Chương 121, 122, 123
Chương 121: Tôi muốn cô rời đi
Kang gia biệt thự
"Bác à! Con tới rồi!" Trên tay Lãnh Tĩnh Thi xách theo đồ đi vào "Tĩnh Thi, thế nào còn gọi là bác, lập tức sẽ thành người của Kang gia rồi, có thể đổi cách xứng hô rồi đó."
Kim Shin Ah thân thiết cười, cô bé này bà rất hài lòng, gia thế cùng lễ giáo, tương đối trúng ý bà. "Mẹ.. . . . ." Cô rất ngọt rất thẹn thùng kêu lên "Con đứa nhỏ này, đến đây ngồi với mẹ nào!"Kim Shin Ah lôi kéo tay của cô hướng trên ghế salon ngồi xuống. Lãnh Tĩnh Thi vội vàng cầm lấy lễ vật mình mang tới.
"Mẹ, người xem một chút cái túi xách này, có thích hay không?" Một cái trang nhã mà cao quý túi xách Hermes hiện ra ở trước mặt Kim Shin Ah.
"Tĩnh Thi. . . . . ."Kim Shin Ah mắt mỉm cười, vui mừng nói: "Túi xách này số lượng hạn chế trên toàn cầu, không phải ai cũng có thể mua được."
Kim Shin Ah có kinh doanh mấy shop hàng hiệu, nhưng túi xách Hermes không phải ai cũng có thể mua, vừa nhìn đứa nhỏ này vì bà hao tốn tâm tư , thỉnh thoảng tặng bà lễ vật, mặc dù bà đối với những thứ hàng hiệu xa xỉ đã không quá háo hức nữa, nhưng tâm ý của cô bà lại vô cùng tiếp nhận.
Có lúc, Lãnh Tĩnh Thi cùng bà đi dạo phố uống cà phê nói chuyện phiếm, tán gẫu chút chuyện cả hai cùng biết, có lúc tán gẫu về Min Huyk, cô gái này Kim Shin Ah vô cùng trúng ý.
"Con vừa nhìn thấy túi xách này, cảm thấy rất hợp với khí chất của mẹ, chỉ cần mẹ thích là tốt rồi!" Lãnh Tĩnh Thi cười ngọt ngào.
"Chỉ cần là Tĩnh Thi chọn, mẹ cũng rất vừa ý, ánh mắt tốt, thưởng thức cao, lần sau hai ta lại đi dạo một chút, thuận tiện chúng ta đi tiệm áo cưới chọn sẵn để cho Lâm Khải cùng con mặc thử." Đối với việc cô gả vào Kang gia,Kim Shin Ah hy vọng càng nhanh càng tốt.
"Cám ơn mẹ!" Cô mặc dù cười đến rất vui vẻ, nhưng là trong mắt ưu thương cũng đang không ngừng tràn ra.Kim Shin Ah là người từng trải, thấy cô miễn cưỡng bà há không biết.
"Tĩnh Thi, có tâm sự à?"Kim Shin Ahquan tâm hỏi.
"A, cũng không có gì." Cô hời hợt trả lời.
"Có phải do thằng nhóc kia quá bận rộn không có quan tâm con?" Đàn ông ở bên ngoài làm việc, có lúc khó tránh khỏi sẽ bận rộn một chút mà bỏ quên người bên cạnh.
"Mẹ. . . . . ." Vẻ mặt ủy khuất lập tức hiện lên, phảng phất có vô hạn sầu bi.
"Tĩnh Thi, đã xảy ra chuyện gì? Con cùng Khải mâu thuẫn sao?"Kim Shin Ah lập tức hiểu cô cùng Min Huyk nhất định xảy ra chuyện gì, bằng không bình thường cô sẽ không biểu hiện khác thường như thế. "Mẹ, con không biết phải làm sao bây giờ? Trong lòng con thật là loạn." Cô lắc đầu, nước mắt ở trong hốc mắt bắt đầu rơi.
Lãnh Tĩnh Thi suy nghĩ thật lâu, cảm thấy thay vì tự mình một người tác chiến, không bằng liên thủ với mẹ Min Huyk , hơn nữa cô tương đối tín nhiệmKim Shin Ah, bà tuyệt đối sẽ là người trợ giúp cho cô.
Kim Shin Ah thích cô, hơn nữa muốn cô làm vợ Min Huyk , đối với xuất thân như Krystal, Kim Shin Ahtuyệt đối sẽ không tiếp nhận, điểm trọng yếu nhất, Kim Shin Ah vô cùng ghét những kẻ thứ ba trong tình cảm, Kim Shin Ah là mẹ Min Huyk, vô luận nói cái gì so với cô có lập trường, hơn nữa sẽ đứng về phía cô, cô sẽ lấy thân phận người bị hại cho Kim Shin Ah thấy.
"Tĩnh Thi, chớ khổ sở, bị ủy khuất gì cứ nói với mẹ, chỉ cần là mẹ có thể giúp, nhất định sẽ giúp cho con, coi như không thể giúp cũng sẽ nghĩ cách giúp con." Kim Shin Ah rất bảo đảm nói với cô .
"Mẹ, con thật sợ hãi, con sợ Min Huykkhông yêu con nữa rồi, con sợ anh ấy yêu một người khác rồi, nếu như như vậy, con phải làm sao bây giờ? "Cô bàng hoàng mà luống cuống nhìn Kim Shin Ah, khẩn cấp muốn bà cho mình một chút chỉ dẫn cùng trợ giúp.
"Min Huykở bên ngoài có người phụ nữ khác?"c hỏi, thật ra thìMin Huykbên ngoài có người khác bà đã biết, lần trước giúp một cái phụ nữ điều động Hắc bang bà còn nhớ rõ, nhưng cho dù Min Huyk có yêu người phụ nữ đó đến đâu đi nữa, bà tuyệt sẽ không cho phép hắn cưới vào cửa.
"Dạ, con cảm thấy, gần đây anh ấy đối với con rất lạnh nhạt, lần trước nhắc tới chuyện kết hôn, anh ấy kiếm cớ cự tuyệt, mẹ, con cũng làm bộ như không biết. Có phải hay không chỉ cần làm tốt bổn phận của mình là được rồi? Dù sao đàn ông ở bên ngoài có người mới là chuyện rất bình thường, nhưng trong lòng con thật khó chịu." Nước mắt của cô không nhịn được rơi xuống.
Thấy cô như vậy, Min Huyk phảng phất như thấy thời tuổi trẻ của mình, chẳng qua là so với Lãnh Tĩnh Thi thành thục hơn, vững vàng hơn, biết được cách tính kế một chút, nhưng cuối cùng, bà vẫn như cũ không có bao nhiêu hạnh phúc.
Dễ dàng tha thứ người chông của mình ở bên ngoài có phụ nữ là không được, bởi vì bà đã đi sai đường, cho nên nhất định bà không thể để Tĩnh Thi lặp lại chuyện cũ.
"Tĩnh Thi, con đừng nóng vội, từ từ sẽ có cách giải quyết!"
"Mẹ, con không bình tĩnh được, trong lòng thật là loạn. Con cũng không dám cùng Min Huyk nói chuyện, con sợ anh ấy không vui. Con cũng không biết người phụ nữ kia là ai, nhưng có một lần con phát hiện trên người của anh ấy tất cả đều là dấu vết của người kia." Cô không e dè đem việc này nói ra, một người phụ nữ phóng đãng như vậy, tuyệt đối không thể nào vượt qua bài kiểm tra của Kim Shin Ah.
"Đối với loại phụ nữ như vậy, con càng không cần lo lắng, Min Huyk chỉ là một lúc mê luyến, con mới thật sự thích hợp làm nữ chủ nhân Kang gia, những người phụ nữ bên ngoài kia đều không đủ tư cách, đàn ông mà, ở bên ngoài có một vài người phụ nữ cũng bình thường, nhưng là tuyệt đối không thể phóng túng hắn, cũng không có thể nghiêm gia quản giáo, như vậy rất dễ bị tác dụng ngược."
"Con cũng nghĩ giống như mẹ vậy, càng không biết phải làm sao, cho nên con chỉ có thể hướng mẹ cầu cứu, con cũng không dám đi tìm người phụ nữ kia sợ Khải biết, nhất định sẽ rất ghét con, con không muốn thế, bởi vì con thật rất yêu Min Huyk ."
Cô phiếm nước mắt lưu chuyển hai tròng mắt, ngay cả phụ nữ nhìn cũng không nhịn được muốn đau lòng, Min Huyk làm sao lại làm một người xinh đẹp như vậy chịu khổ a? "Đứa nhỏ này . . . ." Kim Shin Ah nhìn cô, phảng phất nhìn thấy mình năm đó, đối với người phụ nữ ở bên ngoài của Kang Jong không dám hỏi cũng không dám tra, vẫn ẩn nhẫn cho đến sau đó mới phát hiện, càng ẩn nhẫn, người kia càng không để mình ở trong mắt.
Lãnh Tĩnh Thi có chút thật thấp nức nở, mê mang nhìnKim Shin Ah, cô biết,Kim Shin Ah nhất định có thể cho cô một phương pháp tốt, bởi vì cô biết Kim Shin Ah đã từng trải qua.
"Tin tưởng mẹ, chuyện này con không nên nhúng tay vào. Bởi vì con yêuMin Huyk, cho nên con không thể để cho nó biết con đi tìm người phụ nữ kia gây phiền phức, chuyện này để mẹ dùng tiền xử lý là tốt nhất, loại chuyện như vậy liền giao cho mẹ đi."
"Nhưng căn bản con cũng không biết người phụ nữ kia là ai, hơn nữa con cũng không biết Min Huyk có bao nhiêu tình nhân ở bên ngoài, mẹ, có phải con thật rất ngu ngốc?" Cô đứng ở thế yếu, ẩn nhẫn cùng thiện lương nói chuyện với Kim Shin Ah, càng như vậy, Kim Shin Ah càng muốn nhúng tay vào chuyện này, bởi vì cô kích thích bà nghĩ đến sự tiếc nuối cùng thất bại của mình xưa kia.
"Con cứ làm như không biết, cái gì cũng không nói, nhưng con nhất định phải học cách bắt được tâm của đàn ông. Phải làm hắn ổn định, bằng không đuổi đi một người, liền sẽ có người khác tới thay thế." Kim Shin Ahkhông thể không nhắc nhở cô, bà có thể giúp Lãnh Tĩnh Thi lần một, lần hai. . . .hoặc nhiều lần khác, nhưng không có nghĩa là bà có thể giúp cô cả đời, hạnh phúc cuối cùng là phải dựa vào chính bản thân mình.
"Nhưng nếu như vậy, con rất lo lắng, con không thể để cho mẹ đi mạo hiểm như vậy, không thể để cho tình cảm của mẹ cùng Khải trở nên không tốt. Nếu như vậy, so với sự lạnh nhạt củaMin Huyk đối với con sẽ càng làm cho con khó chịu hơn." Cô thông minh đứng ở trên lập trường của Kim Shin Ah, vì bà suy tính cùng lo lắng.
"Con thật là khờ! Những chuyện này con không cần lo lắng, mẹ so với con kinh nghiệm nhiều hơn, gặp chuyện cũng sẽ biết cách xử lý. Tin tưởng mẹ, mẹ có thể giải quyết, chuyện cần làm của con chính là bắt được tâm của Min Huyk, mẹ sẽ tranh thủ để cho các con kết hôn sớm một chút, con cũng có thể sớm có danh phận, như vậy rất tốt cho quan hệ của con và Min Huyk."Kim Shin Ah rất thành tâm dạy Lãnh Tĩnh Thi.
"Mẹ, người đối với con thật tốt quá, Tĩnh Thi không biết đáp tạ thế nào mới phải, thật quá cảm động, làm sao bây giờ?" Cô làm nũng luôn vừa đúng lúc.
"Nếu như con thật muốn đối tốt với mẹ, bụng liền to một chút, con gái càng sinh con sớm, đối với thân thể càng tốt, hơn nữa dễ dàng khôi phục vóc người. Có đứa nhỏ rồi, tâm củaMin Huyk cũng liền an định lại, hiện tại hắn còn không có khái niệm về "nhà", mẹ tin tưởng con thông minh, xinh đẹp lại thiện lương như vậy, nhất định có thể cho Min Huyk một loại cảm giác an toàn khác biệt."
Đối với nhà, Min Huyk không quá nồng nhiệt, cho nên tim của hắn khá lạnh nhạt, đối đãi tình cảm càng thêm bạc tình, bà không thể không thừa nhận, tình cảm lạnh nhạt của bậc cha mẹ đã khiến cho Min Huyk nhận một sự tổn thương rất lớn.
"Mẹ. . . . . .người lại chê cười con." Cô nín khóc mỉm cười. Hai người thông minh đứng cùng một tuyến, còn có cái vấn đề gì không thể giải quyết đây?
____________________
Vấn đề của Lãnh Tĩnh Thi làm cho Kim Shin Ah không thể không suy nghĩ con trai của mình ở bên ngoài đến tột cùng có bao nhiêu tình nhân, mà cái dạng phụ nữ gì lại làm Lãnh Tĩnh Thi sợ hãi như thế? Người phụ nữ này nhất định ở trong lòng con mình có địa vị rất tốt, thậm chí là khiến hắn nguyện ý trả giá thật lớn để ở bên cạnh.
Trong đầu của bà xoay chuyển rất nhanh, trí nhớ vèo một cái nhớ ra. Lần trước Min Huyk điều động Hắc bang lớn như vậy, bà biết, thế nhưng bà cũng không có ý thức được chuyện sẽ diễn biến thành như hôm nay, nếu quả thật là người phụ nữ kia vấn đề có điểm khó giải quyết.
Có thể để cho Min Huyk trả giá cao như vậy để ở bên cạnh cô, nhất định cô không phải là loại phụ nữ dễ dàng giải quyết, nhưng đối với chuyện này, bà nhất định phải nhúng tay vao, mà bà cũng nhất định phải tìm cho được người phụ nữ này, để cho cô ta chủ động ly khai con trai của bà.
Chương 122: Ba người đàn ông.
Bên trong bệnh viện, Lý Triết lẳng lặng phụng bồi Krystal, vì cô ở một bên gọt trái cây.
" Krystal, em vẫn còn thích ăn lê sao?" Lý Triết nhẹ nhàng ở một bên vừa gọt lê cho cô, vừa nhẹ giọng nói, trong mắt hàm chứa nhàn nhạt nhu tình. Krystal tựa vào bên giường, có chút cảm động nho nhỏ, không nghĩ tới hắn còn nhớ rõ cô thích ăn cái gì.
"Ừ, thích ăn lê, chỉ là không có giống như hồi đi học có thể ăn được nhiều." Ra ngoài đi làm, công việc càng ngày càng bận rộn, trái cây ăn càng ngày càng ít, những thứ đồ không có chất dinh dưỡng ăn càng ngày càng nhiều, nước trắng uống càng ngày càng ít, cà phê uống càng ngày càng nhiều. . . "Anh còn nhớ, em yêu thích văn nghệ, thích quần dài, thích xem sách, thích mang máy mp3 nghe nhạc, thường gặp em cùng Sulli chạy xe đạp xuyên qua sân trường, tươi tắn bức người, xinh đẹp bức người. Các người bây giờ, đều có nghề nghiệp, ưu nhã xinh tươi cảm giác, càng có mùi vị của phụ nữ." Lý Triết nhớ lại thời đi học, các cô ở trường học là một đôi bạn được người người hoan nghênh chị em tốt.
"Em cũng mau quên, em chỉ nhớ Sulli mỗi ngày muốn thu thật nhiều thư tình cùng hoa, kí túc xá điện thoại thường bị đánh bạo." Krystal cười nhớ lại, Sulli rất được hoan nghênh, mà cô lại chẳng qua là một cái bóng đứng bên Sulli.
"Hai người các em cũng cùng một dạng, thường có người tìm các loại lý do gọi điện thoại đến kí túc xá tìm hai người, còn có rất nhiều người từ anh đây hỏi thăm nữa."
"Oa, học trưởng, anh là không được rồi, tại sao anh chưa từng có nói cho em biết?" Krystal giả bộ tức giận, đô đô chu miệng.
"Bọn họ không xứng với em, cho nên anh cũng đuổi bọn họ đi mất, ha ha! Có phải thật xấu hay không?" Lý Triết rất sảng lãng cười, đem lê bưng đến trước mặt cô, từng khối từng khối, được sắp rất chỉnh tề.
Krystal nhìn, có chút thật xin lỗi "Em ăn lê kiểu cách như vầy sao?"
"Anh còn nhớ có một lần em ngã bệnh, anh đi thăm em, em nói ăn lê muốn từng khối từng khối cắt thật đẹp như vậy mới chịu ăn, anh chính là từng khối từng khối giúp em cắt cho đẹp, hiện tại em cũng biết mình làm kiêu?" Hắn mang theo một tia cưng chiều nói.
Krystal dùng cây tăm, từng khối từng khối đem lê bỏ vào trong miệng, giống như dòng nước ngọt làm dịu thân thể khô khốc của cô.
" Krystal, về sau có chuyện gì không vui cũng quên đi, chỉ nhớ rõ những điều tốt, giống như ở hồi còn đi học, thật vui vẻ, đơn giản. Phải chiếu cố thật tốt cho mình, không cần liều mạng làm thêm giờ, bằng không bác trai, bác gái nhất định sẽ không yên lòng." Hắn không nhịn được vuốt vuốt tóc của cô.
"Ha ha. . . . . . em chính là chút bệnh vặt, bây giờ lại vô sự rồi, nhưng em nhất định sẽ nghe lời anh, chiếu cố thật tốt cho mình, dù sao sinh mạng là sinh hoạt tiền vốn, chờ em ra viện phải đi tập yoga, mỗi ngày kiên trì rèn luyện thân thể một giờ, như thế nào?" Krystal cười nói.
"Đó là tất nhiên, anh nhớ em lúc còn ở trường, múa cùng nhảy rất khá, nhất định phải điều dưỡng tốt thân thể, không nên lấy thân thể của mình đùa giỡn, nếu như một người cảm thấy nhàm chán, anh sẽ đi cùng em."
Krystal ở một bên tức cười, hắn bồi cô? Coi như cô nguyện ý,Min Huyk cũng sẽ không bỏ qua cho cô, cô có lòng cũng không có gan! Khi cô đang không biết cự tuyệt thế nào, Choi thiếu gia lại cầm một bó cẩm chướng to đi vào.
Choi thiếu gia thế nào cũng không có nghĩ đến sẽ bắt gặp Krystal bên trong phòng bệnh còn có một người đàn ông khác, hơn nữa nhìn qua vẫn còn rất thân mật, trong lòng hắn theo bản năng hoài nghi, trên mặt lại cười.
"Choi thiếu gia. . . . . ." Krystalcó chút nho nhỏ kinh ngạc, Choi thiếu gia thế nào nhanh như vậy cũng biết cô nhập viện rồi.
"Lại tới muộn một bước, thân thể như thế nào? Có còn cảm giác chỗ nào không thoải mái không?" Choi thiếu gia lo lắng hỏi, khi hắn đến Kang quốc tế, nghe được có đồng nghiệp đang nghị luận việc cô bị đưa vào bệnh viện, hắn cơ hồ ngay cả nghĩ cũng không hề nghĩ liền chạy thẳng tới đây, nhưng không có nghĩ đến bên cạnh cô có người so với hắn vượt lên trước một bước, trong lòng ít nhiều có chút khó chịu.
"Cám ơn anh quan tâm, em không có việc gì ."
"Krystal, em chính là thích khách khí với anh, về sau ít nói với anh cám ơn, đó là lời cảm ơn tốt nhất!" Hắn đem hoa cắm vào, nhìn sang Lý Triết, hai người nhìn nhau cười một tiếng. Krystal đang chuẩn bị giới thiệu, Lý Triết đã lên tiếng "Tôi tên là Lý Triết."
"Tôi là Choi Minho!" Choi thiếu gia vươn tay, hai người thật chặt bắt xuống.
Lẫn nhau quan sát đối phương, hai nguời nhìn như hữu hảo cũng ngầm so sánh cân lượng của đối phương.
Krystal như nhớ tới cái gì, khẩn cấp xen vào nói: "Choi thiếu gia, Lý Triết là bạn trai em, anh ấy vừa từ Mĩ trở về."
Lời này vừa nói ra, Choi thiếu gia ở một bên có chút lúng túng cười, thì ra người đàn ông này chính là bạn trai ở đại học của Krystal, xem ra có chút uy hiếp. Lời giới thiệu của Krystal làm cho Choi thiếu gia có một loại cảm giác thất bại, loại cảm giác này làm cho hắn không biết phải làm như thế nào, một cỗ nhiệt tình bị người trong nháy mắt giội cho một thùng nước lạnh lớn.
Krystalbiết lời như vậy sẽ làm Choi thiếu gia khổ sở, nhưng thay vì để cho hắn lâu dài thống khổ, không bằng ngắn ngủi sâu đau. Nếu như cô không thể cùng hắn ở chung một chỗ, như vậy cô tình nguyện cho đối phương tổn thương ít một chút, Choi thiếu gia là một người tốt, ít nhất đối với cô rất tốt, rất ân cần cũng rất chiếu cố.
Lý Triết ở một bên rất phối hợp phụng bồi cô đem trận này đùa giỡn cho trọn vẹn, thậm chí có một chút thỏa mãn, hắn cảm thấy nếu hắn thật trở thành bạn trai cô thì đó là một việc rất tốt.
Choi thiếu gia đến không lâu, Min Huyk cũng chạy tới.
Krystal nhìn ba người đàn ông đứng trong gian phòng, thật làm cho cô nhức đầu, hận không được lập tức biến mất khỏi nơi này. Mà Lý Triết diễn tuồng vui này càng lúc càng giống thật.
"Kang tổng, tôi là bạn trai Krystal, bác sĩ nói cô ấy quá mệt nhọc, cần nghỉ ngơi cho nên mấy ngày này đoán chừng muốn xin nghỉ, hi vọng Kang tổng có thể đồng ý." Lý Triết đứng trên lập trường Krystal suy nghĩ vấn đề, mệt mỏi thành như vậy, vô luận như thế nào cũng cần nghỉ ngơi, mà cô lại cuồng công việc, khi xuất viện đoán chừng lại đi làm, lại giống trước kia gắng sức, luôn cố không làm trễ nãi tiến trình, coi như bị bệnh cũng sẽ mang bệnh tiếp tục làm việc.
"Có thể, Jung chủ quản ở nhà nghỉ ngơi thật tốt đi, hợp với Chủ nhật vừa vặn có bốn ngày, có thể đủ chứ?" Kang tổng biểu tình cười cười, thế nào cũng muốn ra vẻ hắn là cấp trên, không thể để cho người khác cảm thấy hắn ngược đãi công nhân viên, ngay cả ngã bệnh xin nghỉ còn bày ra sắc mặt thối.
"Cám ơn Kang tổng, thứ hai tôi nhất định có thể đi làm."Krystal ở một bên nhẹ giọng nói, chống lại ánh mắt Min Huyk, vội vàng nhìn nơi khác. Nhìn ba người lúng túng, Krystal chỉ đành phải bất chấp hậu quả, ngay trước mặt Min Huyk hướng Lý Triết nháy mắt.
Lý Triết nhận được ánh mắt cô, há lại không hiểu ý tứ Krystal , đơn giản đối hai người đàn ông còn lại bày tỏ cám ơn họ đã quan tâm Krystal , sau đó lấy lý do cần tĩnh dưỡng mời hai anh ra về.Choi thiếu gia ngược lại cười đến sáng suốt, lôi kéo Lâm Khải đi ra ngoài.
_________________________
Choi thiếu gia cùng Min Huyk hai người đều có tâm sự, một đường đi ra khỏi bệnh viện. "Đi, theo mình đi uống một ly!" Choi thiếu gia đầy bụng tâm sự, vô cùng ưu thương.
"Vì đâu uống?" Hắn âm trầm có một ít lạnh nhạt.
"Trong lòng mình bất bình, vốn cho là có thể mượn khoảng cách Krystal cùng Lý Triết chen vào một bước, nhưng là bây giờ, Lý Triết cư nhiên trở về nước, mình phải làm sao bây giờ? Muốn mình cứ như vậy buông tay, mình thật không có cam lòng!"
"Choi thiếu gia cậu muốn dạng phụ nữ nào lại không có, làm gì lại đặt trọn tâm tư ở trên người cô ấy." Hắn vẫn như cũ không đồng ý Choi thiếu gia theo đuổi Krystal , dĩ nhiên, tất cả đều là suy nghĩ riêng của hắn.
"Mình hiện tại chỉ muốn Krystal , cậu nói cho mình biết, mình phải làm như thế nào mới được đây?" Choi thiếu gia đột nhiên nghiêm túc hỏi Min Huyk.
"Cậu nói thật?" Hắn đột nhiên nghiêm túc làm cho Min Huyk không khỏi có chút khẩn trương, trong ấn tượng của Min Huyk,Choi thiếu gia sẽ không đối với bất cứ người khác phái nào để ý nhiều như vậy.
"Nói nhảm, mình không nói thật chẳng lẽ còn giả, đôi khi mình muốn an bài một cuộc kiểu như anh hùng cứu mỹ nhân, cho đến khi Krystal bị mình làm cho hoàn toàn cảm động, nhưng mình lại lo lắng, bởi vì đây là lần đầu tiên mình muốn chân thành cùng một người nói yêu thương." Choi thiếu gia thổ lộ tiếng lòng.
"Thừa dịp còn không có vùi lấp quá sâu liền quên đi, cậu đừng đùa với tim mình nữa!" Min Huyk rất khẳng định nói cho hắn biết, bởi vì Krystal cả đời này đều chỉ thuộc về một mìnhMin Huyk hắn.
"Mình tìm cậu, là muốn tìm người thương lượng xem hiện tại nên hạ thủ thế nào chứ không phải muốn cậu tới đả kích mình!" Choi thiếu gia dùng sức trên bờ vai hắn cho một quyền.
"Mình chỉ không muốn cậu hãm sâu trong đó, cô ấy không thích hợp với cậu, huống chi cô ấy đã có bạn trai. Nghe mình khuyên đi, buông tay, trở lại bản tính của Choi thiếu gia, không cần vì bất kỳ người phụ nữ nào mà thay đổi!" Bất kể như thế nào, hắn là tuyệt đối sẽ không buông tha cho Krystal , chỉ cần hắn không buông tha, Choi thiếu gia liền tuyệt đối sẽ không có cơ hội, cho nên Min Huykmuốn làm cho Choi thiếu gia buông tay, không muốn hắn bởi vì Krystal mà tiếp tục khổ sở.
Một người là bởi vì tình yêu, một người là bởi vì có tâm sự.
Bên trong quầy rượu, Min Huyk phụng bồi Choi thiếu gia uống rượu, hết ly này tới ly khác.Choi thiếu gia trong miệng không ngừng gọi ra tên Krystal , nhìn hắn như thế cố chấp cùng thống khổ, Min Huyk thật không thể ngờ đến Choi thiếu gia lại vùi lấp sâu như vậy.
"Tại sao mình không thể sớm gặp Krystal ?"
"Duyên phận không phải do người sắp đặt, cậu chính là không có duyên với cô ấy!" Hắn chỉ muốn cho Choi thiếu gia nhận rõ một sự thật, Krystal không thể nào thuộc về hắn, bởi vì cô chỉ thuộc về một mình Kang Min Huyk.
"Duyên phận là thiên định, thành hay không là do người, mình không tin Krystal không vì mình cảm động, mình sẽ không buông tha cho, mình sẽ không buông tay. . . ." Choi thiếu gia vừa say vừa uống, nỉ non nói không ngừng.
Min Huyk nhìn hắn, đầu tựa hồ cảm thấy đau hơn, muốn giải quyết khát vọng của Choi thiếu gia đối với Krystal còn cần thêm một chút công phu, như thế nào mới có thể để cho hắn hoàn toàn chết tâm với Krystal đây?
Chương 123: Đêm khuya xông vào
Krystal ở trong phòng bệnh ngủ đến có chút mơ mơ màng màng, lại bị một cỗ mùi rượu mãnh liệt xông tỉnh.
Min Huyk mở to mắt sát vào trước mặt cô, dọa cho Krystal sợ đến thiếu chút nữa hét rầm lên, miệng đầy mùi rượu càng làm cho cô không thích cực kỳ, người đàn ông này nửa đêm tới đây tuyệt sẽ không có chuyện gì tốt.
"Đã trễ thế này, sao còn uống nhiều rượu như vậy?" Krystal lại phải giả bộ ra một bộ dạng dịu dàng chim nhỏ, không thể chất vấn, không thể không cho hắn mặt mũi.
"Giờ phút này em có phải rất vui vẻ không?" Từng lời hắn nói ra mang theo mùi rượu nồng nặc.
"Kang tổng đến thăm em, em, em há có lý do không vui." Ánh mắt cô như sao, cũng không quên mỉm cười.
"Jung Soo Jung, em đừng giả bộ với tôi! Tôi bị em bứt đủ rồi!" Hai tay của Min Huyk dùng sức đè bả vai Krystal, hắn không muốn cô đóng kịch như thế ở trước mặt hắn, giờ phút này, hắn ghét cô như vậy.
"Em không hiểu lời này của Kang tổng có ý gì, nhưng Krystal em vẫn nhớ thân phận của chính mình, cái dạng thân phận gì phải nói dạng lời gì, Kang tổng cũng không phải dạy em như thế sao?" Tốc độ nói của cô rất chậm, nghe không ra có cái gì không ổn.
"Em không phải nói thích? Em không phải nói yêu tôi sao?"
"Kang tổng uống quá nhiều rồi, sở dĩ hỏi ra lời như vậy em có thể hiểu, tựa như em uống nhiều quá, cũng sẽ nói ít lời mê sảng, cho nên Kang tổng cũng không cần phải để ở trong lòng."Krystal nhàn nhạt cười, nhưng nhìn đến trong mắt hắn thoáng qua nét đau đớn cô lại cảm thấy rối rắm muốn chết.
Hắn rốt cuộc muốn như thế nào? Hắn không thương cô, tại sao còn phải cho cô thêm ảo giác?
"Kang Min Huyk a Kang Min Huyk , tôi tình nguyện anh chỉ xem tôi là công cụ ấm giường, bởi vì cái dạng này, giữa chúng ta chỉ có giao dịch, tôi sẽ có thể làm nhạt tình cảm này đi, thậm chí quên đi anh, vĩnh viễn quên đi. . ."
"Em nói em thích tôi, yêu tôi, là bởi vì em lỡ uống nhiều quá? A. . . " Tay của hắn đột nhiên dùng sức bóp chặt người cô, dùng sức thắt. . . Cô cắn răng thừa nhận đau đớn hắn truyền tới.
"Kang tổng là ông chủ của em, anh cho em cơm ăn, cho em y phục mặc, cho em một gia đình hoàn chỉnh mạnh khỏe, Kang tổng đối tốt với em như vậy, em dĩ nhiên thích Lâm tổng." Cô muốn dùng một loại phương thức khác hóa giải thô bạo giờ phút này của hắn.
"Krystal, em im miệng cho tôi! Đủ rồi! Nếu em còn giả tạo như vậy, tôi liền xé nát em!" Tay của hắn đột nhiên dùng lực, xé rách đồng phục bệnh nhân làm hai.
"Không thể, em bệnh. . . " Krystal có chút cầu khẩn nhìn hắn, người đàn ông này rốt cuộc muốn làm gì cô? Cô chết tâm để cho mình trở thành một công cụ, ép tính khí mình tới gắt gao, trở thành một công cụ nghe lời, hắn vẫn kén cá chọn canh, công cụ đã quen biến thành giả tạo, nhưng lúc ban đầu hắn không phải là muốn cô giả tạo sao? Hay cô giả bộ vẫn không đạt tới yêu cầu của hắn?
"Em cũng biết mình bệnh? Tại sao bệnh mà còn dây dưa với nhiều người như vậy? Sao học trưởng đó lại thành bạn trai của em?" Đối với điều này, trong lòng hắn phẫn uất không dứt.
"Chuyện không phải như anh nghĩ."
"Không phải như tôi nghĩ? Vậy là như thế nào, em nói đi?" Hắn gầm nhẹ, bắp đùi nghiêng qua, cả người đặt ở trên người của cô.
"Ban đầu anh bảo em bịa chuyện nói em có bạn trai, em nghe lời của anh. Nhưng chuyện lại trùng hợp ngoài tưởng tượng của em, Lãnh tiểu thư nhận nhầm xem anh ấy như bạn trai trong chuyện, mà học trưởng vì giúp em, rất tự nhiên thừa nhận.Choi thiếu gia đến thăm em, em muốn cho Choi thiếu gia hoàn toàn chết tâm, dứt khoát liền mượn cơ hội nói học trưởng là bạn trai em, làm Choi thiếu gia chết tâm." Krystal từ từ giải thích, tất cả không phải hiểu lầm cũng là trùng hợp.
"Học trưởng. . . . học trưởng. . . .thân mật như vậy, khi biạ chuyện có phải em bịa theo bóng dáng học trưởng này phải không?"Min Huyk lại nổi giận một lần nữa! Người phụ nữ này ở thân mật nói tên một người đàn ông khác trước mặt hắn như vậy, có thể nào khiến hắn không phẫn giận.
Krystal tức cười, cô thừa nhận cô đã từng thầm mến học trưởng, khi bịa chuyện chẳng qua là thuận miệng nhắc tới, căn bản không nghĩ tới sẽ có chuyện tình trùng hợp như vậy, vốn chuyện này chỉ là vô tâm, nếu hắn có tâm bới móc, làm sao không có lý do gì đây?
"Thế nào? Bị tôi nói trúng rồi? Em câm sao? Tại sao không nói chuyện?" Cô càng bình tĩnh như vậy, hắn càng bất an.
"Em không biết em phải nói thế nào anh mới có thể tin tưởng, em cho anh biết, đây chỉ là hiểu lầm cộng thêm trùng hợp, anh nguyện ý tin không?" Hắn nắm tay lại thật chặt, đó chính là nguyên nhân cô cuối cùng hạ không được quyết tâm hành hạ hắn.
"Krystal. . . .em nghe đây, bất kể em dùng lý do gì, dù sao tôi cũng không muốn gặp lại một lần nữa em có dính dáng cùng bất kỳ người khác phái nào, Choi thiếu gia không thể, học trưởng chó má gì đó cũng không được!" Krystal nhắm hai mắt, người đàn ông này không chỉ đang ép cô, cũng đang chặt đứt tất cả đối tượng về sau có thể phát triển với cô. Đề khó như vậy, cô phải giải quyết thế nào đây?
"Có nghe thấy không?" Hai cái tay hắn hung hăng nắm hai bầu ngực của cô, vết của năm ngón tay in ở trên da trắng nõn như tuyết của cô.
"Nghe!" Dừng lại hồi lâu, cô mới chịu đựng đau trên thân thể nói ra chữ này.
"Tôi muốn em lớn tiếng một chút!"
"Nghe!" Cô liều mạng cắn môi không để cho mình có một chút khổ sở.
Nhưng hắn lại nhào tới, dùng sức cạy môi của cô ra, hung hăng cắn đầu lưỡi của cô, liều mạng quấn thành một đoàn, giống như chỉ có như vậy, mới có thể làm cho hắn ý thức được cô này là của hắn.
Hô hấp rối loạn của hắn càng ngày càng nặng, lực độ của tay chạy ở trên da thịt cô cũng càng ngày càng tăng.
Krystal hô hấp khó khăn, hai tay chống thật chặt. Giờ phút này, cô thật không muốn phát sinh bất cứ quan hệ nào.
"Không nên như vậy. . . . Thân thể em thật không thoải mái. . . .Chờ thân thể em khá hơn một chút, được không?" Cô đã đặt mình ở vị trí rất hèn mọn, chẳng qua là hèn mọn đến cực hạn cũng mở không ra được một lối thoát.
"Em là người của tôi, tôi muốn em lúc nào thì muốn em lúc đó, chỉ có tôi nói không muốn, không có chuyện em nói không thể. . . . . " Cặp chân của hắn dùng sức tách hai chân cô ra, to lớn của hắn chống vào cô thật chặt.
Khi cô nhận vui thích ở dưới hắn, hắn mới sẽ cảm thấy hắn và cô này là cột vào cùng nhau, loại cảm giác này khiến cho hắn rối rắm lại khiến cho hắn không thể hiểu được.
Krystal buông tay ra, buông giãy giụa, nhưng giờ phút này, cô không muốn giả bộ, nhắm lại hai mắt, mặc cho thân thể của hắn dán chặt cô, mặc cho tay của hắn đang mở đồ bệnh nhân của cô, nhưng đau trong lòng lại càng ngày càng đậm.
Min Huyk giống như là cảm giác được cô buông tha, cô không có giãy giụa thân thể, khiến cho hắn trong nháy mắt lạnh lên, lửa trong lòng càng thêm cường đại.
Khi hắn muốn thô bạo với cô lần nữa, cho cô áp lực và đả kích, lại vô tình liếc thấy hai dòng nước mắt nhàn nhạt của cô chảy ra từ đuôi mắt, tim của hắn đột nhiên liền giống bị cái gì đả kích, trong nháy mắt liền mềm mại như một đoàn mây trôi, tất cả hành động cũng tự nhiên dừng lại, bờ môi của hắn không kìm hãm được hôn lên mắt của cô. . . . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro