Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11 & 12 & 13: Chờ xem kịch vui, Tôi muốn từ chức

Sulli đắc ý nhìn về phía Han Sun, lại hướng về phía Krystal nói: "Krystal, việc này thật là tốt ,không chừng Tổng giám này còn là một người độc thân, lâu ngày sinh tình, cậu có thể được lời nha."

"Hừ, được lời? Bằng cô, có thể kiếm được tiền thưởng vượt mức hiệu quả cũng rất không tệ?"

Cô khinh thường quan sát từ đầu tới chân Krystal một phen, người phụ nữ này sao bằng cô, Han Sun cô muốn thân hình có thân hình, muốn xinh đẹp có xinh đẹp.

"Ăn không được nho liền nói nho chua! Hiện nay, kiếm không được tiền thưởng vượt mức hiệu quả là của người "Thương không nổi", những người tự cho là đẹp đến khiến người chết càng thêm "Thương không nổi", một bộ dạng tất cả đàn ông trên hành tinh này chỉ thích cô, chậc...chậc... tiếc rằng đã có người không thèm nhìn!"
Sulli âm thầm trào phúng.

"Sulli, cô đừng có mà đắc ý, đừng cho là tôi không biết trong lòng cô nghĩ như thế nào." Han Sun vừa thu dọn đồ đạc vừa đứng lên.

"Tôi đương nhiên đắc ý, bởi vì bạn tốt của tôi có được cơ hội tốt."

"Hừ! Cơ hội tốt cái gì? Chẳng qua là một người đàn ông đã kết hôn, chẳng lẽ Krystal muốn làm người thứ ba? Cẩn thận ngày nào đó bị bà xã Tổng giám đánh chết." Cô cắn răng trả lời lại.

"Han Sun, cô người này sao nói ác độc như vậy." Sulli giận đến mặt tái mét.

"Tôi ác độc chỗ nào? Tôi lại không nguyền rủa người nào, có bản lãnh chớ làm bé, an phận làm bổn phận, chim sẻ chính là chim sẻ, đừng nghĩ đến Phượng Hoàng." Nói vừa xong, cô uốn éo cái mông đi ra phòng họp.

"Cô ta... nếu như không phải là ở công ty, mình thật muốn xông lên cho cô ả vài bạt tai!" Sulli bị Han Sun làm giận đến trong lòng cực kỳ khó chịu.

"Chú ý, ưu nhã, ưu nhã.. . . ." Krystal bình tĩnh nói.

"Hơizz, ta nói Krystal, mình đây là hả giận giùm cậu, sao cậu liền buồn bực không lên tiếng ?" Sulli đem mũi nhọn chỉ hướng Krystal.

"Tức cái gì , Han Sun không có được đồ luôn luôn nói như chó đi tiểu không bằng, cái gì làm bé, làm lớn!!! TMD mấy thứ kia kia, hắn có kết hôn hay không liên quan gì tới mình. Hắn có kết hôn hay không cũng không phải là Han Sun định đoạt."

"Có cốt khí, ta thích. Krystal, mình ủng hộ cậu!"

"Ủng hộ mình cái gì?"

"Hai chúng ta đánh cuộc đi, nếu như Kang tổng không có kết hôn, cậu đi theo đuổi hắn, nếu như cậu không giải quyết được, mình mời cậu đến đảo Maldives chơi, bao hết bảy ngày, an ủi lòng bị thương của cậu, còn nếu như cậu thành công, thì ngược lại cậu mời mình, như thế nào? Mình rất mong đợi chờ xem kịch vui nha!" Sulli ở một bên khích cô, đối mặt siêu đẹp trai như Kang tổng, cô mặc dù cũng có tâm bắt lại, có tình một đêm cũng tốt, nhưng Sulli cô tuyệt đối là phụ nữ tốt, đàn ông của chị em tuyệt đối sẽ không đụng, ưu tú có "Năng lực" hơn cũng không đụng.

"Không đánh cuộc!" Krystal ném xuống ba chữ liền ôm đồ rời khỏi phòng, để lại Sulli trợn mắt há mồm đứng tại chỗ. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Krystal trở lại vị trí của mình, cũng đang do dự không biết nên từ chức hay không? Tiếp tục ở chung, mỗi ngày đối mặt với người từng có quan hệ với mình thế này, hơn nữa còn là người đàn ông đầu tiên của mình, ông trời an bài ứng phó không kịp như vậy, khiến cho cô hoàn toàn không có chuẩn bị sẵn sàng. Khi cô còn chưa kịp hướng Min Huyk nói từ chức, Min Huyk lại kêu cô đến phòng làm việc của hắn một chuyến.

Chương 12: Tôi muốn từ chức

Krystal đứng trước cửa phòng làm việc của Min Huyk, thở sâu hai cái, mới giơ tay lên gõ cửa.

"Mời vào!" Thanh âm rất trầm, rất thấp, Krystal đẩy cửa ra đang chuẩn bị đi tới.

"Đóng cửa!" Kang Min Huyk nói lời này, ngay cả đầu cũng không nâng lên.

Cô đóng cửa lại đi tới trước bàn làm việc của hắn, cố gắng để cho thanh âm của mình nghe bình tĩnh hơn một chút: "Kang tổng, tìm tôi có chuyện sao?"

Đầu Min Huyk nhìn đến chân của cô, một đôi giày màu đen đơn giản, lộ ra lưng bàn chân trắng nõn, theo tầm mắt dời lên trên một chút, quần đen cùng áo màu cà ri, gọng kính cũng là màu đen, còn kiểu tóc phía sau không chút gì có thể gọi là theo xu hướng hiện tại.

Phối hợp màu sắc dù không đến nổi quê mùa, nhưng là có chút bảo thủ khiến người khác bài xích.

Nhìn kỹ mặt của cô lần nữa, gọng kính vuông che khuất con ngươi trong suốt, qua tròng kính giảm chút linh khí, làn da vô cùng tái nhợt bên dưới lớp trang điểm của cô hoàn toàn không nhìn ra tức giận, so vớ kiều diễm và kiều mị đêm hôm đó quả là khác nhau một trời một vực.

Krystal bị ánh mắt hắn công kích làm cả người không được tự nhiên, tay vô thức đẩy đẩy mắt kiếng.

"Kang tổng, ngài có chuyện gì cần dặn dò thêm sao? Nếu như không có, vậy tôi đi làm việc!"

Krystal mang theo một chút cảm xúc bài xích nhớ lại trước đây, cô ghét loại ánh mắt kia, ghét hắn giống như chủ nhân cao ngạo quan sát cô.

"Tôi là cấp trên của cô, bình thường cô đều dùng giọng điệu phải làm việc cho kịp thời gian của công ty để nói chuyện sao?" Hắn nghe được cô không vui.

"Hừ, ra oai cái gì chứ, là cấp trên của tôi thì rất giỏi sao? Đáng ghét!" Krystal cắn môi một cái, lời như vậy, chỉ dám phát tiết ở trong lòng, trên mặt vẫn miễn cưỡng nặn ra một nụ cười xin lỗi nói: " Đương nhiên không phải vậy!"

"Cô đối với tôi rất bất mãn?" Hắn nhíu mày, vẻ mặt lạnh nhạt, thật giống như giữa bọn họ chưa từng xảy ra chuyện gì.

"Kang tổng, tôi là thủ hạ của ngài, trước khi ngài triển khai công việc, hai từ bất mãn này không thể xuất hiện trong từ điển của Jung Soo Jung tôi, còn sau này nếu như trong công việc ngài không cách nào làm cho tôi tâm phục, bất mãn mới có thể xuất hiện."

Thái độ Krystal nghiêm túc, bộ dạng như đang làm việc, mà dáng vẻ này cũng càng tăng lên phòng bị trong tiềm thức của cô đối với hắn.

Lời của cô vừa dứt, Min Huyk từ ghế làm việc liền đứng lên, từng bước từng bước đi tới trước mặt cô, theo bản năng Krystal cũng lui về sau hai bước.

Nhích người tới gần, kề sát tai của cô trầm giọng nói: "Cô sợ tôi?"

"Không có, làm sao có thể!" Chột dạ nói ra những lời này, chân lại theo bản năng lui về sau hai bước nữa.

"Nếu như không phải, tại sao cô lại lui?" Hắn thích xem bộ dạng bối rối của cô, thích nhìn cô trở tay không kịp, tựa như đêm đó, vốn là ngây ngô lại muốn giả bộ thành thục; tựa như hiện tại, trong lòng rõ ràng sợ lại làm ra vẻ trấn định.

"Kang tổng, xin tự trọng, đây là công ty." Cô ho khan hai tiếng, lớn mật cảnh cáo.

Nếu hắn tiến thêm một bước, cô nhất định sẽ điên mất, người đàn ông này thật đáng giận.

"Xin hỏi, Jung tiểu thư, tôi có làm chuyện gì thất lễ với cô sao? Tôi cần tự trọng chỗ nào vậy?" Hắn gợi tình nhìn cô, nở nụ cười kín đáo đó lại có chút lạnh nhạt.

Krystal hơi nhíu mày, ánh mắt lập tức trợn to, đối diện mắt của hắn rồi lại hoảng hốt tránh đi, cô cảm giác được tim mình đang thình thịch đập loạn.

Chương 13: Tôi muốn từ chức 2

"Toát mồ hôi, mình làm sao vậy? Vì sao tim đập nhanh như vậy, bình tĩnh... bình tĩnh... hít sâu... hít sâu nha..." Krystal tự động viên trong lòng.

Lúc cô đang tự động viên cũng là lúc, mắt kính Krystal đột nhiên bị Min Huyk lấy xuống.

"A..." cô nhẹ giọng vừa kêu, tức giận nói: "Ngài muốn làm gì?"

"Tôi cảm thấy cô và một người phụ nữ tôi biết thật giống nhau, lòng hiếu kỳ nhất thời nổi lên liền lấy mắt kính của cô xuống nhìn một chút mà thôi."

Vẻ mặt hắn kiêu ngạo bất tuân, bất cần đời, làm cho Krystal giận dữ.

"Tôi muốn từ chức! Xin lập tức thả tôi ra!" Vốn là Krystal vẫn đang do dự có nên từ chức hay không, lại bị thái độ của Kang Min Huyk hoàn toàn chọc giận, quá xúc động, lập tức đem những lời từ chức nói ra.

"Cô biết cô đang nói gì không?" Trong mắt của hắn toát ra một cổ âm hàn, lạnh đến mức khiến người khác phải run lẩy bẩy.

"Tôi muốn từ chức!" Lời cũng đã nói ra, cô không thể nào thu hồi trở về, huống chi, nghỉ việc đối với cô mà nói thì tốt hơn, tránh cho hợp tác với cấp trên như vậy càng lúc càng tệ hại.

"Cô là đang uy hiếp!" Hắn nhìn chằm chằm vào mắt cô, một khắc cũng không rời đi.

"Kang tổng, ngài nghĩ quá nhiều rồi, xin hãy phê chuẩn, tôi lập tức trở về viết đơn từ chức, công việc sau này tôi sẽ thu xếp tốt!" Krystal đã không có đường lui, nếu sau đó nói mình không đi, thật có vẻ cô không có chút khí phách nào.

"Tôi có thể đáp ứng nguyện vọng thôi việc của cô!" Đột nhiên, Min Huyk rất sảng khoái đáp ứng.

Hắn sảng khoái nhận lời, ngược lại làm Krystal cảm thấy có chút bất an, cô vâng dạ nói:"Cảm ơn Kang tổng, vậy tôi xin ra ngoài trước."

Nói xong, cô hướng cửa đi tới, Min Huyk lại không chút do dự dùng thân thể ngăn chặn trước mặt cô,thấp giọng nói: "Lời của tôi vẫn chưa nói hết."

"Ngài có ý gì?"

"Cô có thể nghỉ việc, nhưng mà tôi sẽ nói nguyên nhân thực sự khiến cô nghỉ việc cho tất cả nhân viên biết." Hắn phúc hắc nhìn cô.

"Nguyên nhân thực sự? Ngài muốn nói gì?" Krystal có ngốc hơn cũng hiểu lời nói của hắn còn có ý khác, huống chi cô là một phụ nữ chỉ số thông minh không thấp, mặc dù ngẫu nhiên cũng sẽ mơ mơ màng màng.

"Bởi vì cô có tình một đêm với cấp trên, hơn nữa còn đem lần đầu tiên của cô cho hắn!" Hắn không chút ngượng ngùng đem những lời này lộ liễu nói ra ngoài.

"Ngài..." Krystal tuyệt không ngờ tới Kang Min Huyk có thể như vậy, cô liếc hắn một cái, tức giận hung ác nhìn về phía hắn: "Đã thấy người vô sỉ, nhưng vô sỉ như ngài thì chưa từng thấy, được lợi còn lên mặt!"

"Có phải là lợi hay không tôi không biết, nhưng tôi biết rất rõ là ai chủ động nhiệt tình như vậy, hơn nữa còn cởi mở mà muốn tìm một người đàn ông." Khóe miệng hắn lộ ra nét cười yếu ớt không có chút vết tích, tà ý trong mắt lại bởi vì vẻ mặt phẫn nộ của cô mà càng thêm thâm thúy.

"Ngài... ngài đừng có ngậm máu phun người, tôi không biết là ngài!" Krystal siết tay thật chặt, lại vô tình mắc bẫy của hắn.

"Jung tiểu thư, cô thật đúng là đa tình, tôi cũng không có nói người đó là cô, nhưng nếu cô nóng lòng thừa nhận như vậy tôi cũng không miễn cưỡng." Krystal hoàn toàn im lặng.

"Rốt cuộc ngài muốn thế nào? Ngài không cảm thấy thân là đàn ông, dùng thủ đoạn như vậy quá mức hèn hạ sao?"

"Cảm ơn nhận xét của cô, cho tới bây giờ tôi cũng không cảm thấy mình là một chính nhân quân tử, nếu tôi là quân tử, tôi đã không chạm vào cô!"

Ánh mắt của hắn đột nhiên lạnh lẽo: "Cho nên, Jung tiểu thư, tôi hi vọng cô lấy công việc làm chủ, không nên đem tình cảm riêng tư mang tới nơi làm việc, tôi mới vừa lên nhậm chức, thật không hy vọng nhân viên khác thấy có người dẫn đầu tới chống lại tôi, nếu không, chớ có trách tôi hèn hạ!" Lời của hắn vừa nói xong, phía ngoài vang lên tiếng gõ cửa.

Hắn đột nhiên tiến tới bên tai của cô nói: "Cô tối hôm đó, rất khác biệt."

Ngay sau đó, xoay người tao nhã một cái, thần thái hắn thật tự nhiên ngồi trên ghế, thấp giọng nói: "Mời vào!" Krystal đứng đối diện với hắn, tinh thần còn chưa hết hoảng loạn.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro