch Gấm bắt đầu nhiệt tình cùng Tĩnh Thi hàn huyên.
"Em giờ phút này liền muốn ăn cái này." Cô có chút ngượng ngùng nói.
"Tôi cũng vậy cực kỳ thích ăn món này, bất quá cái vị chua này thích hợp với cô hơn, hắc hắc." Bạch Gấm cười, hai nguời giống như rất ăn ý cùng thích một món ăn.
Krystal có chút khó hiểu nhìn một màn trước mắt, Lãnh Tĩnh Thi thích ăn chua là vô cùng bình thường, bởi vì cô ấy mang thai, nhưng học tỷ Gấm mới là lạ, cô nhớ lúc liên hoan ở đại học, có một lần nấu canh cá cải chua, Bạch Gấm không hề đụng đũa, bởi vì cô ấy nói cô ấy không thích ăn chua, Krystal đến bây giờ vẫn nhớ rất rõ.
Lãnh Tĩnh Thi cùng Min Huyk ngồi xuống, cô cười với Krystal: "Krystal, hai người thật là thân mật, nhìn thấy tụi em tới vẫn cùng nhau tình chàng ý thiếp, đều không để ý đến em." Cô nửa cười giỡn nửa trêu ghẹo.
Krystal sau khi nghe xong liền đỏ mặt, giống như bị người phơi bày khiến cô chột dạ, bởi vì giờ phút này tay Lý Triết đang gắt gao nắm tay cô, cô dùng sức thế nào cũng không dứt ra được.
Ánh mắt âm lãnh của Min Huyk chợt lóe lên, nghiêm mặt, không nói lời nào.
"Cám ơn Lãnh tiểu thư khen ngợi, tôi cùng Krystal luôn luôn rất ân ái, bất quá, nếu so sánh với các người, hai chúng tôi còn kém một chút." Lý Triết lạnh lùng cười một tiếng, tuyệt không băn khoăn đến Krystal.
"Lời này có ý gì?" Tĩnh Thi tò mò nháy mắt to.
"Nói thí dụ như, tôi cùng Krystal ở dưới mặt bàn nắm chặt tay. . ." Hắn xấu xa cười, hoàn toàn không để ý đến cảm thụ của Krystal, đem tay đang nắm chặt dưới mặt bàn giơ lên trên" mà cô cùng Kang tổng. . . luôn không có nắm tay."
"Ha ha. . . Hình như đúng là vậy. . ." Tay Lãnh Tĩnh Thi kéo tay Min Huyk "Nhưng hai người muốn nắm tay tại sao lại nắm dưới bàn, để trên bàn không phải tốt hơn sao?"
"Có chút tình cảm, lén lút chơi kích thích hơn, phải không Krystal?" Nói xong, mặt của hắn tiến tới trước mắt của cô, hơi thở mãnh liệt như lôi vũ đánh tới, giờ phút này, cô thật là ghét Lý Triết, tại sao hắn phải làm như vậy?
"Thì ra là các người thích chơi tình bí mật nha, như vậy quả thật rất kích thích, Min Huyk, hôm nào chúng ta cũng thử một chút nha?" Cô nghịch ngợm ngẩng mặt lên, trêu ghẹo cười, cô không biết lời nói của Lý Triết là ý tại ngôn ngoại (còn có ý khác).
Min Huyk nhìn bọn họ nắm chặt tay nhau, sắc mặt trầm hơn, Lãnh Tĩnh Thi nói gì, hắn một câu cũng không có nghe vào, chết lặng nói: "Được thôi!" Lý Triết nhìn phản ứng của hắn, trong lòng hừ lạnh cười một tiếng, nắm tay Krystal chặt hơn, nếu như cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, bàn tay trắng nõn, nhỏ bé của Krystal đã tái đỏ lên.
Chương 158: Tuyên chiến bắt đầu 2
"Min Huyk, trò hay vẫn còn ở phía sau, kế tiếp xem mày làm sao thu dọn!!!" Lý Triết lạnh lùng nói ở trong lòng.
"Tôi và Krystal đã quen chơi tình bí mật rồi, bất quá Kang tổng, chắc cũng là cao thủ, tin tưởng Lãnh tiểu thư rất nhanh sẽ trở thành cao thủ tình nhân bí mật." Lời nói của Lý Triết bắt đầu sáng lên, những lời này tựa như để xuống một quả bom, tùy lúc đều có thể nổ tung.
Lãnh Tĩnh Thi ngồi ngay tại chỗ, sắc mặt đột nhiên một hồi trắng một hồi đỏ.
Krystal cũng không chịu được nữa, đứng lên, dùng sức vung tay một cái, rút tay từ trong tay Lý Triết ra, gầm nhẹ: "Lý Triết, đủ rồi! Chớ giả bộ, chúng ta căn bản cũng không phải là người yêu." Krystal tức giận, giống như ở trong dự liệu, chẳng qua là sắc mặt của mỗi người vẫn hiện lên đầy vẻ kinh ngạc.
"Này.. . Đây là chuyện gì xảy ra?" Lãnh Tĩnh Thi có chút không hiểu nhìn về phía bọn họ.
"Krystal, em nhận rõ thực tế có được hay không? Người đang giả bộ chính là em, mà không phải anh!" Gương mặt Lý Triết cũng tức giận, lớn tiếng nói.
"Đủ rồi, tôi không muốn nghe nữa. Thật xin lỗi, tâm tình tôi hôm nay không tốt, cho nên muốn đi trước một bước." Sau khi Krystal nói xong, quay người cầm túi xách muốn rời đi, lại bị Lý Triết gắt gao níu lại.
"Em xem em kìa, lại đang trốn tránh! Là ai không ngại nói lớn trước mặt anh, em yêu người đàn ông kia, anh bất kể em yêu tiền của hắn hay yêu con người của hắn, nhưng hiện tại anh muốn nói cho em biết, người đàn ông này không đáng giá em yêu."
"Anh buông em ra.. ."
"Không! Anh phải để cho em nhận rõ thực tế, anh sẽ không thả em đi." Lý Triết cố chấp kéo chặt tay của cô, mấu chốt là hắn tuyệt sẽ không buông tay.
"Lý Triết, anh có phải còn không thể tin được, đầu óc anh bị nước vào rồi đúng không? Có phải muốn em nói một ngàn lần, một vạn lần anh mới bằng lòng tin tưởng? Em không yêu anh, một chút cũng không yêu anh. Hai chúng ta từ đầu đến cuối cũng chỉ là quan hệ bạn bè, hi vọng anh có thể tôn trọng mối quan hệ này, nếu không, cả đời em cũng sẽ không tha thứ cho anh!" Krystal mặt lạnh, thả ra lời dữ, cô tuyệt đối không thể để cho hắn nói ra.
"Coi như cả đời em không tha thứ anh, anh cũng muốn làm cho em tỉnh lại."
"Im miệng! Anh đừng nói nữa, buông tôi ra. . .Nhanh lên.. . Buông tôi ra. . ." Cảm xúc của Krystal đột nhiên liền kích động đến bành trướng.
Tất cả mọi người đang nhìn, chờ chuyện kế tiếp xảy ra giữa hai người, Lãnh Tĩnh Thi kéo tay Min Huyk chặt hơn.
Ánh mắt của Min Huyk cũng càng lạnh, hắn vốn nên đứng ra ngăn cản tất cả, nhưng hắn lại không muốn, coi như quan hệ của họ công khai rồi, vậy sẽ như thế nào? "Krystal, em xem rõ ràng đi."
Hai cái tay của hắn đột nhiên nắm chặt bả vai của cô, xoay mặt của cô về phía Lãnh Tĩnh Thi và Min Huyk, "Người đàn ông đang ngồi đối diện em kia. . ." Krystal đột nhiên giống như một con sư tử tức giận, nâng lên một cái tay, hung hăng quăng một cái tát trên mặt Lý Triết, lớn tiếng rống về phía hắn: "Tôi bảo anh câm miệng, anh có nghe không!"
Một khắc bàn tay kia rơi xuống, Lý Triết thấy được kiên cường và bảo vệ từ trong mắt của cô, cô đang bảo vệ người cô yêu, người phụ nữ này thật đã yêu Min Huyk, tim của hắn lại dâng lên một hồi phiền muộn.
Không khí đột nhiên lập tức căng thẳng tới cực điểm, tiếng va chạm vang ở không trung, khiến tim những người khác cũng thót lên tới tận cổ họng.
Nhưng giờ phút này, Lãnh Tĩnh Thi lại buông lỏng tay Min Huyk ra, nhẹ nhàng đứng lên,"Lý Triết, anh muốn nói gì? Người đàn ông đối diện cái gì? Người ở đối diện Krystal lúc này không phải là Min Huyk sao?"
"Tĩnh Thi, em đừng nghe anh ta nói hưu nói vượn. . . Anh ấy đang. . .đang nói bậy. . .Nói bậy." Đôi môi Krystal có chút run rẩy, tất cả lời nói giống như bị nghẹn lại.
"Nói hưu nói vượn? Em xem bộ dạng của em bây giờ đi, người mà em tân tân khổ khổ bảo vệ lại đang ngồi đối diện em nhìn em bị hành hạ kìa, em thật cảm thấy một người đàn ông như vậy đáng giá sao? Đáng sao?" Lý Triết nói rõ ra.
"Hai người đang nói cái gì. . . Tại sao em nghe không hiểu? Tại sao em có cảm giác nghe không hiểu?" Lãnh Tĩnh Thi có chút ngây ngốc cười, thật ra thì tâm cô đã minh bạch như gương sáng, chẳng qua là giả vờ như không muốn thừa nhận.
"Không có gì, Tĩnh Thi, anh ấy đang tức giận chị, cãi nhau với chị thôi." Tay của Krystal đột nhiên khoác lên trên tay Lý Triết, giống như đang nói cho hắn biết, giúp cô một chút.
Lý Triết tỏ ra không chịu, mà Min Huyk, người đang an ổn vô sự ngồi xem kịch vui lại nhẹ nhàng mở miệng, "Lý Triết có ý tứ là. . . Krystal là tình nhân của anh."
Lời này vừa ra, không chỉ có Lãnh Tĩnh Thi chấn kinh, Krystal cũng kinh ngạc không dứt.
"Không, Min Huyk. . .Anh đang nói đùa với em, đúng không? Đúng vậy mà phải không?" Lãnh Tĩnh Thi lôi kéo tay của hắn, trong mắt đã dấy lên từng tia bọt nước.
"Tĩnh Thi. . . đúng vậy, Kang tổng chỉ đùa thôi, chị và Kang tổng không có quan hệ gì cả, chẳng qua là quan hệ cấp trên cấp dưới thôi, Lý Triết và Min Huyk đều đang nói đùa, hai người bọn họ nhàm chán, thật là nhàm chán cực kỳ." Krystal lại càng không tình nguyện tin tưởng hơn Lãnh Tĩnh Thi, thân phận lúng túng của cô đột nhiên bị vạch trần, lòng cô không có bất kỳ chuẩn bị gì cả.
Cô có chút lúng túng giải thích, thậm chí ngay cả khóe miệng cũng có chút không khống chế được.
"Krystal, em không chỉ đang gạt cô ấy, mà là đang tự gạt chính mình, em rốt cuộc có biết làm như vậy không chỉ tổn thương cô ấy, mà còn cả em nữa hay không?" Lý Triết nắm bả vai của cô lớn tiếng gầm nhẹ.
"Tôi bảo anh câm miệng a, đều là do anh, tại sao anh muốn chọc vào nhiều chuyện như vậy, tôi không phải đã nói rõ ràng với anh rồi sao? Chuyện của tôi không cần phải để ý đến, không cần anh quan tâm!" Tâm tình Krystal đột nhiên lại mất khống chế một lần nữa, vẫy người ra cả giận nói.
"Anh thích em, anh không muốn nhìn thấy em bị thương. . . anh không muốn em bị thương, chỉ có đối mặt với thực tế mới có thể giải thoát, em rốt cuộc có hiểu hay không."
"Tôi không cần được anh thích, càng không muốn anh để ý tôi. Miệng anh luôn nói không muốn làm cho tôi bị thương, nhưng những gì anh đang làm sẽ chỉ làm nhiều người bị thương hơn."
"Khiến cho nhiều người bị thương như vậy không phải anh, là hắn!" Ngón tay Lý Triết chỉ hướng Min Huyk, trong mắt đều là địch ý.
"Lý Triết, đủ rồi!" Krystal lớn tiếng nói, sau đó nghiêng đầu sang chỗ khác đi về phía cầu thang.
Lý Triết khẩn cấp kéo cô lại, không để cho cô đi, Lãnh Tĩnh Thi cũng theo sát sau.
"Krystal, nói cho em biết đi, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chị cho em một lời giải thích đi, có được hay không? Tại sao chị không muốn nói với em sự thật? Là do em chưa đủ tốt đối với các người sao?" Cô nháy đôi mắt ngập nước, miệng nhỏ ủy khuất đóng mở.
"Tĩnh Thi, em không nên nghĩ nhiều. . . Thật, những lời đó em coi như chưa từng nghe đi, đó là do Lý Triết đang nổi điên thôi."
"Anh không có điên, sự thật chính là như vậy, Min Huyk, tại sao mày không nói lời nào, lúc này lại giả bộ câm à!" Lý Triết lôi kéo thân thể Krystal đi về phía trước hai bước, Min Huyk cũng đi theo hai bước.
"Tôi nói rồi, Krystal là người phụ nữ của tôi, anh đừng có ý với cô ấy nữa, bởi vì loại đàn ông như anh. . . không xứng!" Min Huyk nhìn Krystal bị Lý Triết ép có chút hỏng mất, tâm tràn ngập đau lòng.
Lý Triết vừa nghe lời này, hàm răng nghiến vang lộp cộp, nắm chặt quả đấm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro