Chương 132,133
Chương 132: Hai người đàn ông đối đầu
Trong túi Krystal truyền đến một trận một trận tiếng chuông, cô lại thậm chí cả khí lực mở túi cũng không có.
Nước mưa từ trên tóc của cô nhỏ giọt xuống, thậm chí khiến cho hai mắt cô trở nên mơ hồ không nhìn rõ phía trước, có tài xế tốt bụng đi trên đường quay cửa xe xuống, quan tâm hỏi thăm: "Cô gái, cô muốn đi đâu? Tôi đưa cô đi một đoạn!" Cô há miệng muốn nói cám ơn, lại một chữ cũng không nói ra được, cổ họng giống như bị đè nén.
Lúc mọi thứ dường như dừng lại, cô nghe được chỉ có tiếng sấm, thấy chẳng qua là tia chớp, cảm giác được chẳng qua là chết lặng và mưa rơi, mưa to khó gặp ở Seoul cũng bị cô đụng phải! Cho đến khi một cây ô lớn che trên đầu của cô, cô mới hơi trở lại một chút ý thức, ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt trìu mến của Lý Triết.
"Học. . . . Trưởng. . . . " Trong miệng của cô rốt cuộc khạc ra hai chữ, nhỏ đến sắp bị thanh âm mưa to rơi vào trên dù át đi hết.
"Em là con nít sao. . . . Sao lại ngốc như vậy. . ." Hắn một tay cầm dù, một tay dùng sức lôi kéo, thân thể gầy nhỏ của cô bị cánh tay mạnh mẽ của hắn ôm ở trong ngực thật chặt.
Lúc cô đang cảm thấy yếu ớt lại được người khác ôm vào lòng như vậy khiến cho cô cảm thấy thật ấm áp và mê luyến, cô không muốn nghĩ những chuyện khác, chẳng qua là tựa đầu vào trước ngực ấm áp của hắn.
Thân thể của cô đang run lẩy bẩy, y phục đã ướt đẫm, hắn ôm cả thân thể của cô nhanh chóng đi vào bên trong xe, đóng cửa xe, che tay của cô thật chặt. Tay nhỏ bé lạnh đến có chút thấu xương khiến cho hắn càng thêm đau lòng.
"Sao không biết chiếu cố chính mình, gặp mưa sẽ lạnh, bị cảm sẽ rất thống khổ, có biết hay không. . . .?" Bàn tay to của hắn dùng sức xoa nắn tay nhỏ bé của cô.
Krystal chẳng qua là ngơ ngác nhìn hắn, cái gì cũng không có phản ứng lại.
Hắn cởi áo khoác của mình xuống, giúp cô lau khô hết tóc ướt, lại dùng một cái khăn khô ráo che ở trên người của cô, thấy đôi môi tím bầm của cô từ từ có chút hòa hoãn, hắn mới khẽ thở phào một cái.
Hắn từ trong xe tìm được vài viên thuốc cảm, mở nước suối ra, nhẹ nhàng dụ dỗ cô: "Ngoan, uống cái này vào! Bằng không bị cảm sẽ rất nghiêm trọng." Dính nhiều mưa như vậy, trên người vừa ướt vừa lạnh, không cảm mới là lạ.
"Em không muốn. . . . uống. . . . " Cô thậm chí có một chút xíu cố chấp, cứ như vậy bệnh chết thôi, cô sẽ có lý do rốt cuộc không cần gặp người kia rồi.
"Đừng nháo, thân thể là của mình, không thể dùng thân thể để tức giận bất luận kẻ nào, có biết hay không?" Hắn không để ý tới cô nữa, mạnh mẽ đút thuốc vào trong miệng của cô, sau đó dùng nước ep cô nuốt xuống.
Trong đầu của cô lại chết lặng nghĩ đến một đêm ở Hàng Châu kia, cô nhớ có người dùng miệng đút thuốc cho cô, cô vẫn cho là Kim Won Bin, lại chưa từng nghĩ nguyên lai là Min Huyk. Tại sao hắn muốn tốt với cô? Tại sao lại muốn chết vẫn quấn lấy không buông tha cô. . . .?
"Krystal , em là nha đầu ngốc. . . .!" Lý Triết nhẹ nhàng nói, tay lại nhẹ nhàng lau chùi gương mặt của cô, nơi đó có một giọt một giọt trong suốt gì đó chảy xuống. Hắn cái gì cũng không hỏi cô, chẳng qua là tỉ mỉ chăm sóc cô.
_________________________________
Lãnh Tĩnh Thi kéo tay Kim Shin Ah đi vào phòng ăn trước,Min Huyk là cự tuyệt bảo vệ trước cửa giúp hắn đậu xe, cố ý tự mình đi đến bãi đỗ xe. Họ vừa đi, hắn liền lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại qua.
"Jackson, có đón được cô ấy không?" Thanh âm của hắn lại không che dấu được lo âu và nóng nảy.
"Kang tổng, tôi chậm một bước."
"Có ý tứ gì? Cái gì gọi là chậm một bước?"
"Jung Tiểu thư bị một người đàn ông khác đón đi. Tôi thấy cô ấy lên một chiếc xe Lexus, bảng số xe là XXXXX." Jackson ở một bên thành thật trả lời.
"Theo sau, họ dừng lại liền gọi điện thoại cho tôi." Thanh âmMin Huyk lạnh lùng, nói xong liền cúp điện thoại.
Người phụ nữ này quả rất biết trêu hoa ghẹo nguyệt, lại tìm người đàn ông khác! Xem ra cô thật đúng là không chịu được cô đơn! Tay của hắn dùng sức xoắn tay của mình, hung hăng đẩy cửa xe, giẫm mạnh chân đi tới cửa thang máy.
Jackson một đường đi theo chiếc xe kia, thấy tất cả quá trình từ việc xe đi vào cư xá của Krystal cho tơi việc Lý Triết đỡ Krystal vào cầu thang
Hắn gọi điện thoại qua, Min Huyk ở một bên lạnh lùng nghe, cuối cùng nói một câu: "FUCKING. . . . "
Kim Shin Ah nhìn sắc mặt con trai có chút khó coi, để dao nĩa xuống hỏi một câu: "Thế nào?"
"Không có gì, chẳng qua là có chút vấn đề, con không thể ăn cơm với hai người, trước phải đi xử lý tốt chuyện này." Thanh âm của hắn không cho cự tuyệt.
"Chuyện gì vội vã như vậy? Nói cho mẹ nghe thử!" Kim Shin Ah cũng không gấp không nóng.
"Đúng vậy a, Min Huyk. . . . Anh nói ra thử, xem xem chúng ta có thể giúp hay không?" Hai tròng mắt lo lắng của Lãnh Tĩnh Thi nhìn chăm chú vào hắn, tay cũng nhẹ nhàng khoác lên trên cánh tay hắn.
"Hai người cứ ăn đi, không cần chờ con, con sẽ gọi Jackson tới đón hai người trở về!"Min Huyk không có bất kỳ giải thích, quẳng những lời này liền xoay người rời đi.
Kim Shin Ah nhìn Lãnh Tĩnh Thi hơi có chút khó chịu, bà vươn tay phủ lên trên tay của cô, nhẹ giọng nói: "Đàn ông còn có sự nghiệp, là phụ nữ cũng cần phải biết thông cảm, con coi như ăn bữa tối với mẹ, có được hay không?"
"Mẹ. . . con biết, con cũng sẽ học tập theo mẹ, thông cảm Khải hơn, anh ấy bận rộn con không thể phiền anh ấy nhiều hơn nữa, con sẽ cố làm một người vợ ôn nhu luôn ở sau lưng anh ấy." Cô cười nhìn về phía Kim Shin Ah, cười thật ngọt ngào nhưng cũng không che giấu được ủy khuất của cô.
"Con có thể nghĩ như vậy là tốt, mẹ rất vui khi có con dâu như con. Tin tưởng mẹ, trừ con ra, ai cũng không vào được cửa lớn Kang gia." Bà lại cho Lãnh Tĩnh Thi một liều thuốc trợ tim lần nữa.
________________________
Krystal ngâm mình ở trong nước nóng, thân thể từng chút từng chút trở lại bình thường, tất cả đau đớn cũng từng chút từng chút tái diễn, sau đó từng chút từng chút bị cô cố đè xuống.
Chỉ là một màn hình ảnh gia đình ấm áp đó thôi, lòng cô lại vỡ òa ra rồi. Đè nén lâu dài khiến cho cô ý thức được mình bị lún vào tình cảm tội lỗi này càng ngày càng sâu, nó cứ như một vũng bùn, càng muốn thoát ra thì càng nhanh bị nhấn chìm.
Cô mặc đồ ngủ thật dày rồi đi ra, lại không nghĩ rằng học trưởng vẫn còn ngồi ở đó, hơn nữa còn giúp cô nấu một tô mì nóng hôi hổi. Nhìn cô bước ra ngoài, hắn mỉm cười đi tới bên cạnh cô, vuốt vuốt sợi tóc mềm mại còn âm ẩm, ôn nhu mà trìu mến nhìn cô: "Đói bụng không, uống chút sữa tươi sau đó ăn mì cho ấm bụng."
Đây là hình ảnh thật quen thuộc, chẳng qua là người làm việc đã thay đổi, cô nuốt nuốt cổ họng đắng chát, nước mắt mong muốn lộ ra ngoài lại bị cô mạnh mẽ nuốt trở về. Có lúc, cô rất sợ được người khác quan tâm, khi càng yếu ớt cô càng sợ. Bởi vì cô sợ bị cảm động, sợ nợ ân tình càng ngày càng nhiều, mà cô lại không có cách nào hồi báo!
"Học trưởng. . . . " cô chua chát kêu một câu.
"Cô bé ngốc, chớ suy nghĩ quá nhiều, trước lấp đầy bụng đi, đừng nghĩ lung tung nữa, không cần phải gấp gáp, không cần khổ sở, coi như trời sập xuống, không phải còn có anh đây thân dài vai rộng đỡ thay em sao." Hắn lôi kéo tay của cô đi tới trên bàn ăn ngồi xuống, lẳng lặng ngồi ở bên cạnh cô.
Krystal cố chấp hít vào thật sâu, có chút xin lỗi nói: "Thật ra thì. . . anh không cần phải đối tốt với em như thế, như vậy em sẽ. . . . "
"Em xem em kìa, cứ nói tùm lum, cái gì gọi là không cần tốt với em như vậy? em là học muội của anh, anh là học trưởng của em, anh đối tốt với em là thiên kinh địa nghĩa, coi như em không đáp ứng anh, anh cũng sẽ đối tốt với em, bởi vì anh thích em. . . . Anh thích em chính là lý do tốt nhất để anh tốt với em."
"Em biết anh tốt với em, nhưng em lại không thể tốt với anh như vậy, trong lòng em có chút khó chịu." Lời Krystal nói ra là thật lòng, cô sợ nhất thiếu nợ người khác, đặc biệt là tình cảm, đó là khoản nợ cô trả không nổi, chỉ cần Lâm Khải không buông tha cô, cô đừng mơ tưởng ở chung với bất kỳ người đàn ông nào.
"Anh không cần em đối xử với anh giống như vậy, chỉ cần em tiếp nhận cái tốt của anh với em là được rồi. Anh biết có lúc em thấy khó chịu, nhìn em khó chịu trong lòng anh sẽ rất đau, chỉ cần nhìn bộ dáng em như vậy đứng ở trong mưa, anh liền muốn đi đánh người khiến cho em đau khổ.Krystal . . . .Tin tưởng anh, em có thể để quá khứ xuống, bắt đầu thử yêu lại lần nữa, dù cho người em yêu không phải là anh, nhưng anh cũng hi vọng em đi ra khốn cảnh hiện tại, sống thật tốt, vui vẻ cười lớn, anh thích bộ dáng em vô tư, hồn nhiên."
"Có một số việc, không phải muốn thay đổi là có thể thay đổi." Cô giống như là đang tự nói với chính mình, thật ra cô cũng không phải là không muốnthay đổi, nhưng cuối cùng lý trí vẫn lựa chọn thỏa hiệp.
"Chỉ cần có lòng tin, chỉ cần có dũng khí, chuyện gì đều có thể thay đổi, tin tưởng anh!" Hắn có chút kích động nắm tay của cô, khẩn cấp muốn cho cô thêm niềm tin.Krystal lại theo bản năng có chút áy náy rút tay từ trong lòng bàn tay của Lý Triết ra, nhàn nhạt cười với hắn.
"Nhưng em. . . . "Krystal còn muốn nói tiếp cái gì nhưng liền bị Lý Triết cắt ngang.
"Chớ nhưng nhị, trước nhanh chóng làm ấm dạ dày của em rồi lại nói với anh, có được hay không?" Hơi cự tuyệt vừa rồi của cô hắn xem như chưa từng xảy ra. Hắn luôn ôn nhu như vậy, luôn thích cưng chìu người con gái hắn thích. Mà hắn hiện tại, chỉ muốn chăm sóc người phụ nữ trước mắt này. Krystal đang chuẩn bị ăn mì, tiếng gõ cửa liền vang lên.
"Em cứ ăn đi, anh đi mở cửa!" Tay của hắn đặt ở trên vai cô, thân thể cũng nhanh chóng đứng lên đi mở cửa. Không ổn, tim cô lại đập nhanh hơn, mắt phải không ngừng nháy. Lý Triết đi mở cửa, lại không thể ngờ đến người gõ cửa lại là Min Huyk.
"Tại sao là anh!"
"Tại sao là anh!" Hai nguời cơ hồ trăm miệng một lời nói, ai nấy đều có chút ngạc nhiên. Chỉ là ánh mắt nhìn nhau, hai nguời giống như là đều hiểu ý đồ của đối phương.
"Kang tổng, ngài có chuyện gì không? Bây giờ đang là thời gian tan sở." Lý Triết khẽ cười.
"Sao anh lại ở chỗ này? Ai cho anh tiến vào?" Min Huyk nghiễm nhiên một bộ dạng chủ nhà , thậm chí là chất vấn.
"Đây là nhà bạn gái tôi, dĩ nhiên là bạn gái của tôi đồng ý, ngược lại Kang tổng, anh tới cũng không phải lúc, nếu như không có chuyện gì, xin mời về đi thôi." Lý Triết có thể xác định trong lòng, người làm tổn thương Krystal nhất định chính là người đàn ông trước mắt này.
Min Huyk lạnh lùng nhìn hắn một cái, không nói hai lời liền đẩy cửa ra, đẩy thân thể Lý Triết qua một bên, mạnh mẽ đi vào bên trong phòng.
Hiện tại, hắn chỉ muốn tìm Krystal , thậm chí muốn cho Lý Triết biết rõ ràng, hắn mới là chủ trong căn nhà này.
Chương 133: Hai người đàn ông đối đầu 2
Krystal đứng ở trước mắt hắn, nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của hắn, cô cố gắng để cho mình không nghĩ tới những hình ảnh khiến cô đau đớn kia, nỗ lực nặn ra một khuôn mặt tươi cười: "Kang tổng, có chuyện gì sao?"
"Tôi để cho Jackson đi đón em, em tại sao không đợi hắn?" Hắn mang theo ánh mắt chất vấn nhìn về phía cô, cô đang mặc áo ngủ, tóc hơi ẩm, bộ dạng ở dưới ánh đèn là như vậy rung động lòng người.
Bộ dáng cô như thế này lại cùng một người đàn ông khác ngoài hắn đơn độc ở chung một nơi, nghĩ đến vẻ đẹp của cô bị một người khác thấy được, nội tâm hắn liền bắt đầu phát điên.
"Ngượng ngùng, tôi cũng không biết chuyện này, rất ngẫu nhiên, bạn trai tôi xuất hiện, cho nên tôi cùng bạn trai trở về nhà, bất quá vẫn là cám ơn Kang tổng đã quan tâm." Cô cười nhạt, giống như hắn chưa từng tổn thương cô, giống như một màn lúc chạng vạng kia, cô chưa từng thấy đến.
"Bạn trai?"
"Đúng vậy, bạn trai tôi chính là học trưởng Lý Triết, Kang tổng cũng đã từng gặp qua!" Cô mỉm cười quay đầu nhìn về phía Lý Triết, mà Lý Triết cũng đang hướng bên cạnh cô đi tới.
"Krystal , đủ rồi!"Min Huyk đột nhiên gầm lên giận dữ
"Kang tổng, hiện tại đã không còn sớm, tôi cùng bạn gái của tôi cần nghỉ ngơi, nếu như không có việc gì, mời anh rời đi cho!" Lý Triết cất bước đứng ở trước mặt Krystal , tránh cho cô khỏi chịu tổn thương. Chính bởi vì động tác này, lửa trong lòng Min Huyk càng lớn.
"Nghỉ ngơi? Lý Triết, anh bây giờ nghe rõ cho tôi!!! Anh cùng Krystal quan hệ thế nào tôi không cần biết, nhưng tôi cùng Krystal quan hệ thế nào anh có lẽ vẫn chưa biết, hiện tại tôi liền nói cho anh biết. . . . . ."
"Kang tổng, tôi biết anh cùng Krystal là quan hệ cấp trên cấp dưới, đối với những thứ khác, tôi không có hứng thú muốn biết, tôi tin tưởng bạn gái của mình." Lý Triết không chút do dự cắt đứt lời của hắn, giờ phút này việc hắn muốn làm chính là để cho Min Huyk ra về, để cho Krystal có thể tĩnh tâm lại mà nghỉ ngơi.
"Anh không muốn biết nhưng tôi mạn phép muốn cho anh biết."
Hắn lạnh nhạt thanh âm, trong đôi mắt tràn đầy máu đỏ, duỗi tay ra, một tay đẩy Lý Triết, tay còn lại nắm chặt cánh tay Krystal , căm tức nhìn Lý Triết thốt ra: "Krystal . . . cô ấy là người phụ nữ của tôi!"
Krystal lạnh lùng nhắm mắt lại, người đàn ông này trừ tham muốn giữ lấy thì chính là gây tổn thương cho cô.Lý Triết nhẹ nhàng cười một tiếng, giống như đã sớm dự liệu được.
"Cô ấy là người của ai căn bản không trọng yếu, quan trọng là cô ấy có quyền lựa chọn tương lai cho riêng mình. Mà anh. . . căn bản cho không cho cô ấy được tương lai, anh nếu là đàn ông cũng không nên trói cô ấy bên mình như vậy!" Lý Triết lạnh lùng trả lời.
"Có cho cô ấy tương lai hay không, có phần của anh sao? Anh cho rằng anh là học trưởng của Krystal liền cho mình dính vào, anh có thể cho cô ấy cái gì?"
"Ha ha, cái tôi có thể cho là cái mà mọi người phụ nữ đều mong ước: một hôn lễ, một danh phận, còn có rất nhiều đứa trẻ. . . . . . Còn anh, trừ việc có thể nhốt cô ấy lại, anh còn có thể cho cô ấy cái gì?" Hắn tuyệt không sốt ruột, nhàn nhạt đáp lại.
"Lý Triết, những thứ này coi như anh có thể cho, cô ấy cũng sẽ không muốn, vì trên thế giới này, chỉ có tôi mới có quyền cho người phụ nữ này những thứ đồ đó, trừ tôi, ai cũng không thể!" Hắn đang cố gắng kiềm chế sự tức giận đang chực chờ bùng phát.
"Ha ha. . .. . . Kang tổng, anh chẳng qua là cấp trên của cô ấy mà thôi, coi như anh là ân nhân cứu mạng của cô ấy đi, báo ân cũng có lúc có hạn mà, mà tôi, nhất định sẽ cưới được Krystal , cho cô ấy hạnh phúc!" Lý Triết tràn đầy lòng tin cam đoan.
Min Huyk vừa nghe đến lời này, phất tay liền hướng về phía Lý Triết đánh.
Lý Triết ngẩng đầu lên, xoay tay lại chính là một quyền, hai nguời ở trong phòng khách không lấy gì làm rộng rãi vung tay, chỉ nghe tiếng vang loảng xoảng. Krystal lớn tiếng gọi ngừng, nhưng không có một người nào nghe cô, hai nguời vừa đánh vừa rống giận.
"Lý Triết, về sau mày cách xa cô ấy ra, nếu để cho tao thấy được mày xuất hiện tao liền đánh người!"
"Tốt, xem ai đánh được ai! Mày nếu dám trở lại làm tổn thương Krystal , tao cũng tuyệt không khách khí."
"Mày nha có phải là đàn ông hay không a. . . . . . người phụ nữ đã bị tao chơi qua mày cũng giành, mày không cảm thấy mất mặt sao?"Min Huyk kích thích hắn, hai nguời thân thủ cũng vô cùng nhanh nhẹn.
"Loại người không có tình cảm như mày vĩnh viễn sẽ không biết yêu thương người khác, nhưng tao nói cho mày biết, Krystal tuyệt sẽ không bị những gì mày đã gây ra làm tổn thương nữa đâu!"
"Yêu thương?. . . . . .Mày cho rằng mày là chúa cứu thế sao? Tổn thương?. . . . . .Mày thì biết cái gì. . . . . . chớ ở trước mặt tao mà giả bộ quân tử!"
"So với thứ người như mày, tao chính là quân tử." Hắn không chút khách khí, đồng thời một cước đá đi,Min Huyk buông lỏng né tránh.
"Tao hiện tại sẽ tới giáo huấn thứ quân tử như mày, giành người của tao? Mày chán sống rồi. . ." Lại vung một cước.
Hai nguời đây một quyền kia một cước, Krystal đứng ở một bên, bối rối lại không biết thế nào đi hỗ trợ, mà Min Huyk cứ mở miệng là người tao đã chơi qua. . . . . . Chỉ nghe lại có đồ rớt trên mặt đất, một quả cầu thủy tinh bể nát, đó là quà sinh nhật năm ngoái của Sulli tặng cho cô, giờ lại nát thành từng mảnh, làm cho cô đau lòng quá.
"Các người dừng tay. . . . . .Đừng nữa đánh. . . . . . Dừng tay. . . . . . "Krystal lớn tiếng kêu, hai người lại giống như càng đánh càng nghiện, cũng không muốn dừng tay.
Lại nghe thấy phịch một tiếng vang lên, Lý Triết bịMin Huykđánh ngã trên mặt đất,Min Huyk không nghĩ bỏ qua, nhanh chóng chạy lên chuẩn bị cho một cước.
Krystal kêu to: " Không được. . . . . ." Cả người theo bản năng nhào tới, loại bản năng này rất đơn giản, chẳng qua là đối với người yếu thế muốn bảo vệ. Min Huykthấy cô ngã nhào vào trên người của Lý Triết, theo bản năng chân hướng lệch đi, trong lòng hô to đáng chết. Chân của hắn đụng phải khay trà, thanh âm loảng xoảng lần nữa lại vang lên.
"A. . . . . . " Min Huyk đau đến kêu lên, nhanh chóng lấy tay ôm chân của mình.
Krystal cho là mình nhất định sẽ bị đá rất thảm nhưng không có nghĩ đến Min Huykkhông có đá xuống, mà lại làm cho chính mình bị thương. Nhìn trên mặt hắn chảy mồ hôi lạnh, cô rất muốn chạy tới ân cần thăm hỏi.
Nhưng cuối cùng vẫn chỉ là đứng tại chỗ, thậm chí trước mặt hắn đỡ Lý Triết dậy, hỏi: " Anh có bị thương không?"
"Không có sao, em có bị sao không?" Lý Triết ngược lại quan tâm cô, hơn nữa nhẹ nhàng xoa gương mặt của cô, như vậy thân mật cùng ám muội.
Krystal hơi lui hai bước, nhẹ giọng nói: " Không có sao!" Liếc nhìn Min Huyk trên đất đang dùng ánh mắt căm hận nhìn cô, cô quay đầu lại cười nói: " Học trưởng, anh trở về đi thôi, em sẽ không có chuyện gì."
"Krystal . . . . . ." Lý Triết không muốn đi, không muốn để cô một mình đối mặt với người làm tổn thương cô.
"Có một số việc em muốn tự xử lý, anh đi trước, em sẽ thật tốt!" Cô cười, ý bảo hắn yên tâm.
Min Huyklạnh lùng nhìn bọn họ khó khăn chia lìa, nếu giờ phút này không phải là chân còn tê dại , hắn thật muốn xông lên hung hăng đá cho Lý Triết một cái nữa.
Krystal không có để ý đến hắn, thậm chí đưa Lý Triết ra cửa, cô còn cố ý đưa đến thang máy, sau đó mới xoay người rời đi, nhìn đến hắn có chút chật vật ngồi dưới đất, Krystal một hồi đau lại mơ hồ mang theo một tia vui sướng trả thù nho nhỏ.
"Trở về làm gì nữa? Sao không cùng với tiểu tình nhân của em bỏ trốn luôn đi?" Hắn giờ phút này càng giống như một người bạn trai đang ghen.
"Anh đây là đang ghen sao?"
Đôi khi, cô thật có cảm giácMin Huyk đối với cô là có tình cảm, nhưng mỗi khi cô có ảo giác này, hắn luôn sẽ tung đòn cảnh cáo đánh chết tâm cô.
"Krystal , em lại đang nằm mơ sao? Em có tư cách gì để cho tôi vì em mà ghen!" Hắn có chút lãnh ngạo trở lại.
"Hừ, Min Huyk, tốt nhất ngươi đau chết luôn đi!!!"
Trong lòng cô hung hăng nguyền rủa "Đây là ánh mắt kiểu gì? Thái độ gì đây? Krystal , em càng ngày càng quá đáng!" Min Huykcòn không có cùng cô thanh toán, cô lại dám trừng hắn.
"Em không có ý gì, anh ngồi đó đi, em gọi điện thoại cho Jackson kêu anh ấy đến đón anh." Nói xong, cô xoay người sang chỗ khác. Min Huyk dùng lực kéo y phục của cô, cả người Krystal rơi vào trên người của hắn.
"Em coi tôi là cái gì? Gánh nặng?"
"Kang tổng, anh nghĩ quá nhiều, em chỉ là quan tâm vết thương của anh, anh cũng biết, em không biết lái xe cũng không biết y thuật, vạn nhất trễ nãi, thương tổn nơi chân anh đưa đến di chứng em sẽ đảm đương không nổi." Trong lòng Krystal lại hận tại sao hắn không gãy chân luôn đi, để xem sau này hắn làm sao cưới được vợ, lại như thế nào phát uy nữa.
"Krystal . . . . . .Em rất đắc ý sao! EM bây giờ trong lòng không phải là rất vui vẻ sao?"
"Em không biết Lâm tổng đang nói cái gì?" Giả bộ ngu ngơ. . .chỉ cần cô muốn cô có thể giả bộ rất khá.
"Giả bộ so với trước kia khá hơn nhiều rồi, không chỉ giả bộ nghe theo ý người khác, cũng biết giả bộ gạt người rồi, xem ra hiệp ước của chúng ta giúp em học được rất nhiều a. Cứ như vậy, em kiếm lợi thật là không ít!" Hắn không quên nhắc nhở cô thiếu ân tình của hắn.
"Có kiếm được nhiều hơn nữa, cũng là Kang tổng cho, nếu như không có Kang tổng cho cơ hội này, em sao có thể học hỏi được nhiều như vậy chứ?"
"Em có biết hay không, cái bộ dáng này rất đáng đánh đòn?" Bàn tay hắn hung hăng thắt cổ cô.
Krystal một chút phản kháng cũng không có, ánh mắt khép lại, hắn muốn bóp chết cô, cô liền thành toàn hắn. Làm cho người ta đau nhất, đả kích nhất không phải là giãy giụa, mà là đến ngay cả giãy giụa cũng lười thể hiện, hiện tại tim Min Huyk đau đến mức như muốn thắt lại.
"Jung . . . . . Soo . . . . . . Jung. . . . . . " Từng chữ từng chữ giống như từ trong kẽ răng của hắn nặn đi ra, mà tay của hắn đã từ từ buông ra.
"Kang tổng, em thật sự là không để ý anh như vậy chấm dứt sự sống của em."
"Em muốn chết, tôi liền không để cho em chết!!! Krystal , em nợ tôi không chỉ ân tình mà còn là cái mạng nhỏ này của em. Đừng quên, hiệp ước mỗi người đều giữ một bảng, nếu như em quên liền lấy ra xem một chút, chờ tôi cảm thấy chán em rồi, hãy tự mình lựa chọn phương thức nhắm mắt." Hắn nghiêm mặt trở lại .
Krystal có chút vô lực mở mắt ra, nhìn hắn. . . . . Sau đó quay đầu đi chỗ khác, giờ phút này, cô muốn cùng hắn nói chuyện một chút, dù hắn thật sẽ bóp chết cô, cô cũng muốn nói ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro