chương 103.104.105
Chương 103: Krystal , tôi sẽ khiến cô hối hận
Krystal len lén hẹn bác sĩ, cô quyết định tự mình giết con đi.
Đó là một quá trình không có thống khổ, nhưng cô vẫn có thể cảm giác được có đồ từ trong cơ thể cô chạy mất, thậm chí cô nghe được thanh âm lòng đang rỉ máu, cô nhắm mắt lại, hai hàng nước mắt theo gương mặt của cô chảy xuống .
Thật xin lỗi, bảo bảo. Khi cô từ trong bệnh viện ra ngoài rồi, thế nào cũng không có nghĩ đến Min Huyk cư nhiên liền đứng ở nơi đó, mà ánh mắt hắn nhìn cô đó là một loại gần như tuyệt vọng, trong trẻo mà lạnh lùng.
Khi cô nhìn hắn, cô thật là, thật là muốn ôm hắn, nói cho hắn biết, con của bọn họ không còn nữa, cô không phải cố ý, cô thật không phải cố ý như vậy.
Hắn một chữ cũng không có nói, chỉ là dùng sức cầm lấy tay cô đi về phía xe của hắn.
Krystal bị động để hắn dắt đi, cô rất muốn nói đi chậm một chút, nhưng cuối cùng cắn răng, cũng không nói gì.
Hắn mở cửa xe, liền đẩy thân thể của cô vào bên trong, hung hăng đóng cửa xe.
"Em ở đây làm cái gì?" Hắn trầm mặt nhìn về phía cô "Không có gì, chỉ là thân thể không mấy thoải mái, cho nên mới đi khám một chút."
Krystal nhỏ giọng trả lời hắn, cô không hỏi hắn làm sao tìm được tới đây, bởi vì cô biết, chỉ cần là việc hắn muốn biết, nhất định có thể tìm được.
"Vậy sao? Nơi nào không thoải mái?" Hắn vẫn trầm mặt, một câu quan tâm cũng không có, hắn muốn xem một chút, rốt cuộc lúc nào cô mới bằng lòng nói thật ra.
"Gần đây có chút cảm lạnh, cảm mạo, sốt lên." Cô nhẹ nhàng ho khan hai cái.
"Bác sĩ có cho thuốc không?"
"Thuốc cảm mạo bình thường."
"Em đang nói láo!" Min Huyk không kềm chế được, lớn tiếng chất vấn cô.
"Em không có." Cô giải thích thật nhỏ, thanh âm lại chỉ có mình nghe được.
"Cảm mạo bình thường? Em xem một chút bây giờ em thành dạng gì rồi, sắc mặt tái nhợt giống như một tờ giấy! Bị sốt? Tôi thế nào không thấy em có một chút dấu hiệu bị sốt."
"Em cảm mạo đều là như vậy, hôm nay em thật không thoải mái, chúng ta đừng cãi nhau nữa, có được hay không? Em thật sự vô cùng mệt mỏi!" Krystal cơ hồ là dùng giọng nói cầu xin nói với hắn.
Khuôn mặt Min Huyk có chút động, nhưng nội tâm hắn không cách nào bình tĩnh được, đặc biệt là lúc hắn biết được mục đích của cô khi đến bệnh viện, hắn hận không thể lôi người phụ nữ này ra hung hăng quất roi, nhưng bác sĩ ngăn hắn lại, hắn đã không tới kịp, giải phẫu lập tức sẽ kết thúc, giờ phút này đi vào chỉ ảnh hưởng đến bác sĩ và người bệnh bên trong.
" Krystal , tại sao em phải làm như vậy? Nói cho tôi biết, tại sao?" Hắn gầm nhẹ nhìn về phía cô.
"Cái gì tại sao? Em không biết anh đang nói gì." Cô chột dạ quay đầu, không dám nhìn hắn nữa.
"Em còn muốn lừa gạt tôi đến bao giờ? Bây giờ em không phải là rất đắc ý?" Hắn thật muốn xé đôi cô ra, xem tâm của cô rốt cuộc làm bằng gì, tại sao có thể máu lạnh đến như thế?
Hắn ước gì cô giống như những người phụ nữ khác lấy đứa con đến đòi người kia phụ trách, nhưng người phụ nữ này lại gạt hắn, không thông qua đồng ý của hắn trực tiếp giết con đi, hắn không thể chấp nhận được!
Con có muốn hay không, chỉ có hắn có thể quyết định, cô không có quyền!!! Krystal nhắm hai mắt, giờ phút này, cô thật không muốn tiếp tục bàn về vấn đề này nữa, càng không muốn nhớ lại một màn lạnh như băng mới vừa rồi.
" Krystal , cô thật tàn nhẫn!" Hắn lạnh lùng khạc ra mấy chữ này, hắn phát hiện hắn căn bản cũng không hiểu rõ người phụ nữ trước mắt này.
"Anh muốn tôi như thế nào đây? Chẳng lẽ để cho tôi sinh nó ra sao? Sinh ra sẽ để cho nó chỉ có mẹ không có ba? Anh muốn nó lớn lên trong sự nhạo báng của người đời?" Krystal lạnh lùng trả lời lại
"Uh, tôi thừa nhận, tôi máu lạnh, tôi càng không muốn bị đứa nhỏ lôi kéo cả đời, tôi không muốn bởi vì nó mà phá hủy hạnh phúc nửa đời sau của tôi!"
"Hạnh phúc nửa đời sau?"
Hắn lạnh lùng hỏi ngược lại theo lời cô: " Krystal , hiện tại tôi sẽ nói cho cô biết, nửa đời sau của cô là do tôi quyết định! Từ giờ trở đi, tôi quyết định để cô sinh một đứa bé cho tôi, tôi muốn để cô thời khắc nhìn đứa bé này, nhớ tới cô từng có một đoạn quá khứ tăm tối, khiến cho cô cả ngày lẫn đêm cũng không thoát khỏi được!"
Krystal không muốn, vậy Min Huyk hắn liền càng muốn cho cô, phụ nữ bên cạnh hắn chưa bao giờ mang thai con của hắn, hắn ân tứ cô, cô cư nhiên tự tay phá hủy nó, ngay cả một lời cũng không nói.
Nếu như không phải là bị hắn phát hiện, người này có phải sẽ làm thành không có chuyện gì?
Vì hạnh phúc đời sau của mình, thậm chí ngay cả con của mình cũng có thể tự tay bóp chết, hắn thật không biết cô thì ra có thể ích kỷ và tàn nhẫn đến như vậy.
Cô biết, hiểu lầm của hắn đã sâu hơn, chẳng qua là cô thật không muốn giải thích nhiều như vậy.
Giờ phút này, cô coi như giải thích hắn cũng chưa hẳn sẽ tin tưởng, ngược lại sẽ cảm thấy cô là đang tìm cớ.
Bởi vì trong lòng hắn, hắn đã định tội tử hình cho cô, nhận định cô chính là cái loại phụ nữ vì tương lai có thể ích kỷ đến cái gì cũng có thể hy sinh!
Như vậy cũng tốt, đàn ông luôn ghét phụ nữ xấu xa, để cho hắn cho là như vậy, không chừng có thể giải thoát sớm hơn, không phải là một chuyện vui sao?
Một lát sau, Min Huyk nắm tay lái thật chặt, từ trong miệng lạnh lùng khạc ra một chữ: "Cút!" Krystal chỉ cảm thấy một chữ này như sấm đánh bên tai, nhưng cô cho tới bây giờ đều không phải là người quen nhìn sắc mặt người khác, đưa tay liền mở cửa xe đi xuống.
Min Huyk hướng về phía bóng dáng của cô khạc ra một câu nói: " Krystal , tôi sẽ khiến cô hối hận." Krystal nghe những lời này, thân thể của cô run rẩy, cô cố chấp cho rằng là gió thu quá lạnh.
Cửa xe chỉ vừa mới đóng lại, Min Huyk nhanh chóng đạp chân ga thật nhanh lái khỏi tầm mắt của cô, cô liền lại khổ sở ngồi xổm người xuống một lần nữa, cô không biết mình nên làm cái gì bây giờ?
Giờ phút này, người cô có thể nghĩ đến chỉ có Sulli , cô cần phải có người cho cô một chút xíu ấm áp.
" Sulli , con của mình đã không còn nữa. . .mình thật khó chịu!. . . . . Rất khó chịu. . . . "
"Làm sao cậu có thể đáng đánh đòn như vậy? Mình đã nói để cho mình cùng đi mà, tại sao cậu không nói cho mình biết trước lại tự tiện chủ trương, có phải cảm thấy như vậy rất kiên cường, như vậy thật vĩ đại hay không. . . .?"
Sulli ở đầu kia không ngừng lên tiếng "dạy dỗ" cô, nhưng cô cảm thấy nghe đến trong lòng thật là ấm áp.
Cuối cùng Sulli để lại bảy chữ liền cúp máy: "Chờ mình, đứng ở đó đừng động!"
Krystal che bụng vẫn còn đang đau, chờ Sulli tới đón cô, cô phải nói cho Sulli , cô muốn uống canh cá cô ấy làm, cô còn muốn uống sữa tươi cô ấy pha. . .
____________________
Min Huyk một đường đạp chân ga, chạy thẳng tới chỗ ở của Lãnh Tĩnh Thi, hiện tại hắn chỉ muốn nói cho cô biết, hắn yêu cô, hắn muốn kết hôn với cô, càng nhanh càng tốt, hắn muốn cho cô một đám cưới thế kỷ, hắn muốn cô trở thành cô dâu hạnh phúc nhất, xinh đẹp nhất trên thế giới này. . . .
Hắn muốn để cho Krystal thấy, hắn và Lãnh Tĩnh Thi ân ái hạnh phúc cả đời, sẽ có một đống con vây lượn thành đoàn, mà cô, là cô đơn một mình vượt qua cả đời!
Chương 104: Chúng ta đã không còn quan hệ
Bên trong một toà cao ốc ở Seoul, trong phòng truyền đến thanh âm lay động cực kỳ mập mờ. . .
"Ừ. . . . A. . . . anh Thành. . . . Mau đi. . . ." Tóc dài của người phụ nữ tán ở sau ót, từ phía sau nhìn thật xinh đẹp mà quyến rũ, cô cưỡi trên người một người đàn ông, nhanh chóng vận động thân thể của mình, phập phồng lên xuống, bắt đầu khởi động qua lại.
"Tiểu lẳng lơ. . . . Sướng hay không?. . ."
"Thoải mái. . . .Sảng khoái, rất sảng khoái. . . . Ừ. . . . A. . . . Thật. . . Cứng rắn. . .Thật thoải mái. . ." Người phụ nữ nhắm hai mắt, cắn môi, phát ra thanh âm thoải mái hưởng thụ.
"So với lão già kia của em anh có phải rất lợi hại hay không?" Người ở phía dưới nhanh chóng chỉa vào cô, đỡ eo của cô nhanh chóng động lên.
"Oh. . . . Lợi hại. . . . Thật là lợi hại. . . . Không biết so với lão già kia lợi hại hơn gấp bao nhiêu lần. . . . anh mới là người có thể để cho em nếm đến tư vị của đàn ông a, lão già kia. . . A a a. . . ."
"Lão già kia thế nào?"
"Ừ. . . .anh thật là bại hoại. . . ." Cô cười duyên dâm mỹ, cúi đầu hung hăng cắn nụ hồng mai của người phía dưới.
"A. . . . Đau. . . . Nhẹ một chút.. . . em. . . tiểu lẳng lơ. . ." Tay của hắn dùng sức vỗ cái mông nhỏ của cô.
"Thật là đau. . . . anh Thành. . . ." Lời của cô vừa nói, cái mông lại nhanh chóng động lên, dùng sức ngồi xổm xuống lại ngồi xổm xuống, dục vọng của cô gái này cực kỳ mãnh liệt mà hung mãnh, tất cả những thứ cô muốn lão già kia hiện tại cũng không thể cho cô.
"Nhìn em thật phóng đãng.. . . anh Thành lợi hại hay là lão già lợi hại. . . .?" Tay của hắn lại mạnh mẽ vỗ cái mông của cô.
"Ừ. . . . anh Thành thật là xấu. . . . Thật là xấu, thật là xấu. . ." Cô ôm đầu, lớn tiếng kêu lên
"Đương nhiên là anh Thành lợi hại. . . . anh Thành thật là giỏi. . . . Thật là giỏi. . . ."
"Em lẳng lơ. . . . Lẳng lơ chết người. . . Nhìn xem anh có hay không cho em chết. . . ."Người phía dưới vừa dứt lời, liền lật người đè người phụ nữ xuống # đã che giấu #
"A a. . . . A a. . . . anh Thành thật là mạnh. . . . Thật là lợi hại. . . . Em cũng sắp không chịu nổi. . . Um. . . ." Thanh âm của người phụ nữ cực kỳ lẳng lơ.
Bên trong phòng, một mảnh xuân quang. . .
Hai thân thể đang điên cuồng đòi lấy đối phương, hoàn toàn không biết, giờ phút này cửa được mở ra, một người đàn ông đang mở cửa đi vào.
Người kia vừa vào đến cửa phòng, liền bị tiếng thở gấp kiều mỵ kia làm kinh hãi, bước chân dừng ở chỗ đó, ông giận đến gương mặt phát xanh, tiện tay cầm một vật liền đi vào.
"Cẩu nam nữ . . . Các ngươi đôi cẩu nam nữ đáng chết này. . . . Ta muốn giết các ngươi. . . Giết các ngươi. . . ."
Tâm tình của ông rất kích động, vung đồ liền hướng lên người đôi nam nữ đó đánh xuống.
"A. . . . . ."
"A. . . . . ." Hai người trên giường đồng thời kinh hô.
Đặc biệt là nữ, khi dục vọng vừa đạt đến đỉnh, cư nhiên bị lão già này đánh loạn, trong lòng cô cực kỳ không thoải mái, thân thể trần truồng, không cố kỵ chút nào đứng lên, duỗi tay ra, dùng sức níu lại thứ trên tay lão già, hung hăng giật ra, đến trên tay mình, không chút khách khí liền ném đồ lên sàn trước mặt lão.
Sắc mặt cô dữ tợn nhìn người trung niên trước mắt, hoàn toàn khác với ôn nhu bình thường, " Kang Jong , ông có gì phải tức giận? Tuổi một xấp dày rồi, chẳng lẽ muốn tôi một cô gái như hoa như ngọc thủ trinh tiết cho ông sao?"
"Đặng Miêu Miêu, cô ăn của tôi, mặc của tôi, dùng của tôi, cô lại dám phản bội tôi!!! Còn công khai mang đàn ông về nhà, hôm nay tôi sẽ để cho cô đẹp mặt." Kang Jong tức đến cả người phát run.
"Ha ha. . . Phản bội ông. . .? Ông cho rằng ông là ai, là CEO của Kang quốc tế ? Ông chẳng qua là nhân vật nhỏ bị đuổi ra ngoài đường, chỉ bằng ông, còn muốn bảo tôi thủ trinh tiết cho, ông có bản lãnh khiến cho tôi hài lòng sao? Huh. . . .!!!" Người phụ nữ mặt bởi vì tức giận mà vặn vẹo, lại bởi vì dục vọng mà hồng hào.
"Có phải không thể phản bác hay không. . . ? Kang Jong , hiện tại tôi đang ở trước mặt ông nè, ông có thể đụng đến tôi sao? Huh. . ."
Cô từng bước từng bước tới gần hắn, hai bông hoa trước ngực cô run run, người phụ nữ vuốt thân thể của mình đứng ở trước mặt hắn, sắc mặt Kang Jong trắng bệch, không có dục vọng lại kinh hoảng không ngừng.
"Có phải cảm giác mình rất vô năng hay không? Một cô gái như hoa như ngọc như tôi, thân thể tuổi trẻ, ông cũng chỉ có thể nhìn một chút, sờ một cái, muốn cắn cũng cắn không được, coi như cắn được đi, chỗ đó của ông cũng mềm ra, không tới ba phút liền xong chuyện. Ông cho rằng ông có thế khiến cho tôi thỏa mãn sao? Trước kia tôi nằm ở trên người ông, ông liền cho rằng mình vẫn còn rất cường tráng sao? Nếu không phải là nhìn đến việc ông rất tốt với tôi, tôi đã sớm cho một cái tát bỏ đi rồi, hừ. . ."
"Đặng Miêu Miêu, cô dâm đãng. . . ." Kang Jong tức đến tay phát run.
"Đúng vậy, tôi chính là dâm đãng. . . . tôi chính là lẳng lơ, ông có muốn biết một người con gái một khi đã lẳng lơ thì có thể lẳng lơ đến mức nào không? Hiện tại tôi liền để cho ông mở rộng tầm mắt, xem người có thể khiến cho tôi thật sự lẳng lơ." Cô lè lưỡi, đi về phía anh Thành.
"Miêu Miêu. . . ." Anh Thành còn có chút chột dạ, ngay cả quần lót hắn cũng đã mặc vào.
Đặng Miêu Miêu lại lớn mật kích thích Kang Jong , cởi xuống quần của anh Thành, ngạo nghễ đứng thẳng, triển hiện hùng phong của đàn ông, cô yêu thích không buông tay nhìn nơi đó, liếm môi.
"Thấy không? Cái tôi muốn chính là như vậy, đây mới gọi là đàn ông. . . một người đàn ông chân chính. . . .!" Nói xong, cô một hớp ngậm xuống, dùng cả lưỡi để lấy lòng nó.
"Um. . . Miêu Miêu. . . ." Thân thể của người kia chợt run lên, người con gái này thật sự là muốn khiến cho hắn phát điên sao?
Bất quá trước mặt Kang Jong , hắn cảm thấy như vậy thật kích thích, đặc biệt là trước một người đàn ông năng lực đã đến hồi yếu đuối, đây là việc làm mà người đàn ông rất khoái chí khi có thể khoe khoang trước mặt người đàn ông khác.
"Các ngươi. . . ." Kang Jong đứng ở nơi đó, hai chân muốn động lại không nhúc nhích được.
Đặng Miêu Miêu ngẩng đầu lên, lè lưỡi, yêu mị nói, "Anh Thành. . . .em muốn. . . . giết chết em đi. . . . dùng sức. . . . em muốn. . . ."
Người đàn ông nghe được chỉ thị, rất dùng sức vùi mình vào trong thân thể cô, dùng sức đụng cô.
Đặng Miêu Miêu ngước đầu nhìn về Kang Jong , lớn tiếng rên rỉ, "Um. . .Thật thoải mái. . . .Anh Thành thật là lợi hại. . . Cứng quá. . . Thật. . . . khiến cho em sảng khoái. . . . Em muốn mau hơn chút nữa. . .Nhanh một chút. . . . A. . . A. . . ."
Kang Jong giận đến mức muốn nhặt đồ ném đi một lần nữa, nhưng vừa khi khom lưng xuống, thân thể ông không tự kìm hãm được trực tiếp té xuống, đụng vào trên đất phát ra một tiếng vang nặng nề.
"Miêu Miêu. . . . Kang Jong ngất xỉu kìa. . . ." Anh Thành có chút lo lắng.
"Giả bộ chết đó mà. . . ." Đặng Miêu Miêu rất khinh thường nói, lại tự lo hưởng thụ.
"Không giống a, lão già kia không phải là bị cao huyết áp sao? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ, mau đưa đến bệnh viện đi, chớ để người chết, mắc công xảy ra chuyện lớn, anh không muốn bị liên lụy."
Anh Thành đã tỉnh táo lại một chút, không có ý định tiếp tục nữa, vỗ vỗ mặt của cô, "Hôm nào khác, anh nhất định khiến em thỏa mãn!"
Nói xong, hắn rút mình ra, Đặng Miêu Miêu nghẹn miệng, thật là lão già chết lúc nào không chết, lại lựa ngay lúc này làm mất hứng của bản cô nương.
Kang Jong bởi vì huyết áp lại tăng cao mà bị đưa đến bệnh viện, giờ phút này, bác sĩ đang cứu chữa.
Đặng Miêu Miêu lấy di động của Kang Jong gọi điện thoại cho Kim Shin Ah .
"Này, là Kim Shin Ah sao?" Thanh âm của Đặng Miêu Miêu coi như tương đối ôn hòa.
Kim Shin Ah nhận lấy điện thoại, lại không nghĩ rằng dùng điện thoại của Kang Jong gọi tới lại là thanh âm của phụ nữ, bà cố gắng nhẫn nhịn không phát giận.
Hai nguời dầu sao cũng đã ly hôn, Kang Jong còn muốn giở trò quỷ gì? "Uh, có chuyện gì không?" Bà lạnh nhạt trả lời.
"Tôi chỉ là muốn báo cho bà biết một tiếng, chồng trước của bà bệnh cũ tái phát, tôi không có tiền chữa bệnh cho ông ta, nếu bà không muốn nhìn thấy ông ta chết thì nhanh chóng đưa tiền đến bệnh viện XX."
"Tôi và ông ấy đã ly hôn, không còn bất cứ quan hệ gì nữa."
Kim Shin Ah có chút lạnh lùng trả lời. "Tới hay không là chuyện của bà, dù sao tôi cũng đã chuyển lời, đối với người kia tôi cũng không có hứng thú, dù sao tôi sẽ không bỏ tiền. Bà muốn cứu thì cứu, không thích cứu thì thôi, bản cô nương đây không tâm tình giằng co với bà nữa, bye bye!" Nói xong liền cúp điện thoại.
Kim Shin Ah cầm chặt điện thoại, bà làm sao cũng không có nghĩ đến, người phụ nữ của Kang Jong thật là người sau so với người trước ngày một kém hơn, đại gia khuê tú như bà không muốn, lại muốn đi trêu chọc những người phụ nữ trơ trẽn kia.
Vào bệnh viện còn cần vợ trước đi nuôi bệnh, đây là chuyện nực cười cỡ nào.
Bà đi ra đi vào hai vòng ở phòng khách, đến tột cùng vẫn mềm lòng, cầm túi xách liền ra khỏi cửa.
Bất kể như thế nào, hai nguời cũng đã là vợ chồng mấy thập niên rồi, cứu hắn một mạng dù sao cũng chỉ tổn thất ít tiền.
Ở trong tiềm thức của bà, bà càng muốn đi xem bộ dáng sa sút của hắn hiện tại, cho là những cô gái trẻ tuổi kia thương hắn, quay đầu lại, lấy hết một chút tiền gửi ngân hàng của hắn rồi hất hắn đi, không biết bây giờ trong lòng hắn đang cảm thấy thế nào?
Bác sĩ nói với Kim Shin Ah , Kang Jong chính là tâm tình bị sock nghiêm trọng mới có thể tái phát cao huyết áp.
Nếu trễ một bước nữa, có thể họ khó giữ được tánh mạng, dặn dò bà về sau đừng để hắn bị sock như vậy nữa, gần đây thân thể của hắn trở nên càng ngày càng hỏng bét.
Kim Shin Ah đi vào phòng bệnh của hắn, vẫn ưu nhã cao quý, ly hôn rồi bà ngoại trừ gầy đi một chút, những thứ khác vẫn không có thay đổi, khí chất cao quý bồi dưỡng từ nhỏ đó cũng không có biến mất, ngược lại càng ngày càng có ý vị.
Bà là một người phụ nữ xinh đẹp, cũng là một người phụ nữ lạnh lùng. Tình cảm của bà luôn được chôn sâu trong lòng, rất ít khi biểu hiện ra ngoài.
Ly hôn chưa tới hai tháng, Kang Jong đã gầy gò đến mức khiến Kim Shin Ah có chút giật mình.
Hắn giờ phút này, nhìn qua già đi rất nhiều, hai mắt nhắm chặt, không biết cặp mắt kia còn có thể thâm thuý khiến cho bà trầm luân hay không? Bà từ từ ngồi xuống, hơn nhiều năm rồi, bọn họ không có an tĩnh ở chung một chỗ như thế này.
Những thứ ông ta để lại cho bà, cho tới bây giờ đều là bóng lưng và ngôn ngữ lạnh nhạt, ngay cả chuyện phòng the của vợ chồng, ông cũng đều là buồn bực cậy mạnh làm xong, không có kêu tên của bà trong quá trình làm, càng sẽ không cho bà khúc dạo đầu ôn nhu, thậm chí ngay cả vuốt ve cũng rất ít khi biểu hiện.
Mí mắt Kang Jong chớp chớp, phát hiện mình còn sống, may mắn lại càng thêm bi ai, hắn cư nhiên cũng có thể luân lạc tới trình độ hôm nay, khi hắn mỉm cười quay đầu, phát hiện Kim Shin Ah ngồi bên giường, tim của hắn giống như là bị thứ gì bóp nghẹn một chút.
Chương 105: Chúng ta đã không còn quan hệ 2
Kim Shin Ah nhìn ông tỉnh lại, đôi mắt thâm thúy đã dần dần vẩn đục, người đàn ông mà bà dùng nửa đời người để yêu, để chinh phục, giờ phút này nhìn lại.....sao mà thê lương quá!
"Bà tới đây làm gì?" Vẻ mặt Kang Jong rất lúng túng, giờ phút này, người ông không muốn gặp nhất là bà, bởi vì ông hận bà!
Ông trở thành như bây giờ, đều là do người phụ nữ ông từng cho là yêu mình nhất làm hại, một người phụ nữ thâm trầm như vậy, ông tuyệt không thể hiểu rõ.
"Một người phụ nữ gọi điện thoại muốn tôi tới."
Giọng nói của bà vẫn lạnh nhạt như vậy, giống như vĩnh viễn cũng sẽ không tức giận, cũng sẽ không vui sướng.
"Bà có thể đi."Ông bắt đầu đuổi bà đi, bà còn ngồi ở chỗ này, sẽ chỉ làm cho ông có vẻ càng thêm thê lương.
Ông không muốn, Kang Jong ông dù có là một ông lão đi nữa, cũng là người có cốt khí.
Kim Shin Ah vẫn ngồi yên ở đó, không nói gì, cũng không có ý muốn rời đi.
Kang Jong có chút tức giận đem thanh âm đề cao: " Kim Shin Ah , bà bây giờ không phải là rất đắc ý? Nhìn bộ dáng chật vật này của tôi, mục đích của bà đã không phải đã đạt được?"
"Ông cho rằng đây là những thứ tôi muốn thấy sao ?"
"Không phải sao? Chẳng lẽ bà không nghĩ như vậy? Bà không phải đang có chút hả hê trong lòng? Đúng, tôi hiện tại không tốt, tuổi cũng lớn, bà lại để cho con trai phản bội tôi, đẩy tôi ra khỏi nhà. Những chuyện này bà cũng tính toán tốt như vậy, bà còn có chuyện gì không dám muốn, không dám làm đây?"
Nghĩ tới những chuyện này, lòng ông lại đau không dứt, mặc dù Kang quốc tế không phải là công ty thuộc về ông, nhưng đó là nửa đời tâm huyết của ông!
Quay đầu lại, lại bị vợ của mình cùng con trai một cước đá văng ra, người bình thường có ai lại không thấy đau?
"Tôi không muốn tranh cãi với ông những chuyện này, chúng ta đã không còn quan hệ."
"Đúng vậy, chúng ta đã không còn quan hệ, tôi cũng không muốn nhận sự thương hại của bà, hiện tại xin mời bà rời đi! Nhanh biến khỏi đây cho tôi!" Kang Jong kích động không thể khống chế mình, chợt ho khan mấy tiếng.
Kim Shin Ah nhìn đến đây, trong lòng không nhịn được khổ sở : "Ông đừng kích động nữa, tôi tới đây chỉ muốn nói cho ông biết, con trai đính hôn, muốn mời ông tham dự."
Kang Jong nghe thấy con trai muốn đính hôn, mà con của ông từ đầu đến cuối cũng không có đến nhìn qua ông một cái, đứa con trai từ nhỏ đi theo mình nghe các loại hội nghị, Min Huyk thật sự là con của mình sao?"
"Tôi biết ông nghĩ cái gì, nó cũng chưa biết ông đã nhập viện, tôi cũng không có nói cho nó biết, nếu như nó biết, nhất định sẽ tới thăm ông, con không có phản bội ông, nó chỉ là đứng về phía tôi, nó vĩnh viễn đều là con của ông!" Kim Shin Ah mặc dù tâm cơ sâu nặng, nhưng xét về tình, bà là một người phụ nữ độ lượng.
Kang Jong hiện tại đã rất thảm, bao nhiêu cay đắng, tủi nhục bà nhận được cũng dần dần phai nhạt.
Thiếu niên đắc chí, trung niên đắc ý, già nua lại phải luân lạc, cô đơn, thê lương, chua xót như vậy, cho dù bà không có trải qua, nhưng không có nghĩa là bà không thể hiểu.
"Tôi không muốn nghe bà nói gì nữa, đi nhanh đi! Dĩ nhiên, nếu như bà muốn dồn tôi vào chỗ chết, bà có thể đứng ở đây kiêu ngạo cùng khiêu khích tôi, nói thêm chút nữa tôi sẽ không thể khống chế mình, huyết áp lên cao, dứt hết kim tiêm ra, trong nháy mắt tôi có thể chết đi." Kang Jong có chút tự giận mình, ông chưa từng nghĩ tới mình sẽ có lúc chật vật như thế.
Tiểu tình nhân ông yêu thương, khi ông có tiền, đem ông lên tận mây xanh, đem ông nâng niu trong lòng, khen ông chỗ này tốt, chỗ kia tốt. . . . . .
Nhưng khi cô ta biết được ông không còn tài sản, lập tức trở mặt, còn trước mặt ông làm ra những cảnh bẩn thỉu hạ lưu như vậy, để cho tim ông băng giá đến tận cùng.
Người phụ nữ yêu ông nhất tính toán ông, phản bội ông, tiểu tình nhân sỉ nhục ông, đùa bỡn, chọc tức ông.
Tất cả những thay đổi này, đã làm cho ông rơi vào trong ngõ cụt. Kim Shin Ah nhìn vào mắt ông, không nói gì nữa, xách giỏ đi ra khỏi phòng bệnh.
_______________________________
Trong trung tâm mua sắm, Sulli một mình đi dạo, cô yêu thích nhất chính là shopping cùng xe cộ, thân thể Krystal không thoải mái nên cô không thể rủ rê, ngày nghỉ lại không muốn một mình ngây ngô trong nhà, chỉ có thể đi dạo vòng quanh.
Nhìn những thứ hàng hiệu xa xỉ, có một số món trên tay, không muốn nhưng vẫn phải bỏ xuống, cô biết hiện tại không thể so với trước kia, mỗi một khoản tiền đều là mình tân tân khổ khổ kiếm được, những thứ xa xỉ này đã vượt ra khỏi phạm vi dự tính của cô.
Cô để đồ xuống, làm bộ không thích, thoải mái ra khỏi quầy, tại một góc thang máy, vô ý nhìn thấy Min Huyk cùng Lãnh Tĩnh Thi, hai người thân mật đứng ở quầy trang sức châu báu.
" Min Huyk , chúng ta trước hết chọn cái này đi, em thích đơn giản, tình cảm của chúng ta giống viên kim cương này, đơn giản, vĩnh viễn! Anh thấy sao ?"cô ngẩng đầu lên nhìn hắn.
"Em nói tốt là tốt rồi, nghe theo em!" Min Huyk không biết lời của mình là sủng ái hay đơn giản chỉ là ứng phó.
Nhưng giờ phút này, hắn chỉ muốn quyết định thật nhanh, sau đó sớm rời khỏi nơi này.
"Cho anh mang thử một chút!"
Nói xong, cô cầm một chiếc nhẫn đeo vào ngón giữa của Min Huyk ,"Ừ, rất thích hợp!"
Kế tiếp, lại đem một chiếc nhẫn giống như vậy đeo vào ngón giữa của mình, vươn tay cùng hắn khoa tay múa chân, nói cười duyên dáng.
"Nhìn có được hay không? Anh có thích không?"
"Chỉ cần em thích là tốt rồi!"Hắn dùng tay vuốt một chút tóc của cô.
"Lãnh tiểu thư, cô thật hạnh phúc!"Nữ nhân viên ở một bên không nhịn được phát ra cảm khái.
"Cám ơn!" Cô mỉm cười đáp lễ, thân mật kéo tay Min Huyk rời đi.
Sulli nhìn cảnh tượng như vậy, không khỏi cảm khái một hồi ở trong lòng.
Phụ nữ giống như Lãnh Tĩnh Thi, xinh đẹp, ưu nhã, có khí chất, có học vấn, có gia thế, còn có một người đàn ông hoàng kim yêu cô muốn chết, có người nào nhìn vào mà không hâm mộ đây? Sulli cô cũng chỉ là một trong số những người đó.
Thượng Đế quả thật không công bình!!!
_____________________
Krystal cầm băng vệ sinh hướng vào toilet, thân thể rất khó chịu, mà phía dưới còn đang chảy máu, cô cảnh cáo mình, nhất định không nên nghĩ tới những hình ảnh kia, giữ vững tâm tình thoải mái mới là trọng yếu nhất.
Khi cô từ trong toilet đi ra, nằm trên ghế salon, đột nhiên xuất hiện một tin tức trên truyền hình.
"Hôm nay, cửa hàng kim cương nổi tiếng, quốc tế danh viện Lãnh Tĩnh Thi tiểu thư cùng bạn trai, Kang quốc tế tuổi trẻ tài cao CEO Kang Min Huyk cùng chọn nhẫn, làm cho người ta hâm mộ tình yêu của những người thượng lưu, hai người họ sẽ rất nhanh đi đến kết cục mĩ mãn. . . . . ."
TV truyền đến hình ảnh Min Huyk cùng Lãnh Tĩnh Thi ở quầy chuyên doanh chọn lựa nhẫn, hắn ôn nhu vén tóc của cô, cô lại thân mật kéo cánh tay của hắn, một bàn tay giơ lên so sánh với bàn tay của hắn, hai chiếc nhẫn kim cương sáng long lanh, đơn giản lại bắt mắt, nhanh chóng làm cho Krystal thấy váng đầu.
Krystal chỉ cảm thấy thân thể của mình càng thêm rét run, mà phía dưới một hồi một hồi chảy xuống, tâm tình của cô không nhịn được lại bắt đầu uất ức, đây là một loại bản năng phản ứng.
Hai người bọn họ kết hôn là chuyện sớm hay muộn, chỉ là so với dự đoán của cô nhanh hơn một chút.
Sắc mặt cô tái nhợt thoạt nhìn càng thêm tiều tụy, mới ngắn ngủn ba ngày, cô so với trước đã gầy hơn rất nhiều.
_____________________
Nhà ba mẹ Krystal .
"Mẹ, hôm nay con muốn ăn cháo gà, con mệt mỏi quá, mẹ làm cho con ăn được không?"
Vừa vào cửa, Krystal liền kéo tay mẹ làm nũng, sắc mặt mặc dù còn tái nhợt, nhưng không có tiều tụy như lúc trước.
"Sao con lại gầy như vậy ?" Mẹ Krystal thấy bộ dáng con gái liền giật mình.
"Con tăng ca hai ngày nay, mệt quá, con muốn ăn thức ăn ngon mẹ làm, hai ngày tới con đều sống ở đây, mẹ làm cho con ăn được không?"
"Con nhanh đi nghỉ ngơi, con thiệt là, vì kiếm tiền, thân thể của mình cũng không cần sao? Mẹ cảnh cáo con, không cho liều mạng như vậy nữa, nếu con còn không biết quý trọng thân thể mình, mẹ không bao giờ làm cho con ăn nữa." Krystal tức giận nói.
"Dạ, con nghe rồi, về sau ít làm thêm giờ, tận lực trở lại nhà ba mẹ, có được không?"
Krystal thật cảm thấy mệt quá, ở nhà có lẽ sẽ tạm thời làm cho cô thả lỏng một chút " Nhưng con thật sự rất đói!!!"
"Hôm nay mẹ nấu canh, là canh xương, trước cho con ăn một chén, ngày mai sẽ nấu cháo gà cho con."
Nói xong, mẹ Krystal xoay người đi vào bếp. Krystal nằm trên ghế salon, nhìn bóng dáng bận rộn của mẹ, thiếu đi hình ảnh ba ngồi bên đọc báo, trong nhà bày biện không có gì thay đổi, nhưng so dĩ vãng thiếu đi rất nhiều niềm vui.
Người một nhà vui vẻ hòa thuận lại thiếu đi một người, trong lòng của cô cũng thừa nhận lúc trước cô cảm thấy rất đau đớn cùng mệt mỏi, nhưng nhìn mẹ còn có thể bận rộn, ba còn có thể an tâm ở trong bệnh viện dưỡng bệnh, khổ sở của cô có đáng gì?
"Ăn canh nhanh đi cho nóng, không đủ lại lấy nữa, mẹ đã nấu cơm rồi đó. Bây giờ mẹ đi xuống lầu mua cho con ít thịt cùng rau dưa, sẽ nhanh trở lại, mẹ thế nào cũng sẽ vỗ béo con trở lại!" Mẹ Krystal vừa đổi lại giày vừa nói.
"Mẹ, mẹ thật vĩ đại!" Krystal ăn canh, cứ như trước chọc ghẹo mẹ mình.
"Đừng có trưng ra cái bộ dạng này, đừng tưởng rằng cho mẹ nghe lời ngon tiếng ngọt mẹ liền không hỏi con, lát nữa, nói cho mẹ nghe về Choi thiếu gia, còn có, hôm nào thay mẹ hẹn Choi thiếu gia tới ăn cơm a."
"Mẹ, Choi thiếu gia là người bận rộn, người hẹn anh ta ăn cơm còn phải xếp hàng, chúng ta coi như tiết chế tình cảm lại đi."
"Nhưng mẹ xem ra đứa nhỏ này rất tốt, nhìn giống như rất vừa ý con, con đừng lừa dối mẹ, mắt mẹ còn nhìn thấy rõ nha."
Mẹ Krystal hưng phấn nói, nếu Krystal có thể cùng Choi thiếu gia thành đôi, chuyện này tốt đẹp biết bao.
Krystal thúc giục mẹ đi mua thức ăn, mẹ vừa đi, cô dùng sức uống canh, không ngừng tự nói với mình, phụ nữ nhất định phải tự biết lo, nhất định không được tự ngược đãi mình, phải hảo hảo quý trọng , khôi phục thân thể, bất cứ chuyện gì cũng không thể đánh ngã mình.
Từng miếng từng miếng, ăn một chén, lại ăn một chén nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro