Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 106.107.108

  Chương 106: Tôi là bạch cốt tinh

 Sau khi nghỉ ngơi một tuần lễ, Krystal với một diện mạo hoàn toàn mới tiến vào phòng làm việc, đồng nghiệp ở Kang quốc tế thấy biến đổi của Krystal , cũng cả kinh suýt chút nữa rớt cằm.

"Trời ạ! Là chị Krystal đây sao?" Nhân viên tiếp tân sau khi nói xong dùng tay che miệng, cho là mình gọi sai người.

" Krystal . . . . . .Hãy xác định mình không nhìn lầm đi! Biến hóa này, quá bất ngờ đi!"Lại một đồng nghiệp khác phản ứng kịp.

"Trời ạ! Krystal , là cô a! Thật không có nhìn ra, tối hôm nay cùng nhau đi ăn một bữa cơm, như thế nào?"

Một nam đồng nghiệp đơn giản không thể tin được, đây là cái đó ăn mặc giống như bà già . . . là Krystal sao?

Vậy làm sao nhìn đều là một người xinh đẹp, trước kia sao lại không có phát hiện đây.

"Ngượng ngùng, buổi tối có hẹn." Krystal cười trừ.

Ngẩng đầu lên, tự nhiên mà hào phóng hướng bàn làm việc đi tới "Hi, Jung chủ quản, hôm nay y phục rất đẹp, cô da trắng, mặc màu sáng không tệ!"

Thôi Viên Viên hữu hảo cùng cô chào hỏi, từ khi các cô trở thành đồng nghiệp tới nay, Thôi Viên Viên cùng cô tạm thời không có bất kỳ mâu thuẫn nào, mối quan hệ đến giờ vẫn tốt đẹp.

"Cám ơn cô!" Krystal khách sáo nói cám ơn

"Woa, là Krystal , tôi phải tới gần mới nhận ra nha, phong cách của cô bây giờ, so với trước kia xinh đẹp hơn rất nhiều."Ngô Diệu Linh cũng cười tới đây tham gia náo nhiệt.

"Ừ, muốn thay đổi phong cách một chút." Krystal vẫn cười như cũ, cô là Krystal , cô là bạch cốt tinh, cô là người không thể bị chinh phục.

Người khác càng áp chế cô, cô càng muốn kiên cường sống sót, hơn nữa muốn mình phải xinh đẹp hơn.

"Xem ra là nhờ có tình yêu, chúc mừng cô nha!"Ngô Diệu Linh cười nói

"Không có, cám ơn Ngô chủ quản quan tâm, chẳng qua là không muốn làm gái ế nữa, chuẩn bị tìm tình yêu thôi !" Krystal rất rộng rãi nói .

" Jung chủ quản hiện tại tươi đẹp như vậy, chỉ cần cô muốn, khẳng định liền có một đám đàn ông vây quanh."Ngô Diệu Linh cười, nhưng nụ cười kia như có phần cưỡng ép.

"Woa, đây là Krystal à, xinh đẹp như vậy rồi, thiếu chút nữa không nhận ra được!" Người vừa mới phát ngôn chính là Hà Kình.

Krystal nhìn hắn, bề ngoài tao nhã, nhưng chuyện đêm hôm đó cô nghe lén thấy, đến nay vẫn nhớ như in. Sau mỗi lần nhìn thấy hắn, cũng đều cảm thấy người đàn ông này rất ghê tởm.

Krystal chẳng qua là cười cười, cũng không nói gì, ngược lại Ngô Diệu Linh ở bên cạnh mất tự nhiên đứng lên: "Ơ, nhìn xem Hà tổng của chúng ta hâm mộ, nước miếng đều muốn chảy ra, nhanh đi về lau đi!"

" Krystal , chớ trách móc, miệng của Diệu Linh chính là như vậy, hay cùng khách hàng nói chuyện đùa riết quen đó mà, ha ha. . . . . ." Đang nói, ánh mắt vẫn không quên nhìn cô thăm dò.

Loại ánh mắt này, làm cho Krystal rất không thoải mái, chỉ có thể giả bộ không thấy gì.

Ngô Diệu Linh xoay người cùng Hà Kình rời đi, cô lỗ tai rất bén nhạy nghe được Ngô Diệu Linh nhẹ nhàng nói ba chữ: "Đạo đức giả!"

Ba chữ này không biết là nói cho Krystal nghe hay là nói cho Hà Kình nghe, vô luận là nói người nào, cô cũng đều cảm thấy Ngô Diệu Linh đã thay đổi, không còn là nữ nhân viên biết nhẫn nhục trước kia nữa.

Kể từ khi Han Sun rời đi, cũng là kể từ khi phân tổ lại lần nữa, Ngô Diệu Linh lập tức liền trở nên tự tin rất nhiều, có thể do cô thăng chức, dĩ nhiên, gần đây thành tích đứng nhất công ty cũng có liên quan.

________________________

Tại căn tin, Krystal cùng Sulli ngồi cùng bàn.

" Krystal , rốt cuộc lấy lại tinh thần rồi, mau tới đây, để cho chị đây nhìn một chút! Hôm nay toàn bộ phòng làm việc đều thảo luận về cậu a!" Sulli nhìn Krystal biến hóa, khóe miệng một mực cười, nha đầu này rốt cuộc đã hiểu ra.

"Vì không để cho mình thành gái ế cả đời, vì để cho mẹ mình đối với mình yên tâm, mình quyết định thay đổi phong cách, tận lực đem những cái tốt đẹp nhất của mình biểu hiện. Mình muốn sống cho mình một chút, đối xử với bản thân khá hơn một chút!"

Krystal phảng phất như sống lại lần nữa, cô không muốn suốt ngày chỉ biết than thân trách phận, cô muốn dũng cảm đối mặt với mọi thứ, cho dù là làm tình nhân, cô cũng muốn dùng sự tích cực, coi đó như một phần công việc mà cố gắng hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này.

"Ừ. . . . . .Thật đúng là không nhìn ra, đại nạn không chết, tất có hạnh phúc, cậu sẽ làm được!" Sulli xòe bàn tay ra, Krystal nghênh đón đi lên, hai người vỗ tay ba tiếng.

"Y phục này không tệ, mắt thẩm mĩ của cậu lại tiến bộ rồi, hôm nào hai ta lại đi đổ máu đi(đi shopping), như thế nào?" Sulli nhìn Krystal sống lại lần nữa, trong người lại bắt đầu ngứa ngáy.

"Hiện tại hai đứa kinh tế đều eo hẹp như vậy, có thể hay không đổ máu quá mức mà đâm ra chết tại chỗ? Hai đứa mình nên kiềm chế đi!"Krystal không thể không đối mặt với tình hình kinh tế nghiêm trọng hiện nay, tiền thuốc thang mỗi tháng của ba cũng đã ngốn không ít rồi.

 "Mình dĩ nhiên biết, mình hiện tại đi dạo các cửa hàng cao cấp, túi cũng bưng bít quá đỗi, thành tích kém như vậy, tiền lương ít như vậy, còn phải nuôi xe, còn có các loại tiêu phí, thật phải tính toán chi li, phát hiện mọi thứ đã không thể giống như trước,thật thất bại."Sulli làm bộ che ngực, một hồi đau đớn không dứt.

 "Biết vậy còn đòi đổ máu!"

 "Tụi mình không mua hàng hiệu, nhưng vẫn có thể mua hàng tốt nha. Mình biết một con đường, tất cả đều là đồ Hàn Quốc cùng hàng ngoại, chúng ta đi cửa hàng đồ cũ, giá tiền so với bên ngoài rẻ một nửa trở lên, chất lượng lại không kém, mặc vào cũng cao cấp như nhau. Đối với vóc người cùng dung mạo hai chị em chúng ta, mặc cái gì lên chẳng đẹp, cậu nói phải không?"Cô nháy mắt ra hiệu nhìn Krystal.

 "Được, đi thì đi, nên đối với mình tốt hơn một chút, bất quá mình tiêu xài phải tính toán, không thể vượt qua một phần ba tiền lương, như thế nào?"Krystal đề nghị. 

"Không thành vấn đề, hai ta không mang theo thẻ, chỉ đem tiền mặt, đã xài hết rồi muốn mua cũng mua không được!" 

"Hảo, đồng ý!"Hai nguời nắm tay nhau thật chặt, nhìn nhau cười xấu xa không dứt.

 Krystal đang chuẩn bị rút lui, Sulli lại chuyển đề tài,"Krystal, cậu có biết chuyện của tổng giám đốc chúng ta ?"

 Krystalthân thể hơi có chút khó chịu điều chỉnh vị trí "Có thấy tin tức, đoán chừng muốn kết hôn!" 

Krystal làm cho mình thoạt nhìn tự nhiên một chút, nói không nhanh không chậm. 

"Ừ, ngày hôm đó mình đi dạo cũng đụng phải bọn họ chọn nhẫn, nhìn qua thật đúng là TMD xứng đôi!"Sulli đột nhiên tuôn ra một câu nói tục. 

"Người ta xứng đôi, cho nên kết hôn, đó là chuyện tốt, cậu mắc gì lại kích động như vầy?"Krystal uống nước ấm, nhàn nhạt trả lời, những ngày này, cô nhất định phải từ bỏ cà phê, thân thể tốt mới là chuyện quan trọng. 

"Biết là không liên quan, nhưng mình vừa nhìn thấy trong lòng liền khó chịu, mình cũng vậy không biết tại sao lại như vậy! Thấy chuyện tốt bị người khác chiếm hết, chẳng lẽ mình đố kỵ? Quá kỳ quái!"Sulli đối với cảm xúc của mình không khỏi có chút tự hỏi.

Krystal chỉ cười cười, cũng không nói gì, bởi vì cô sợ nói ra, ngay cả mình cũng sẽ cảm giác rất khó chịu.

 Sulli nhìn cô phản ứng bình thường, lại nhìn một chút, cô rốt cuộc minh bạch mình đối với Min Huyk cùng Lãnh Tĩnh Thi kết hợp sao lại ghét như vậy. 

" Krystal, mình tìm được nguyên nhân rồi. Cậu biết tại sao mình kích động như vậy không? Bởi vì mình vẫn cảm thấyMin Huyk đối với cậu tình cảm không tệ, xem ra thật là lỗi của mình, mình còn tưởng rằng hai người trong tương lai sẽ là một đôi nha, không nghĩ tới nửa đường nhảy ra một Lãnh Tĩnh Thi, một cặp đôi hoàn mỹ. Hôm nào thấy cô ấy, mình thay cậu bứt đứt vài sợi tóc của cô ta, như thế nào?"Sulli trêu ghẹo nhìn cô.

"Vài cọng thế nào đủ, toàn bộ cạo sạch luôn đi, ha ha. . . . . . " Krystal lớn tiếng cười.

 "Cậu thật xấu, lại có thể nghĩ như vậy sao!"Sulli rất giả nghiêm chỉnh giáo huấn một chút.

 Krystaltoàn thân nổi da gà, run run bả vai nhanh chóng ly khai căn tin. 

___________________________ 

"Woa, Kang tổng chúng ta muốn đính hôn!"

 "Kang tổng đính hôn, quá thương tâm a!" 

"Thật là Kim Đồng Ngọc Nữ, nhìn sơ qua cũng thấy xứng đôi , chưa từng thấy qua cặp nào xứng đôi như vậy, thật là làm cho người khác phải đố kỵ, hâm mộ chết người a! Đời sau nhất định phải tìm gia thế tốt đầu thai, ba ba còn phải lớn lên đẹp trai, mẹ phải đẹp gái, như vậy mình sanh ra mới có thể người gặp người thích!"Krystal mới vừa đi tới toilet, liền nghe đến một đám nữ nhân viên tám chuyện về hôn sự của Kang Min Huyk.

 Cô nghĩ muốn thối lui, nhưng cuối cùng vẫn bước tới, có những việc muốn trốn cũng không thể trốn cả đời, như vậy nên lựa chọn đối mặt, lâu dài, tâm sẽ phóng khoáng. 

"Krystal a, chị bây giờ cũng trở nên xinh đẹp như vậy rồi, thật không để cho người ta sống mà!"Một người trong đó hướng về phía cô làm bộ khóc. 

"Em cũng rất xinh đẹp."Krystal khen lại, bản thân nữ đồng sự trưởng này cũng không có lỗi, chính là hơi mập một chút xíu.

"Chị đừng có lừa em! Chị xem em mập như vầy." Cô chu môi. 

"Đây là mập khỏe nha, phụ nữ hơi tròn một chút nhìn không có vẻ già."Krystal khẳng định như vậy, trên thực tế, phụ nữ chỉ cần tâm tình thoải mái sẽ sống rất vui vẻ.

 "Chị Krystal dù đẹp lên như vậy, nhưng tâm tính vẫn thiện lương nha, chu. . .oa!" Nói xong, cô còn gửi đến cho Krystal một cái hôn gió.

 "Aizz, thế gian này, có xinh đẹp cũng vô ích, xinh đẹp phải đi kèm với tuổi trẻ nữa." Một nữ nhân viên đang cầm phấn không ngừng vỗ lên má, cảm thán nói.

 "Chúng ta cũng chưa đến mức già."

 "Tuy nói chúng ta chưa già nhưng so với các cô thiếu nữ, chúng ta cũng đã già đi một nửa rồi, muốn tìm một nửa hoàng kim thì phải dựa vào tuổi trẻ ,sau đó dùng thân thể phấn đấu." 

Nói lời này chính là nhân viên hành chánh Chu Tây, cô giữ cho mình một khuôn mặt cùng một vóc người "vạn người mê", thanh âm ỏn ẻn, nũng nịu như Lâm Chí Linh, mục tiêu cuối cùng chính là gả cho kẻ có tiền. . . . . . 

 Krystal nghe các cô tám chuyện, chỉ muốn giải quyết cho nhanh rồi rời khỏi toilet. 

Cô ra khỏi toilet, hướng phòng làm việc đi tới, ở cua quẹo, đột nhiên nghe được một tràng cười duyên, liền nhận ra, đó là Lãnh Tĩnh Thi. 

Quả nhiên, Lãnh Tĩnh Thi kéo tay Min Huyk hướng công ty đi tới, Krystal theo bản năng lui về phía sau, xoay người nép vào bên cạnh thang máy chuyên vận chuyển hàng hoá, tựa vào bên tường mà thở phào. 

Cô không biết tại sao mình lại trốn tránh không muốn nhìn cảnh thân thiết của bọn họ, nhưng đây chính là phản ứng theo bản năng. Cô âm thầm mắng mình, điều chỉnh hô hấp, bước ra, hào phóng đi tới phòng làm việc.

  Chương 107: Sinh cho anh đứa bé 

Krystal quay lại phòng làm việc, điều hòa nhịp thở trở lại bình thường, tự nói với mình không nên nghĩ quá nhiều, việc nên xảy ra thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra, đây hết thảy không phải đều là chính mình đã đoán trước sao?

 "Hi,Krystal !"Lãnh Tĩnh Thi nhìn thấy Krystal , rất hưng phấn chào hỏi "Tĩnh Thi." 

Cô mỉm cười đáp lại "Woa, hôm nay chị ăn mặc rất xinh đẹp, phong cách này rất thích hợp với chị, về sau liền theo phong cách này đi, rất mê người nha!" Tĩnh Thi cười ngọt ngào khen ngợi.

 "Cám ơn."Krystal cảm thấy ngày hôm nay, cô nói hai chữ cám ơn là nhiều nhất. 

"Đợi lát nữa tan việc chúng ta cùng đi ăn cơm nhé, thế nào? Không cho cự tuyệt, đây là đặc biệt vì chị." Lãnh Tĩnh Thi nháy đôi mắt to "Ngượng ngùng, hôm nay có thể. . . . . ." 

"Chị lại khách khí với em rồi, như vậy không tốt chút nào!!! Thân thể chị vừa bình phục, em đây là bạn, mời chị ăn bữa cơm chị cũng muốn cự tuyệt sao? Thật không chịu nể mặt chút nào!!!" Nói xong, cô giả vờ bày ra bộ dạng rất ủy khuất.

 Krystal nhìn cô, chỉ còn cách mỉm cười gật đầu.

 Lãnh Tĩnh Thi thấy cô gật đầu, mới vui vẻ bỏ qua cho cô, cũng dặn dò cô nhất định không được thất hẹn.

 _________________________ 

"Lại một bữa ăn tối đầy bi kịch!!!"

 Khi Krystal nhìn thấy Lãnh Tĩnh Thi kéo tay Min Huyk, bên cạnh là Choi thiếu gia đang đi tới, trong lòng cô bất giác nảy sinh ra ý nghĩ này.

 Bốn người ngồi xuống, gọi đồ ăn xong, Lãnh Tĩnh Thi bắt đầu nói lý do hôm nay bọn họ mời cơm.

 "Krystal , em nghe Min Huyk nói mới biết gần đây thân thể chị không tốt, xin nghỉ đến mấy bửa, cho nên đến hôm nay em mới hẹn chị ra ngoài. Thứ bảy này em cùng Min Huykđính hôn, đến lúc đó chị nhất định phải đi."

Lãnh Tĩnh Thi hạnh phúc cười, rúc vào trong ngựcMin Huyk, tinh xảo mà động lòng người.

 "Chúc mừng hai cười!"Krystal cười đến đẹp rực rỡ, hai mắt vì cười tạo thành hình bán nguyệt đẹp mắt,Choi thiếu gia ngồi ở bên cạnh, tâm nhanh chóng bị cô dắt đi. 

"Đến lúc đó anh qua đón em, dù sao anh cũng muốn tham gia lễ đính hôn của đôi Kim Đồng Ngọc Nữ này." Choi thiếu gia ở một bên vội vàng bổ sung. 

"Choi thiếu gia, không cần phiền toái như vậy, đến lúc đó em đi taxi." Giờ phút này, trong tâm cô chỉ nghĩ đến thứ bảy nên lấy lí do như thế nào để cự tuyệt tham gia.

 "Krystal , chị đừng cự tuyệt. Choi thiếu gia có xe, hai người lại thuận đường, để cho anh ấy chở đi đi. Mọi người đều là bằng hữu, chị khách khí như vậy ngược lại có vẻ lạnh nhạt rồi, cũng không hay nha!" 

Sau đó, cô lại quay đầu nhìn về phíaMin Huyk"Min Huyk, anh nói phải vậy không?"

 "Ừ!" Min Huyk chỉ có thể thuận theo đáp. 

 Krystal ngồi đó, tay bắt chéo ở dưới bàn, thật ra thì cô đang rất khẩn trương, khẩn trương đến nỗi ngay cả dũng khí nhìn hắn cô cũng không có. 

Vẻ mặtMin Huyk tỏ ra ơ hờ, ít nói, thỉnh thoảng cười, sau đó lại trầm mặc, Lãnh Tĩnh Thi là một người hoạt bát, cô có thể tán gẫu rất nhiều, thỉnh thoảng sẽ vươn tay hạ xuống, nhẫn kim cương long lánh rất đẹp, đâm vào tim Krystal làm cô có chút khó chịu.

 Min Huykngồi ở đối diện Krystal , cũng không có nhìn cô, thỉnh thoảng sẽ ôm bả vai Lãnh Tĩnh Thi, chân của hắn ở dưới mặt bàn lại không nhịn được hướng Krystal với tới.

 Krystalmới vừa bưng ly nước tính uống để dời đi tầm mắt, bàn chân lại bị người nhẹ nhàng đá, tay của cô lung lay hạ xuống, ánh mắt không khỏi nhìn về Min Huyk, thế nhưng hắn lại làm bộ như không có chuyện gì.

 Đợi cô uống nước xong, chân của hắn lại một lần nữa đá tới, vẫn như cũ làm bộ như không có gì phát sinh, vòng đi vòng lại. . . . . .

 Krystal cũng học theo hắn giả bộ, làm như không có gì phát sinh. 

Hai người ánh mắt chỉ cần đụng nhau, Krystal liền nhanh chóng chuyển mắt, có chút cố ý tránh né.

 Sau bữa ăn tối,Choi thiếu gia đưa cô về nhà, Krystal cự tuyệt, lúc này, Lănh Tĩnh Thi sẽ đứng ra, sau đó lại theo thói quen hỏi ý Min Huyk, đồng thời,Choi thiếu gia cũng đang không ngừng hướng Min Huyk nháy mắt, ý tứ quá rõ ràng. 

Cho nên, kết quả cuối cùng, Choi thiếu gia đưa Krystal về nhà, sau lưng bọn họ, có một đôi mắt âm lãnh luôn dõi nhìn theo.

 _________________________

Choi thiếu gia rất nhiệt tình mở cửa xe cho Krystal, nhìn cô, trong lòng vui thích .

 " Krystal, anh giống như mỗi lần đều không nắm được cơ hội. Mấy hôm nay thân thể em không tốt, anh lại ra nước ngoài công tác, bằng không anh nhất định sẽ chăm sóc cho em."Choi thiếu gia vì chuyện này buồn bực thật lâu, lại một lần bỏ lỡ cơ hội tốt.

 "Em không sao, cám ơn anh quan tâm." Cô luôn duy trì khoảng cách giữa hai nguời.

 "Em ngã bệnh, bạn bè như anh cũng nên quan tâm."Choi thiếu gia nhìn cô, một bộ tây trang màu hồng, áo khoác hoa, vừa hưu nhàn lại lộ ra phong cách chuyên nghiệp, là một bộ trang phục công sở rất phóng khoáng, hơn nữa cô để tóc dài xõa xuống nên càng thêm xinh đẹp. 

 Người phụ nữ này so với trong tưởng tượng của hắn còn xinh đẹp hơn gấp nhiều lần. 

Hai tay của cô bắt chéo ở hai chân, ánh mắt ngó ra ngoài cửa sổ, mê ly nhìn những ngọn đèn đường, bóng đêm ở Seoul luôn làm cho người ta cảm thấy như thế xinh đẹp nhưng cũng là như thế tịch mịch.

 Hết thảy mọi việc đã trải qua, tâm của Krystal  như càng thêm trống rỗng. 

Cuộc sống như thế, cô cũng không biết mình còn có thể kiên trì bao lâu. 

Tim của Choi thiếu gia giờ phút này đã bị cô ràng buộc, hắn càng muốn lấy lại càng nhanh chóng mất đi. 

" Krystal, em không mang mắt kiếng rất đẹp, thay đổi phong cách khác liền cho đối phương cảm giác khác."

Hắn không nhịn được ca ngợi cô, cô hôm nay, quả thật làm cho tim hắn lỗi nhịp, cảm giác muốn cô trở thành người phụ nữ của mình càng thêm mãnh liệt.

  Krystal dựa vào cửa sổ, không quay đầu lại, nhẹ giọng nói một tiếng cám ơn. 

Giờ phút này, cô không muốn che giấu mệt mỏi nữa, cô thật là muốn ngủ một lúc. 

Choi thiếu gia tay muốn đưa tới cằm cô, nhưng do dự nửa ngày, cuối cùng vẫn là rơi vào trên tay lái, hắn thật không dám nóng vội. 

Đối với một số phụ nữ, nếu như nóng vội, rất dễ dàng thất thủ, lần này, hắn không muốn thất thủ cũng không có ý định thất thủ. 

Khi hắn nhìn cô tiến vào giấc ngủ, xe của hắn lái rất chậm, không muốn quấy nhiễu đến cô. 

Bình thường chỉ cần 20 phút đi đường, mà hắn chạy thành nửa giờ, Krystal tựa hồ ngủ rất an ổn, chẳng qua là lông mày chau lại, tâm tình có vẻ không tốt.

 Hắn nhẹ nhàng dừng xe, cứ như vậy an tĩnh ngắm nhìn khuôn mặt của cô, cũng không có ý định đánh thức cô, hắn muốn cứ như vậy ngồi bên cạnh cô, sau khi cô tỉnh, hắn sẽ về nhà. 

Hắn đem nhiệt độ trong xe hạ xuống, sau đó cởi áo khoác của mình, nhẹ nhàng đắp lên trên người của cô. 

Trong bóng tối, một ánh mắt âm lãnh chăm chăm nhìn hết thảy một màn này.

 Qua thật lâu, Krystal mới mở mắt ra, cô tỉnh lại phát hiện Hiên thiếu gia tựa vào bên cạnh cô, rất ôn nhu nhìn cô, Krystal có chút thất thần xin lỗi.

 Cô đem áo khoác trả lại cho hắn, ngượng ngùng nói: "Thật xin lỗi, em ngủ thiếp đi, làm trễ nãi thời gian của anh." 

"Không sao cả, em nghỉ ngơi tốt là được rồi, cũng không còn sớm nữa, em mệt như vậy, trở về ngủ cho thật nhiều nhé." Lời của hắn ôn nhu khuyên bảo. 

 Krystal có lúc thật không khỏi nghĩ rằng, nếu như không phải là biết Kang Min Huyk trước, nếu như không phải làMin Huyk dùng nhiều cách buộc chặt cô lại, thì Choi thiếu gia thật là một người không tệ, có lẽ cô sẽ xem xét, nhưng hiện tại không được, người đàn ông này Min Huyk tuyệt đối nghiêm cấm, ngay cả muốn, cũng không thể muốn. 

 Min Huyk phiền muộn hút thuốc, cho đến khi Krystal xuống xe, hắn mới ném điếu thuốc trên mặt đất, hung hăng đạp một cước, nhanh chóng đi đến phòng Krystal.

 "A. . ." Krystal mở cửa, đột nhiên xuất hiện một dáng người cao to, bản năng nhỏ giọng kinh hô.

 "Là anh!" Min Huyk cúi đầu nói.

 Krystal trong lúc bất ngờ không biết thế nào đối mặt với hắn mới phải, hai nguời sau khi trải qua gây gổ lần trước, trong lòng khẽ có chút cách ngại.

 Cô mở cửa, hắn đi theo vào.

"Kang tổng, đã trễ thế này, muốn uống chút gì không?" Cô không hỏi hắn bất cứ chuyện gì, chỉ làm việc mình nên làm.

 "Cà phê!"Hắn khạc ra hai chữ.

 "Đã trễ thế này còn uống cà phê không tốt lắm, uống sữa tươi đi!" Krystal theo bản năng đề nghị, vô luận là người nào, cô cũng sẽ nói như thế.

 "Anh muốn cà phê!" Kể từ khi quan hệ của bọn họ thay đổi, Mi Huyk đối với cô thái độ cũng thay đổi, hắn muốn tuyệt đối đoạt lấy cùng nghe lời. 

"Được rồi, vậy em đi làm cà phê cho anh!" Krystal ngoan ngoãn theo ý hắn. Hương vị nồng đậm của cà phê từ từ hòa vào trong không khí. 

"Dây chuyền anh tặng, tại sao không mang?"Hắn chú ý cô đã lâu rồi, cô lại đem lời của hắn như gió thổi bên tai, đó là hắn tự mình đi đặt làm riêng cho cô, cô lại dám không mang.

 "Em đi tắm nên lấy xuống, bây giờ lập tức đeo lên đây." Krystal xoay người, lập tức tìm ra dây chuyền, đem nó đeo lên, dòng chữ Krystal cùng cỏ bốn lá xinh đẹp như vậy, cô lại cảm giác giống như không thuộc về mình. 

 Min Huyk đi tới, từ phía sau lưng ôm cổ cô, rất dùng sức, đến nỗi Krystal có chút không cách nào hô hấp. 

Hắn đột nhiên liền muốn ôm cô, cái gì đều không làm, cảm thụ một chút khí tức của cô, sự tồn tại của cô, nhiệt độ của cô. 

Loại cảm giác này rất mãnh liệt, ở trên người Lãnh Tĩnh Thi hắn chưa từng cảm thấy.

 Loại cảm giác này làm cho Min Huyk mê man. 

"Bác sĩ nói, một tháng sau mới có thể cùng phòng." Krystal thấp giọng cầu khẩn.

 Min Huykthân thể đột nhiên buông ra, lời của Krystal lại một lần nữa đâm vào tim hắn, tại sao nhất định phải nhắc tới chuyện này? " Krystal , anh nghĩ kĩ rồi, đứa bé này không còn, em phải đền cho anh đứa khác, cho đến khi sinh xong đứa nhỏ, em liền tự do!" Min Huyk lạnh nhạt nói. 

"Đứa trẻ sau khi sinh ra, là anh nuôi hay em nuôi?" Cô tĩnh táo hỏi lại.

 "Nhiệm vụ của em là sinh nó ra, sinh hạ xong em không cần lo chuyện về sau!" 

"Được thôi! Em sẽ sinh!" Krystal trả lời rất mau, hơn nữa trên mặt lại mỉm cười.

 Min Huyk nhìn cô, có thể cười đến thản nhiên như thế, người phụ nữ này rốt cuộc là đang suy nghĩ gì? Hắn càng muốn nhìn thấu cô, lại phát hiện mình càng không thể nhìn ra!

  Chương 108:  Krystal , cô là người đã có bạn trai

 Cô bưng cà phê, đem cái ly đặt trên tay của hắn "Nếm thử xem có hợp khẩu vị của anh không?" Krystal nhẹ nhàng nói.

"Anh đột nhiên không muốn uống cà phê nữa, anh đói bụng, anh muốn ăn cái gì đó" Vào thời khắc này,Min Huyk tựa như một đứa con nít. 

Trên thực tế, hắn hiện tại cũng thật sự đói bụng, bữa tối này, hắn căn bản chưa ăn cái gì cả.

 "Hiện tại đã rất trễ rồi, các tiệm ăn chắc cũng đã đóng cửa, hay em đi xuống lầu xem một chút, mua tạm cái gì đó cho anh ăn được không?" 

Cô tuyệt không tức giận, cô bắt mình phải nghĩ rằng, giờ phút này, đối với người đàn ông trước mắt, người đã cho cô hai công việc, một hợp pháp, một phi pháp, hai loại nghề nghiệp này, vô luận là cái gì, cô muốn mình phải chịu trách nhiệm, đem hai chuyện làm được hoàn mỹ nhất.

 "Cơm bên ngoài anh ăn nhiều rồi, anh không muốn ăn nữa."Min Huykcứ như vậy nhìn cô, mang theo một chút xíu mong chờ, một chút xíu trêu cợt "Anh muốn ăn đồ em nấu."

 Krystal ngẩng đầu lên, vội vàng từ chối "Em nấu ăn không ngon, sẽ ảnh hưởng đến dạ dày của anh." 

"Đúng dịp anh muốn nếm thử một chút, nếu như thất bại, em phải đi học lớp nấu ăn. Bởi vì trong hiệp ước điều thứ 27 có ghi, em phải thỏa mãn dạ dày của anh." Hắn vừa nói vừa đem tay của cô đặt ở bụng mình. 

 Krystal lại một lần nữa nhìn vào mắt hắn "Được rồi, vậy anh tối nay chịu khó một chút, trong tủ lạnh chỉ có mì ăn liền thôi, cũng may còn trứng gà cùng cà chua. Qua ngày mai, em liền tìm lớp học nấu ăn." 

 Min Huykcho là người phụ nữ này sẽ phản bác, sẽ tức giận, cô lại một chút cũng không có, hơn nữa rất rộng rãi đồng ý đề nghị của hắn.

. Cô nhẹ nhàng rút tay ra, nhìn hắn cười nói: "Anh uống nước trước đi, em đi làm mì, sẽ nhanh thôi!" 

Hắn lại một lần nữa nhìn theo bóng lưng của cô đến gần phòng bếp, hắn ngồi ở trên ghế salon, cảm thấy tâm phiền ý loạn. 

Hắn giống như là bị cô dẫn dắt, đứng lên đi về phía cô.

 Lúc này cô đang đem tóc dài nhẹ nhàng hướng lên chuyển hai vòng búi lại, khiến hắn nhìn mà có chút rối loạn, cái cổ trắng nõn mà thon dài lộ ra ngoài, dưới ánh đèn, có vẻ trong suốt, xinh xắn.

Tay của cô nhanh nhẹn xắn tay áo lên, từ trong tủ lạnh bên cạnh lấy ra trứng gà cùng mì ăn liền. 

Thấy mì ăn liền, lông mày của hắn không nhịn được nhăn lại, không trách được gầy như vậy, là bởi vì thường ăn những thứ đồ ăn không tốt cho sức khỏe như thế này sao? 

 Krystal có cảm giác đang có người nhìn mình, nghiêng đầu quay lại, Min Huyk tựa vào người cô, hai tay ôm cô vào lòng, ánh mắt vừa đúng lúc nhìn thẳng vào mắt cô, đôi mắt hắn hiện lên vẻ lạnh nhạt nhu tình, đôi môi mơ hồ làm chuyển động khép mở, giống như là muốn nói lại thôi, cô dừng ở trong ánh mắt của hắn, đột nhiên không muốn rời đi. 

"Anh đứng ở chỗ này, sẽ ảnh hưởng đến em!" Thanh âm của cô rất ôn nhu, còn mang theo một chút xíu làm nũng, lời nói cùng thanh âm như vậy đều là xuất phát từ bản năng của cô. 

 Min Huyklại mím môi, không có rời đi, ngược lại siết chặt hơn.

 Hắn muốn cứ như vậy ôm cô, cảm thụ sự ấm áp của cô. 

Hắn muốn hưởng thụ không gian tĩnh lặng chỉ có hai người như thế này. Hắn cứ như vậy từ phía sau ôm eo cô, nhẹ nhàng ôm, đầu rủ xuống trên tóc của cô, nhẹ nhàng ngửi, lẳng lặng hô hấp.

 "Đừng làm rộn, có được không? Như vậy em không cách nào nấu mì cho anh được." Cô có một chút sợ, sợ mình sẽ luân hãm, cô tình nguyện nhận sự vô tình của hắn, cũng không mong hắn ôn nhu mập mờ như thế này. 

"Anh cứ như vậy, xem em làm sao nấu mì cho anh."Hắn bá đạo không buông tay ra, cũng không rời đi, lại còn ra lệnh cho cô .

"Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng, về sau không cho để mì ăn liền ở trong tủ lạnh, bởi vì anh không ăn, cũng không cho em ăn, có biết hay không!"Thật ra thì trong lòng của hắn không muốn cô ăn những thứ này, nhưng hắn cũng không muốn cô nghĩ là mình quan tâm cô. 

"Ừ, tất cả nghe theo anh!" Cô thuận theo mà mềm mại trả lời. 

Khi hắn đem cô từ trong xe đuổi đi xuống, cô liền thề nhất định phải đối xử tử tế với mình, muốn đối xử tử tế với mình đầu tiên chính là đều thuận theo hắn, hắn nói cái gì thì là cái đấy, chịu đựng hết một năm cô sẽ được giải thoát. 

Min Huykđối với ôn thuận của cô dễ dàng nhìn thấu tất cả, thế nhưng không có chút nào muốn đối phó với cô.

 Trong nội tâm, hắn thật ra khát vọng được như thế này mãi, có thể bình tĩnh mà hưởng thụ sự ôn nhu cùng dịu dàng của cô.

 Cô nấu mì ăn liền phương pháp rất đặc biệt, ít nhất là hắn không có gặp qua, thật ra thì hắn lớn như vậy cũng chưa bao giờ bước chân vào bếp. 

Cô đem cà chua cắt nhỏ để vào một cái đĩa, đem nồi để lên bếp, đập trứng gà bỏ vào, xào qua xào lại, tiếp đó lại bỏ cà chua vào, tiếp tục xào cho cà chua ra nước, nêm gia vị rồi lại đổ ra đĩa.

 Kế tiếp chính là nấu mì ăn liền, dầu thực vật, gia vị của mì ăn liền cũng không có dùng đến, nước sôi rồi đem mì bỏ vào, lại đánh lên một cái trứng gà, theo như Krystal nói, những thứ gia vị kia không tốt cho sức khỏe, lại không có mùi vị của trứng gà.

 Cuối cùng đổ mì ra tô, cho cà chua xào trứng lên trên, nhìn qua thế nhưng vị rất ngon, nghe dậy lên mùi vị đặc biệt, dạ dày Min Huyksôi lên sùng sục. 

"Mặc dù không tốt lắm cho sức khỏe, nhưng sau khi em đơn giản xử lý xong, cũng không đến nỗi khó ăn, đơn giản cà chua, trứng gà cùng mì ăn liền, nếm thử đi!"

 "Mỹ vị đều đủ, nhìn thật muốn ăn, nhưng so với em đều không coi là cái gì cả, bởi vì anh càng muốn ăn em hơn!" Hắn đột nhiên tựa sát vào cô, mập mờ nói nhỏ ở bên tai cô.

 Krystal ức chế không được đỏ mặt, cô lại một lần không kìm hãm được phản ứng theo bản năng, không phải là cô nên làm bộ như không có gì cả sao? Cô mãnh liệt đè nén bản năng của mình xuống, trằn trọc nghiêng người, cười nhẹ nhàng nhìn xuống đất nói: "Chờ em thân thể tốt lên, sẽ cho anh những thứ mỹ vị khác." 

Quá phối hợp hắn, hắn ngược lại không biết làm thế nào để phản đối, càng không biết làm thế nào để tiếp nhận.

 Chuyện giống như bây giờ, hắn đành theo ý nghĩ của cô vậy. 

Min Huyk bưng cái mâm, từng miếng từng miếng nếm thử, không biết là mì lại ngon như thế, hắn đói đến nỗi ngực dán vào lưng, chỉ cảm thấy tốc độ mình gắp mì đang ngày càng tăng nhanh. 

Krystal nhìn hắn ăn mì, xung động buồn cười, lại có một loại cảm giác thỏa mãn ở trong lòng bốc lên.

 Cô trừ ra mấy món đơn giản như nấu mì ăn liền, những món ăn khác cái gì cũng không biết làm, nhưng nhìn hắn ăn được như vậy vui vẻ, trong lòng cô như cũng vui theo.

 Cô đem một ly nước chanh đặt bên cạnh hắn, hắn có chút xúc động chuyển cái ly. 

Sau một lúc lâu, hắn nhẹ giọng nói: "hoi thiếu gia nếu như còn tìm em nữa, em nói cho hắn biết em đã có bạn trai!"

 Tay Krystal vang lên một tiếng kẽo kẹt, rất nhanh liền trấn định lại: "Em đã biết."

 Dừng lại một hồi, Krystal lấy dũng khí hỏi: "Nếu như, em là nói nếu như, anh ấy muốn hỏi bạn trai em là ai, hoặc là muốn gặp thì làm sao bây giờ?" 

"Giải thích, bịa ra chuyện gì đó không phải là thế mạnh của em sao?"Hắn cười xấu xa nhìn cô đang đứng ở bên cạnh hắn, tản ra mùi vị mê người. 

"Em đã biết!"Krystal vội vàng cúi đầu, nếu còn nhìn nữa cô sợ mình sẽ hoảng loạn lên mất. 

Khi hắn ra về, cô đưa đến cửa, hắn cư nhiên quay lại ôm cô thật chặt một hồi lâu mới buông cô ra, lần đầu tiên dùng đến giọng nói ôn nhu: "Nghỉ ngơi thật tốt, nếu như mỏi mệt ngày mai đi làm muộn hai tiếng cũng được." Krystal  cảm thụ bờ vai rộng rãi cùng vòng ôm ấm áp của hắn, ngực thậm chí có chút khó chịu.

 _______________________

 Một chuyện xảy ra ngoài ý muốn của Krystal rất nhiều chuyện tựa như tái diễn. 

"Krystal , chuyển phát!"

 "Oa, đến nhanh đi, 99 đóa hồng, mỗi đóa lại kiều diễm vô cùng."

 "Krystal  , có thể cho em cùng xem lời nhắn không?" Nhân viên tiếp tân hưng phấn bày ra bộ mặt vui vẻ cùng xin xỏ.

 Krystal mở ra, đó là một chuỗi chữ viết đánh máy, trong lòng của cô có chút gì mất mát: "Thân ái, anh không có bên cạnh em, nhưng lòng anh sẽ luôn luôn ở bên em, xong công việc ở Mĩ anh liền trở về tìm em, nhất định phải chờ anh!" 

"Woa, thì ra làKrystal  có bạn trai ở Mĩ, không trách được vẫn đi đi về về một mình, thì ra đã sớm là hoa có chủ!" Nhân viên tiếp tân nhìn cô cười thần bí.  

 Krystal  nhìn tấm thiệp, nhìn lại những lời đó, nhìn lại hoa, đầu óc nhanh chóng nghĩ đến đêm qua, cô hiểu ngay đây là tác phẩm của người nào rồi, trừ Min Huyk không ai sẽ làm ra chuyện này. 

"Krystal  , chị thật là giấu kĩ quá nha, có bạn trai đẹp trai rồi lại không chịu nói, sau này phải nhớ phải mang đến để cho chúng em đây nhìn một chút, xem xem đẹp trai đến cỡ nào a?"Có nhìu âm thanh kèm theo hâm mộ lên tiếng. 

"Có nhà ở Mĩ sao? Thu nhập cao không? Không phải là rửa chén đĩa đó chứ, rất nhiều người ở nước ngoài làm công việc bình thường, nhưng là trở về nước cũng rất dễ dàng lừa gạt các cô gái, dù sao cũng là ở nước ngoài, cậu cũng đừng tin tưởng quá!" Nối tiếp theo đương nhiên là một chuỗi dài ganh tị. 

"Krystal  , cậu cũng phải cẩn thận một chút. Không gặp lâu như vậy rất bất lợi với sự phát triển tình cảm của hai người, nhất định phải chuẩn bị tâm lí cho tốt nha!" 

"Người đó là làm nghề gì? Ở bên kia ổn định chị cũng sẽ đi theo diện di dân sao? Sinh con nhất định phải đi Mĩ, đãi ngộ ở bên kia so với trong nước tốt hơn rất nhiều." 

Rất nhiều loại thanh âm vang lên ở bên tai của cô, mà ngay bên cạnh cô, Thôi Viên Viên chẳng qua là hướng về phía cô cười cười, cũng không nói gì. 

Krystal nhìn đóa hoa lung lay sinh động, ở trong phòng làm việc lại tản ra biệt dạng phong tình.

Min Huyk kia thật là có tâm, ngay cả chuyện cô có bạn trai đều có thể làm ra xinh đẹp như vậy, thân phận bạn trai cô lại thần bí cùng không thể xuất hiện . . . .

 Tất cả đều là lý do tốt nhất để cho cô cự tuyệt bất kỳ người khác phái nào, cô không thể không bội phục hắn! Khi cô đang xuất thần nghĩ tới những chuyện này, điện thoại nội bộ đột nhiên vang lên, reo hai tiếng cô mới đưa tay đón.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro