V, Trong cơn mưa hạ
"Bây giờ, khi nhớ lại, tôi vẫn còn cảm thấy anh ta hơi hơi kì lạ, nói thẳng ra là không giống ai... ừm... một đứa trẻ, đứng dưới mưa, và một mình."
...
Trời mưa thì mưa, những con chim bay thì bay, mặt nước dao động thì dao động, những vòng tròn xô vào nhau tiếp tục xô vào nhau, con ngựa đỏ nằm vẫn tiếp tục nằm đó. Sự im lặng. Cô tự hỏi nó từ đâu đến. Mưa không thể làm cho chỗ này thay đổi. Những con chim đang vỗ cánh bay cũng vậy. Không một sinh thể sống nào phá vỡ được. Yên tĩnh, và dễ chịu. Mọi âm thanh dù có cũng vẫn chỉ như một điệp khúc lặp lại trôi chảy, chính xác và giản dị. Như chính những gợn sóng của nước hồ.
Ely thơ thẩn nhìn ra mặt hồ phía trước, nghĩ về những giấc mơ khi cô bé xíu. Ở đây, mọi suy nghĩ trở nên thông thoáng hơn. Kí ức của cô cũng trở nên rõ ràng hơn cùng với những cảm xúc của nó. Phong cảnh ở đây cũng đẹp không kém gì những giấc mơ đó nên cô cảm thấy nó quen thuộc. Đầy huyền bí nhưng thuần khiết. Cô vẫn thường mơ thấy Rồng, là loài Rồng biết nói chuyện như con người. Biết đùa giỡn và biết ngủ, rất nhiều biểu hiện của một cuộc sống bình thường. Như có người sống dưới lốt Rồng như thể Rồng có thể chỉ là hình thể của họ. Cô không biết suy nghĩ này có làm cho những kẻ thờ phượng, những kẻ thần tượng Rồng nổi điên vì niềm tin của họ bị xúc phạm, bị trần tục hoá và sẽ có kẻ còn đi xa hơn thế, cho đó là sự bôi bác dành cho Rồng Thần tối thượng. Nhưng cô cũng luôn đồng tình với họ rằng dù cho Rồng có "sống" như những giấc mơ của cô thì vẫn luôn có cái gì thật sự bí ẩn bao trùm từ đỉnh đầu xuống tận chóp đuôi của Rồng.
Cô đang nghĩ thì có cái gì đấy đụng vào lưng Ely. Vẫn còn trong những giây phút thoải mái nhất nên cô từ từ quay lại, không một chút căng thẳng, không một chút vội vàng. Ra là "bức tượng" đang đứng phía sau cô và cái vừa đụng vào lưng cô là tay hắn. Muốn gì đây, cô nghĩ rồi hỏi luôn:
- Gì?
- Giữ giùm. – Hắn vừa nói vừa mở lòng bàn tay. Giọng nói không có vẻ gì là nhờ vả. Mà chắc chắn không phải là nhờ vả vì hắn không nói "Làm ơn!".
- Cái gì vậy?
- Là một thứ vô dụng nhưng nên mang theo.
- Trông nó cũng đẹp mà!
- Có lẽ.
- À, đưa đây, mà sao anh đưa cho tôi cái này?
- Ta hay quên. Nếu ta quên thì phải đi tìm nhưng ta đang gấp.
Nói xong, hắn úp lòng bàn tay, một miếng ngọc rơi xuống và cô chụp lấy. Vừa nhận được từ hắn cái vật "vô dụng" xong, chưa kịp cất vào trong người, cô thấy hắn cởi cái nón, tới bộ giáp nặn, rồi thanh kiếm dài, tất cả để xuống sàn điện. Đất cát theo nước mưa nảy giờ rơi ra xung quanh làm bẩn một vùng. Chưa hết, hắn cởi luôn cái áo còn lại đang mặc bên dưới cái áo giáp vừa mới cởi trong chưa đầy hai phút. Cái áo trắng cũng đã lem luốc bởi màu đỏ và màu nâu đen, máu và đất cát.
...
Trong phút chốc, thân trên của "bức tượng" trần như nhộng. Cơ thể của hắn trông y hệt một tuyệt tác của Tạo Hoá nếu như không có những vết sẹo, có cái cũng khá dài. Hai cánh tay rắn chắc, các bắp thịt cuồn cuộn. Vai và ngực hắn trông như được đúc từ một cái khuôn vàng thước ngọc. Và không những thế, tất cả Tỉ lệ Vàng[1] trên cơ thể có vẻ cũng không chút sai sót tựa như ai đó đã lấy thước đo đi đo lại trước khi tạo hình. Nhưng mà gã nghệ nhân xuất chúng ấy, sau khi tập trung cao độ để điêu khắc và đã rất thành công thì cũng trở nên ghen tị đến mức thù ghét chính cái khối toàn bích do bàn tay mình thực hiện cho nên gã lấy dao, mài thật sắc, nhọn, đâm vào da thịt "đứa con" những đường thẳng kéo dài, tương đối mảnh, không quá sâu nhưng cũng không bao giờ có thể biến mất được và y hả hê với tuyệt tác mới của mình. Ely có thể tưởng tượng nỗi đau cháy da đốt thịt khi "bức tượng" phải chịu đựng cho mỗi một nét "vẽ thêm".
Cô không nhận ra là mình nhìn "bức tượng" chăm chú tới mức cô quên rằng "bức tượng tuyệt tác" là một con người bằng xương bằng thịt và còn là một người đàn ông đang... cởi trần. Những vết sẹo lồi nằm trên bả vai, trên bắp tay, cẳng tay, trên khuôn ngực và nhiều nhất là từ ngực xuống bụng. Nếu đếm mà không cẩn thận có thể sẽ bỏ sót vì chúng chồng chéo lên nhau, rất khó để tách được nếu không chú ý kĩ và rồi sẽ phải đếm lại từ đầu. Đến cả chỗ trái cổ vẫn còn một vết sẹo nhỏ rất khó thấy!
Cô nhìn hắn tới cả lúc hắn đã quay lưng về phía cô. Lưng hắn cũng không khá hơn, cả đống sẹo. Tóc hắn xoã ngang thắt lưng nhưng không đủ rậm để che, nhất là những vết thương dài, vắt chéo từ vai xuống giữa cột sống. Nhưng tấm lưng dài và rộng của hắn trông như chưa hề biết run rẫy ngay cả những khi đang rướm máu. Cô không thấy những lúc đó, có lẽ cô cũng không muốn được nhìn thấy điều đó, nhưng cô tin với một niềm tin khó có thể giải thích được.
...
Hắn chạy thật nhanh ra ngoài bờ hồ. Không hề nao núng một giây nào, hắn đặt hai lòng bàn chân lần lượt xuống mặt hồ và những tảng đá nhô lên mặt nước rất nhanh và liền lặn mất tâm cũng nhanh như khi xuất hiện. Hắn chạy trông như người ta vẫn đang chạy trên mặt đất. Hắn khiến cô cảm thấy mình nên bắt chước hắn, bước chân thật mạnh mẽ và mau lẹ. Phải! Ở nơi này không có gì đáng nghi ngại mà sự nghi ngại nằm ở trong lòng.
Khi đã ra đến giữa hồ, hắn đứng lại. Hắn di chuyển khá là nhanh nhưng khi đứng lại thì không hề nhúc nhích. Trong mắt cô, lúc ấy hắn bất động như một "bức tượng". Cô bắt đầu hiểu được lý do vì sao cô lại lầm một người sống với một tượng đá. Vì ở hắn, rất khó phân biệt ranh giới giữa sống và không sống, càng không thể nhìn nhận cái đẹp chỉ bởi sự hoàn mĩ, không một chút tì vết. Hắn làm cho Ely cảm thấy quan niệm thẩm mĩ của thế giới cô đang sống vẫn chưa đủ để đánh giá cái đẹp thực sự. Trái tim của cô, trong một khoảnh khắc, nảy sinh cảm giác lạ lùng mà nó chưa bao giờ có trước đây với bất kì ai. Cũng không phải là cô bị hấp dẫn bởi một người khác giới mà là cô như đang thấy một người vượt ra khỏi khuôn khổ tưởng tượng của cô. Một người mà cô nghĩ khi cô được tìm thấy và phải đi, cô sẽ không tìm được một người nào như vậy ở bên ngoài cái lồng bị gãy này nữa.
Ely càng cảm thấy lúng túng khi thấy hắn một mình đứng dưới mưa. Hắn ở rất gần nhưng có cảm giác nơi hắn đứng cũng rất xa. Cô không thấy được gương mặt, chỉ thấy tóc hắn ướt nhẹp, xẹp xuống, dính chặt vào người và hình như hắn đang rất thoải mái. Trong sự cứng rắn của hắn có một sự thả lỏng tự nhiên. Hắn đang tận hưởng cơn mưa hay đơn giản chỉ muốn rửa sạch bùn đất và mùi máu trên cơ thể? Dù là gì, Ely nghĩ rằng, có lẽ mình cũng phải bắt chước hắn. Phải rửa sạch sự sợ hãi đi thì mới tìm lại sự thư thả được. Có người từng nói với cô rằng hạnh phúc được đo bằng sự bình yên trong tâm hồn. Quả đúng như vật, cô nhìn thấy điều đó ở một "bức tượng sống" ngày hôm nay, khi vừa đặt chân tới vùng đất chết của chính mình. Đứng dưới mưa và trước mặt cô là người đầu tiên nhưng đã rất kì lạ mà cô gặp được khi cuộc hành trình của những trải nghiệm vừa mới chỉ bắt đầu. Nhưng cô biết rõ bản thân cô lúc này cũng không được bình thường cho lắm!
Rồi cũng trong lúc cô đang nghĩ về hắn rất nhiều, cô chợt như ngộ ra một điều khác nữa. Trông hắn vừa như một người đàn ông vừa như một đứa trẻ. Cô hít sâu, thở ra. Nảy giờ không có nghĩa là cô khen hắn... đẹp đâu đó! Nhưng hắn đã thay đổi ở cô một gì đó tuy vẫn còn mơ hồ nhưng thực sự chắc chắn.
Khi nhìn hắn lúc này, cô cảm thấy rất yên bình. Bản thân cô cũng không hiểu nổi.
Chú giải:
[1]Tỉ lệ Vàng: (Golden Ratio & Vitruvian Man)
"Nếu trong thực tế cơ thể bạn dúng theo các tỉ lệ sau đây thì chắc chắn trông rất cân đối và đẹp:
- Chiều cao / đỉnh đầu đến đầu ngón tay = Ф
- Đỉnh đầu tới đầu ngón tay / đỉnh đầu tới rốn (hoặc cùi chỏ) = Ф
- Đỉnh đầu tới rốn (hoặc cùi chỏ) / đỉnh đầu tới ngực = Ф
- Đỉnh đầu tới rốn (hoặc cùi chỏ) / chiều rộng đôi vai = Ф
- Đỉnh đầu tới rốn (hoặc cùi chỏ) / chiều dài cẳng tay = Ф
- Đỉnh đầu tới rốn (hoặc cùi chỏ) / chiều dài xương ống quyển = Ф
- Đỉnh đầu tới ngực / đỉnh đầu tới gốc sọ = Ф
- Đỉnh đầu tới ngực / chiều rộng của bụng = Ф
- Chiều dài của cẳng tay / chiều dài bàn tay = Ф
- Vai đến các đầu ngón tay / khuỷu tay đến các đầu ngón tay = Ф
- Hông đến mặt đất / đầu gối đến mặt đất = Ф
- Gọi độ dài từ rốn lên đến đỉnh đầu là x, độ dài từ rốn xuống đến chân là y. Độ dài một dang tay gọi là a. Nếu x/y = a/(x+y) = 1,618 = Ф, thì đó là thân hình của các siêu người mẫu."
Chương này được viết với "For a Moment":
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro