Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 101.102

Chương 101: Nên tới không có tới 2

Krystal từ bệnh viện ra về, không dám từ chối thịnh tình của Choi thiếu gia, để cho hắn đưa trở về nhà. Cô bước vào cửa không tới một phút, liền vang lên tiếng gõ cửa.

Krystal đi tới, từ lỗ nhỏ trên cửa, hiện ra khuôn mặt cương nghị, anh tuấn của Min Huyk Cô biết mình không có quyền cự tuyệt mở cửa, nhẹ nhàng mở cửa, chân của hắn liền bước vào, hung hăng một cước liền đem đóng cửa lại, đè bả vai Krystal tựa vào cạnh cửa.

Hắn hô hấp nặng nề, lửa giận trong nháy mắt bộc phát vào cô " Không nghĩ tới, em lại được một người đàn ông khác chở về nhà. Có phải trong lòng hư vinh lại được thỏa mãn? "

"Nếu như em nói không phải vậy, anh khẳng định không tin." Krystal thật không muốn giải thích, nhưng là đối mặt với sự tiến công của hắn, cô không biết còn có thể làm gì.

"Xem ra cảnh cáo của tôi đối với em không hề có tác dụng!" Một cái tay của hắn hung hăng nhéo vào cổ cô một cái.

Krystal tựa lưng vào cạnh cửa, không có bất kỳ phản kháng nào "Tại sao không nghe lời tôi? Đây là lần cuối tôi cảnh cáo em, chớ cùng Hiên thiếu gia gần gũi như vậy, nếu không tôi sẽ để em sống không bằng chết." Tay của hắn hung hăng bấm, Krystal chỉ cảm thấy hô hấp ngày càng khó khăn.

"Ô. . . . . . Ừ. . . . . . " Cô giãy giụa một chút.

Min Huyk cũng không có buông cô ra, một cái tay khác đưa vào trong váy của cô, dùng sức kéo quần lót của cô, rồi lại kéo quần của mình xuống, không có bất kỳ vuốt ve nào, nâng lên một cái chân của cô, thật sâu chôn đi vào.

Krystal đau đến cả người khó chịu, muốn kêu lên, cổ lại bị hắn giữ chặt, muốn hô hấp cũng có chút khó khăn chớ nói chi là kêu thành tiếng.

"Kêu lên. . . . . .Lên tiếng a. . . . . . " Min Huyk tràn đầy tức giận, nhìn chằm chằm vào vẻ mặt khó chịu của cô, hắn ở chỗ này chờ cô,tới lúc thấy cô từ trên xe Choi thiếu gia đi xuống, làm cho hắn vô cùng nóng nảy, một là tình nhân của mình, một là anh em tốt của mình, hai người đáng chết này tại sao muốn dây dưa ở chung một chỗ?

"Để. . . . . . Ô. . . . . .Mở. . . . . . " Krystal ra sức nặn ra mấy chữ, mà cô phía dưới lại bị người đàn ông này hung hăng xâm chiếm, một cái đau khó tả cùng một cái nói không ra lời trộn lẫn vào nhau.

Tay của cô nắm thật chặt áo hắn, dùng sức tùm lấy cà vạt của hắn, Min Huyk điên rồi, hắn thật muốn cô dừng hô hấp sao?

Min Huyk bắt được tay của cô, tay của hắn lại đột nhiên buông ra, nâng lên một cái chân khác của cô, hai tay hắn đồng thời giữ lấy hai chân cô, dùng sức mà cuồng mãnh bãi động cái mông của mình, hung hăng đụng chạm lấy cô.

"A a. . . . . . Ừ. . . . . . A. . . . . ." Krystal đột nhiên được buông ra, đang từng ngụm từng ngụm lấy lại hô hấp, thân thể khi bị hắn đụng chạm, không mục đích kêu lên.

Một tình cảm khác thường truyền khắp thân thể của cô, cô chỉ cảm thấy thân thể mình một hồi nóng lên, mà hắn cảm giác được dòng nước trong cơ thể cô làm dịu, khi hắn cuồng liệt tiến công , thân thể của cô do lúc ban đầu khô khốc mà trở nên trơn trượt.

Krystal cũng không có nghĩ đến cô sẽ có phản ứng như thế.

Thân thể của hắn và cô đụng cham lẫn nhau phát ra thanh âm ái muội, một tiếng so một tiếng hài hòa.

"A. . . . . . A. . . . . . " Khi hắn vận động nhanh chóng, thân thể của Krystal cũng nhanh chóng động lên, đi theo tiết tấu của hắn.

"Có thích như vậy không?" Hô hấp của hắn nhanh lên, thanh âm cũng trở nên khàn đi.

"Ừ. . . . . . Ừ. . . . . . " Cô chỉ là có chút khống chế không được mình .

"Anh muốn em nói, có thích hay không?" Hắn đột nhiên giảm bớt tốc độ, chậm rãi thối lui khỏi, lại hung hăng tiến vào.

"A. . . . . . " Cô vặn vẹo, để mặc cho thân thể lại một lần nữa cảm nhận được đợt sóng đánh tới.

Hắn cắn môi cô, dùng sức mút hương thơm của cô, đem thanh âm của cô nuốt vào trong bụng của mình.

Krystal phảng phất tiến vào mộng đi đến một thế giới cực lạc, toàn thân cũng thoải mái đến nhũn ra, cảm giác mình giống như muốn chết đi sống lại.

Cô có cảm giác hít thở không thông, kêu không ra tiếng, cái loại thanh âm đó cắm ở trong cổ họng làm cho toàn thân cô cũng không nhịn được co quắp.

Hắn cảm giác được, thân thể của cô nhanh chóng đạt cao trào, hai nguời cùng nhau lên tới cảnh giới. . . . . .

_____________________

Kang Min Huyk cũng không có ngủ lại, khi bọn hắn xong chuyện, điện thoại di động của hắn liền vang lên, hắn cầm điện thoại lên cố ý tránh Krystal , mà cô thấy trên mặt hắn nhu tình mỉm cười, Krystal lập tức là có thể đoán được, đối phương là Lãnh Tĩnh Thi, chỉ có cô ấy mới có thể làm cho hắn nhu tình như nước.

Sau khi kết thúc điện thoại, Min Huyk cũng không nói gì liền rời đi căn hộ của cô.

Sự vội vã này khiến cho cô hoàn toàn tin tưởng, thân phận của cô chỉ là một tình nhân để hắn vui đùa.

Tay cô run run mở ra bịch thuốc tránh thai, rót nước uống vào, nếu chẳng qua là tình nhân, cô không muốn cho hắn thêm bất kỳ phiền toái nào nữa.

Qua ba ngày kế tiếp, Krystal vẫn như bình thường, tan việc, đi bệnh viện nhìn ba, về nhà cùng mẹ nói chuyện phiếm.

Ngồi trước máy vi tính làm việc, đột nhiên một cảm giác khó chịu từ trong dạ dày dâng lên làm cho cô muốn đem toàn bộ những thứ ghê tởm gì đó phun hết ra.

Cô đứng lên, nhanh chóng hướng toilet chạy đi.

Vào trong nhà xí, ghê tởm muốn ói, nhưng cuối cùng trừ một chút nước, không có gì khạc ra, cô đứng lên, cảm thấy cả người lạnh như băng, tại sao lại như vậy?

Cô có chút mệt mỏi đi ra khỏi nhà xí, rửa tay, phát hiện Ngô Diệu Linh đang đứng phía sau nhìn cô có chút kinh ngạc.

" Krystal , cô có khỏe không?" Thanh âm ói ở bên trong cô ở bên ngoài nghe được, cô cố ý muốn nhìn một chút người này là ai, lại không ngờ đến sẽ là Krystal , đây thật là một việc ngoài ý muốn.

"Không có sao, có thể là gần đây áp lực lớn, lại tăng thêm mất ngủ, thân thể có một chút suy yếu!"

Krystal tận lực giải thích, dĩ nhiên, cũng cố ý che giấu, chỉ là có chút lo lắng mình có thể che kín hay không?

"Chú ý nghỉ ngơi nhiều, liều mạng đem thân thể phá hư như vậy cũng không đáng giá." Ngô Diệu Linh mở nước, nhẹ nhàng xoa nắn tay.

"Ừ, tôi cũng là nghĩ như vậy, cám ơn cô quan tâm." Krystal nhẹ giọng nói.

"Cái đó. . . . . . Krystal . . . . . ." Ngô Diệu Linh đột nhiên gọi lại Krystal đang định dời bước.

"Còn có việc gì sao?" Krystal quay người lại, sắc mặt tái nhợt không có chút sức sống.

"Đi bệnh viện khám đi, có một số việc có thể cũng sẽ không giống như cô nghĩ, không chừng việc nôn mửa này không phải do bởi vì áp lực lớn, có thể là do nguyên nhân khác. Tôi có một người bạn gái cũng nôn mửa như vậy, bất quá cô ấy là phụ nữ có thai." Ngô Diệu linh nho nhỏ giải thích.

Đồng thời, vẫn không quên lo lắng nói cho cô biết, "Có lẽ là tôi nói quá nhiều, bất quá phụ nữ nhất định phải chú ý thân thể của mình cho kỹ, đàn ông có thể không phụ trách, nhưng phụ nữ không thể không chịu trách nhiệm."

"Không có sao, Ngô chủ quản suy nghĩ quá nhiều rồi, tràng vị của tôi thật không tốt , ngồi xe cũng thường ói, bất quá vẫn cám ơn cô, tôi nhất định sẽ đi bệnh viện kiểm tra, không chừng trong thân thể thật là có tật xấu gì đó."

Krystal còn muốn bịt kín miệng Ngô Diệu Linh lại, phải biết, phòng làm việc sợ nhất là lời đồn đãi, suy đoán của cô ta truyền xuống, lời đồn đãi sẽ nhanh chóng nổi lên bốn phía.

"Dĩ nhiên, như vậy tốt nhất!" Ngô Diệu Linh nhẹ giọng cười,"Cô yên tâm, tôi cũng không phải là loại người thích tám chuyện, chú ý tốt thân thể!"

"Cám ơn!" Krystal vô lực cười, liền thối lui ra khỏi toilet, nhưng là trong lòng của cô cũng hiện đang lo lắng không yên.

Rõ ràng khảo nghiệm không có mang thai, tại sao còn có loại phản ứng thai nghén này? Chẳng lẽ là que thử thai có vấn đề?

" Krystal , cậu hôm nay thế nào? Sắc mặt sao lại kém như vậy?" Sulli ở căn tin thấy cô, sợ hết hồn.

"Có thể là gần đây chuyện phát sinh quá nhiều, cộng thêm tối hôm qua mất ngủ ." Krystal nhỏ giọng trở lại, sắc mặt của cô thật kém như vậy sao?

"Mất ngủ đến thất thần? Cậu không uống cà phê lại uống nước lọc, mình không có nhìn lầm chứ?" Sulli hơi kinh ngạc, một người thích uống cà phê như Krystal lại uống nước lọc, không phải là đại não có vấn đề chứ?

"Không có gì, dạ dày khó chịu, uống nước trắng không uống cà phê." Cô không uống cà phê cũng là có nguyên nhân, cô lo lắng vạn nhất có làm sao bây giờ?

Người mang thai không thể uống cà phê! "Bình thường khuyên cậu ít ăn thức ăn ngon một chút, cậu không nghe, hiện tại dạ dày có vấn đề, xem cậu về sau làm thế nào đây?"

Sulli đánh cô một cái, cô bình thường hận nhất Krystal chính là cô có thể không chút kiêng kỵ ăn các loại thức ăn ngon mà không béo phì, nhưng cô thì ăn bao nhiêu béo lên bấy nhiêu, phải biết mọi người thể chất bất đồng, mỗi người đều có số mệnh riêng.

"Hỏi cậu một vấn đề?" Krystal rất cẩn thận nói.

"Vấn đề gì, làm gì thần bí như thế a?"

"Thật ra thì mình cũng chỉ là tùy tiện hỏi thôi, cậu không nên tưởng thiệt."

"Rốt cuộc là cái gì a?"

"Mình vẫn thật tò mò, mình cũng rất lo lắng, rủi một ngày nào đó mình đột nhiên lại nghĩ đến tình một đêm, vạn nhất "trúng thầu" có phải là dùng que thử liền có thể biết được hay không?" Krystal làm ra bộ dáng không có gì.

"Cậu ngốc sao? Tại sao có thể để cho đàn ông không mang bao, đây không phải là tự rước khổ sao? Coi như thỉnh thoảng quên, cậu sau đó cũng nên nhớ uống thuốc tránh thai chứ." Sulli hơi có chút nhức đầu nhìn Krystal .

"Mình nói chính là nếu mang bầu thì sao?"

"Mình chưa từng thử qua."

Sulli đột nhiên giống như tỉnh ngộ lại," Krystal , cậu không phải là.... ?"

"Không có, mình chính là tò mò chút thôi, vì về sau vạn nhất có phát sinh, còn có sự chuẩn bị ." Krystal cười trở lại.

" Krystal , cậu đừng có gạt mình! Nếu như phát sinh đại sự gì, cậu phải nói cho mình biết, chớ tự mình ôm lấy." Sulli rất nghiêm túc nhìn cô.

"Có thể có chuyện gì a? Mà nếu thật có chuyện gì, mình nhất định sẽ nói cho cậy biết!" Krystal chột dạ, bưng cái ly từ từ thối lui khỏi phòng nghỉ.

Cô muốn mua que thử thai một lần nữa hoặc là đi một chuyến đến bệnh viện.

Chương 102: Nên tới không có tới 3

Ngày thứ hai, cô lại ói lần nữa, hơn nữa cái cảm giác muốn ói này. . .cảm giác càng ngày càng thường xuyên, cái loại dự cảm mãnh liệt của trực giác này cũng khiến cho cô càng ngày càng bất an.

Ngày thứ ba, cô nói một tiếng với tiếp tân trước đài, xin nghỉ nửa ngày một mình đi bệnh viện, vô luận kết cục là cái gì, cô không muốn thống khổ dưới sự giày vò này nữa.

Cuối cùng kết quả của bệnh viện, lại làm cho cô khóc không ra nước mắt, ngoài dự đoán nhưng trong ý nghĩ.

" Jung tiểu thư, con của cô đã được mười tám ngày." Khi bác sĩ nói cho cô biết kết quả, Krystal chậm chạp không hồi hồn, chỉ cảm thấy khó chịu, không nhịn được lại muốn ói.

"Bác sĩ, vậy tôi phải làm sao?" Krystal cảm giác mình hỏi lời này ngây thơ muốn chết, nhưng thật ra trong lòng cô hoàn toàn mất phương hướng, cô chưa có ý định muốn sanh con, càng không muốn làm người mẹ đơn thân.

"Nếu như cô muốn sinh ra thì phải dưỡng thai thật tốt, còn nếu không muốn liền giết đi, hẹn thời gian tới bệnh viện phẫu thuật."

Lời của bác sĩ có chút lạnh lùng, có lẽ là đã thấy qua nhiều trường hợp kiểu này rồi.

"Con của tôi khoẻ mạnh chứ?" Krystal như nhớ tới cái gì, đột nhiên hỏi: " Bởi vì lúc trước tôi không biết mình mang thai, mấy ngày trước vừa mới uống thuốc tránh thai."

Sau khi nói xong, Krystal cũng không dám nhìn thẳng mắt bác sĩ. "Xem tuổi cô cũng không còn nhỏ, sao lại mơ hồ như vậy? Sau khi cô có quan hệ, nếu như kinh nguyệt không bình thường, lập tức phải mua que thử nghiệm chứ."

"Tôi có mua, nhưng không có thử ra, cho nên tôi mới. . . . " Krystal cảm giác mình thật là một bi kịch, chuyện như vậy đoán chừng là một phần vạn, mà cô lại cố tình trúng ngay trong cái tỷ lệ này.

"Trước đây cô có từng mang thai không?" Bác sĩ nhìn cô hỏi.

"Không có, đây là thai đầu." Krystal lắc đầu, tay cũng bất giác lên trên bụng không hề to lên kia, cô lại không biết bên trong đã có mầm móng tiểu bảo bảo.

"Cô trở về thương lượng với bạn trai cô đi, nếu đã uống thuốc thì tôi đề nghị các người phải có sự chuẩn bị, bởi vì sinh ra có thể sẽ tồn tại nhân tố không tốt cho con." Bác sĩ nhìn cô nói.

"Ừ, cám ơn bác sĩ, vậy có gì tôi sẽ liên lạc sau!" Krystal nhận lấy phương thức liên lạc bác sĩ đưa tới liền rời đi.

______________________

Min Huyk gọi nội tuyến cho Krystal , lại thủy chung không người nào nhận nghe, sau đó mới biết được cô cư nhiên xin nghỉ mà không cho hắn biết.

Min Huyk mặt lạnh đi, người phụ nữ này càng lúc càng lớn mật rồi, đi đâu cũng không thèm trải qua đồng ý của hắn.

Hắn trực tiếp gọi điện thoại di động cho cô, đầu kia lại truyền đến không cách nào gọi được, không nhịn được hắn lại gọi tới lần nữa, nhưng hai lần ba lượt, thủy chung đều không ai bắt máy.

Đáng chết, đi đâu được chứ? Min Huyk không khỏi có chút lo lắng, trong đầu lập tức hiện ra mặt của Choi Min Ho , không phải lại bị hắn "dây dưa" chứ?

Nghĩ tới đây, hắn vội vàng gọi một cú điện thoại, cúp điện thoại, hắn phát hiện mình có chút ngồi không yên ở trong phòng làm việc, cầm lên áo khoác trực tiếp chạy vội tới ga ra tầng hầm, cũng chờ đợi tin tức đối phương cho tới.

Sau 30 phút, không hề thấy bất kỳ động tĩnh gì, tay của hắn nắm chặt di động, có một loại xung động muốn đập bể nó.

Ngay khi muốn đập bể, điện thoại di động điện thoại vang lên, truyền tới chính là thanh âm của Choi MinHo .

"Choi thiếu gia, chuyện gì?" Thanh âm của Min Huyk rất thấp.

"Gọi điện thoại thăm hỏi một tiếng thôi, sau đó chúng ta cùng đi ăn cơm!" Choi thiếu gia cũng là bất đắc dĩ, hẹn Krystal n lần, lại một lần cũng không được, hắn chỉ có thể hạ thủ từ Min Huyk .

"Cậu có nhiều mỹ nữ vây quanh có thể tìm tới dùng cơm, không nên quấy rầy mình."

"Anh em tốt, mình đây là muốn nhờ cậu giúp một tay. Chẳng lẽ cậu không muốn mình tìm một cô gái tốt ổn định cuộc sống?"

Choi thiếu gia bắt đầu ca tình khổ: " Cậu với quốc tế danh viện của cậu tình chàng ý thiếp, ân ân ái ái, mà mình bên này, hao hết chính trâu hai hổ còn hẹn không tới người."

"Choi thiếu gia, cậu thật đúng là coi trọng Krystal công ty chúng ta rồi?" Min Huyk ở đầu này gương mặt lạnh lùng hỏi han.

"Đúng, cậu đừng cười mình, thật đúng là mình đã coi trọng người phụ nữ cậu cảm thấy không có chỗ nào tốt đó, cho nên cậu phải giúp đỡ mình."

Choi thiếu gia cũng không có biện pháp, phải biết hắn theo đuổi phụ nữ, một lần theo liền được một lần, lại không nghĩ rằng sẽ thua trong tay Krystal .

"Lần trước không phải đã giúp cậu sao? Hơn nữa, Choi thiếu gia cậu mà không giải quyết được những chuyện như thế này sao?"

Hắn nửa cười giỡn nửa giễu cợt nói, hắn ghét nghe chuyện Choi thiếu gia muốn theo đuổi Krystal , càng ghét hắn còn phải nhúng tay vào giúp đỡ.

"Cô ấy đối với mình, đoán chừng vẫn còn do dự. Trải qua quan sát của mình, Krystal là một cô gái tốt, cho nên mình quyết định từ từ theo đuổi, nước chảy đá mòn, công phá từng chút. Lần này mình để cho cậu làm quân sư, từ trong giúp mình, mặt mũi này cậu nhất định phải cho mình, nếu không. . . Hừ hừ. . . .!" Choi thiếu gia ở đầu kia vừa cười xấu xa vừa hạ mệnh lệnh cuối.

"Được, mình giúp cậu. Chuyện đầu tiên mình giúp cậu chính là muốn nói cho cậu biết, sớm chết tâm đi! Krystal kia không thích hợp với cậu, cậu vẫn nên tiếp tục làm Choi thiếu gia của cậu đi, đừng đặt ý định trên người một phụ nữ nào, đó mới thật sự là cậu!"

Min Huyk thật có chút xúc động, muốn bảo Choi thiếu gia đừng có ý với người phụ nữ của hắn nữa, nhưng lý trí dù sao cũng chiếm phía trên.

"Có ai giúp đỡ anh em như cậu không? Cái mình muốn không phải là đả kích của cậu, mà chính là trợ giúp của cậu, trợ giúp nha. . .cậu có hiểu hay không?"

Choi thiếu gia hơi có chút tức giận, hắn thật vất vả hạ mình tìm đến Min Huyk , vậy mà cư nhiên lại khuyên hắn buông tay, có ai làm anh em như vậy sao?

"Mình đây chính là đang giúp cậu, cô ấy thật sự không hợp với cậu, cậu tại sao không tin?" Min Huyk cũng có chút cố chấp.

"Hợp hay không hợp chỉ có thử mới có thể biết, mình và cô ấy chưa thử, sao cậu biết tụi mình không thích hợp? Cậu có phải có ý đồ khác hay không? Không phải là cậu cũng coi trọng cô ấy đó chứ?" Choi thiếu gia trêu ghẹo trở lại.

"Làm sao có thể, mình có Tĩnh Thi là đủ rồi."

"Vậy là được rồi, vậy phiền cậu giúp mình được chứ?" Choi thiếu gia lại xuống nước nhờ vả.

"Giúp thế nào đây? Mình không thể nào mỗi lần đều mượn danh nghĩa cấp trên để giúp cậu. Cô ấy chỉ là nhân viên của mình, mình không thể quản cả cuộc sống riêng tư của cô ấy. Mình có thể an bài cô ấy nhận kế hoạch làm việc với cậu chính là trợ giúp tốt nhất rồi. Về sau mình sẽ tận lực giúp các cậu an bài một vài chuyện có thể hợp tác khác, những thứ khác chính cậu cố gắng đi."

Nói là nói như vậy, nhưng Min Huyk lại thầm hối hận ban đầu sao lại đem Krystal đặt vào kế hoạch hợp tác kia, sao Choi thiếu gia lại cố tình chọn trúng cô.

Đừng nói về sau không có cơ hội, ngay cả có cơ hội hắn cũng sẽ cố ý không để cho hai người ở chung.

"Trước đừng động tới những thứ khác, thứ năm tuần này chúng ta đi bơi đi, cậu và Tĩnh Thi cũng đi, sau đó cậu liền thức thời một chút mang theo Tĩnh Thi rời đi."

"Vậy cậu tự đi hẹn đi."

"Mình dĩ nhiên sẽ đi hẹn, điều kiện cần thiết là cậu phải đáp ứng. Sau đó mình sẽ nói cho Krystal , cậu và Tĩnh Thi cũng sẽ đi, thuận tiện làm phần thưởng cho lần hợp tác này, mình mời cậu, cấp trên cũng đi, cô ấy không thể nào không đi."

Min Huyk thầm mắng hắn là đồ phúc hắc, lại quên mình càng phúc hắc hơn hắn, cuối cùng chỉ đành phải nhắm mắt đáp ứng.

_________________

Krystal một mình lang thang trên đường về nhà, thỉnh thoảng dùng tay xoa nhẹ bụng, gió thổi loạn tóc của cô, mùa thu ngắn ngủi này sẽ phải kết thúc, coi như yêu nó hơn cũng không giữ được bước chân của nó.

"Bảo Bảo. . . . " cô nhẹ giọng thấp hô.

Đây là đứa bé đầu tiên cô có được, nhưng cuối cùng cô và đứa bé lại không có duyên, đứa bé không giữ được này, cũng giống mùa thu ngắn ngủi, sắp tới lại là mùa đông khá dài.

Sau đó, Krystal lấy điện thoại ra, gắn pin vào, sau đó đè xuống một chuỗi số quen thuộc, nhẹ nhàng gọi qua.

" Krystal , cậu chết ở đâu rồi? Mình tìm cậu không được." Sulli ở đầu kia gầm nhẹ.

" Sulli , mình mang thai!" Krystal đem chuyện này nói cho Sulli biết.

Chuyện này. . .cô không thể nói cho mẹ, không thể để cho bà lo lắng, cũng không thể để Min Huyk biết, biết cô lại tìm phiền toái cho hắn, không tránh được lại bị hành hạ, mà Sulli không giống, cô ấy là chị em tốt nhất của cô.

"Cậu đang ở đâu? Mình lập tức tới đó, cậu ở yên đó chờ mình!" Giọng của Sulli đầu kia vừa nóng nảy vừa quan tâm.

Krystal nói một cái địa chỉ liền cúp điện thoại, cô kéo áo khoác mỏng lại chặt hơn, khó chịu không nhịn được ngồi xổm người xuống, giờ khắc này, cô thật vô dụng!

Không bao lâu sau, xe của Sulli dừng ở bên người cô, cô nhanh chóng đỡ Krystal lên xe, lấy một cái áo khoác ở phía sau choàng lên trên người Krystal .

"Hiện tại khá hơn một chút chưa?" Sulli nói.

"Ừ, mình không sao rồi, chỉ là vừa rồi có chút khó chịu." Krystal ngẩng đầu lên, cho cô một cái mỉm cười.

"Cậu định làm như thế nào? Sinh ra hay sao? Nếu như tính toán bỏ thì mình cùng cậu đi!"

Sulli không hỏi cha đứa bé này là người nào, những chuyện này cô cảm thấy nếu như Krystal muốn nói cho cô biết nhất định sẽ nói cho cô biết, nếu như không nói cho cô biết nhất định là cô có chỗ khó xử.

"Mình mang thai rồi lại uống thuốc tránh thai, bác sĩ nói sinh ra có thể sẽ có rất nhiều nhân tố không tốt, nhưng nếu bỏ đi, mình cảm thấy thật là tàn nhẫn, nó là đứa trẻ sinh trưởng ở trong bụng mình, mà mình lại phải nhất định cảm nhận nó từ trong bụng mình biến mất, đây không phải là ngồi xem con của mình bị chính mình bóp chết sao?" Krystal nghĩ tới đây, tâm liền không nhịn được rối rắm khó chịu.

"Nhưng Krystal , rất nhiều vấn đề thực tế mình phải nói cho cậu biết, coi như cậu muốn làm mẹ đơn thân, nhưng cậu có suy nghĩ cho đứa trẻ của cậu không? Cậu uống thuốc, sinh ra nó có thể chính là bị dị dạng, như vậy cuộc sống của nó ở trên cái thế giới này về sau chỉ càng thêm thống khổ, mà cậu phải xem con của mình sống mệt mỏi hơn những người khác, còn phải gặp ánh mắt khác thường của người khác, như vậy cậu cũng là mệt mỏi hơn nữa!"

Những vấn đề này, Krystal cũng không phải chưa nghĩ đến, nhưng khi cô vừa nghĩ tới chính mình phải bóp chết xương thịt còn chưa ra đời này, cô cảm thấy mình rất tàn nhẫn, cô chỉ là muốn một chút an ủi, dù chỉ là một cái ôm.

Sulli và cô thật hiểu nhau, Sulli lập tức vươn tay, ôm Krystal thật chặt.

Cô có thể làm sao không biết chị em tốt của mình đang suy nghĩ cái gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro