Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chuong 126,127




Chương 126: Cô muốn giá bao nhiêu?

Min Huyk cùng cô ngủ, ở trong lòng hắn cô lần đầu tiên có một loại cảm giác thực tế, nhưng trong lòng cô rất rõ ràng, loại cảm giác này chẳng qua chỉ là tạm thời. Sau khi hắn rời đi, Krystal gọi phục vụ, đầu óc của cô rất rõ ràng.

"Jung tiểu thư, có gì cần trợ giúp sao?" Cô y tá rất nhanh liền đến "Tôi muốn một viên thuốc tránh thai khẩn cấp." Thanh âm của cô có chút thấp giọng, sau khi nói xong, sắc mặt có chút hồng, nhưng cô phải uống, loại cảm giác thê thảm đó làm cho cô cả đời này cũng không thể quên, cái cảm giác con của mình bị mình tự tay sát hại, cô không bao giờ muốn nếm thử lần nữa.

"Cô chờ một chút." Cô y tá thanh âm rất dịu dàng, cô cũng không nhịn được nhìn Krystal, bình thản đứng ở nơi đó, không nhịn được nhắc nhở  "Jung tiểu thư, loại thuốc này tôi đề nghị cô không nên dùng lâu dài, bởi vì đối với việc mang thai sau này sẽ gây ra khó khăn lớn, nếu như trước mắt cô chưa muốn có con thì nên đề nghị với bạn trai sử dụng áo mưa an toàn, như vậy đối với phụ nữ tổn thương sẽ giảm đi rất nhiều."

Krystal nhẹ nhàng cắn môi một cái, lộ ra ý cười hữu hảo "Cám ơn cô, lần sau tôi sẽ chú ý."

Khổ cho Krystal không thể giải thích, Min Huyk bởi vì hắn mất một đứa con, thậm chí yêu cầu cô bù đắp đứa khác, cô có thể gật đầu đáp ứng hắn, nhưng cô sẽ không sinh con cho hắn, cô không hy vọng con của mình mồ côi cha, cứ như vậy lớn lên đối với nó là một loại thương tổn.

Cô y tá nhìn vào hai mắt Krystal, mỉm cười xoay người rời đi, chỉ cảm thấy người phụ nữ này thật là kỳ quái, qua lại với người giàu có lại không để cho mình mang thai, loại chuyện này cô thấy càng ngày càng ít.

__________________________

Krystal nhận được điện thoại của Sulli, Choi thiếu gia cùng học trưởng Lý Triết, cô bày tỏ cảm tạ, nói cho bọn hắn biết cô xuất viện, ở nhà mẹ điều dưỡng, không cần lo cho cô.

Sau khi cúp điện thoại, cô quyết định ngày mai sẽ xuất viện, đối với chuyện Min Huyk nói sẽ để cho cô chuyển đến biệt thự, cô quyết định không đề cập tới, nếu như có thể, cô nhất định sẽ nói với Min Huyk đừng bắt cô ở đó, một khi đi vào, nó làm cho cô thấy mất tự do, cô sợ mình ở bên trong sẽ hoàn toàn mất đi chính mình, cô không thể đối mặt cũng không nguyện ý đối mặt.

Trong lúc cô đang chìm vào suy nghĩ, có người ở bên ngoài nhẹ nhàng gõ cửa.

Krystal có chút buồn bực, nếu như là Min Huyk, nhất định sẽ tự nhiên tiến vào, mà giờ khắc này cũng chưa tới giờ y tá đưa bữa ăn tới hay tới kiểm tra, như vậy sẽ là ai chứ? "Mời vào." Cô nói hơi lớn, cửa cô cũng không có khóa.

Một người phụ nữ trung niên ưu nhã xuất hiện trước mặt Krystal, đơn giản mà cao nhã, khuôn mặt lại quý phái bức người, trong lòng Krystal hơi thấp thỏm một chút.

"Xin chào! Xin hỏi bác tìm đến nơi này là. . .?" Krystal đang ngồi trên ghế salon, nhìn bà đi vào, lập tức đứng lên, nhẹ giọng nói.

Thấy người phụ nữ này, lòng của cô theo bản năng có chút khẩn trương . "Cô là Krystal Jung?" Người phụ nữ kia thanh âm rất bình thản, che dấu đi sự lạnh nhạt.

"Vâng, bác là. . .?" Cô cố gắng bình tĩnh đối diện với người đột nhiên đến thăm.

"Min Huyk là con trai tôi." Đơn giản sáu chữ, bình tĩnh từ trong miệng của bà khạc ra, từ trên xuống dưới khẽ quan sát Krystal trước mắt, bộ đồ mặc trong nhà màu xám nhạt, tóc tùy ý xõa một bên, da thịt trắng nõn, đôi mắt như sao sáng ngời, cười lên bộ dạng mê người.

Nhưng nếu so sánh về vẻ ngoài cùng khí chất thì cô gái này cũng không bằng Lãnh Tĩnh Thi, con của bà làm sao lại không thấy rõ đây?

"Phu nhân. . . . . .xin chào!" Krystal vừa nghe đến là mẹ Min Huyk, lòng của cô càng thêm dao động, người phụ nữ này quả nhiên không giống bình thường.

Kim Shin Ah thiển thiển cười, cũng không cho cô nhìn thấy gì qua sắc mặt của mình.

"Mời ngài ngồi, tôi đi rót nước." Krystal giống như ý thức được cái gì, vội vàng chào hỏi.

"Cô là bệnh nhân nên nghỉ ngơi, nào có đạo lý phải đi phục vụ người khỏe mạnh." Bà như có như không cự tuyệt, như có như không giễu cợt.

Krystal nghe xong lời này, cảm giác được, người này ghét cô, bà tới nơi này, cũng không đơn giản là tới thăm bệnh.

Cô bị Shin Min Ah nói xong không biết phải như thế nào, chỉ có thể ngây ngốc cười, cô cảm giác mình giống như tên hề, vừa bi thảm lại vừa tức cười.

"Cái chỗ này cũng không tệ lắm, vốn là tôi không thể tiến vào, thật may là viện trưởng biết tôi là mẹ Min Huyk, liền nể tình cho tôi vào."

Shin Min Ah nhẹ giọng nói, hướng về phía cô hơi cười," Jung tiểu thư, cô ngồi đi, chúng ta hảo hảo hàn huyên một chút ."

Giọng nói nhẹ nhàng, khuôn mặt tươi cười nhìn như thân thiết lại làm cho Krystal rợn cả tóc gáy, có chút không tự ý run lên, tay của cô đặt ở bắp đùi hai bên, ngón tay không nhịn được bám vào ghế salon thật chặt.

"Phu nhân, ngài có thể có chút hiểu lầm, tôi ở nơi này là bởi vì Kang tổng cảm thấy tôi đây là tai nạn lao động cần tĩnh dưỡng, là bởi vì công việc mới như vậy. Tôi cũng thật lòng rất cảm tạ đãi ngộ của Kang quốc tế đối với nhân viên."

Krystal có chút thấp thỏm giải thích, nhưng cô xuất phát từ hảo tâm, cô chỉ không hi vọng Shin Min Ah lo lắng cô sẽ quyến rũ Min Huyk, phá hư cuộc sống của Min Huyk.

"Jung tiểu thư, những thứ này cô không cần giải thích."

Tay Shin Min Ah nhẹ nhàng đặt lên hai chân của mình "Cô và con trai tôi quan hệ như thế nào trong lòng chúng ta đều biết, tôi hôm nay tới nơi này cũng thẳng thắn nói cho cô biết một chuyện."

"Vâng, ngài cứ nói." tay nắm chặt mặt ghế salon hơn.

"Cô ra giá đi? Chỉ cần Kang gia chúng tôi xuất ra được, tôi nhất định sẽ cho cô." Shin Min Ah thẳng thắn nói.

"Phu nhân, ý của ngài là?"  có một chút chất vấn, rồi lại không dám khẳng định, chỉ có thể lần nữa nghi vấn : "Tôi không biết rõ ngài muốn tôi làm cái gì?"

"Rời khỏi con tôi, rời khỏi Kang quốc tế, tôi sẽ cho cô một khoản hết đời này cô xài cũng không hết, thậm chí nếu cô muốn ra nước ngoài sống tôi cũng có thể giúp cô an bài." Thanh âm của Shin Min Ah vẫn thật bình tĩnh, ngay cả nói ra những điều kiện này cũng không nóng vội.

Một người phụ nữ bình tĩnh thong dong như vậy, một khi công kích người, đó là trí mạng.

"Phu nhân, tôi cảm thấy tôi cần giải thích một chút, tôi cùng Kang tổng chẳng qua là quan hệ cấp trên cấp dưới, cũng không có những thứ khác." nỗ lực muốn nói láo cho trọn vẹn, không phải nói cô không muốn rời đi Min Huyk mà là hắn căn bản cũng không để cho cô rời đi, huống chi, cô thiếu nhân tình của hắn lúc trước, cô không phải là một người phụ nữ ham hư vinh, nhưng cô là một người hết lòng tuân thủ lời hứa với người khác.

"Nếu như cô cùng con tôi chẳng qua là quan hệ cấp trên cùng thuộc hạ, như vậy tôi hiện tại cầu xin cô nghỉ việc, có thể không? Tôi tuyệt đối sẽ làm cho cô rất vừa ý với lương thôi việc."

Shin Min Ah cũng không nóng lòng nói toạc ra lời nói dối của cô, nói tiếp "Tôi tin tưởng Jung tiểu thư là một người thiện lương, sẽ đứng ở góc độ một người mẹ lo lắng cho con mà nghĩ, tôi hi vọng con trai của tôi có thể có một người vợ tốt, sống tốt cùng gia đình. Cho nên tôi hi vọng cô có thể thành toàn cho ý nguyện của lão thái bà tôi." Krystal cảm thấy rất tức cười, người đàn bà này thật lợi hại, hỏi sao  Min Huyk lại không phúc hắc như thế, hoàn toàn là lấy được chân truyền từ mẹ, cô không nhịn được tự đánh giá.

"Tôi hướng ngài bảo đảm, tôi tuyệt đối sẽ không đi phá hư cuộc sống cùng tình cảm của Kang tổng, nhưng là trước mắt, tôi thật sự vẫn không thể rời đi Kang quốc tế, nhưng chỉ cần đến lúc, tôi nhất định sẽ rời khỏi." Chỉ cần hiệp nghị kết thúc, cô sẽ nghĩ tới biện pháp rời đi .

"Nhưng cô bây giờ đã phá hư đến cuộc sống Kang gia chúng tôi cùng với tình cảm của con tôi."

"A. . . . . . " Cô có chút kinh ngạc, cô là không có ảnh hưởng đến cuộc sống cùng tình cảm của Min Huyk, hắn và Lãnh Tĩnh Thi đã ân ân ái ái như vậy rồi còn gì.

"Con tôi phải nhanh chóng kết hôn, thành thật mà nói, tìm phụ nữ vui đùa một chút cũng rất bình thường, nhưng cô là người của Kang quốc tế, không chỉ có đối với công ty ảnh hưởng không tốt, hơn nữa hai người gặp mặt lâu dài, khó tránh khỏi sẽ có hiềm nghi, cho nên vẫn là sớm cắt đứt, cô thấy sao Jung tiểu thư?" Shin Min Ah mặc dù không có nói nặng, nhưng mỗi một câu đều là ám chỉ cô.

Tay trái Krystal nắm thật chặt tay phải, cô nên làm cái gì bây giờ? Đáp ứng Shin Min Ah phản bội  Min Huyk, phản bội cam kết của chính mình, ngược lại cự tuyệt Shin Min Ah là đắc tội với mẹ Min Huyk, cô phải làm sao đây? Cô nhất định lựa chọn cự tuyệt, bất kể bà ta sẽ có nhiều hiểu lầm, cô nhất định phải làm như vậy.

"Phu nhân, thật xin lỗi, tôi tạm thời không thể đáp ứng yêu cầu này của ngài, nhưng tôi bảo đảm với ngài, tôi tuyệt đối sẽ không đi phá hư chuyện tình cảm của Kang tổng, tôi sẽ làm tốt chuyện riêng của mình, một khi cơ hội đến, tôi lập tức rời đi!" Lời của cô nói rất thành khẩn, trên thực tế, trong lòng cô cũng muốn như vậy.

"Cô tại sao không thể rời đi? Con tôi cho cô cái gì tôi nguyện ý trả gấp đôi cho cô!" Shin Min Ah lại một lần nữa dùng tiền tới thu dụng cô, lần này, giọng nói của bà rõ ràng nặng nề một chút, giữa hai lông mày cũng khẽ nhăn lại.

"Ngài hiểu lầm, tôi ở lại Kang quốc tế không phải là bởi vì vấn đề tiền bạc, mà đây là nền tảng để cho tôi thực hiện rất nhiều lý tưởng tôi muốn, đối với sự nghiệp của tôi cũng có trợ giúp rất tốt, cho nên. . . . . . "

"Tôi cấp cho cô một số tiền lớn, cô có thể dùng số tiền kia đi làm chuyện cô muốn làm!" Bà giống như cái gì cũng có thể thỏa mãn cho Krystal.

"Phu nhân, thật rất xin lỗi." Krystal chỉ đành phải lần nữa xin lỗi, cô biết, cô giải thích thế nào đi nữa Shin Min Ah cũng có thể tìm được một điểm buộc cô lựa chọn rời đi, thay vì như vậy, không cần tìm thêm lý do cùng lấy cớ, cô chỉ phải nói cho bà biết, cô sẽ không rời đi Kang quốc tế là được.

Sắc mặt của Shin Min Ah dần dần lạnh xuống, cho người này bậc thang cô lại không muốn, tại sao nhất định phải liều chết nắm lấy chồng của người khác không thả đây? Bà bình sinh hận nhất loại phụ nữ này . Lòng của bà dần dần hung ác lên.

Chương 127: Cô muốn giá bao nhiêu? 2

Shin Min Ah cẩn thận dò xét Krystal mấy lần, bà không tìm được ở cô điểm nào đặc biệt, cũng không phát hiện được cô đến tột cùng đẹp ở đâu, nếu bàn về xinh đẹp cùng khí chất, so với Lãnh Tĩnh Thi vẫn còn kém một bậc.

Để cho bà chán ghét chính là kiểu từ chối của Krystal, tuyệt không tôn trọng bà! Đã như vậy, Krystal kia đời này cũng đừng mơ tưởng bước chân vào cửa Kang gia.

"Jung tiểu thư, tôi hi vọng cô hiểu rõ, nếu tôi tới tìm cô, nhất định là hi vọng cô có thể tiếp nhận lời đề nghị của tôi mà không phải để cho cô có bất kỳ lý do gì cự tuyệt." Bà mặc dù tức giận nhưng vẫn duy trì sự ưu nhã như cũ.

"Thật xin lỗi, Kang phu nhân, thứ cho tôi tạm thời không thể đáp ứng yêu cầu của ngài, chỉ cần đến lúc, không cần ngài cho tôi bất kỳ thù lao gì, tôi cũng sẽ rời đi." Krystal rất thẳng thắn nói, hi vọng bà có thể hiểu được cô có nỗi khổ không thể nói.

"Nếu Jung tiểu thư chấp nhất như thế, tôi lại muốn hỏi một chút, như lời cô nói "đến lúc" là chỉ cái lúc nào đây?" Shin Min Ah rất muốn biết, cô rốt cuộc muốn cái gì?

"Cái này.. . . . ." Krystal mím môi, Shin Min Ah chắc không biết Min Huyk ở trên người cô tốn rất nhiều tiền.

Cô do dự có nên nói hay không, coi như cô nói ra, Shin Min Ah sẽ tin tưởng cô sao? Kang Min Huyk vung một tỷ mua cô, bọn họ ký một hiệp ước tình nhân, chế định 36 điều, nhìn như hoang đường lại chân thật xảy ra, nếu như Shin Min Ah biết con trai mình ở trên người cô tốn một tỷ, Shin Min Ah đoán chừng sẽ càng thêm không chấp nhận được, thậm chí sẽ đi chất vấn con trai, cô cần gì phải ở chính giữa sanh sự?

Đến lúc đó mẹ con bất hòa, Krystal cô đắc tội lại càng lớn, nghĩ đến đây, cô chỉ có thể mặc cho Shin Min Ah đối với cô hiểu lầm cùng căm hận.

"Thật xin lỗi, Kang phu nhân, đối với việc này, tôi tạm thời không thể nói. Ý tứ của phu nhân tôi hiểu, tôi cũng sẽ hội an phận thủ thường, không đi phá hỏng bất cứ chuyện gì của Lâm tổng."

"Jung tiểu thư, cô rất cố chấp, nhưng tôi sẽ cho cô thời gian suy nghĩ, hi vọng cô có thể hiểu rõ, ở chỗ này, tôi không đề phòng trực tiếp nói cho cô, nếu như cô chỉ là muốn kéo con tôi về phía cô, để cho con của tôi cưới cô, vậy tôi khuyên cô nên chết tâm đi. Bởi vì muốn qua cánh cửa Kang gia, nhất định phải trải qua sự đồng ý của tôi, mà Shin Min Ah tôi chỉ nhận một con dâu, đó chính là Tĩnh Thi." Shin Min Ah cũng đem suy nghĩ của mình nói ra, ý bảo cô không cần quấn lấy Min Huyk, để tránh ngày sau xôi hỏng bỏng không.

"Cám ơn Kang phu nhân nhắc nhở, tôi sẽ ghi nhớ trong lòng ." Krystal nỗ lực cười, những gì cô có thể làm cũng chỉ có như vậy.

"Suy nghĩ rõ ràng mình muốn giá bao nhiêu rồi có thể tìm tôi, tôi cam kết với cô, tuyệt đối sẽ không đưa ít hơn so với con tôi, nhưng nếu cô khăng khăng một mực nghĩ tới vị trí thiếu phu nhân kia, tôi sẽ làm cho cô cái gì cũng không còn, tôi nói được sẽ làm được!" Shin Min Ah chậm rãi quan sát, trên mặt nhàn nhạt cười mơ hồ hiện lên, tay của bà vẫn không quên vỗ nhẹ mu bàn tay cô.

Krystal chỉ cảm thấy thân thể giống như bị rót vào một loại thuốc mát lạnh, lạnh đến vô pháp nhúc nhích.

Shin Min Ah nói xong câu cảnh cáo cuối cùng, liền đứng dậy rời đi. Krystal thậm chí quên đứng lên đưa tiễn, ngơ ngác ngồi ở ghế salon, mà Shin Min Ah cũng không cần cô đưa tiễn, bởi vì bà ghét Krystal cô tham lam.

Mặc dù chẳng qua là hiểu lầm nhưng cô cũng hiểu được, coi như không có hiểu lầm, Shin Min Ah cũng không thích cô.

Giữa người với người cảm giác thật rất kỳ quái, có vài người vừa gặp đã yêu, cũng có vài người vừa nhìn đến liền chán ghét.

________________________
Krystal chỉ ở nơi đó hai ngày liền một người lặng lẽ rời đi.

Sau khi rời đi, cô nhắn tin cho Min Huyk, cô biết, nếu như cô cứ như vậy âm thầm không cùng hắn chào hỏi một tiếng liền đi, hắn nhất định sẽ đem cô moi ra càn rỡ hành hạ.

Nội dung tin nhắn rất đơn giản, cô nói muốn ăn món ăn mẹ làm, cho nên muốn về nhà tĩnh dưỡng, cô làm chuyện gì không trọng yếu, quan trọng là nhất định phải báo cho Min Huyk biết, đây là cô cho hắn biết thái độ của mình, hi vọng hắn sẽ hiểu cái cô cần thật ra rất đơn giản, hắn không cần dùng quá nhiều thứ nhốt chặt cô, mặc dù không nuôi nhốt cô, cô cũng biết nên làm thế nào trung thành với hắn.

Nghỉ ngơi mấy ngày sau, Krystal trở lại cương vị công tác, đi làm ngày thứ nhất liền xảy ra một chuyện làm cho cô nhức đầu.

Một bó hoa hồng đỏ thẫm ở trên tay cô, không có ký tên, nhưng đồng nghiệp lại nói chuyện say sưa về cô.

"Krystal, nghe nói bạn trai chị từ Mĩ quốc trở lại, còn kiên trì tặng hoa, thật rất tốt nha."

"Krystal, nếu là người tốt liền gả đi!"

"Krystal, người kia của chị rất tuấn tú, rất có ngoại hình nha. . . . . ."

"Ngày đó ôm chị chạy đi là bạn trai chị đúng không, thật hoàn hảo. Vội vàng gả đi, người như vậy không gả là thiệt thòi lớn . . . . " Không biết là bắt đầu từ cái gì, chuyện Lý Triết là bạn trai cô truyền đi rộng khắp công ty, như muốn cho Min Huyk biết cô thực ra là bạn gái của Lý Triết.

Cô nâng niu bó hoa trong tay còn chưa để xuống, điện thoại di động lại vang lên, vừa vặn không khéo, cư nhiên chính là của Lý Triết.

"Alô, học trưởng!" Krystal nhẹ giọng gọi.

"Thân thể như thế nào? Thế nào không nghỉ ngơi thêm đã đi làm rồi?" Miệng của hắn tràn đầy cưng chìu, giống như cô thật sự là bạn gái của hắn.

Krystal ở đầu dây bên này có chút miễn cưỡng cười nói: "Cám ơn anh quan tâm, em đã tốt hơn rất nhiều ."

"Krystal, em xoay người, nhìn một chút!" Lý Triết đứng ở bên cửa sổ nhìn bóng lưng cao ráo của cô, có một loại cảm giác muốn chạy tới ôm cô.

Krystal một tay đang cầm hoa, một tay cầm điện thoại di động nghe thanh âm của hắn, khẽ xoay người lập tức nghiêng đầu, Lý Triết đứng ở cửa sổ lớn tòa nhà bên cạnh, mỉm cười hướng cô ngoắc tay.

Cô đang chuẩn bị nói, lại đột nhiên phát hiện bên cạnh Lý Triết có dòng chữ: Krystal, I LOVE YOU! "Krystal, để cho anh chiếu cố em được chứ? I LOVE YOU!" Lý Triết cách trời cao nhìn cô, dịu dàng hướng về phía cô vừa nói ra tình yêu của mình.

Tay Krystalcầm điện thoại di động có chút run run, có chút trở nên thẫn thờ.

"Tin tưởng anh, Krystal! Anh biết em yêu anh, không muốn cự tuyệt, để cho chúng ta bắt đầu, đem đoạn tiếc nuối thời đại học xây đắp lại, có được không?" Hắn giống như là muốn làm cô nhớ lại thời đại học cô đối với hắn đủ loại thầm mến cùng yêu thích.

Krystal chỉ là có chút hơi giật mình đứng ở nơi đó, không biết phải như thế nào, đây hết thảy tới quá nhanh, nguyên bổn chính là một cái hiểu lầm cùng trùng hợp, thế nào lại phát sinh đến tình hình hiện nay? "Anh có kiên nhẫn chờ em, biết em từng chịu một chút tổn thương, anh cũng biết rõ giữa chúng ta bỏ lỡ rất nhiều, nhưng là hiện tại, anh không muốn chúng ta lại bỏ qua.

Sau khi về nước gặp lại em, anh nhận ra, thật ra thì năm đó anh đã thích em, chỉ là anh không tự biết mà thôi; khi em ngã bệnh, anh mới biết mình cỡ nào lo lắng, cũng mới biết nội tâm của mình đều đặt hết trên người em, cho nên lần này, anh lấy dũng khí nói ra, chính là không muốn bỏ qua nữa." Lý Triết hướng về phía điện thoại, hướng về khoảng cách phía trời cao, hướng về phía tay cầm bó hoa hồng hắn tặng thâm tình thú tội.

"Học trưởng, em. . . . .. "

"Krystal, cho hai ta một cơ hội thử lui tới, có được không? Anh tin tưởng, em có thể sống lại cảm giác ngày xưa." Hắn dịu dàng tự tin, tựa như hồi còn đi học.

Chẳng qua là Krystal đã không còn là cô sinh viên đơn thuần, đối với đoạn tình cảm tốt đẹp có chút thiếu sót cùng tiếc nuối cách cô đã cực xa rồi, cô thừa nhận, lúc đó chỉ cần một câu nói của Lý Triết, cô có thể cái gì đều không để ý đi theo hắn, nhưng bây giờ thì sao? Hắn độc thân, hắn có mấy công ty, hắn có bề ngoài anh tuấn. . . . . .Mà cô, cũng chỉ là tình nhân không lộ ra ánh sáng của Kang Min Huyk, cô cùng hắn đã là người của hai thế giới .

"Học trưởng, cái đó. . . . . .Thật xin lỗi. . . . . . " Cô cắn môi, có mấy lời, cô nhất định phải nói rõ ràng, cô không phải là thích cùng người khác chơi trò mập mờ, hơn nữa, mình không thể cùng học trưởng chung đụng đi xuống, làm cho hắn bị thương, chuyện như vậy cô Krystal cho tới bây giờ cũng không thể làm, thích chính là thích, không thích chính là không thích.

"Krystal, anh nói rồi, không vội, em không cần nhanh như vậy cự tuyệt anh." Lý Triết tuyệt không sốt ruột cũng không tức giận "Người khác cũng cho rằng anh là bạn trai của em, coi như em bây giờ không xem anh là bạn trai, cũng có thể coi như giả, em không phải là đang cần một người bạn trai giả sao?"

"Học trưởng, anh như vậy, em càng thêm ngượng ngùng, em cũng không nghĩ tới hiểu lầm trở nên lớn như thế, muốn giải thích cũng không biết phải nói thế nào." Đối với mọi người trong công ty bây giờ hiểu lầm cô, cô cũng rất nhức đầu.

"Có một số việc không cần giải thích, tại sao có nhiều người như vậy hiểu lầm anh là bạn trai em, cái này không trọng yếu, quan trọng là anh không sợ hiểu lầm." Hắn nhẹ nhàng cười.

Krystal có thể cảm giác được hắn không có gì buồn bực, mà là còn có một chút xíu vui sướng. "Nhưng đối với anh như vậy không công bằng, anh có thể tìm một người bạn gái tốt hơn em."Krystal không muốn hắn bởi vì cô mà trì hoãn cái gì.

"Anh cảm thấy em chính là bạn gái tốt nhất." Hắn nho nhỏ bá đạo nói.

Krystal cầm điện thoại di động, không biết trả lời như thế nào cho tốt, có những điều, trong điện thoại luôn là nói không rõ ràng.

"Đừng nghĩ quá nhiều nữa, để cho hết thảy thuận theo tự nhiên, anh chỉ là để cho em biết tiếng lòng anh, em có thể không chấp nhận, nhưng anh không muốn em cự tuyệt nhanh như vậy."

Lý Triết nhẹ giọng nói: "Chăm chỉ đi làm nhưng cũng đừng để cho quá mệt mỏi, biết không? Lúc rãnh anh sẽ qua tìm em." Krystal cúp điện thoại, trong lòng vô cùng rối rắm, Lý Triết hướng cô thú tội, cái này quá đột ngột, quá ngoài ý muốn, cô nên xử lý như thế nào đây? Cô suy nghĩ có chút thất thần.

"Người đối diện đã đi rồi, tâm của Jung chủ quản có phải cũng đã đi theo?" Một đạo âm lãnh thanh âm ở phía sau của cô vang lên.

Krystal vừa nghe đến thanh âm, dọa cho sợ đến vội vàng xoay người, chỉ thấy vẻ mặt Min Huyk lóe sát khí, dường như muốn đem cô nuốt sống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro