Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Ban Hôn

Hắc y nhân, và bạch y nhân trong quán trọ lúc nãy đánh nhau với đại sát thủ, họ chính là nhị vương gia, và tam vương gia của vương triều. Hắc y nhân là nhị vương gia, tên là Hoàng Bắc Hưng, còn bạch y nhân là tam, vương gia tên là Hoàng Bắc Trung. Lúc nãy, có một ám vệ vào quán trọ, người đó tên là Vô Ảnh là thuộc hạ của nhị vương gia. Lý do hai vương gia vội vã hồi cung, đó chính là ám vệ hồi báo rằng, hoàng thượng sẽ ban hôn cho nhị vương gia, cưới công chúa nước láng giềng để thắt chặt tình ban giao giữa hai nước, là công chúa Tây Vệ tên là Hồ Tuyết Dung.

Trước sự ban hôn đột ngột này, của hoàng huynh Bắc Hưng vô cùng khó chịu, nhưng không còn cách nào khác, vì đó là thánh chỉ. Đành phải tuân theo mệnh của hoàng huynh. Bởi vì phụ hoàng mất sớm, mẫu hậu củng vì đau buồn mà đi theo phụ hoàng, nên hoàng huynh lên ngôi, và huynh cũng rất thương yêu hai đứa đệ đệ này của mình, vì muốn Bắc Hưng sớm có vương phi nên, đành phải ép hôn cưới công chúa Tây Vệ, còn Bắc Trung thì từ từ. Mà nàng cũng là mỹ nhân toàn Tây Vệ, lại là con gái cưng của vua bên đó.

Hoàng cung, tại Kim Loan Điện người ngồi trên ngai vàng là Hoàng thượng đương triều, Hoàng Bắc Thụy, người này có dung mạo khá giống Bắc Hưng, nhưng không băng lãnh như đệ đệ Bắc Hưng, mà vẻ mặt thì tươi cười, nhưng sâu trong đôi mắt đó là sự nham hiểm của hồ ly a.

Hoàng thượng này chỉ có duy nhất một hoàng hậu, độc sủng một mình ái thê của mình. Và có một điều khá bất ngờ, là Hoàng thượng rất sợ Hoàng Hậu a.

Hoàng Hậu này là bạn thanh mai trúc mã, với Hoàng thượng, nên tình cảm của hai phu thê rất sâu nặng, tuy rằng là vậy nhưng hoàng hậu cực kì trẽ con, và hay phá phách, luôn chọc phá các quan viên trong triều, làm ai cũng sợ đến toát cả mồ hôi lạnh, khi nghe tới tên hoàng hậu Băng Nhi. Mỗi nơi hoàng hậu xuất hiện  thì phá tới trời long đất lở mới chịu ngừng a. Vấn đề này, làm hoàng thượng khá đau đầu, nhưng hoàng thượng nghĩ, thà cho nàng quậy tưng bừng còn hơn để nàng ngồi không, như vậy rất nguy hiểm a. Bởi vì, khi không có ai để quậy thì nàng sẽ tới Càng Thanh Cung của hoàng thượng, mà chọc phá chàng. Làm cho hoàng thượng không thể nào, mà chuyên tâm phê duyệt tấu chương được. Cho nên người rút ra một kinh nghiệm, thà cho nàng phá người khác chứ đừng nên phá mình rất mệt a.

Ngày ban hôn cho nhị vương gia cũng có mặt sứ giả Tây Vệ, nhưng từ đầu tới cuối không thấy công chúa ở đâu. Hoàng thượng thắc mắc hỏi.

"Xin hỏi công chúa của quý quốc sao không thấy."

Nghe xong sứ giả toát mồ hôi lạnh cung kính trả lời hoàng thượng

"Dạ bẩm, công chúa ngọc thể không được khỏe có lẽ...sau khi thành thân với nhị vương gia xong sẽ diện kiến long nhan"

"Cũng được vậy 3 ngày sau cử hành hôn lễ, bãi triều." Vừa dứt lời, một giọng nói the thé của công công vang lên.

"Bãiiiii Triềuuuuu" Đồng loạt tất cả triều thần cùng quỳ hô vang.

"Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế."

Tại Càng Thanh Cung Hồ ly Bắc Thụy ngồi phê tấu chương, thì đột nhiên cửa bị hất tung lên người xông vào là, nhị vương gia chứ còn ai vào đây. Hoàng thượng thở dài nói.

"Đệ a, nhẹ tay nhẹ chân giùm huynh cái a, có biết mỏi lần đệ xông vào Càng Thanh Cung của ta, là ta phải mất bao nhiêu là ngân lượng để sửa chữa cánh cửa đệ phá đó. Phải biết tiết kiệm a." Vẻ mặt khổ sở nhìn cánh cửa bị phá hư. Thầm nghĩ haiz lại phải tốn ngân lượng, tiền a.

"Huynh...huynh...tại sao lại ban hôn cho đệ, đệ không yêu cô công chúa đó sao mà thành thân được." Trên mặt của nhị vương gia hiện giờ đã đầy hắc tuyến.

"Ầy...đệ á đệ 20 tuổi rồi, bây giờ không ép đệ cưới vợ thì phải bao giờ mới lấy vợ đây hả. Đệ á đệ có bao giờ mở lòng yêu cô nương nào đâu, nhìn cái mặt băng ngàn năm của đệ kìa, cho dù đệ có phong độ tới đâu đi nửa à củng có thể hơn huynh, thì cô nương nhà người ta gặp đệ chắt sợ tới té xỉu a, lần này may cho đệ là công chúa nhà người ta đồng ý gã cho đệ, nếu không là đệ ế suốt đời a. Còn ở đó mà bày đặt yêu với không yêu." Nói xong hoàng thượng đắt ý cười. Nghĩ thầm tên đệ đệ này suốt ngày, chỉ ở trong quân doanh có bao giờ đụng tới nử nhân đâu, mà bày đặt yêu với chả yêu. Hừ Hừ hừ, lần này dù có chuyện gì xảy ra ta cũng phải ép nó lấy vợ a, để không phụ lòng phụ hoàng, mẫu hậu đã mất a.

"Huynh...huynh..." Bắc Hưng tức đến nổi không nói nên lời.

"Huynh ta cái gì, về phủ của đệ chuẩn bị hôn sự cho tốt vào. Đây Là Thánh Chỉ." Nói xong thì nhìn thấy vẻ mặt của đệ đệ, có vẻ không cam tâm tình nguyện cho lắm, nên nói thêm một câu.

"Không tuân lệnh Thánh Chỉ hả?" Nghiêm túc nói, lúc này tên kia mới thở dài, nói với cái người ban thánh chỉ kia.

"Tuân...Lệnh" Mặt đầy hắc tuyến không cam tâm mà nói.

"Đệ đệ ngoan, được rồi mau hồi phủ chuẩn bị đi, ta bận phê duyệt cái chồng tấu chương này rồi, không tiếp chuyện với đệ nữa." Đuổi tên này đi trước khi, Càn Thanh Cung của ta thành động băng.

Và ai đó vẻ mặt đen đến không thể nào đen hơn được nửa, rời khỏi cung thẳng tiến tới quân doanh, không thèm lo hôn sự. Cứ bỏ mặt cho thuộc hạ làm hết.

Và ở một nơi nào đó...có người nhìn diễn biến câu chuyện từ lúc ở Kim Loan Điện, cho tới Càn Thanh Cung. Nghĩ thầm cổ đại này thú vị a. Hắc hắc. Phim hay đáng để xem á.

Do cô là sát thủ, nên khả năng ẩn nấp và che dấu đi sự tồn tại của mình, thì điều đó quá dễ đối với cô. Cho nên từ lúc hai tên hắc ám kia rời khỏi quán trọ, cô đã đuổi theo và vào tận hoàng cung này, xem kịch hay miễn phí, chất lượng phim hoàn hảo như xem trên tivi ở hiện đại, có khi còn hơn a.

Cô thầm nghĩ, lúc ở Kim Loan Điện không thấy công chúa. Nghe tên kia nói bị bệnh thì phải, tự nhiên muốn gặp cô công chúa này ghê. Nên cô quyết định trà trộn vào đoàn sứ giả để xem mặt công chúa a.

Nhưng đâu ai ngờ, cô phải chịu một cú sốc lớn khi trà trộn vào đoàn sứ giả Tây Vệ kia. Có lẽ là số phận sắp đặt a.

.....Hết Chương 4......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #hihi