Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 7: CHÚ MÈO THÍCH ĂN KẸO QUE


Trong ngục truyền đến tiếng bước chân, Triêu Nhan nhắm chặt mắt giả bộ ngủ, nghĩ thầm: "Chỉ mong không phải là hắn." Nguyện vọng của Triêu Nhan linh nghiệm, người đến không phải Phạm Lạc Già mà là thân vương của tộc Venture: Lặc Sâm Khôi. (Lặc Sâm Khôi: thủ lĩnh đồng minh bí ẩn. Vì chuyện liên kết Ma Yến Đồng Minh mà đến, tóc bạc, mắt xanh, trong huyết tộc nổi danh là hoa hoa công tử. Sức mạnh kém với Phạm Lạc Già một chút, ngang tài sức với Dĩ Tái).

Lặc Sâm Khôi nhìn thiếu nữ trước mắt, nói: "Nàng là..." Không đợi hắn nói xong,đột nhiên cánh cửa hoa hoa lệ lệ liền hi sinh, chuẩn xác mà nói là bị người đávăng mà người đó lại là người Triêu Nhan vạn lần không muốn nhìn thấy: Phạm Lạc Già. Triêu Nhan nghĩ thầm: "Không xong rồi, thủ lĩnh của hai đảng đều đếnđây."

Lặc Sâm Khôi không đợi Phạm Lạc Già mở miệng đã chen lời trước: "Ta nói này Phạm Lạc Già, ngươi thật sự là không biết thương hương tiếc ngọc, cô gái đẹp như vậy mà lại xiềng xích nàng, không bằng ngươi đem cô gái này tặng cho ta, ta liền cùng các người Ma Yến Đồng Minh kết minh. Triêu Nhan thầm nghĩ: "Hắn tên là Phạm Lạc Già?"

Phạm Lạc Già nói: "Vậy thì chỉ có thể xin lỗi rồi, ta không thể tặng nàng cho ngươi bởi vì nàng biết chỗ giấu cấm vực chi thi. Nếu cái tính hoa hoa công tửcủa ngươi lại bộc phát thì chỗ này của ta cũng có vô số mỹ nữ so với nàng đẹp hơn nhiều không biết có người nào lọt được vào mắt ngươi không?"

Lặc Sâm Khôi nói: "A! Cấm vực chi thi á! Trách không được lại bị trói ở trong này. Ta nói chắc cô cũng đã tỉnh rồi còn giả bộ ngủ sao? Đúng rồi, nếu nhưPhạm Lạc Già ngươi không ngại ta có thể giúp ngươi thẩm vấn đó." Phạm Lạc Già và Triêu Nhan đều không nói gì, họ biết tính khí kia của hắn lại tái phát.

Triêu Nhan ngoài không nói gì còn không thèm nhìn hắn, không ngờ Lặc Sâm Khôi lại càng cười nói: "Ta thật sự càng ngày càng có hứng thú với cô, cũng cónhiều thợ săn không thèm nói chuyện với ta nhưng dùng cái thái độ như vậy thìcô là người đầu tiên. Chúng ta vẫn còn có thể gặp mặt đó." Nói xong liền xoay người rời đi.

Lặc Sâm Khôi đi rồi Phạm Lạc Già liền ôm Triêu Nhan đến phòng của mình. Vừađến phòng, liền ném nàng đến giường lớn rồi tiêm cho nàng một chất lỏng, không lâu sau Triêu Nhan liền thiếp đi.

Tại phòng của Nguyệt Kiến —–

Ánh trăng chiếu xuống ngập tràn trong phòng, Y Mễ biến thành người rồi từ cửa sổ nhảy vào, Nguyệt Kiến kinh hoảng cảnh giác thì Y Mễ vội vàng nói: "Cô đừng khẩn trương, trước hết nghe tôi nói." Sau đó, Y Mễ đem toàn bộ chuyện ở Huyết tộc nói cho Nguyệt Kiến và cũng nói luôn chuyện trước đây Tịch Nhan hãm hại và phải bội nàng.

Nguyệt Kiến vẫn vui vẻ hỏi: "Ngươi thật là chỉ thích ăn kẹo que, không hút máu?"

"Tất nhiên!"

Nguyệt Kiến liền đưa ra một cây kẹo que, Y Mễ liền biến thành mèo nhanh chóng cướp lấy chỉ trong một giây ngắn ngủi đã nuốt hết cả que kẹo. Hành động ấy khiến Nguyệt Kiến không thể nói lời nào cũng tin tưởng hắn càng tin tưởng nó chỉ là một con mèo thích ăn kẹo que.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: